TRỞ LẠI BÊN ANH

TRỞ LẠI BÊN ANH

CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI

Một ngôi làng nghèo khó. Nhưng cuộc sống ở đây, vô cùng yên bình. Khí trời thanh mát, cảnh vật kỳ vỹ. Trên là đồi núi, dưới là mặt đất và sông suối. Một cánh đồng hoa nở rực sắc vàng, thoang thoảng hương thơm của lá trà. Những con người giản dị, chân thành, cùng nhau sinh sống. Giúp đỡ nhau vượt qua những bế tắc, sống không trái với luân thường đạo lý, chết không hổ thẹn với gia phong.

[Um, đây là đâu? Sao mình lại ở đây? Không phải, mình đã bị đẩy xuống từ sân thượng sao? Mình đã chết rồi sao?]

Một cô gái với gương mặt thoát tục, mang trên mình một bộ váy sang trọng, mái tóc xoăn nhẹ, ngắn qua vai. Cảm xúc vô cùng hoang mang, trong một căn nhà cổ kính. Cô đưa mắt, xem xét quanh căn phòng. Một bức tranh nghệ thuật lớn, được treo trên tường, trông rất quen mắt. Chiếc giường vừa vặn, thời tiết có chút lạnh. Đặt chân vào đôi dép cạnh giường, cô tiến lại, mở nhẹ cánh cửa. Ánh sáng chiếu vào gương mặt, cô khẽ nhíu mày, nhìn vào cảnh vật trước mắt.

"Khung cảnh thật đẹp. Rất bình yên và trong lành. Vậy, mình được lên thiên đường sao?"

Nhìn xuống những con người đang hoạt động bên dưới. Cô lấy lại bình tĩnh, đưa tay lên trán, cố gắng nhớ lại nơi này.

"Là ngôi làng đó."

Cô gái này chính là Ngọc Minh An, tiểu thư của một gia đình quyền thế. Do đặt lòng tin sai người, cô đã bị hãm hại và bị hôn phu tàn độc, thẳng tay đẩy xuống từ sân thượng. Hiện tại, cô đang trùng sinh trở lại một ngôi làng nghèo. Nơi này, là quê hương thứ hai của người Ông đã mất. Ba Mẹ đã từng đưa cô đến đây, để nghỉ dưỡng.

"Vậy là, mình đã sống lại một lần nữa."

Chậm rãi, bước xuống lầu. Tiếng lộc cộc của thanh gỗ, khiến cô không dám di chuyển mạnh. Đây là ngôi nhà mà trước đây, gia đình cô đã ở lại. Không có gì thay đổi, cảnh vật xung quanh vẫn giữ nguyên như lần đầu cô đến.

"Mình đã quay lại vào thời điểm của ba năm trước. Nơi này, là quán ăn của gia đình họ Vương."

Nhưng một điều kỳ lạ. Tại sao chỉ có mỗi cô ở đây? Không có gia đình của cô? Đang đứng ở phía sau cánh cửa, lén nhìn ra phía bên ngoài. Một người nào đó đã đụng trúng Minh An. Giật mình xoay lại, cả hai nhìn nhau một lúc.

[Là anh ấy. Tại sao phải gặp lại người cọc tính này đầu tiên?]

Người con trai cao hơn cô khá nhiều. Gương mặt anh, mang một nét đẹp lao động, của một con người từng trải và in dấu thời gian. Mái tóc đen gọn gàng, lãng tử. Phong cách ăn mặc phong trần, tinh tế. Nếu không biết trước tính cách của anh, chắc chắn các cô gái sẽ đổ gục ngay lần đầu nhìn thấy. Anh nhìn cô không chút biểu cảm nào. Nhẹ tay đẩy cô sang một bên, rồi mang thức ăn trên tay ra ngoài.

"Vẫn không có chút thay đổi. Tính khí của anh ta, chắc có thần mới chịu được."

Nhìn một lúc, cô bước ra bên ngoài. Những người ở đây, vừa nhìn thấy cô, đã thân thiện chào hỏi. Trên môi của họ luôn nở một nụ cười hiền hậu và chào đón. Những cậu trai, thì như bị cướp hồn bởi vẻ đẹp của Minh An. Ngoài trừ người con trai, vừa đụng trúng cô. Anh vẫn tỏ ra không mấy quan tâm.

"Minh An, con dậy rồi sao? Đợi Bà nấu cho con bát mì nóng, sẽ nhanh thôi."

Người phụ nữ cao tuổi, mái tóc màu trắng bạch, gương mặt phúc hậu, ân cần tiếp đãi Minh An. Theo như tình hình, họ không biết cô đã trùng sinh. Ngồi vào bàn ăn, cô cứ lóng ngóng. Do bản thân mang tính cách tiểu thư, quen được hầu hạ. Cô không biết phải làm gì tiếp theo.

"Đúng là tiểu thư. Có việc lấy đũa ăn, cũng không tự làm được."

Người con trai cao lớn, đi lại phía bàn của Minh An. Anh lấy khăn giấy, lau sạch đũa ăn, rồi đặt trên khây sẵn cho cô. Minh An liếc nhìn anh, nếu không có nhiều người ở đây, chắc chắn cô đã cho anh một trận.

"Đến rồi đây, mau ăn cho nóng."

Người con trai đó chính là Vương Tinh Nhật, anh là cháu trai của người phụ nữ lớn tuổi vừa rồi. Khi Ông của Minh An đến đây để nghiên cứu và làm việc. Không may bị tai nạn, chính gia đình của Tinh Nhật đã cứu giúp kịp thời. Từ đó, Ông của Minh An luôn biết ơn và phải báo đáp gia đình của Tinh Nhật bằng mọi giá.

[Hương vị của mì vẫn giống như lúc đó, rất đặc trưng. Vì vậy, mà khi trở lại thành phố. Mình không tìm được quán mì nào có hương vị ngon như ở đây.]

Minh An nhanh chóng ăn hết bát mì, quán ăn rất đông người đến. Chủ yếu là người lao động ở đây, họ ăn rất khỏe. Nên việc xuất hiện nhiều đàn ông, là chuyện rất bình thường.

[Mình phải làm gì tiếp theo đây? Mọi người đang đều bận rộn. Hay mình quay lại phòng?]

Tinh Nhật tiến lại chổ cô, mang bát mì cô vừa ăn xong, đặt cùng những bát trên tay anh. Di chuyển ra phía sau, để rửa bát. Minh An nhìn theo hành động của Tinh Nhật, liền đi theo phía sau anh.

"Cô đi theo tôi làm gì? Ở đây trơn nước. Tiểu thư như cô mà bị ngã, thì tôi không đền được đâu."

Minh An, tuy không thích tính cánh cọc cằn của anh. Nhưng trước đây, cô có quan sát, anh là người khá tốt bụng và rất hiếu thảo. Thời gian đó, anh là người luôn đi theo bên cạnh, như một vệ sĩ riêng, mỗi khi cô đi chơi ở xung quanh nơi này.

"Tinh Nhật, tôi đã đến đây một mình?"

Anh nhìn cô khó hiểu, quay trở lại, đôi tay anh nhanh nhẹn, rửa từng chiếc bát.

"Không, cô đến cùng cái bóng của cô nữa."

Người con trai thô lỗ này, không hiểu sao có thể tồn tại được trên đời? Lại đi nói chuyện với con gái như vậy. Minh Anh cố gắng giữ bình tĩnh và tiếp tục hỏi anh.

"Vậy, đồ dùng của tôi, vẫn đầy đủ ở đây?"

Tinh Nhật dừng lại công việc của mình. Anh đưa bàn tay còn dính đầy bọt bong bóng, sờ lên trán Minh An. Cô là người chuộng sạch sẽ, nên nhanh chóng hất tay anh ra, dùng tay mình lau đi vết bọt bong bóng trên trán.

"Cô chưa tỉnh ngủ hay bị ấm đầu? Đồ của cô, thì ai lấy đi được?"

Minh An không thể nào tiếp tục ở đây, cô tức giận, xoay người lên phòng. Nhưng vô tình bị trượt do nền trơn nước. Tinh Nhật vội bỏ ngay chiếc bát trên tay, giữ chặt cô lại. Minh An nằm gọn trong vòng tay anh, hơi ấm của cơ thể anh, bao chùm lấy cô, không còn cảm giác của cái lạnh.

"Buông ra. Anh đừng có lợi dụng, chạm vào người tôi."

Đẩy anh ra khỏi người mình, cô cẩn thận di chuyển lên phòng. Tinh Nhật gương mặt khó hiểu, đứng đó nhìn theo cô, rồi khẽ mỉm cười. Anh tiếp tục quay lại công việc, ánh mắt thỉnh thoảng lại ngước nhìn lên tầng.

Trên phòng

"Ướt hết cả người rồi. Nhưng mà anh ta khỏe thật, như vậy vẫn đứng vững mà đỡ mình."

Suy nghĩ xong, Minh An tìm kiếm chiếc vali của mình. Đồ dùng vẫn đầy đủ, nhanh lấy chiếc điện thoại. Kiểm tra tin nhắn và cuộc gọi. Vẫn là những dòng tin nhắn, cô đã nhắn cho người yêu của mình trước khi đến đây. Cuộc gọi với người thân cận đã bán đứng cô, cũng không biến mất.

"Các người hãy đợi xem, tôi sẽ đối đáp các người thế nào?"

Bỗng nhiên, nước mắt của Minh An tuông rơi không ngừng. Rõ ràng, cô không muốn khóc. Nhưng tại sao, nước mắt lại tự rơi xuống? Đưa tay, lau đi những giọt nước mắt. Minh An bất lực, oán trách, ngã người trên giường, ôm chặt lấy chiếc gối, mà không ngừng khóc.

[Tại sao lại phản bội tôi? Một người tôi yêu thương, một người tôi trân quý. Tại sao lại đối xử với tôi như vậy?]

Cố gắng không để khóc thành tiếng. Chắc Minh An đang cảm thấy rất đau đớn và tuyệt vọng. Vì người cô hết lòng yêu, lại nhẫn tâm hại chết mình. Người cùng cô lớn lên, luôn bảo vệ cô. Lại chỉ là một màn kịch, một vai diễn xuất sắc, để cô đặt hết niềm tin. Sau đó, là khiến cô phải chịu đau khổ.

[Tôi hận các người, tôi câm ghét các người.]

Buổi tối

Sau một ngày, chỉ nằm trên giường khóc. Minh An đã thiếp đi một lúc. Đến tối, Tinh Nhật lên phòng, gọi cô để xuống ăn. Nghe thấy tiếng gọi của anh, cô đưa tay dụi mắt, bước xuống giường, ra mở cửa.

"Cô đã khóc sao?"

Minh An giật mình khi nghe Tinh Nhật hỏi. Cô vội cúi mặt, rồi trả lời

"Anh cứ xuống nhà trước, tôi chỉ vừa ngủ dậy. Rửa mặt xong, tôi sẽ xuống ngay."

Tinh Nhật cúi xuống, gần sát gương mặt cô, vẫn với gương mặt không sắc thái.

"Hai con mắt như hai con ốc, mà còn chối."

Minh An tức giận, đã cho anh một cái vào chân, rồi đóng mạnh cửa phòng lại. Tinh Nhật thong thả, đưa hai tay vào túi quần, rồi di chuyển xuống nhà.

Chapter
1 CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI
2 CHƯƠNG 2: TRẢI NGHIỆM
3 CHƯƠNG 3: NHẬN NUÔI BÉ TRỨNG GÀ
4 CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU
5 CHƯƠNG 5: MỘT CHÚT XAO ĐỘNG
6 CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI
7 CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM
8 CHƯƠNG 8: BẢO VỆ
9 CHƯƠNG 9: BÊN ANH THẬT VUI
10 CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI
11 CHƯƠNG 11: CẢM GIÁC CHƯA TỪNG CẢM NHẬN
12 CHƯƠNG 12: ƯU TIÊN DÀNH CHO EM
13 CHƯƠNG 13: ĐỪNG NÓI LỜI GÂY TỔN THƯƠNG
14 CHƯƠNG 14: SỰ TINH NGHỊCH NÀY, AI CÓ THỂ CHIỀU ĐƯỢC?
15 CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT
16 CHƯƠNG 16: VẪN THÍCH TRÊU
17 CHƯƠNG 17: ANH ĐỪNG GIẬN
18 CHƯƠNG 18: CẶP ĐÔI BÊN HỒ SEN LỚN
19 CHƯƠNG 19: ANH PHẢI GIÚP TÔI
20 CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CỦA ANH SAO?
21 CHƯƠNG 21: SAO CÓ THỂ HẠI ĐƯỢC TÔI?
22 CHƯƠNG 22: SAO VẪN MUỐN Ở NƠI NÀY?
23 CHƯƠNG 23: MUỐN EM VUI VẺ TRỞ LẠI
24 CHƯƠNG 24: CHỈ THÍCH BƯỚNG VỚI ANH
25 CHƯƠNG 25: TÌM KIẾM TRONG ĐÊM TỐI
26 CHƯƠNG 26: KHÔNG DỖI NHƯNG THÍCH ĐƯỢC DỖ
27 CHƯƠNG 27: THAM GIA LỄ CƯỚI
28 CHƯƠNG 28: CÒN MUỐN TRANH ĐẤU?
29 CHƯƠNG 29: CÓ ANH LÀ CHỔ DỰA
30 CHƯƠNG 30: TÌNH CẢNH KHÓ XỬ
31 CHƯƠNG 31: LUÔN BIẾT GIỚI HẠN
32 CHƯƠNG 32: EM ĐÃ THAY ĐỔI
33 CHƯƠNG 33: ANH LUÔN LO LẮNG CHO EM MỌI THỨ
34 CHƯƠNG 34: VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT
35 CHƯƠNG 35: BUỔI CẮM TRẠI ĐẦU TIÊN
36 CHƯƠNG 36: ANH KHÔNG GIỐNG NHƯ BỌN HỌ
37 CHƯƠNG 37: BỊ HẠI
38 CHƯƠNG 38: CÓ PHẢI BÊN ANH, EM LUÔN GẶP NGUY HIỂM?
39 CHƯƠNG 39: EM PHẢI ĐƯỢC AN TOÀN
40 CHƯƠNG 40: CẢM GIÁC TỰ TRÁCH
41 CHƯƠNG 41: EM NÊN RỜI KHỎI ANH
42 CHƯƠNG 42: VÌ SAO PHẢI LÃNG TRÁNH?
43 CHƯƠNG 43: THÔNG HIỂU
44 CHƯƠNG 44: LẠI CÒN CÓ BỘ MẶT NÀY
45 CHƯƠNG 45: LẠI CHẠM MẶT BẠN GÁI CŨ
46 CHƯƠNG 46: HÃY ĐỂ ANH NHẬN LẤY NHỮNG VẾT THƯƠNG
47 CHƯƠNG 47: ĐIỀU EM MUỐN ANH NÓI
48 CHƯƠNG 48: ANH CÓ PHẢI LÀ TÊN NGỐC?
49 CHƯƠNG 49: CẢM GIÁC KHI XA CÁCH ĐỐI PHƯƠNG
50 CHƯƠNG 50: VẪN CÓ CÁCH KHIẾN ANH MỞ LÒNG
51 CHƯƠNG 51: TẠM NGƯNG SUY NGHĨ VỀ ANH
52 CHƯƠNG 52: TRONG CĂN PHÒNG TĂM TỐI
53 CHƯƠNG 53: PHẢI CHO "BẠN THÂN" TRẢI NGHIỆM CUỘC CHƠI
54 CHƯƠNG 54: ANH Ở ĐÂY RỒI
55 CHƯƠNG 55: TRỞ LẠI VỚI VAI TRÒ MỚI
56 CHƯƠNG 56: ĐIỀU ĐÃ BỎ LỠ
57 CHƯƠNG 57: ANH ĐANG SUY NGHĨ ĐIỀU GÌ?
58 CHƯƠNG 58: MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG
59 CHƯƠNG 59: CHỈ CẦN TẬP TRUNG VÀO EM
60 CHƯƠNG 60: LẠI MỘT LẦN VỤN VỠ
61 CHƯƠNG 61: KHÓ KHĂN CHẠM ĐẾN
62 CHƯƠNG 62: NHƯ CHỈ CÓ ĐỐI PHƯƠNG
63 CHƯƠNG 63: ANH LẠI CẢM THẤY KHÓ CHỊU
64 CHƯƠNG 64: DUNG HÒA ĐẾN TƯƠNG XỨNG
65 CHƯƠNG 65: TRẢI NGHIỆM TRONG GIỚI THƯỢNG LƯU
66 CHƯƠNG 66: NGƯỜI KIỂM SOÁT THẾ TRẬN
67 CHƯƠNG 67: ĐÃ SẴN SÀNG TỪ BỎ QUÁ KHỨ?
68 CHƯƠNG 68: NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI
69 CHƯƠNG 69: ANH CÓ BUÔNG TAY KHÔNG?
70 CHƯƠNG 70: ĐỪNG THÁCH THỨC
71 CHƯƠNG 71: KHÔNG CẦN PHẢI TRANH GIÀNH
72 CHƯƠNG 72: ANH CHO ĐÓ LÀ ĐÙA GIỠN?
73 CHƯƠNG 73: CÀNG THÊM KHÓ KHĂN
74 CHƯƠNG 74: BẮT ĐẦU CHUYẾN ĐI CỦA CẢ HAI
75 CHƯƠNG 75: NỤ HÔN CỦA SỰ KHỞI ĐẦU
76 CHƯƠNG 76: CHUYẾN ĐI BẤT ĐẮC DĨ
77 CHƯƠNG 77: DƯỚI BẦU TRỜI ĐÊM TA CÓ NHAU
78 CHƯƠNG 78: NGÀY TRỞ VỀ
79 CHƯƠNG 79: GIẢI THÍCH VỚI KẺ GIẢ DỐI
80 CHƯƠNG 80: Ở ĐÂY ANH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN
81 CHƯƠNG 81: ANH MUỐN ĐỂ TÔI LẠI MỘT MÌNH?
82 CHƯƠNG 82: TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG SỢ?
83 CHƯƠNG 83: MỘT THỬ THÁCH KHÁC LẠI ĐẾN
84 CHƯƠNG 84: MỘT LẦN NỮA ANH LẠI LÙI BƯỚC
85 CHƯƠNG 85: BƯỚC ĐẦU CHO VIỆC ĐÁP TRẢ
86 CHƯƠNG 86: TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ RẤT ĐẸP!
87 CHƯƠNG 87: SỰ THẬT MUỐN CHO ANH BIẾT
88 CHƯƠNG 88: NGƯỜI ĐÓ SẼ LÀ ANH
89 CHƯƠNG 89: NGƯỜI TỪNG QUAN TRỌNG ĐÃ TRỞ VỀ
90 CHƯƠNG 90: CHỈ KHÔNG MUỐN BUÔNG TAY EM
91 CHƯƠNG 91: MỌI THỨ ĐỀU DÀNH CHO EM
92 CHƯƠNG 92: CẦN SỰ TIN TƯỞNG
93 CHƯƠNG 93: VƯỚNG BẬN BỞI NGƯỜI CŨ
94 CHƯƠNG 94: HẠNH PHÚC KHÔNG THỂ ĐỂ MẤT
95 CHƯƠNG 95: ĐIỀU ANH SẼ NÓI
96 CHƯƠNG 96: NIỀM VUI THẬT ĐƠN GIẢN
97 CHƯƠNG 97: LẦN ĐẦU ANH LÀM LÀ VÌ EM
98 CHƯƠNG 98: TÌM ĐÚNG NGƯỜI
99 CHƯƠNG 99: SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY
100 CHƯƠNG 100: CÁI KẾT CỦA KẺ PHẢN DIỆN
Chapter

Updated 100 Episodes

1
CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI
2
CHƯƠNG 2: TRẢI NGHIỆM
3
CHƯƠNG 3: NHẬN NUÔI BÉ TRỨNG GÀ
4
CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU
5
CHƯƠNG 5: MỘT CHÚT XAO ĐỘNG
6
CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI
7
CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM
8
CHƯƠNG 8: BẢO VỆ
9
CHƯƠNG 9: BÊN ANH THẬT VUI
10
CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI
11
CHƯƠNG 11: CẢM GIÁC CHƯA TỪNG CẢM NHẬN
12
CHƯƠNG 12: ƯU TIÊN DÀNH CHO EM
13
CHƯƠNG 13: ĐỪNG NÓI LỜI GÂY TỔN THƯƠNG
14
CHƯƠNG 14: SỰ TINH NGHỊCH NÀY, AI CÓ THỂ CHIỀU ĐƯỢC?
15
CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT
16
CHƯƠNG 16: VẪN THÍCH TRÊU
17
CHƯƠNG 17: ANH ĐỪNG GIẬN
18
CHƯƠNG 18: CẶP ĐÔI BÊN HỒ SEN LỚN
19
CHƯƠNG 19: ANH PHẢI GIÚP TÔI
20
CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CỦA ANH SAO?
21
CHƯƠNG 21: SAO CÓ THỂ HẠI ĐƯỢC TÔI?
22
CHƯƠNG 22: SAO VẪN MUỐN Ở NƠI NÀY?
23
CHƯƠNG 23: MUỐN EM VUI VẺ TRỞ LẠI
24
CHƯƠNG 24: CHỈ THÍCH BƯỚNG VỚI ANH
25
CHƯƠNG 25: TÌM KIẾM TRONG ĐÊM TỐI
26
CHƯƠNG 26: KHÔNG DỖI NHƯNG THÍCH ĐƯỢC DỖ
27
CHƯƠNG 27: THAM GIA LỄ CƯỚI
28
CHƯƠNG 28: CÒN MUỐN TRANH ĐẤU?
29
CHƯƠNG 29: CÓ ANH LÀ CHỔ DỰA
30
CHƯƠNG 30: TÌNH CẢNH KHÓ XỬ
31
CHƯƠNG 31: LUÔN BIẾT GIỚI HẠN
32
CHƯƠNG 32: EM ĐÃ THAY ĐỔI
33
CHƯƠNG 33: ANH LUÔN LO LẮNG CHO EM MỌI THỨ
34
CHƯƠNG 34: VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT
35
CHƯƠNG 35: BUỔI CẮM TRẠI ĐẦU TIÊN
36
CHƯƠNG 36: ANH KHÔNG GIỐNG NHƯ BỌN HỌ
37
CHƯƠNG 37: BỊ HẠI
38
CHƯƠNG 38: CÓ PHẢI BÊN ANH, EM LUÔN GẶP NGUY HIỂM?
39
CHƯƠNG 39: EM PHẢI ĐƯỢC AN TOÀN
40
CHƯƠNG 40: CẢM GIÁC TỰ TRÁCH
41
CHƯƠNG 41: EM NÊN RỜI KHỎI ANH
42
CHƯƠNG 42: VÌ SAO PHẢI LÃNG TRÁNH?
43
CHƯƠNG 43: THÔNG HIỂU
44
CHƯƠNG 44: LẠI CÒN CÓ BỘ MẶT NÀY
45
CHƯƠNG 45: LẠI CHẠM MẶT BẠN GÁI CŨ
46
CHƯƠNG 46: HÃY ĐỂ ANH NHẬN LẤY NHỮNG VẾT THƯƠNG
47
CHƯƠNG 47: ĐIỀU EM MUỐN ANH NÓI
48
CHƯƠNG 48: ANH CÓ PHẢI LÀ TÊN NGỐC?
49
CHƯƠNG 49: CẢM GIÁC KHI XA CÁCH ĐỐI PHƯƠNG
50
CHƯƠNG 50: VẪN CÓ CÁCH KHIẾN ANH MỞ LÒNG
51
CHƯƠNG 51: TẠM NGƯNG SUY NGHĨ VỀ ANH
52
CHƯƠNG 52: TRONG CĂN PHÒNG TĂM TỐI
53
CHƯƠNG 53: PHẢI CHO "BẠN THÂN" TRẢI NGHIỆM CUỘC CHƠI
54
CHƯƠNG 54: ANH Ở ĐÂY RỒI
55
CHƯƠNG 55: TRỞ LẠI VỚI VAI TRÒ MỚI
56
CHƯƠNG 56: ĐIỀU ĐÃ BỎ LỠ
57
CHƯƠNG 57: ANH ĐANG SUY NGHĨ ĐIỀU GÌ?
58
CHƯƠNG 58: MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG
59
CHƯƠNG 59: CHỈ CẦN TẬP TRUNG VÀO EM
60
CHƯƠNG 60: LẠI MỘT LẦN VỤN VỠ
61
CHƯƠNG 61: KHÓ KHĂN CHẠM ĐẾN
62
CHƯƠNG 62: NHƯ CHỈ CÓ ĐỐI PHƯƠNG
63
CHƯƠNG 63: ANH LẠI CẢM THẤY KHÓ CHỊU
64
CHƯƠNG 64: DUNG HÒA ĐẾN TƯƠNG XỨNG
65
CHƯƠNG 65: TRẢI NGHIỆM TRONG GIỚI THƯỢNG LƯU
66
CHƯƠNG 66: NGƯỜI KIỂM SOÁT THẾ TRẬN
67
CHƯƠNG 67: ĐÃ SẴN SÀNG TỪ BỎ QUÁ KHỨ?
68
CHƯƠNG 68: NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI
69
CHƯƠNG 69: ANH CÓ BUÔNG TAY KHÔNG?
70
CHƯƠNG 70: ĐỪNG THÁCH THỨC
71
CHƯƠNG 71: KHÔNG CẦN PHẢI TRANH GIÀNH
72
CHƯƠNG 72: ANH CHO ĐÓ LÀ ĐÙA GIỠN?
73
CHƯƠNG 73: CÀNG THÊM KHÓ KHĂN
74
CHƯƠNG 74: BẮT ĐẦU CHUYẾN ĐI CỦA CẢ HAI
75
CHƯƠNG 75: NỤ HÔN CỦA SỰ KHỞI ĐẦU
76
CHƯƠNG 76: CHUYẾN ĐI BẤT ĐẮC DĨ
77
CHƯƠNG 77: DƯỚI BẦU TRỜI ĐÊM TA CÓ NHAU
78
CHƯƠNG 78: NGÀY TRỞ VỀ
79
CHƯƠNG 79: GIẢI THÍCH VỚI KẺ GIẢ DỐI
80
CHƯƠNG 80: Ở ĐÂY ANH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN
81
CHƯƠNG 81: ANH MUỐN ĐỂ TÔI LẠI MỘT MÌNH?
82
CHƯƠNG 82: TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG SỢ?
83
CHƯƠNG 83: MỘT THỬ THÁCH KHÁC LẠI ĐẾN
84
CHƯƠNG 84: MỘT LẦN NỮA ANH LẠI LÙI BƯỚC
85
CHƯƠNG 85: BƯỚC ĐẦU CHO VIỆC ĐÁP TRẢ
86
CHƯƠNG 86: TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ RẤT ĐẸP!
87
CHƯƠNG 87: SỰ THẬT MUỐN CHO ANH BIẾT
88
CHƯƠNG 88: NGƯỜI ĐÓ SẼ LÀ ANH
89
CHƯƠNG 89: NGƯỜI TỪNG QUAN TRỌNG ĐÃ TRỞ VỀ
90
CHƯƠNG 90: CHỈ KHÔNG MUỐN BUÔNG TAY EM
91
CHƯƠNG 91: MỌI THỨ ĐỀU DÀNH CHO EM
92
CHƯƠNG 92: CẦN SỰ TIN TƯỞNG
93
CHƯƠNG 93: VƯỚNG BẬN BỞI NGƯỜI CŨ
94
CHƯƠNG 94: HẠNH PHÚC KHÔNG THỂ ĐỂ MẤT
95
CHƯƠNG 95: ĐIỀU ANH SẼ NÓI
96
CHƯƠNG 96: NIỀM VUI THẬT ĐƠN GIẢN
97
CHƯƠNG 97: LẦN ĐẦU ANH LÀM LÀ VÌ EM
98
CHƯƠNG 98: TÌM ĐÚNG NGƯỜI
99
CHƯƠNG 99: SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY
100
CHƯƠNG 100: CÁI KẾT CỦA KẺ PHẢN DIỆN

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play