CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU

Vừa mở cửa xe, Trứng gà đã chạy nhanh vào bên trong. Chú chó rất nghịch, nhưng với gương mặt đáng yêu này, thì không ai muốn la mắng.

"Tiểu Tinh, đây là loài gì vậy?"

Tiểu Tinh ngơ ra nhìn cô

"Đây là con gà. Chị chưa từng nhìn thấy gà sao?"

Minh An dụi dụi hai mắt, nhìn kỹ một lần nữa

"Sao là gà được? Nó có màu đen, màu trắng, còn màu đỏ nữa."

Cậu nhóc cũng bất lực trước cô tiểu thư này

"Đây là giống gà Lôi."

Bản thân cô còn không bằng một cậu nhóc. Vậy bao nhiêu năm qua, cô đã học được gì vậy? Cả ba người cùng đi vào bên trong. Trứng gà gặp được bạn của mình, nên đang chơi đùa trên sân. Chú ruột đón tiếp rất nồng nhiệt, bao nhiều thức ăn ngon, đều mang ra hết.

[Mình cũng không uống được rượu, hay đi dạo một lúc.]

Cô đi ra về phía vườn hoa, đều là hoa hồng. Minh An ngạc nhiên, một người đàn ông trung niên, lại có sở thích trồng hoa hồng sao? Đều là giống hoa được nhập khẩu.

"Còn có nơi dẫn nước từ suối đến đây. Không khí ở đây, thật sự rất dễ chịu."

Đang hòa mình vào cảnh vật và không khí ở đây, tiếng chuông điện thoại reo lên, như không đúng lúc. Là bạn trai đang gọi cho cô, nhìn thấy tên của anh, cô liền nổi cơn câm phẩn.

"Em nghe đây."

Bên kia, giọng nói của anh ta vang lên. Nếu là lúc trước, thì cô đang ở lại phòng và bị đánh lừa bởi những lời mật ngọt của anh ta. Hiện tại, khi nghe được giọng nói này, cô lại cảm thấy kinh tởm.

"Minh An, không nhớ anh sao? Đi lâu như vậy, cũng không gọi điện cho anh."

Không thể để anh ta phát hiện, cô vẫn giả vờ hợp tác, như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Những câu thoại lúc đó, cô đều nói lại như vậy.

"Đương nhiên, là rất nhớ anh rồi. Anh cũng biết đó, ở đây sóng yếu như vậy. Em muốn gọi, cũng không gọi cho anh được."

Giọng cười dịu dàng, ấm áp và lời nói ngọt ngào của anh trót vào tai cô.

"Ở đó, em ngủ quen không? Có nhiều muỗi không? Còn thời tiết, về đêm có lạnh không?"

Không ngờ, cô đã bị u mê vào yêu say đắm con người này và còn bị hại chết bởi anh ta. Tim cô như quặng thắt lại, cố nén cảm xúc.

"Rất lạnh luôn đó. Nhưng bù lại, chăn rất ấm."

Tiếng sủa của Trứng gà, làm Minh An xoay lại nhìn. Cũng không muốn tiếp tục nói chuyện cùng anh ta.

"Em không nghe được anh nói, chắc là do sóng yếu. Em sẽ gọi lại cho anh sau."

Minh An tiến lại, xem xét Trứng gà.

"Bé đang sủa ai vậy? Có phải là người ở trong điện thoại không?"

Trứng gà nguẩy chiếc đuôi nhỏ, miệng thì như đang cười với cô, chạy lại phía của Tinh Nhật đang đợi.

[Tại sao, trước đây cô không nhận ra điều đơn giản, nhưng lại hạnh phúc này?]

Chào hỏi chú của Tinh Nhật, rồi cả ba người cùng nhau trở về nhà. Do hôm nay, anh đi cùng cô và Tiểu Tinh, nên đã uống rất ít. Nếu như chỉ một mình anh, thì đã ngủ lại ở nhà chú của mình.

"Này Tinh Nhật. Sao ở phía sau nhà của chú anh, trồng nhiều hoa hồng như vậy? Còn là giống hoa được nhập về."

Phía sau, Tiểu Tinh đã ôm lấy Trứng gà cùng ngủ.

"Đó là loại hoa mà khi còn sống, vợ của chú ấy rất thích. Dù vợ mất, nhưng chú vẫn luôn chăm sóc cho hoa rất tốt."

Nhẹ ngã vào ghế xe, cô cũng đã cảm thấy mệt mỏi. Ánh mắt cô trầm tư hơn, nhìn ra phía cửa xe. Tinh Nhật nhìn thấy, anh chòm về phía sau, lấy đưa cho cô chiếc khăn ấm. Một tay anh, vẫn có thể làm việc đó.

"Cảm ơn."

Đột nhiên lại trở nên trầm lặng, gió trời thổi vào rất dễ chịu, Minh An thiếp đi ngay sau đó.

Về đến nhà

Tiểu Tinh được anh nhẹ gọi vào phòng, Trứng gà cũng được vào chổ ngủ của mình. Anh sang phía chổ cô, mở cửa để gọi cô vào trong. Nhưng cô lại choàng tay lên cổ anh, như đang ôm chú gấu bông lớn ở nhà. Không còn cách nào, anh nhẹ bế cô vào bên trong.

"Tiểu Tinh nhớ ngủ sớm. Ngày mai, anh đưa đến trường."

Cậu bé ngoan ngoãn, gật đầu, rồi đi về phòng của mình.

[Chỉ khi ngủ, mới chịu yên tĩnh.]

Nhẹ nhàng đặt cô lên giường, đắp chăn cẩn thận, đặt lại dép ngay ngắn. Dùng khăn lau nhẹ gương mặt giúp cô. Anh tiến lại phía cửa sổ, nhẹ tay khép cánh cửa lại. Tắt đèn, rồi xuống nhà chăm cho Trứng gà.

"Trong nhà, lại chăm sóc thêm cả mi. Nên nhớ phải ngoan đấy."

Anh đúng là mẫu người đàn ông của gia đình. Luôn chu đáo với mọi việc, so với cách nói chuyện có hơi cục súc và cọc cằn. Thật ra, Minh An là cô gái đầu tiên, mà anh tiếp xúc gần như vậy.

Ngày hôm sau

Công việc vẫn được tiếp tục hoạt động như vậy. Tinh Nhật vẫn luôn thức sớm, để giúp Bà của mình mở quán. Hôm nay, có vẻ nhộn nhịp hơn. Âm thanh bên dưới cứ vang vọng, khiến cô không thể tiếp tục ngủ.

[Có chuyện gì, mà ồn ào vậy?]

Vào phòng vệ sinh cá nhân, Minh An xỏa tóc tự nhiên. Thay trang phục đơn giản, thoa thêm một lớp son dưỡng môi. Rồi xuống dưới nhà.

"Tiểu Tinh, có chuyện gì vậy?"

Cậu bé nhanh chóng kéo cô vào một góc khác, rồi dặn dò. Trứng gà cũng lon ton chạy theo bên dưới.

"Chị đừng có ra ngoài đó, họ sẽ bắt chị đi mất."

Minh An khó hiểu

"Sao lại bắt chị? Chị đâu có làm chuyện phạm pháp?"

Tiểu Tinh kéo nhẹ người cô xuống, khẽ nói vào tai cô.

"Người ngoài kia, đang đến bắt chị về làm vợ đấy."

Hốt hoảng, la lên một tiếng. Tiểu Tinh vội để tay trước miệng, ra hiệu phải nhỏ tiếng. Cả hai cũng nép vào một góc.

"Chỉ cần nhìn thấu ai lạ mặt đến đây, người đó sẽ đến bắt về làm vợ. Có một chị gái xinh đẹp, vừa bị người đó bắt lại. Nên chị đừng ra bên ngoài."

Minh An nghe được, thì không thể chấp nhận điều vô lý này. Ngay lặp tức, cô tiến ra bên ngoài. Muốn xem thử, người nào lại làm càng như vậy.

"Không ai có thể ngăn tôi."

Tiếng la hét vang lên liên tục, cô gái đáng thương đang vùng vẫy trong tay của người đàn ông. Ông ta là người có quyền lực trong tay, nên không cần phân biệt đúng sai, chỉ muốn làm theo ý của mình.

"Mau thả cô ấy ra."

Giọng nói vừa cứng, vừa rõ ràng của Minh An, thành công thu hút mọi ánh nhìn ở đây. Bà của Tinh Nhật, đã đến ngăn cô, nhưng không thành. Minh An đến đứng đối diện với ông ta, dựt mạnh tay cô gái đó về phía mình.

"Trong làng, lại xuất hiện một đứa con gái xinh đẹp như vậy. Sao không ai báo lên cho ta?"

Minh An đẩy cô về phía của Bà Tinh Nhật và Tiểu Tinh. Một mình đối mặt với ông ta.

"Sao có thể muốn bắt người là bắt đi vậy? Hôm nay, ông gặp được tôi. Xem như không may mắn rồi."

Ông ta liền ra lệnh cho người làm của mình, bắt lấy Minh An. Nhưng không ngờ, cô vậy mà lại biết võ. Bao nhiêu tên tiến đến, đều bị cô cho nằm gọn trên nền đất. Nhìn dáng người nhỏ bé của cô, không ai nghĩ lại mạnh như vậy.

"Còn không? Hết rồi sao?"

Những tên đó, nằm lăn lóc kêu la. Ông ta chỉ còn lại một mình, cũng bị cô dạy dỗ cho. Minh An nắm chặt cổ áo của ông ta. Không thể chống cự, ông ta quỳ trên nền đất, chấp tay xin cô buông tha, gương mặt vô cùng đáng thương.

"Từ nay về sau, không được hành động như vậy. Đã hiểu rõ chưa?"

Ông ta gật đầu liên tục, cô kéo ông ta đến xin lỗi với cô gái lúc nảy, rồi bảo ông ta quay về và không được làm loạn ở đây. Nhưng ông ta không những không chịu quay về, mà còn ăn dạ, còn muốn nhận cô làm sư phụ để dạy võ.

"Nhận tôi đi mà, nhận tôi làm đồ đệ đi. Tôi cũng muốn được lợi hại như cô."

Chưa nghĩ đến tình huống này, cô không biết phải ứng xử thế nào. Nhìn thấy Tinh Nhật đang khoanh tay đứng nhìn, cô liền chạy đến chổ anh. Đứng phía sau lưng, bảo anh giúp đỡ.

"Chị thật lợi hại. Một mình mà có thể đánh bại bao nhiêu người."

Tiểu Tinh nhìn cô, giơ ngón tay cái trước mắt, gật gù cảm thán. Tinh Nhật không nói gì, kéo lấy tay Tiểu Tinh lên xe, để đưa cậu bé đến trường. Minh An ở lại, bị ông ta liên tục bám theo không rời.

Chapter
1 CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI
2 CHƯƠNG 2: TRẢI NGHIỆM
3 CHƯƠNG 3: NHẬN NUÔI BÉ TRỨNG GÀ
4 CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU
5 CHƯƠNG 5: MỘT CHÚT XAO ĐỘNG
6 CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI
7 CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM
8 CHƯƠNG 8: BẢO VỆ
9 CHƯƠNG 9: BÊN ANH THẬT VUI
10 CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI
11 CHƯƠNG 11: CẢM GIÁC CHƯA TỪNG CẢM NHẬN
12 CHƯƠNG 12: ƯU TIÊN DÀNH CHO EM
13 CHƯƠNG 13: ĐỪNG NÓI LỜI GÂY TỔN THƯƠNG
14 CHƯƠNG 14: SỰ TINH NGHỊCH NÀY, AI CÓ THỂ CHIỀU ĐƯỢC?
15 CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT
16 CHƯƠNG 16: VẪN THÍCH TRÊU
17 CHƯƠNG 17: ANH ĐỪNG GIẬN
18 CHƯƠNG 18: CẶP ĐÔI BÊN HỒ SEN LỚN
19 CHƯƠNG 19: ANH PHẢI GIÚP TÔI
20 CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CỦA ANH SAO?
21 CHƯƠNG 21: SAO CÓ THỂ HẠI ĐƯỢC TÔI?
22 CHƯƠNG 22: SAO VẪN MUỐN Ở NƠI NÀY?
23 CHƯƠNG 23: MUỐN EM VUI VẺ TRỞ LẠI
24 CHƯƠNG 24: CHỈ THÍCH BƯỚNG VỚI ANH
25 CHƯƠNG 25: TÌM KIẾM TRONG ĐÊM TỐI
26 CHƯƠNG 26: KHÔNG DỖI NHƯNG THÍCH ĐƯỢC DỖ
27 CHƯƠNG 27: THAM GIA LỄ CƯỚI
28 CHƯƠNG 28: CÒN MUỐN TRANH ĐẤU?
29 CHƯƠNG 29: CÓ ANH LÀ CHỔ DỰA
30 CHƯƠNG 30: TÌNH CẢNH KHÓ XỬ
31 CHƯƠNG 31: LUÔN BIẾT GIỚI HẠN
32 CHƯƠNG 32: EM ĐÃ THAY ĐỔI
33 CHƯƠNG 33: ANH LUÔN LO LẮNG CHO EM MỌI THỨ
34 CHƯƠNG 34: VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT
35 CHƯƠNG 35: BUỔI CẮM TRẠI ĐẦU TIÊN
36 CHƯƠNG 36: ANH KHÔNG GIỐNG NHƯ BỌN HỌ
37 CHƯƠNG 37: BỊ HẠI
38 CHƯƠNG 38: CÓ PHẢI BÊN ANH, EM LUÔN GẶP NGUY HIỂM?
39 CHƯƠNG 39: EM PHẢI ĐƯỢC AN TOÀN
40 CHƯƠNG 40: CẢM GIÁC TỰ TRÁCH
41 CHƯƠNG 41: EM NÊN RỜI KHỎI ANH
42 CHƯƠNG 42: VÌ SAO PHẢI LÃNG TRÁNH?
43 CHƯƠNG 43: THÔNG HIỂU
44 CHƯƠNG 44: LẠI CÒN CÓ BỘ MẶT NÀY
45 CHƯƠNG 45: LẠI CHẠM MẶT BẠN GÁI CŨ
46 CHƯƠNG 46: HÃY ĐỂ ANH NHẬN LẤY NHỮNG VẾT THƯƠNG
47 CHƯƠNG 47: ĐIỀU EM MUỐN ANH NÓI
48 CHƯƠNG 48: ANH CÓ PHẢI LÀ TÊN NGỐC?
49 CHƯƠNG 49: CẢM GIÁC KHI XA CÁCH ĐỐI PHƯƠNG
50 CHƯƠNG 50: VẪN CÓ CÁCH KHIẾN ANH MỞ LÒNG
51 CHƯƠNG 51: TẠM NGƯNG SUY NGHĨ VỀ ANH
52 CHƯƠNG 52: TRONG CĂN PHÒNG TĂM TỐI
53 CHƯƠNG 53: PHẢI CHO "BẠN THÂN" TRẢI NGHIỆM CUỘC CHƠI
54 CHƯƠNG 54: ANH Ở ĐÂY RỒI
55 CHƯƠNG 55: TRỞ LẠI VỚI VAI TRÒ MỚI
56 CHƯƠNG 56: ĐIỀU ĐÃ BỎ LỠ
57 CHƯƠNG 57: ANH ĐANG SUY NGHĨ ĐIỀU GÌ?
58 CHƯƠNG 58: MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG
59 CHƯƠNG 59: CHỈ CẦN TẬP TRUNG VÀO EM
60 CHƯƠNG 60: LẠI MỘT LẦN VỤN VỠ
61 CHƯƠNG 61: KHÓ KHĂN CHẠM ĐẾN
62 CHƯƠNG 62: NHƯ CHỈ CÓ ĐỐI PHƯƠNG
63 CHƯƠNG 63: ANH LẠI CẢM THẤY KHÓ CHỊU
64 CHƯƠNG 64: DUNG HÒA ĐẾN TƯƠNG XỨNG
65 CHƯƠNG 65: TRẢI NGHIỆM TRONG GIỚI THƯỢNG LƯU
66 CHƯƠNG 66: NGƯỜI KIỂM SOÁT THẾ TRẬN
67 CHƯƠNG 67: ĐÃ SẴN SÀNG TỪ BỎ QUÁ KHỨ?
68 CHƯƠNG 68: NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI
69 CHƯƠNG 69: ANH CÓ BUÔNG TAY KHÔNG?
70 CHƯƠNG 70: ĐỪNG THÁCH THỨC
71 CHƯƠNG 71: KHÔNG CẦN PHẢI TRANH GIÀNH
72 CHƯƠNG 72: ANH CHO ĐÓ LÀ ĐÙA GIỠN?
73 CHƯƠNG 73: CÀNG THÊM KHÓ KHĂN
74 CHƯƠNG 74: BẮT ĐẦU CHUYẾN ĐI CỦA CẢ HAI
75 CHƯƠNG 75: NỤ HÔN CỦA SỰ KHỞI ĐẦU
76 CHƯƠNG 76: CHUYẾN ĐI BẤT ĐẮC DĨ
77 CHƯƠNG 77: DƯỚI BẦU TRỜI ĐÊM TA CÓ NHAU
78 CHƯƠNG 78: NGÀY TRỞ VỀ
79 CHƯƠNG 79: GIẢI THÍCH VỚI KẺ GIẢ DỐI
80 CHƯƠNG 80: Ở ĐÂY ANH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN
81 CHƯƠNG 81: ANH MUỐN ĐỂ TÔI LẠI MỘT MÌNH?
82 CHƯƠNG 82: TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG SỢ?
83 CHƯƠNG 83: MỘT THỬ THÁCH KHÁC LẠI ĐẾN
84 CHƯƠNG 84: MỘT LẦN NỮA ANH LẠI LÙI BƯỚC
85 CHƯƠNG 85: BƯỚC ĐẦU CHO VIỆC ĐÁP TRẢ
86 CHƯƠNG 86: TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ RẤT ĐẸP!
87 CHƯƠNG 87: SỰ THẬT MUỐN CHO ANH BIẾT
88 CHƯƠNG 88: NGƯỜI ĐÓ SẼ LÀ ANH
89 CHƯƠNG 89: NGƯỜI TỪNG QUAN TRỌNG ĐÃ TRỞ VỀ
90 CHƯƠNG 90: CHỈ KHÔNG MUỐN BUÔNG TAY EM
91 CHƯƠNG 91: MỌI THỨ ĐỀU DÀNH CHO EM
92 CHƯƠNG 92: CẦN SỰ TIN TƯỞNG
93 CHƯƠNG 93: VƯỚNG BẬN BỞI NGƯỜI CŨ
94 CHƯƠNG 94: HẠNH PHÚC KHÔNG THỂ ĐỂ MẤT
95 CHƯƠNG 95: ĐIỀU ANH SẼ NÓI
96 CHƯƠNG 96: NIỀM VUI THẬT ĐƠN GIẢN
97 CHƯƠNG 97: LẦN ĐẦU ANH LÀM LÀ VÌ EM
98 CHƯƠNG 98: TÌM ĐÚNG NGƯỜI
99 CHƯƠNG 99: SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY
100 CHƯƠNG 100: CÁI KẾT CỦA KẺ PHẢN DIỆN
Chapter

Updated 100 Episodes

1
CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI
2
CHƯƠNG 2: TRẢI NGHIỆM
3
CHƯƠNG 3: NHẬN NUÔI BÉ TRỨNG GÀ
4
CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU
5
CHƯƠNG 5: MỘT CHÚT XAO ĐỘNG
6
CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI
7
CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM
8
CHƯƠNG 8: BẢO VỆ
9
CHƯƠNG 9: BÊN ANH THẬT VUI
10
CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI
11
CHƯƠNG 11: CẢM GIÁC CHƯA TỪNG CẢM NHẬN
12
CHƯƠNG 12: ƯU TIÊN DÀNH CHO EM
13
CHƯƠNG 13: ĐỪNG NÓI LỜI GÂY TỔN THƯƠNG
14
CHƯƠNG 14: SỰ TINH NGHỊCH NÀY, AI CÓ THỂ CHIỀU ĐƯỢC?
15
CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT
16
CHƯƠNG 16: VẪN THÍCH TRÊU
17
CHƯƠNG 17: ANH ĐỪNG GIẬN
18
CHƯƠNG 18: CẶP ĐÔI BÊN HỒ SEN LỚN
19
CHƯƠNG 19: ANH PHẢI GIÚP TÔI
20
CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CỦA ANH SAO?
21
CHƯƠNG 21: SAO CÓ THỂ HẠI ĐƯỢC TÔI?
22
CHƯƠNG 22: SAO VẪN MUỐN Ở NƠI NÀY?
23
CHƯƠNG 23: MUỐN EM VUI VẺ TRỞ LẠI
24
CHƯƠNG 24: CHỈ THÍCH BƯỚNG VỚI ANH
25
CHƯƠNG 25: TÌM KIẾM TRONG ĐÊM TỐI
26
CHƯƠNG 26: KHÔNG DỖI NHƯNG THÍCH ĐƯỢC DỖ
27
CHƯƠNG 27: THAM GIA LỄ CƯỚI
28
CHƯƠNG 28: CÒN MUỐN TRANH ĐẤU?
29
CHƯƠNG 29: CÓ ANH LÀ CHỔ DỰA
30
CHƯƠNG 30: TÌNH CẢNH KHÓ XỬ
31
CHƯƠNG 31: LUÔN BIẾT GIỚI HẠN
32
CHƯƠNG 32: EM ĐÃ THAY ĐỔI
33
CHƯƠNG 33: ANH LUÔN LO LẮNG CHO EM MỌI THỨ
34
CHƯƠNG 34: VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT
35
CHƯƠNG 35: BUỔI CẮM TRẠI ĐẦU TIÊN
36
CHƯƠNG 36: ANH KHÔNG GIỐNG NHƯ BỌN HỌ
37
CHƯƠNG 37: BỊ HẠI
38
CHƯƠNG 38: CÓ PHẢI BÊN ANH, EM LUÔN GẶP NGUY HIỂM?
39
CHƯƠNG 39: EM PHẢI ĐƯỢC AN TOÀN
40
CHƯƠNG 40: CẢM GIÁC TỰ TRÁCH
41
CHƯƠNG 41: EM NÊN RỜI KHỎI ANH
42
CHƯƠNG 42: VÌ SAO PHẢI LÃNG TRÁNH?
43
CHƯƠNG 43: THÔNG HIỂU
44
CHƯƠNG 44: LẠI CÒN CÓ BỘ MẶT NÀY
45
CHƯƠNG 45: LẠI CHẠM MẶT BẠN GÁI CŨ
46
CHƯƠNG 46: HÃY ĐỂ ANH NHẬN LẤY NHỮNG VẾT THƯƠNG
47
CHƯƠNG 47: ĐIỀU EM MUỐN ANH NÓI
48
CHƯƠNG 48: ANH CÓ PHẢI LÀ TÊN NGỐC?
49
CHƯƠNG 49: CẢM GIÁC KHI XA CÁCH ĐỐI PHƯƠNG
50
CHƯƠNG 50: VẪN CÓ CÁCH KHIẾN ANH MỞ LÒNG
51
CHƯƠNG 51: TẠM NGƯNG SUY NGHĨ VỀ ANH
52
CHƯƠNG 52: TRONG CĂN PHÒNG TĂM TỐI
53
CHƯƠNG 53: PHẢI CHO "BẠN THÂN" TRẢI NGHIỆM CUỘC CHƠI
54
CHƯƠNG 54: ANH Ở ĐÂY RỒI
55
CHƯƠNG 55: TRỞ LẠI VỚI VAI TRÒ MỚI
56
CHƯƠNG 56: ĐIỀU ĐÃ BỎ LỠ
57
CHƯƠNG 57: ANH ĐANG SUY NGHĨ ĐIỀU GÌ?
58
CHƯƠNG 58: MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG
59
CHƯƠNG 59: CHỈ CẦN TẬP TRUNG VÀO EM
60
CHƯƠNG 60: LẠI MỘT LẦN VỤN VỠ
61
CHƯƠNG 61: KHÓ KHĂN CHẠM ĐẾN
62
CHƯƠNG 62: NHƯ CHỈ CÓ ĐỐI PHƯƠNG
63
CHƯƠNG 63: ANH LẠI CẢM THẤY KHÓ CHỊU
64
CHƯƠNG 64: DUNG HÒA ĐẾN TƯƠNG XỨNG
65
CHƯƠNG 65: TRẢI NGHIỆM TRONG GIỚI THƯỢNG LƯU
66
CHƯƠNG 66: NGƯỜI KIỂM SOÁT THẾ TRẬN
67
CHƯƠNG 67: ĐÃ SẴN SÀNG TỪ BỎ QUÁ KHỨ?
68
CHƯƠNG 68: NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI
69
CHƯƠNG 69: ANH CÓ BUÔNG TAY KHÔNG?
70
CHƯƠNG 70: ĐỪNG THÁCH THỨC
71
CHƯƠNG 71: KHÔNG CẦN PHẢI TRANH GIÀNH
72
CHƯƠNG 72: ANH CHO ĐÓ LÀ ĐÙA GIỠN?
73
CHƯƠNG 73: CÀNG THÊM KHÓ KHĂN
74
CHƯƠNG 74: BẮT ĐẦU CHUYẾN ĐI CỦA CẢ HAI
75
CHƯƠNG 75: NỤ HÔN CỦA SỰ KHỞI ĐẦU
76
CHƯƠNG 76: CHUYẾN ĐI BẤT ĐẮC DĨ
77
CHƯƠNG 77: DƯỚI BẦU TRỜI ĐÊM TA CÓ NHAU
78
CHƯƠNG 78: NGÀY TRỞ VỀ
79
CHƯƠNG 79: GIẢI THÍCH VỚI KẺ GIẢ DỐI
80
CHƯƠNG 80: Ở ĐÂY ANH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN
81
CHƯƠNG 81: ANH MUỐN ĐỂ TÔI LẠI MỘT MÌNH?
82
CHƯƠNG 82: TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG SỢ?
83
CHƯƠNG 83: MỘT THỬ THÁCH KHÁC LẠI ĐẾN
84
CHƯƠNG 84: MỘT LẦN NỮA ANH LẠI LÙI BƯỚC
85
CHƯƠNG 85: BƯỚC ĐẦU CHO VIỆC ĐÁP TRẢ
86
CHƯƠNG 86: TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ RẤT ĐẸP!
87
CHƯƠNG 87: SỰ THẬT MUỐN CHO ANH BIẾT
88
CHƯƠNG 88: NGƯỜI ĐÓ SẼ LÀ ANH
89
CHƯƠNG 89: NGƯỜI TỪNG QUAN TRỌNG ĐÃ TRỞ VỀ
90
CHƯƠNG 90: CHỈ KHÔNG MUỐN BUÔNG TAY EM
91
CHƯƠNG 91: MỌI THỨ ĐỀU DÀNH CHO EM
92
CHƯƠNG 92: CẦN SỰ TIN TƯỞNG
93
CHƯƠNG 93: VƯỚNG BẬN BỞI NGƯỜI CŨ
94
CHƯƠNG 94: HẠNH PHÚC KHÔNG THỂ ĐỂ MẤT
95
CHƯƠNG 95: ĐIỀU ANH SẼ NÓI
96
CHƯƠNG 96: NIỀM VUI THẬT ĐƠN GIẢN
97
CHƯƠNG 97: LẦN ĐẦU ANH LÀM LÀ VÌ EM
98
CHƯƠNG 98: TÌM ĐÚNG NGƯỜI
99
CHƯƠNG 99: SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY
100
CHƯƠNG 100: CÁI KẾT CỦA KẺ PHẢN DIỆN

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play