CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI

Chợ cách quán không xa, qua một con hẻm là đã đến nơi. Minh An tung tăng mang mì đến chợ, những đứa trẻ ở đây lúc nào cũng nhộn nhịp.

"Chị xinh đẹp, mua giúp em một bó hoa đi ạ."

Một cô bé nhỏ nhắn đến mời Minh An mua hoa. Cô khẽ ngồi xuống, lựa chọn vài loại hoa. Khi ở thành phố, đây là việc cô hay làm cùng Mẹ của mình. Nên có biết cách chọn hoa tươi.

"Được, gói cho chị những loại hoa này."

Nếu ở thành phố, cô sẽ cùng Mẹ đến những cửa hàng hoa tươi, được nhập khẩu và kiểm duyệt kỹ càng. Giá cả chắc chắn, sẽ hơn gấp nhiều lần những bông hoa này. Được ở nơi sang trọng, để chọn lựa hoa. Nhưng cảm xúc lúc đó và hiện tại, lại không giống nhau. Minh An có thể cười nói vui vẻ, chứ không mang một cảm giác chán nản.

"Chị gái xinh đẹp, ở cùng nhà với anh Tiểu Tinh đúng không?"

Minh An đã xiêu lòng trước cô gái nhỏ này, gương mặt rất trong sáng, nụ cười thì tươi tắn, ánh mắt như chứa những vì sao, giọng nói thì vô cùng trong trẻo.

"Em gái ngoan, nếu rảnh hãy đến quán để ăn mì. Chị sẽ miễn phí cho em."

Cô gái nhỏ cười lớn lên, mang một nét tinh nghịch. Gật đầu, rồi vẫy tay, chào tạm biệt Minh An. Một năng lượng tích cực, được truyền từ cô gái nhỏ. Minh An cũng giao xong phần mì và cất tiền vào cẩn thận.

"Hiện tại, mình lại đang nâng niu những đồng tiền nhỏ này. Nếu trước đây, mình sẽ quẹt hết thẻ này đến thẻ khác mà không nhìn đến giá."

Cất những tờ tiền vào trong túi cẩn thận, trên tay ôm bóa hoa, quay trở về lại quán ăn. Trên thành phố, chỉ đi chăm sóc da thôi, cô cũng phải xuống hầm xe để chọn xe đi. Nhưng hiện tại, lại thong dong đi bộ trên con đường không mấy bằng phẳng này. Trên người lại mặc bộ quần áo, không đắc tiền.

Quán mì

Minh An đưa lại số tiền cho Bà của Tinh Nhật. Bà lại trả cho cô tiền phí phục vụ. Nhanh chóng cắt tỉa những cành hoa gọn gàng, rồi cắm vào bình. Sau đó, đặt ở nơi thờ cúng của quán. Tinh Nhật cũng vừa xong việc, anh đang chuẩn bị đến đón Tiểu Tinh. Cô chấp tay phía sau, lẻo đẻo đi theo anh.

"Cho tôi đi cùng với."

Anh không trả lời, vì chắc chắn không ngăn được cô. Trường của Tiểu Tinh khá xa, nhưng không quá khó đi. Một ngôi trường nhỏ, nhưng tương đối đầy đủ. Minh An muốn vào bên trong xem, nhưng có rất đông phụ huynh đưa đón. Cô đành đứng bên ngoài cùng anh, trên tay vẫn đang ăn kẹo mút.

"Tiểu Tinh, bên đây này."

Tiểu Tinh chạy nhanh lại, nắm lấy bàn tay đang chờ sẵn của Minh An. Cô lấy từ trong túi, đưa cho Tiểu Tinh một cây kẹo khác. Bạn học của cậu nhìn thấy, đã hỏi cậu.

"Ba Mẹ đến đón cậu sao Tiểu Tinh?"

Minh An đỏ hết cả mặt, sao những đứa trẻ này lại lanh lợi thế chứ? Tiểu Tinh chỉ cười, rồi gật đầu đáp lời bạn của mình. Tinh Nhật cũng có chút ngượng ngùng, rồi cả ba cùng lên xe về nhà.

[Ngại quá đi mất. Không biết phải nói gì bây giờ?]

Tinh Nhật chở cả hai ra một khu chợ lớn hơn. Ở đây, có bán những mặt hàng chuyển từ thành phố. Hóa ra, không phải người ở đây thiếu thốn, không tiếp cận được với những món hàng xa xỉ. Mà họ muốn giữ nét truyền thống của nơi này, cũng không muốn quá đầy đủ, sẽ sinh ra lười biếng.

"Tôi đã hiểu vì sao, Ông của tôi đã chọn đến nơi này để nghiên cứu."

Cuộc sống ở đây nhộn nhịp hơn hẵn, rất giống không khí ở làng của Tinh Nhật. Có rất nhiều món đồ mà cô muốn mua, nhưng cô lại không có tiền. Chưa lúc nào, cô lại thiếu thốn như lúc này. Có thể, người thiếu thốn nhất ở đây, chính là cô.

"A, ở đó có bán kem. Anh mua kem cho tôi đi. Tôi không có tiền."

Đang di chuyển ra xe, Minh An vội nắm lấy tay áo của Tinh Nhật, kéo anh đến mua kem cho mình. Tiểu Tinh đứng phía dưới cũng muốn được ăn kem. Hai ánh mắt mong đợi, thèm thuồng đang nhìn lấy anh. Không thể từ chối, anh lấy tiền từ ví, đưa cho cả hai.

"Yeah, có tiền mua kem ăn rồi. Chúng ta đi thôi Tiểu Tinh."

Một lớn, một nhỏ, nhưng tính cách trẻ con không khác gì nhau. Hai cây kem lớn, nhanh chóng nằm trên tay của cô và Tiểu Tinh. Không ngờ, mùi vị kem ở đây cũng khác hẵn với ở thành phố. Chỉ muốn được ăn thêm, nhưng anh không cho phép.

"Sắc mặt hai người bị làm sao?"

Trên xe, Minh An và Tiểu Tinh ngồi phía sau. Hai tay khoanh lại trước mặt, ánh mắt hờn dỗi, nhìn về phía Tinh Nhật. Do anh không mua thêm kem cho họ, nên cả hai mới biểu cảm như vậy.

"Hứ, cái đồ ki bo."

Cả hai cùng đồng thanh trả lời anh, rồi cùng quay mặt sang hướng cửa xe. Anh chỉ biết cười trừ, trước hành động của hai người họ. Trẻ con không chịu nổi, lại còn đồng điệu như vậy.

Quán mì

Vừa bước xuống xe, Tiểu Tinh đã chạy vào mách với Bà đang ngồi lựa hạt, về việc không được ăn thêm kem. Minh An cũng không chịu thua, ôm lấy đùi mà nũng nịu với Bà. Anh cất xe vào bên trong, rồi đi thẳng lên phòng.

"Được rồi, Bà sẽ phạt Tinh Nhật được không?"

Anh lên phòng, thay một bộ đồng phục. Ngoài công việc phát triển thương hiệu quán mì của gia đình, chăm lo vườn trà và một số công việc khác, có cả việc giúp canh giữ an ninh trong làng. Mang trên người bộ quân phục, rất mạnh mẽ, khí chất không kém gì các tài tử.

"Hôm nay, con sẽ về muộn hơn. Bà không cần phải đợi cửa con."

Ôm lấy Bà của mình một cái, rồi anh lái xe đến nơi làm việc. Minh An cũng nhìn theo hướng đi của anh, rồi phụ giúp Bà những công việc lặt vặt khác.

Đến tối

Đã dùng xong bữa tối, nhưng Tinh Nhật vẫn chưa trở về. Minh An ra ngồi phía trước nhà cùng Trứng gà, cô chảy lại bộ lông cho Trứng gà và đợi anh về. Tiểu Tinh đang ngồi đung đưa trên chiếc võng, học thuộc lại bài học trên lớp. Giọng của thằng bé vang khắp cả ngôi nhà.

"Sao em phải đọc lớn như vậy? Nhưng tại sao phải học thuộc?"

Tiểu Tinh dừng lại, nhìn chăm chăm Minh An

"Vậy ở thành phố, chị học như thế nào?"

Minh An tay vẫn đang chảy lông cho Trứng gà, thản nhiên đáp lời

"Thì, chị không có học thuộc. Vốn dĩ, chị không muốn học, nên không học luôn."

Tiểu Tinh bất lực, ngã người trên võng. Còn nghĩ, ở thành phố sẽ có phương pháp học mới hơn.

"Em không nên hỏi chị về chuyện này thì hơn."

Minh An cười lớn, trước hành động của Tiểu Tinh. Thật ra, là do cô không cần học thuộc, vì đã nắm được ý chính trong bài học. Cô thích nói theo văn phong và sự hiểu biết của bản thân hơn, nên cô không chọn cách học thuộc.

"Tiểu Tinh, anh trai của em, có hay đi như vậy không?"

Tiểu Tinh bước xuống, ngồi bên cạnh Minh An.

"Một tuần, anh ấy sẽ đi 2 hoặc 3 lần. Tùy vào người ở cơ quan gọi anh ấy. Có lúc, anh ấy cũng không cần đến đó."

Ánh đèn xe của Tinh Nhật ở phía xa, chiếc xe từ từ đến gần, rồi tắt động cơ. Anh ngạc nhiên, khi cô đang đợi mình cùng Tiểu Tinh.

"Sao còn chưa đi ngủ? Ở ngoài này, không thấy lạnh sao?"

Là do cố ý hay vô tình, anh luôn bất chợt nói ra những lời quan tâm này với gương mặt lạnh lùng đấy. Nó như sự trái ngược bên trong anh. Khiến cô không thể giận, cũng không biết có nên cảm thấy an ủi.

"Tôi chảy lông cho Trứng gà, không có đợi anh."

Tiểu Tinh nhìn sang cô

"Chị đang không đánh mà tự khai đó."

Nhận ra bản thân bị lỡ lời, nên nhanh chóng mang theo Trứng gà vào trong nhà. Tiểu Tinh nhìn về hướng Tinh Nhật, rồi cũng đi vào phòng.

"Vậy, anh tự khóa cửa lại nha. Em đi ngủ đây."

Vậy có người đợi thì khác nhau ở điểm nào? Anh vẫn phải tự mình khóa cửa lại. Anh vào bên trong, thức ăn đã được hâm nóng. Được đặt cẩn thận trên bàn, mùi vị có chút khác lạ.

"Sao lại mặn thế này? Còn canh, thì lại ngọt như đang ăn chè."

Đây là món Minh An nấu thêm cho anh. Nhưng từ trước đến giờ, cô chưa từng vào bếp, thì sao có thể nấu ăn ngon được? Tinh Nhật cũng gáng ăn hết các món, nếu để cô nấu hết bàn ăn, chắc chắn sẽ không ăn nổi.

Chapter
1 CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI
2 CHƯƠNG 2: TRẢI NGHIỆM
3 CHƯƠNG 3: NHẬN NUÔI BÉ TRỨNG GÀ
4 CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU
5 CHƯƠNG 5: MỘT CHÚT XAO ĐỘNG
6 CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI
7 CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM
8 CHƯƠNG 8: BẢO VỆ
9 CHƯƠNG 9: BÊN ANH THẬT VUI
10 CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI
11 CHƯƠNG 11: CẢM GIÁC CHƯA TỪNG CẢM NHẬN
12 CHƯƠNG 12: ƯU TIÊN DÀNH CHO EM
13 CHƯƠNG 13: ĐỪNG NÓI LỜI GÂY TỔN THƯƠNG
14 CHƯƠNG 14: SỰ TINH NGHỊCH NÀY, AI CÓ THỂ CHIỀU ĐƯỢC?
15 CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT
16 CHƯƠNG 16: VẪN THÍCH TRÊU
17 CHƯƠNG 17: ANH ĐỪNG GIẬN
18 CHƯƠNG 18: CẶP ĐÔI BÊN HỒ SEN LỚN
19 CHƯƠNG 19: ANH PHẢI GIÚP TÔI
20 CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CỦA ANH SAO?
21 CHƯƠNG 21: SAO CÓ THỂ HẠI ĐƯỢC TÔI?
22 CHƯƠNG 22: SAO VẪN MUỐN Ở NƠI NÀY?
23 CHƯƠNG 23: MUỐN EM VUI VẺ TRỞ LẠI
24 CHƯƠNG 24: CHỈ THÍCH BƯỚNG VỚI ANH
25 CHƯƠNG 25: TÌM KIẾM TRONG ĐÊM TỐI
26 CHƯƠNG 26: KHÔNG DỖI NHƯNG THÍCH ĐƯỢC DỖ
27 CHƯƠNG 27: THAM GIA LỄ CƯỚI
28 CHƯƠNG 28: CÒN MUỐN TRANH ĐẤU?
29 CHƯƠNG 29: CÓ ANH LÀ CHỔ DỰA
30 CHƯƠNG 30: TÌNH CẢNH KHÓ XỬ
31 CHƯƠNG 31: LUÔN BIẾT GIỚI HẠN
32 CHƯƠNG 32: EM ĐÃ THAY ĐỔI
33 CHƯƠNG 33: ANH LUÔN LO LẮNG CHO EM MỌI THỨ
34 CHƯƠNG 34: VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT
35 CHƯƠNG 35: BUỔI CẮM TRẠI ĐẦU TIÊN
36 CHƯƠNG 36: ANH KHÔNG GIỐNG NHƯ BỌN HỌ
37 CHƯƠNG 37: BỊ HẠI
38 CHƯƠNG 38: CÓ PHẢI BÊN ANH, EM LUÔN GẶP NGUY HIỂM?
39 CHƯƠNG 39: EM PHẢI ĐƯỢC AN TOÀN
40 CHƯƠNG 40: CẢM GIÁC TỰ TRÁCH
41 CHƯƠNG 41: EM NÊN RỜI KHỎI ANH
42 CHƯƠNG 42: VÌ SAO PHẢI LÃNG TRÁNH?
43 CHƯƠNG 43: THÔNG HIỂU
44 CHƯƠNG 44: LẠI CÒN CÓ BỘ MẶT NÀY
45 CHƯƠNG 45: LẠI CHẠM MẶT BẠN GÁI CŨ
46 CHƯƠNG 46: HÃY ĐỂ ANH NHẬN LẤY NHỮNG VẾT THƯƠNG
47 CHƯƠNG 47: ĐIỀU EM MUỐN ANH NÓI
48 CHƯƠNG 48: ANH CÓ PHẢI LÀ TÊN NGỐC?
49 CHƯƠNG 49: CẢM GIÁC KHI XA CÁCH ĐỐI PHƯƠNG
50 CHƯƠNG 50: VẪN CÓ CÁCH KHIẾN ANH MỞ LÒNG
51 CHƯƠNG 51: TẠM NGƯNG SUY NGHĨ VỀ ANH
52 CHƯƠNG 52: TRONG CĂN PHÒNG TĂM TỐI
53 CHƯƠNG 53: PHẢI CHO "BẠN THÂN" TRẢI NGHIỆM CUỘC CHƠI
54 CHƯƠNG 54: ANH Ở ĐÂY RỒI
55 CHƯƠNG 55: TRỞ LẠI VỚI VAI TRÒ MỚI
56 CHƯƠNG 56: ĐIỀU ĐÃ BỎ LỠ
57 CHƯƠNG 57: ANH ĐANG SUY NGHĨ ĐIỀU GÌ?
58 CHƯƠNG 58: MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG
59 CHƯƠNG 59: CHỈ CẦN TẬP TRUNG VÀO EM
60 CHƯƠNG 60: LẠI MỘT LẦN VỤN VỠ
61 CHƯƠNG 61: KHÓ KHĂN CHẠM ĐẾN
62 CHƯƠNG 62: NHƯ CHỈ CÓ ĐỐI PHƯƠNG
63 CHƯƠNG 63: ANH LẠI CẢM THẤY KHÓ CHỊU
64 CHƯƠNG 64: DUNG HÒA ĐẾN TƯƠNG XỨNG
65 CHƯƠNG 65: TRẢI NGHIỆM TRONG GIỚI THƯỢNG LƯU
66 CHƯƠNG 66: NGƯỜI KIỂM SOÁT THẾ TRẬN
67 CHƯƠNG 67: ĐÃ SẴN SÀNG TỪ BỎ QUÁ KHỨ?
68 CHƯƠNG 68: NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI
69 CHƯƠNG 69: ANH CÓ BUÔNG TAY KHÔNG?
70 CHƯƠNG 70: ĐỪNG THÁCH THỨC
71 CHƯƠNG 71: KHÔNG CẦN PHẢI TRANH GIÀNH
72 CHƯƠNG 72: ANH CHO ĐÓ LÀ ĐÙA GIỠN?
73 CHƯƠNG 73: CÀNG THÊM KHÓ KHĂN
74 CHƯƠNG 74: BẮT ĐẦU CHUYẾN ĐI CỦA CẢ HAI
75 CHƯƠNG 75: NỤ HÔN CỦA SỰ KHỞI ĐẦU
76 CHƯƠNG 76: CHUYẾN ĐI BẤT ĐẮC DĨ
77 CHƯƠNG 77: DƯỚI BẦU TRỜI ĐÊM TA CÓ NHAU
78 CHƯƠNG 78: NGÀY TRỞ VỀ
79 CHƯƠNG 79: GIẢI THÍCH VỚI KẺ GIẢ DỐI
80 CHƯƠNG 80: Ở ĐÂY ANH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN
81 CHƯƠNG 81: ANH MUỐN ĐỂ TÔI LẠI MỘT MÌNH?
82 CHƯƠNG 82: TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG SỢ?
83 CHƯƠNG 83: MỘT THỬ THÁCH KHÁC LẠI ĐẾN
84 CHƯƠNG 84: MỘT LẦN NỮA ANH LẠI LÙI BƯỚC
85 CHƯƠNG 85: BƯỚC ĐẦU CHO VIỆC ĐÁP TRẢ
86 CHƯƠNG 86: TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ RẤT ĐẸP!
87 CHƯƠNG 87: SỰ THẬT MUỐN CHO ANH BIẾT
88 CHƯƠNG 88: NGƯỜI ĐÓ SẼ LÀ ANH
89 CHƯƠNG 89: NGƯỜI TỪNG QUAN TRỌNG ĐÃ TRỞ VỀ
90 CHƯƠNG 90: CHỈ KHÔNG MUỐN BUÔNG TAY EM
91 CHƯƠNG 91: MỌI THỨ ĐỀU DÀNH CHO EM
92 CHƯƠNG 92: CẦN SỰ TIN TƯỞNG
93 CHƯƠNG 93: VƯỚNG BẬN BỞI NGƯỜI CŨ
94 CHƯƠNG 94: HẠNH PHÚC KHÔNG THỂ ĐỂ MẤT
95 CHƯƠNG 95: ĐIỀU ANH SẼ NÓI
96 CHƯƠNG 96: NIỀM VUI THẬT ĐƠN GIẢN
97 CHƯƠNG 97: LẦN ĐẦU ANH LÀM LÀ VÌ EM
98 CHƯƠNG 98: TÌM ĐÚNG NGƯỜI
99 CHƯƠNG 99: SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY
100 CHƯƠNG 100: CÁI KẾT CỦA KẺ PHẢN DIỆN
Chapter

Updated 100 Episodes

1
CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI
2
CHƯƠNG 2: TRẢI NGHIỆM
3
CHƯƠNG 3: NHẬN NUÔI BÉ TRỨNG GÀ
4
CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU
5
CHƯƠNG 5: MỘT CHÚT XAO ĐỘNG
6
CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI
7
CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM
8
CHƯƠNG 8: BẢO VỆ
9
CHƯƠNG 9: BÊN ANH THẬT VUI
10
CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI
11
CHƯƠNG 11: CẢM GIÁC CHƯA TỪNG CẢM NHẬN
12
CHƯƠNG 12: ƯU TIÊN DÀNH CHO EM
13
CHƯƠNG 13: ĐỪNG NÓI LỜI GÂY TỔN THƯƠNG
14
CHƯƠNG 14: SỰ TINH NGHỊCH NÀY, AI CÓ THỂ CHIỀU ĐƯỢC?
15
CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT
16
CHƯƠNG 16: VẪN THÍCH TRÊU
17
CHƯƠNG 17: ANH ĐỪNG GIẬN
18
CHƯƠNG 18: CẶP ĐÔI BÊN HỒ SEN LỚN
19
CHƯƠNG 19: ANH PHẢI GIÚP TÔI
20
CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CỦA ANH SAO?
21
CHƯƠNG 21: SAO CÓ THỂ HẠI ĐƯỢC TÔI?
22
CHƯƠNG 22: SAO VẪN MUỐN Ở NƠI NÀY?
23
CHƯƠNG 23: MUỐN EM VUI VẺ TRỞ LẠI
24
CHƯƠNG 24: CHỈ THÍCH BƯỚNG VỚI ANH
25
CHƯƠNG 25: TÌM KIẾM TRONG ĐÊM TỐI
26
CHƯƠNG 26: KHÔNG DỖI NHƯNG THÍCH ĐƯỢC DỖ
27
CHƯƠNG 27: THAM GIA LỄ CƯỚI
28
CHƯƠNG 28: CÒN MUỐN TRANH ĐẤU?
29
CHƯƠNG 29: CÓ ANH LÀ CHỔ DỰA
30
CHƯƠNG 30: TÌNH CẢNH KHÓ XỬ
31
CHƯƠNG 31: LUÔN BIẾT GIỚI HẠN
32
CHƯƠNG 32: EM ĐÃ THAY ĐỔI
33
CHƯƠNG 33: ANH LUÔN LO LẮNG CHO EM MỌI THỨ
34
CHƯƠNG 34: VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT
35
CHƯƠNG 35: BUỔI CẮM TRẠI ĐẦU TIÊN
36
CHƯƠNG 36: ANH KHÔNG GIỐNG NHƯ BỌN HỌ
37
CHƯƠNG 37: BỊ HẠI
38
CHƯƠNG 38: CÓ PHẢI BÊN ANH, EM LUÔN GẶP NGUY HIỂM?
39
CHƯƠNG 39: EM PHẢI ĐƯỢC AN TOÀN
40
CHƯƠNG 40: CẢM GIÁC TỰ TRÁCH
41
CHƯƠNG 41: EM NÊN RỜI KHỎI ANH
42
CHƯƠNG 42: VÌ SAO PHẢI LÃNG TRÁNH?
43
CHƯƠNG 43: THÔNG HIỂU
44
CHƯƠNG 44: LẠI CÒN CÓ BỘ MẶT NÀY
45
CHƯƠNG 45: LẠI CHẠM MẶT BẠN GÁI CŨ
46
CHƯƠNG 46: HÃY ĐỂ ANH NHẬN LẤY NHỮNG VẾT THƯƠNG
47
CHƯƠNG 47: ĐIỀU EM MUỐN ANH NÓI
48
CHƯƠNG 48: ANH CÓ PHẢI LÀ TÊN NGỐC?
49
CHƯƠNG 49: CẢM GIÁC KHI XA CÁCH ĐỐI PHƯƠNG
50
CHƯƠNG 50: VẪN CÓ CÁCH KHIẾN ANH MỞ LÒNG
51
CHƯƠNG 51: TẠM NGƯNG SUY NGHĨ VỀ ANH
52
CHƯƠNG 52: TRONG CĂN PHÒNG TĂM TỐI
53
CHƯƠNG 53: PHẢI CHO "BẠN THÂN" TRẢI NGHIỆM CUỘC CHƠI
54
CHƯƠNG 54: ANH Ở ĐÂY RỒI
55
CHƯƠNG 55: TRỞ LẠI VỚI VAI TRÒ MỚI
56
CHƯƠNG 56: ĐIỀU ĐÃ BỎ LỠ
57
CHƯƠNG 57: ANH ĐANG SUY NGHĨ ĐIỀU GÌ?
58
CHƯƠNG 58: MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG
59
CHƯƠNG 59: CHỈ CẦN TẬP TRUNG VÀO EM
60
CHƯƠNG 60: LẠI MỘT LẦN VỤN VỠ
61
CHƯƠNG 61: KHÓ KHĂN CHẠM ĐẾN
62
CHƯƠNG 62: NHƯ CHỈ CÓ ĐỐI PHƯƠNG
63
CHƯƠNG 63: ANH LẠI CẢM THẤY KHÓ CHỊU
64
CHƯƠNG 64: DUNG HÒA ĐẾN TƯƠNG XỨNG
65
CHƯƠNG 65: TRẢI NGHIỆM TRONG GIỚI THƯỢNG LƯU
66
CHƯƠNG 66: NGƯỜI KIỂM SOÁT THẾ TRẬN
67
CHƯƠNG 67: ĐÃ SẴN SÀNG TỪ BỎ QUÁ KHỨ?
68
CHƯƠNG 68: NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI
69
CHƯƠNG 69: ANH CÓ BUÔNG TAY KHÔNG?
70
CHƯƠNG 70: ĐỪNG THÁCH THỨC
71
CHƯƠNG 71: KHÔNG CẦN PHẢI TRANH GIÀNH
72
CHƯƠNG 72: ANH CHO ĐÓ LÀ ĐÙA GIỠN?
73
CHƯƠNG 73: CÀNG THÊM KHÓ KHĂN
74
CHƯƠNG 74: BẮT ĐẦU CHUYẾN ĐI CỦA CẢ HAI
75
CHƯƠNG 75: NỤ HÔN CỦA SỰ KHỞI ĐẦU
76
CHƯƠNG 76: CHUYẾN ĐI BẤT ĐẮC DĨ
77
CHƯƠNG 77: DƯỚI BẦU TRỜI ĐÊM TA CÓ NHAU
78
CHƯƠNG 78: NGÀY TRỞ VỀ
79
CHƯƠNG 79: GIẢI THÍCH VỚI KẺ GIẢ DỐI
80
CHƯƠNG 80: Ở ĐÂY ANH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN
81
CHƯƠNG 81: ANH MUỐN ĐỂ TÔI LẠI MỘT MÌNH?
82
CHƯƠNG 82: TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG SỢ?
83
CHƯƠNG 83: MỘT THỬ THÁCH KHÁC LẠI ĐẾN
84
CHƯƠNG 84: MỘT LẦN NỮA ANH LẠI LÙI BƯỚC
85
CHƯƠNG 85: BƯỚC ĐẦU CHO VIỆC ĐÁP TRẢ
86
CHƯƠNG 86: TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ RẤT ĐẸP!
87
CHƯƠNG 87: SỰ THẬT MUỐN CHO ANH BIẾT
88
CHƯƠNG 88: NGƯỜI ĐÓ SẼ LÀ ANH
89
CHƯƠNG 89: NGƯỜI TỪNG QUAN TRỌNG ĐÃ TRỞ VỀ
90
CHƯƠNG 90: CHỈ KHÔNG MUỐN BUÔNG TAY EM
91
CHƯƠNG 91: MỌI THỨ ĐỀU DÀNH CHO EM
92
CHƯƠNG 92: CẦN SỰ TIN TƯỞNG
93
CHƯƠNG 93: VƯỚNG BẬN BỞI NGƯỜI CŨ
94
CHƯƠNG 94: HẠNH PHÚC KHÔNG THỂ ĐỂ MẤT
95
CHƯƠNG 95: ĐIỀU ANH SẼ NÓI
96
CHƯƠNG 96: NIỀM VUI THẬT ĐƠN GIẢN
97
CHƯƠNG 97: LẦN ĐẦU ANH LÀM LÀ VÌ EM
98
CHƯƠNG 98: TÌM ĐÚNG NGƯỜI
99
CHƯƠNG 99: SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY
100
CHƯƠNG 100: CÁI KẾT CỦA KẺ PHẢN DIỆN

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play