CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT

"Sạch rồi, giờ cô ngồi canh cho cơm chín, tôi ra ngoài dọn dẹp."

Minh An không biết lúc nào cơm sẽ chín, chỉ biết Bà của Tinh Nhật đã phải ngồi rất lâu ở bếp lửa. Trứng gà được lau cho bộ lông trở lại mềm mượt, giờ đang cùng cô sửi ấm dưới ánh lửa. Tiếng nổ ở bếp lửa khiến Minh An giật mình, nó đã làm bỏng tay của cô.

"Trứng gà đừng đến gần, lửa sẽ đốt cháy trụi lông của bé luôn đấy."

Một lúc sau, Tinh Nhật quay lại với cô. Liền nhìn thấy một cô nhỏ đang chán nản ngồi canh bếp lửa, anh tiến lại ngồi cạnh cô. Một dáng người cao to và một dáng người bé nhỏ đang ngồi cạnh nhau. Nhìn thấy anh quay lại, Minh An liền phàn nàn.

"Canh chừng đã lâu, ở đây còn nóng, lửa còn làm bỏng tay tôi."

Minh An giơ bàn tay đang ửng đỏ, có chút rát của mình lên trước mắt Tinh Nhật. Anh còn đang nghi ngờ, rằng cô đang bày trò tinh nghịch. Nhẹ chạm vào bàn tay bé nhỏ của Minh An, đúng là có vết ửng đỏ. Không nói lời nào, anh vào bên trong mang ra một tuýp thuốc thoa vết bỏng.

"Nhẹ thôi, nó rất rát. Nhưng mà, cơm sắp chín chưa vậy?"

Không phải do Tinh Nhật mạnh tay, mà khi thuốc tiếp xúc với vết thương, nên mới có cảm giác đó. Nhưng theo bản năng, anh lại cử động nhẹ cơ tay hơn. Minh An quay sang bếp lửa, nhìn một cách chăm chú.

"Khi nào cô nghe có tiếng ục ục, là dấu hiệu cơm đã sắp chín."

Còn nhớ, Minh An đã chán ghét điều này như thế nào. Vừa nóng, vừa mất thời gian, còn lâu mới ăn được cơm. Nhưng cô lại đang kiên nhẫn, mà chờ đợi cái tốn thời gian này. Phải trải qua, thì mới hiểu được cảm giác và rút ra được bài học và kinh nghiệm.

"Hôm nay, anh dạy tôi nấu ăn đi Tinh Nhật."

Vừa nói xong hết câu, Minh An liền hắc xì liên tục, chắc chắn là dấu hiệu của cảm. Cô đưa hai bàn tay che mũi, khịt khịt vài tiếng, rồi nhìn anh. Tinh Nhật đang tỏ ra gương mặt bất lực nhìn cô, từ khi gặp cô thì anh đã trở nên bận rộn hơn. Lập tức kéo tay Minh An vào trong, nhờ Bà giúp cô kiểm tra. Ba của Bà Tinh Nhật là một thầy thuốc tài giỏi, nên Bà đã được dạy qua một chút.

"Đã bảo là đừng có nghịch nước, cô lại không nghe lời. Giờ thì bị cảm rồi đấy."

Minh An vẫn đưa tay khịt khịt mũi, đến mũi cũng đỏ ửng lên. Tinh Nhật không cách nào giận dỗi được con người này, chỉ đành cười trong nổi bất lực. Một lúc sau, cơm đã chín. Cơm được nấu chín, thoang thoảng một mùi thơm, hạt cơm mịn và có cảm giác ngon hơn. Có thể là do quá trình nấu không đơn giản, nên thành quả sẽ có cảm giác hài lòng và tuyệt hảo hơn.

"Tôi vẫn chưa quên đâu, hôm nay anh phải dạy tôi nấu ăn."

Trên bàn ăn, Minh An đã quên quy tắc không được nói chuyện khi ăn của gia đình Tinh Nhật. Vội đưa tay che miệng, nhưng Bà của Tinh Nhật chỉ nhìn Minh An, rồi cười hiền hậu, gấp thức ăn cho cô. Sau khi dùng xong bữa, Tinh Nhật phải đi giải quyết công việc. Minh An lại phải ở nhà trong sự buồn chán.

"Tiểu Tinh, chúng ta đi chơi được không? Ở nhà, chị cảm thấy rất chán."

Tiểu Tinh nhìn sang Minh An, suy nghĩ một lúc, rồi kiểm tra gì đó. Thằng bé lại ngồi cạnh Minh An, chỉ dám nói nhỏ với cô.

"Em sẽ đưa chị đến nơi này, đây là căn cứ bí mật của em."

Nghe đến đây, có vẻ rất bảo mật. Thằng bé lại có cả căn cứ bí mật? Nơi bí mật của Tinh Nhật, cô cũng đã được đến. Thì việc này, sao làm khó được cô. Minh An lập tức đồng ý và cùng Tiểu Tinh đi đến một nơi. Đường đi có chút không thuận tiện, phải qua rất nhiều ngã rẽ.

"Đây là nơi nào vậy Tiểu Tinh?"

Trước mắt cô là một nơi, rất giống trong một bộ phim cô đã từng xem. Xung quanh chia thành nhiều khu hình vuông, mỗi ô vuông sẽ có nhiều thứ khác nhau. Nơi sẽ được trồng rất nhiều hoa, nơi sẽ được chăn nuôi gà, nơi sẽ trồng rất nhiều rau. Còn có một căn nhà lớn, Tiểu Tinh nắm tay, đưa cô vào bên trong.

"Đây chính là căn cứ bí mật của chúng em."

Tiểu Tinh tiến lại đứng bên cạnh cô bé xinh xắn, hôm trước đã bán hoa cho Minh An. Còn có một số đứa trẻ khác ở đây, bọn trẻ đang làm những công việc khác nhau. Một cậu bé điềm tĩnh, đang chăm sóc những chú sóc nhỏ. Một cô gái nhỏ nhắn, đang phân tích các loại đất và nước. Một cậu bé đeo kính, đang bận rộn với các mô hình và bản vẽ. Cô bé bán hoa cho Minh An, đang chăm sóc bông hoa của mình. Và Tiểu Tinh bước lại nơi tủ sách riêng của thằng bé. Còn có một khu vực như mô hình điện năng.

"Những thứ này, đều do các em thực hiện?"

Minh An cảm thấy ngạc nhiên, đây như là một nơi nghiên cứu các lĩnh vực, đã được thu nhỏ lại. Cô đi quanh ngôi nhà và quan sát. Đây không phải là những thứ mà bọn trẻ làm ra để giải trí, nó được ghi chép vào từng quyển sổ và đang được phát triển.

"Đây chính là, ước mơ của chúng em. Chúng em đang thực hiện ước mơ của mình."

Thật quá sức tưởng tượng của Minh An, cô không nghĩ bọn trẻ có thể giỏi như vậy. Nơi này, không có điều kiện để bọn trẻ được nghiên cứu và học tập. Nhưng nó không ngăn được đam mê đang thôi thúc bên trong của bọn trẻ. Nếu không phải là đam mê thật sự, chắc chắn rất khó làm được những điều này.

"Các em rất giỏi. Nói đi, các em cần gì? Chị Minh An sẽ mang chúng đến cho các em."

Bản thân cô có được điều kiện hơn những bọn trẻ rất nhiều. Nên cô quyết định sẽ hỗ trợ cho các em, những gì cần thiết và sẽ giúp đỡ một phần cho bọn trẻ tiếp cận gần hơn với ước mơ của mình. Những đứa trẻ nhìn sang Tiểu Tinh, thằng bé mỉm cười, gật đầu. Sau đó, bọn trẻ lần lượt, đưa cho Minh An từng cuốn sổ ghi chép.

"Đây là những thứ mà chúng em cần, nhưng ở đây không có."

Minh An ngồi vào bàn, xem qua từng cuốn sổ nhỏ. Những đứa trẻ đang ngồi xung quanh cô, Tiểu Tinh đang đứng ở phía sau Minh An. Những thứ được ghi trong đây cô có thể giúp bọn trẻ, nhưng một vài thứ bản thân cô không thể tự quyết định.

"Được, chị sẽ giúp các em chuẩn bị những thứ này. Sẽ nhanh được mang đến đây thôi."

Bọn trẻ vui mừng ra mặt, nhảy tung tăng trong ngôi nhà. Tiểu Tinh và cô bé bán hoa chỉ nhìn nhau một cách e thẹn, như đã có cảm tình với nhau. Tham quan một lúc, tất cả cùng nhau trở về. Trên đường về, những đứa trẻ rẽ ra từng hướng và đi về nhà của mình.

"Chị phải giữ bí mật, về căn cứ bị mật của em đấy."

Minh An nhẹ ngắt lên mũi của Tiểu Tinh, rồi cùng nhau đi về nhà. Nhưng cô đã quên điều gì đó, đã xảy ra trước khi cô trùng sinh. Nhưng nghĩ mãi, vẫn không suy nghĩ ra chuyện gì. Đang trong suy nghĩ, thì một nhóm người từ đâu chạy về hướng của Minh An và Tiểu Tinh.

"Mau chạy đi, ong đang đuổi đánh đấy."

Còn chưa kịp phản ứng, những con ong phía sau đã khiến cô và Tiểu Tinh chạy ngược trở lại. Minh An vừa chạy, vừa phải bảo toàn cho gương mặt của mình, miệng thì không ngừng nói với những người đó.

"Không có chuyện gì làm hay sao, lại đi chọc tổ ong vậy?"

Những người này đang làm việc ở rừng và định lấy một ít mật ong, nhưng đã không cẩn thận, khiến đàn ong túa ra khắp nơi và đang đuổi đánh bọn họ. Chạy được một quảng, cũng thoát được bọn ong. Tay của Minh An đã bị ong đốt vài dấu, Tiểu Tinh cũng không tránh khỏi.

"Hai người bị làm sao vậy? Sao đến giờ này mới về? Cô quên, bản thân đang bị cảm sao?"

Vì lo lắng, nên Tinh Nhật có hơi lớn tiếng với cả hai. Minh An chưa từng bị lớn tiếng như vậy, cũng chưa từng nhìn thấy vẻ mặt này của Tinh Nhật, nên cô có chút đơ người ra nhìn anh. Nhận thấy ánh mắt ấm ức của Minh An, anh cố nén cơn giận, nhẹ giọng lại, rồi nói tiếp tục.

"Vào trong nhà trước đã, rồi hẵn nói chuyện."

Vừa vào bên trong, dưới ánh sáng của đèn, những vết ong đốt liền xuất hiện đỏ ửng. Mặt của Tiểu Tinh sưng lên một bên má, tay thì chi chít vết ong đốt. Còn Minh An, cô bị một vết sưng ở trán, do cô đã che kỹ gương mặt. Hai bàn tay và cánh tay đều bị đốt sưng và vài vết ở cổ.

"Hai người đi chọc tổ ong sao? Còn ra hình dáng gì nữa không?"

Chapter
1 CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI
2 CHƯƠNG 2: TRẢI NGHIỆM
3 CHƯƠNG 3: NHẬN NUÔI BÉ TRỨNG GÀ
4 CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU
5 CHƯƠNG 5: MỘT CHÚT XAO ĐỘNG
6 CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI
7 CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM
8 CHƯƠNG 8: BẢO VỆ
9 CHƯƠNG 9: BÊN ANH THẬT VUI
10 CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI
11 CHƯƠNG 11: CẢM GIÁC CHƯA TỪNG CẢM NHẬN
12 CHƯƠNG 12: ƯU TIÊN DÀNH CHO EM
13 CHƯƠNG 13: ĐỪNG NÓI LỜI GÂY TỔN THƯƠNG
14 CHƯƠNG 14: SỰ TINH NGHỊCH NÀY, AI CÓ THỂ CHIỀU ĐƯỢC?
15 CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT
16 CHƯƠNG 16: VẪN THÍCH TRÊU
17 CHƯƠNG 17: ANH ĐỪNG GIẬN
18 CHƯƠNG 18: CẶP ĐÔI BÊN HỒ SEN LỚN
19 CHƯƠNG 19: ANH PHẢI GIÚP TÔI
20 CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CỦA ANH SAO?
21 CHƯƠNG 21: SAO CÓ THỂ HẠI ĐƯỢC TÔI?
22 CHƯƠNG 22: SAO VẪN MUỐN Ở NƠI NÀY?
23 CHƯƠNG 23: MUỐN EM VUI VẺ TRỞ LẠI
24 CHƯƠNG 24: CHỈ THÍCH BƯỚNG VỚI ANH
25 CHƯƠNG 25: TÌM KIẾM TRONG ĐÊM TỐI
26 CHƯƠNG 26: KHÔNG DỖI NHƯNG THÍCH ĐƯỢC DỖ
27 CHƯƠNG 27: THAM GIA LỄ CƯỚI
28 CHƯƠNG 28: CÒN MUỐN TRANH ĐẤU?
29 CHƯƠNG 29: CÓ ANH LÀ CHỔ DỰA
30 CHƯƠNG 30: TÌNH CẢNH KHÓ XỬ
31 CHƯƠNG 31: LUÔN BIẾT GIỚI HẠN
32 CHƯƠNG 32: EM ĐÃ THAY ĐỔI
33 CHƯƠNG 33: ANH LUÔN LO LẮNG CHO EM MỌI THỨ
34 CHƯƠNG 34: VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT
35 CHƯƠNG 35: BUỔI CẮM TRẠI ĐẦU TIÊN
36 CHƯƠNG 36: ANH KHÔNG GIỐNG NHƯ BỌN HỌ
37 CHƯƠNG 37: BỊ HẠI
38 CHƯƠNG 38: CÓ PHẢI BÊN ANH, EM LUÔN GẶP NGUY HIỂM?
39 CHƯƠNG 39: EM PHẢI ĐƯỢC AN TOÀN
40 CHƯƠNG 40: CẢM GIÁC TỰ TRÁCH
41 CHƯƠNG 41: EM NÊN RỜI KHỎI ANH
42 CHƯƠNG 42: VÌ SAO PHẢI LÃNG TRÁNH?
43 CHƯƠNG 43: THÔNG HIỂU
44 CHƯƠNG 44: LẠI CÒN CÓ BỘ MẶT NÀY
45 CHƯƠNG 45: LẠI CHẠM MẶT BẠN GÁI CŨ
46 CHƯƠNG 46: HÃY ĐỂ ANH NHẬN LẤY NHỮNG VẾT THƯƠNG
47 CHƯƠNG 47: ĐIỀU EM MUỐN ANH NÓI
48 CHƯƠNG 48: ANH CÓ PHẢI LÀ TÊN NGỐC?
49 CHƯƠNG 49: CẢM GIÁC KHI XA CÁCH ĐỐI PHƯƠNG
50 CHƯƠNG 50: VẪN CÓ CÁCH KHIẾN ANH MỞ LÒNG
51 CHƯƠNG 51: TẠM NGƯNG SUY NGHĨ VỀ ANH
52 CHƯƠNG 52: TRONG CĂN PHÒNG TĂM TỐI
53 CHƯƠNG 53: PHẢI CHO "BẠN THÂN" TRẢI NGHIỆM CUỘC CHƠI
54 CHƯƠNG 54: ANH Ở ĐÂY RỒI
55 CHƯƠNG 55: TRỞ LẠI VỚI VAI TRÒ MỚI
56 CHƯƠNG 56: ĐIỀU ĐÃ BỎ LỠ
57 CHƯƠNG 57: ANH ĐANG SUY NGHĨ ĐIỀU GÌ?
58 CHƯƠNG 58: MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG
59 CHƯƠNG 59: CHỈ CẦN TẬP TRUNG VÀO EM
60 CHƯƠNG 60: LẠI MỘT LẦN VỤN VỠ
61 CHƯƠNG 61: KHÓ KHĂN CHẠM ĐẾN
62 CHƯƠNG 62: NHƯ CHỈ CÓ ĐỐI PHƯƠNG
63 CHƯƠNG 63: ANH LẠI CẢM THẤY KHÓ CHỊU
64 CHƯƠNG 64: DUNG HÒA ĐẾN TƯƠNG XỨNG
65 CHƯƠNG 65: TRẢI NGHIỆM TRONG GIỚI THƯỢNG LƯU
66 CHƯƠNG 66: NGƯỜI KIỂM SOÁT THẾ TRẬN
67 CHƯƠNG 67: ĐÃ SẴN SÀNG TỪ BỎ QUÁ KHỨ?
68 CHƯƠNG 68: NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI
69 CHƯƠNG 69: ANH CÓ BUÔNG TAY KHÔNG?
70 CHƯƠNG 70: ĐỪNG THÁCH THỨC
71 CHƯƠNG 71: KHÔNG CẦN PHẢI TRANH GIÀNH
72 CHƯƠNG 72: ANH CHO ĐÓ LÀ ĐÙA GIỠN?
73 CHƯƠNG 73: CÀNG THÊM KHÓ KHĂN
74 CHƯƠNG 74: BẮT ĐẦU CHUYẾN ĐI CỦA CẢ HAI
75 CHƯƠNG 75: NỤ HÔN CỦA SỰ KHỞI ĐẦU
76 CHƯƠNG 76: CHUYẾN ĐI BẤT ĐẮC DĨ
77 CHƯƠNG 77: DƯỚI BẦU TRỜI ĐÊM TA CÓ NHAU
78 CHƯƠNG 78: NGÀY TRỞ VỀ
79 CHƯƠNG 79: GIẢI THÍCH VỚI KẺ GIẢ DỐI
80 CHƯƠNG 80: Ở ĐÂY ANH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN
81 CHƯƠNG 81: ANH MUỐN ĐỂ TÔI LẠI MỘT MÌNH?
82 CHƯƠNG 82: TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG SỢ?
83 CHƯƠNG 83: MỘT THỬ THÁCH KHÁC LẠI ĐẾN
84 CHƯƠNG 84: MỘT LẦN NỮA ANH LẠI LÙI BƯỚC
85 CHƯƠNG 85: BƯỚC ĐẦU CHO VIỆC ĐÁP TRẢ
86 CHƯƠNG 86: TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ RẤT ĐẸP!
87 CHƯƠNG 87: SỰ THẬT MUỐN CHO ANH BIẾT
88 CHƯƠNG 88: NGƯỜI ĐÓ SẼ LÀ ANH
89 CHƯƠNG 89: NGƯỜI TỪNG QUAN TRỌNG ĐÃ TRỞ VỀ
90 CHƯƠNG 90: CHỈ KHÔNG MUỐN BUÔNG TAY EM
91 CHƯƠNG 91: MỌI THỨ ĐỀU DÀNH CHO EM
92 CHƯƠNG 92: CẦN SỰ TIN TƯỞNG
93 CHƯƠNG 93: VƯỚNG BẬN BỞI NGƯỜI CŨ
94 CHƯƠNG 94: HẠNH PHÚC KHÔNG THỂ ĐỂ MẤT
95 CHƯƠNG 95: ĐIỀU ANH SẼ NÓI
96 CHƯƠNG 96: NIỀM VUI THẬT ĐƠN GIẢN
97 CHƯƠNG 97: LẦN ĐẦU ANH LÀM LÀ VÌ EM
98 CHƯƠNG 98: TÌM ĐÚNG NGƯỜI
99 CHƯƠNG 99: SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY
100 CHƯƠNG 100: CÁI KẾT CỦA KẺ PHẢN DIỆN
Chapter

Updated 100 Episodes

1
CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI
2
CHƯƠNG 2: TRẢI NGHIỆM
3
CHƯƠNG 3: NHẬN NUÔI BÉ TRỨNG GÀ
4
CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU
5
CHƯƠNG 5: MỘT CHÚT XAO ĐỘNG
6
CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI
7
CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM
8
CHƯƠNG 8: BẢO VỆ
9
CHƯƠNG 9: BÊN ANH THẬT VUI
10
CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI
11
CHƯƠNG 11: CẢM GIÁC CHƯA TỪNG CẢM NHẬN
12
CHƯƠNG 12: ƯU TIÊN DÀNH CHO EM
13
CHƯƠNG 13: ĐỪNG NÓI LỜI GÂY TỔN THƯƠNG
14
CHƯƠNG 14: SỰ TINH NGHỊCH NÀY, AI CÓ THỂ CHIỀU ĐƯỢC?
15
CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT
16
CHƯƠNG 16: VẪN THÍCH TRÊU
17
CHƯƠNG 17: ANH ĐỪNG GIẬN
18
CHƯƠNG 18: CẶP ĐÔI BÊN HỒ SEN LỚN
19
CHƯƠNG 19: ANH PHẢI GIÚP TÔI
20
CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CỦA ANH SAO?
21
CHƯƠNG 21: SAO CÓ THỂ HẠI ĐƯỢC TÔI?
22
CHƯƠNG 22: SAO VẪN MUỐN Ở NƠI NÀY?
23
CHƯƠNG 23: MUỐN EM VUI VẺ TRỞ LẠI
24
CHƯƠNG 24: CHỈ THÍCH BƯỚNG VỚI ANH
25
CHƯƠNG 25: TÌM KIẾM TRONG ĐÊM TỐI
26
CHƯƠNG 26: KHÔNG DỖI NHƯNG THÍCH ĐƯỢC DỖ
27
CHƯƠNG 27: THAM GIA LỄ CƯỚI
28
CHƯƠNG 28: CÒN MUỐN TRANH ĐẤU?
29
CHƯƠNG 29: CÓ ANH LÀ CHỔ DỰA
30
CHƯƠNG 30: TÌNH CẢNH KHÓ XỬ
31
CHƯƠNG 31: LUÔN BIẾT GIỚI HẠN
32
CHƯƠNG 32: EM ĐÃ THAY ĐỔI
33
CHƯƠNG 33: ANH LUÔN LO LẮNG CHO EM MỌI THỨ
34
CHƯƠNG 34: VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT
35
CHƯƠNG 35: BUỔI CẮM TRẠI ĐẦU TIÊN
36
CHƯƠNG 36: ANH KHÔNG GIỐNG NHƯ BỌN HỌ
37
CHƯƠNG 37: BỊ HẠI
38
CHƯƠNG 38: CÓ PHẢI BÊN ANH, EM LUÔN GẶP NGUY HIỂM?
39
CHƯƠNG 39: EM PHẢI ĐƯỢC AN TOÀN
40
CHƯƠNG 40: CẢM GIÁC TỰ TRÁCH
41
CHƯƠNG 41: EM NÊN RỜI KHỎI ANH
42
CHƯƠNG 42: VÌ SAO PHẢI LÃNG TRÁNH?
43
CHƯƠNG 43: THÔNG HIỂU
44
CHƯƠNG 44: LẠI CÒN CÓ BỘ MẶT NÀY
45
CHƯƠNG 45: LẠI CHẠM MẶT BẠN GÁI CŨ
46
CHƯƠNG 46: HÃY ĐỂ ANH NHẬN LẤY NHỮNG VẾT THƯƠNG
47
CHƯƠNG 47: ĐIỀU EM MUỐN ANH NÓI
48
CHƯƠNG 48: ANH CÓ PHẢI LÀ TÊN NGỐC?
49
CHƯƠNG 49: CẢM GIÁC KHI XA CÁCH ĐỐI PHƯƠNG
50
CHƯƠNG 50: VẪN CÓ CÁCH KHIẾN ANH MỞ LÒNG
51
CHƯƠNG 51: TẠM NGƯNG SUY NGHĨ VỀ ANH
52
CHƯƠNG 52: TRONG CĂN PHÒNG TĂM TỐI
53
CHƯƠNG 53: PHẢI CHO "BẠN THÂN" TRẢI NGHIỆM CUỘC CHƠI
54
CHƯƠNG 54: ANH Ở ĐÂY RỒI
55
CHƯƠNG 55: TRỞ LẠI VỚI VAI TRÒ MỚI
56
CHƯƠNG 56: ĐIỀU ĐÃ BỎ LỠ
57
CHƯƠNG 57: ANH ĐANG SUY NGHĨ ĐIỀU GÌ?
58
CHƯƠNG 58: MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG
59
CHƯƠNG 59: CHỈ CẦN TẬP TRUNG VÀO EM
60
CHƯƠNG 60: LẠI MỘT LẦN VỤN VỠ
61
CHƯƠNG 61: KHÓ KHĂN CHẠM ĐẾN
62
CHƯƠNG 62: NHƯ CHỈ CÓ ĐỐI PHƯƠNG
63
CHƯƠNG 63: ANH LẠI CẢM THẤY KHÓ CHỊU
64
CHƯƠNG 64: DUNG HÒA ĐẾN TƯƠNG XỨNG
65
CHƯƠNG 65: TRẢI NGHIỆM TRONG GIỚI THƯỢNG LƯU
66
CHƯƠNG 66: NGƯỜI KIỂM SOÁT THẾ TRẬN
67
CHƯƠNG 67: ĐÃ SẴN SÀNG TỪ BỎ QUÁ KHỨ?
68
CHƯƠNG 68: NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI
69
CHƯƠNG 69: ANH CÓ BUÔNG TAY KHÔNG?
70
CHƯƠNG 70: ĐỪNG THÁCH THỨC
71
CHƯƠNG 71: KHÔNG CẦN PHẢI TRANH GIÀNH
72
CHƯƠNG 72: ANH CHO ĐÓ LÀ ĐÙA GIỠN?
73
CHƯƠNG 73: CÀNG THÊM KHÓ KHĂN
74
CHƯƠNG 74: BẮT ĐẦU CHUYẾN ĐI CỦA CẢ HAI
75
CHƯƠNG 75: NỤ HÔN CỦA SỰ KHỞI ĐẦU
76
CHƯƠNG 76: CHUYẾN ĐI BẤT ĐẮC DĨ
77
CHƯƠNG 77: DƯỚI BẦU TRỜI ĐÊM TA CÓ NHAU
78
CHƯƠNG 78: NGÀY TRỞ VỀ
79
CHƯƠNG 79: GIẢI THÍCH VỚI KẺ GIẢ DỐI
80
CHƯƠNG 80: Ở ĐÂY ANH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN
81
CHƯƠNG 81: ANH MUỐN ĐỂ TÔI LẠI MỘT MÌNH?
82
CHƯƠNG 82: TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG SỢ?
83
CHƯƠNG 83: MỘT THỬ THÁCH KHÁC LẠI ĐẾN
84
CHƯƠNG 84: MỘT LẦN NỮA ANH LẠI LÙI BƯỚC
85
CHƯƠNG 85: BƯỚC ĐẦU CHO VIỆC ĐÁP TRẢ
86
CHƯƠNG 86: TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ RẤT ĐẸP!
87
CHƯƠNG 87: SỰ THẬT MUỐN CHO ANH BIẾT
88
CHƯƠNG 88: NGƯỜI ĐÓ SẼ LÀ ANH
89
CHƯƠNG 89: NGƯỜI TỪNG QUAN TRỌNG ĐÃ TRỞ VỀ
90
CHƯƠNG 90: CHỈ KHÔNG MUỐN BUÔNG TAY EM
91
CHƯƠNG 91: MỌI THỨ ĐỀU DÀNH CHO EM
92
CHƯƠNG 92: CẦN SỰ TIN TƯỞNG
93
CHƯƠNG 93: VƯỚNG BẬN BỞI NGƯỜI CŨ
94
CHƯƠNG 94: HẠNH PHÚC KHÔNG THỂ ĐỂ MẤT
95
CHƯƠNG 95: ĐIỀU ANH SẼ NÓI
96
CHƯƠNG 96: NIỀM VUI THẬT ĐƠN GIẢN
97
CHƯƠNG 97: LẦN ĐẦU ANH LÀM LÀ VÌ EM
98
CHƯƠNG 98: TÌM ĐÚNG NGƯỜI
99
CHƯƠNG 99: SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY
100
CHƯƠNG 100: CÁI KẾT CỦA KẺ PHẢN DIỆN

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play