CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI

Tại một quán ăn ven đường

Những món ăn ở đây, Minh An đều đã được dùng qua. Nhưng cách bày trí và cách chế biến không giống nhau. Nó mang lại cảm giác ngon miệng và lưu giữ hương vị ở đầu lưỡi lâu hơn.

"Tiểu thư nào lại ăn uống giống như cô vậy? Không ai giành ăn của cô đâu, ở đây còn rất nhiều."

Tinh Nhật bận tay, mang lên hết món này đến món khác cho Minh An. Những cô gái ngồi xung quanh, tỏ vẻ không thích cô, vì bên cạnh cô đều là hai chàng trai quá cuốn hút. Ánh mắt của những cô gái phía sau, như đang xiên vào lưng cô, cảm giác có chút lạnh gáy.

"Tôi sợ bản thân không còn cơ hội được ăn, nên mới tranh thủ thưởng thức cho hết các món ở đây."

Chí Thần, từ tốn trên đĩa thức ăn của mình. Rất gọn gàng và ngăn nắp. Từng món đều được đặt theo thứ tự, đâu là món khai vị, đâu là món chính và đâu là món tráng miệng.

"Sao em lại nói như vậy Minh An? Nếu em muốn ăn, lần sau anh sẽ đưa em đến đây ăn tiếp."

Cô hất nhẹ gương mặt về phía sau, ám chỉ những cô gái đang chăm chăm nhìn mình.

"Thì những mũi tên vô hình ở phía sau, đang nhắm vào tôi đó. Sợ sẽ không an toàn, để về được nhà."

Chí Thần quay sang phía sau nhìn, những cô gái đó liền thay đổi thái độ. Mềm mỏng, thân thiện và vô cùng vui vẻ. Nhưng khi anh quay lại bàn ăn, thì ánh mắt sát khí lại đâm vào Minh An.

"Tinh Nhật, lấy giúp tôi ly nước. Tay của tôi đang bận xử lý con cua này rồi. Sẵn giúp tôi, lau vết bẩn trên khóe môi nữa."

Anh không từ chối, luôn làm theo ý của cô. Chí Thần ngồi cạnh, nhìn theo hành động của Tinh Nhật. Như anh chồng đang chăm cô vợ nhỏ. Đôi tay Chí Thần, vẫn thuần thục đưa thức ăn vào miệng. Ánh mắt vẫn hướng theo hai người họ.

"Này, Tinh Nhật. Tôi chưa từng nhìn thấy, bộ dạng biết chăm sóc người khác của cậu. Thời gian đã khiến cậu có tình cảm rồi sao?"

Tinh Nhật và Chí Thần là bạn thân của nhau, cả hai đã cùng nhau học từ những ngày đầu bước chân đến trường. Chí Thần lúc đi học, thường xuyên bị bắt nạt, do tính cách có hơi thiếu gia của anh. Tinh Nhật luôn là người đứng ra giải cứu Chí Thần kịp thời, những gì Chí Thần có, đều mang đến cho Tinh Nhật. Trừ những lúc ghẹo gan nhau.

"Nhiều thứ khiến cậu bận tâm như vậy, sao cậu còn thời gian quan tâm đến thứ khác."

Minh An đã ăn được rất nhiều món, nhưng Chí Thần chỉ vừa ăn xong món khai vị và bắt đầu ăn món chính. Tinh Nhật không thích những món ăn thế này, anh chỉ ăn những món được chế biến ở nhà hoặc do tự tay anh nấu.

"Mắt của tôi, bị nước văng trúng rồi."

Tinh Nhật nhanh tay lấy khăn giấy, lau sạch vết nước trên khóe mắt của Minh An, sẵn tiện lau luôn hai bàn tay vữa bốc vỏ cua của cô. Anh cũng không hiểu, với Minh An anh không cảm thấy cần tạo khoảng cách. Có thể là do nhiệm vụ của anh, phải chăm sóc tận tình cho cô hoặc một lý do nào đó, anh chưa lý giải được.

"Chào anh đẹp trai, có thể xin phương thức liên lạc không?"

Tinh Nhật không nhìn, cũng không đáp lời, anh đưa điện thoại về hướng cô gái đó, để quét mã. Cô gái vui vẻ vì nghĩ rằng đã xin được, rồi quay lại bàn của mình, gương mặt đắc ý nhìn về hướng Minh An. Cô đang cho chân cua vào trong miệng, chưa hiểu điều gì đang xảy ra.

"Không ngờ anh lại dễ dãi như vậy, xin là liền cho."

Tinh Nhật quay sang nhìn cô, đưa điện thoại của mình sát vào gương mặt của Minh An, tay còn lại vẫn đang nướng thịt.

"Có muốn không, tôi còn nhiều lắm."

Minh An cầm lấy điện thoại của anh, bên trong có rất nhiều mã khác nhau. Đều là của những người dùng khác, không có cái nào là của anh. Minh An nhìn anh khó hiểu.

"Những người làm cùng tôi. Họ bảo tôi rằng, khi nào có cô gái nào đến tiếp cận, hãy đưa mã của bọn họ."

Chí Thần liền sặc thức ăn khi nghe thấy, anh cười phá lên, gây chú ý cả quán ăn. Không ngờ, bạn của mình lại cư xử như vậy với các cô gái. Nếu biết được, Tinh Nhật sẽ trở thành kẻ thù cho các cô gái ở đây mất.

"Sao anh có thể làm như vậy? Nếu không thích, sao lại cho người khác hy vọng?"

Chí Thần nhìn sang Minh An, đáp lời giúp Tinh Nhật

"Nhưng từ chối trực tiếp, sẽ khiến cô ấy bị mất mặt. Có khi trò chuyện cùng người khác, cô ấy cảm thấy thích hơn thì sao. Vẹn cả đôi đường."

Minh An liền tạm dừng việc ăn, dùng khăn lau sạch miệng của mình. Khoanh tay đặt trên bàn, nhìn sang Chí Thần ngồi bên cạnh và đáp lời.

"Dù là thế nào, thì cô ấy cũng đã bị lừa dối ngay từ đầu. Đừng nghĩ rằng, suy nghĩ của bản thân đúng, thì người khác cũng sẽ vui vẻ và chấp nhận."

Cảm giác này không ai rõ hơn Minh An, ngay từ đầu đã bị lừa dối. Đến lúc bị hại, vẫn còn nghĩ rằng đó không phải là sự thật. Thứ đau đớn nhất, chính là bị phản bội và lừa dối. Bản thân mang hết niềm tin cho họ, nhưng họ lại không trân trọng, còn mang mình ra làm trò đùa.

"Có một loại tình yêu, chỉ dành cho một người duy nhất, không có vị trí cho người thứ hai."

Tinh Nhật nghe xong, anh nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt của Minh An. Đây là những lời nói từ đáy lòng của cô, không hẵn là đang nói giúp cô gái lúc nảy. Tinh Nhật nghĩ rằng, có thể cô đang bị tổn thương trong tình yêu.

"Thịt nướng xong rồi, ăn nhanh kẻo nguội."

Minh An nhận lấy thịt nướng của Tinh Nhật, đều được anh cắt thành miếng vừa ăn, nướng chín kỹ. Nhưng anh chỉ gấp cho Minh An, không để ý đến Chí Thần đang ngơ ngác ngồi nhìn.

"Đúng là, có vợ nhỏ, liền quên bạn."

Chí Thần chỉ nói thầm trong miệng của mình, nên Tinh Nhật và Minh An không nghe rõ lời anh nói. Minh An quay lại ăn uống đến no căn bụng, nhưng Chí Thần vẫn chưa xong món tráng miệng. Cô đi dạo quanh quán một chút, xem cách trưng bày ở đây.

"Cái này ở nhà của chú mình, rất có giá. Với một quán ăn bé xíu này, lại trưng bày món đồ đắc tiền như vậy sao?"

Đi xem vào sâu bên trong, còn rất nhiều món đồ đắc giá khác. Minh An cảm thấy chủ quán ở đây, không phải người tầm thường. Còn định đi xem tiếp tục, nhưng Tinh Nhật đã vào gọi cô về nhà.

"Những món đồ ở đó, đều rất có giá trị. Còn lâu đời nữa."

Ngồi trên xe, Minh An nói lại với Tinh Nhật và Chí Thần. Nhưng Chí Thần có vẻ không tin tưởng.

"Chủ quán ở đó bảo, đều là đồ không có giá trị. Em có nhìn nhầm không Minh An?"

Cô không tin điều đó, không thể nào cô lại nhìn nhầm được. Ông của cô, cũng là một người sưu tầm những món đồ cổ và hiếm. Từ nhỏ đi theo Ông, cô đã được Ông chỉ cách nhìn những món đồ có giá trị, nên không thể nhầm được.

"Với đôi mắt, từng nhìn qua những món đồ đắc tiền và hàng phiên bản giới hạn. Tôi chắc chắn, là không nhìn nhầm."

Về đến nhà

Tinh Nhật ghé sang nhà, đưa Chí Thần về trước. Sau đó, cùng Minh An lái xe về nhà. Trứng gà nhìn thấy, liền chạy đến mừng rỡ. Minh An bế Trứng gà trên tay, bé cưng cứ thích liếm vào má của cô.

"Anh Tinh Nhật, cô chủ nhiệm đã phát giấy thông báo họp phụ huynh. Anh có rảnh để đến họp không?"

Tiểu Tinh đưa cho Tinh Nhật giấy thông báo, anh cầm lên, xem xét một lượt. Rồi xoa đầu Tiểu Tinh, bảo thằng bé nhanh đi ngủ sớm. Tuy có việc bận, nhưng anh sẽ sắp xếp đến họp.

"Anh không đi được. Vậy thì, cứ để tôi đi họp cho Tiểu Tinh. Tôi cũng rảnh mà."

Lần trước giao xe cho cô, anh phải thay lại hết động cơ của xe. Nếu lần này, tiếp tục để cô đi, chắc sẽ phải mua xe mới. Tinh Nhật không nói gì và bảo cô lên phòng nghỉ ngơi, còn dặn nhớ uống sữa ấm, trước khi đi ngủ.

Trên phòng

Mệt mỏi đi vào phòng tắm, Minh An suy nghĩ về những việc tiếp theo. Có những việc cô sẽ kiểm soát được, nhưng đối mặt trực tiếp với một vài thứ, cô vẫn rất lo lắng. Cô vẫn chưa đủ cứng rắn và chấp nhận buông bỏ tình cảm của mình.

"Anh ta là tên khốn, không đáng để mình phải nghĩ đến. Anh ta đã chà đạp lên tình cảm của mình, anh ta không xứng đáng."

Chapter
1 CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI
2 CHƯƠNG 2: TRẢI NGHIỆM
3 CHƯƠNG 3: NHẬN NUÔI BÉ TRỨNG GÀ
4 CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU
5 CHƯƠNG 5: MỘT CHÚT XAO ĐỘNG
6 CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI
7 CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM
8 CHƯƠNG 8: BẢO VỆ
9 CHƯƠNG 9: BÊN ANH THẬT VUI
10 CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI
11 CHƯƠNG 11: CẢM GIÁC CHƯA TỪNG CẢM NHẬN
12 CHƯƠNG 12: ƯU TIÊN DÀNH CHO EM
13 CHƯƠNG 13: ĐỪNG NÓI LỜI GÂY TỔN THƯƠNG
14 CHƯƠNG 14: SỰ TINH NGHỊCH NÀY, AI CÓ THỂ CHIỀU ĐƯỢC?
15 CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT
16 CHƯƠNG 16: VẪN THÍCH TRÊU
17 CHƯƠNG 17: ANH ĐỪNG GIẬN
18 CHƯƠNG 18: CẶP ĐÔI BÊN HỒ SEN LỚN
19 CHƯƠNG 19: ANH PHẢI GIÚP TÔI
20 CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CỦA ANH SAO?
21 CHƯƠNG 21: SAO CÓ THỂ HẠI ĐƯỢC TÔI?
22 CHƯƠNG 22: SAO VẪN MUỐN Ở NƠI NÀY?
23 CHƯƠNG 23: MUỐN EM VUI VẺ TRỞ LẠI
24 CHƯƠNG 24: CHỈ THÍCH BƯỚNG VỚI ANH
25 CHƯƠNG 25: TÌM KIẾM TRONG ĐÊM TỐI
26 CHƯƠNG 26: KHÔNG DỖI NHƯNG THÍCH ĐƯỢC DỖ
27 CHƯƠNG 27: THAM GIA LỄ CƯỚI
28 CHƯƠNG 28: CÒN MUỐN TRANH ĐẤU?
29 CHƯƠNG 29: CÓ ANH LÀ CHỔ DỰA
30 CHƯƠNG 30: TÌNH CẢNH KHÓ XỬ
31 CHƯƠNG 31: LUÔN BIẾT GIỚI HẠN
32 CHƯƠNG 32: EM ĐÃ THAY ĐỔI
33 CHƯƠNG 33: ANH LUÔN LO LẮNG CHO EM MỌI THỨ
34 CHƯƠNG 34: VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT
35 CHƯƠNG 35: BUỔI CẮM TRẠI ĐẦU TIÊN
36 CHƯƠNG 36: ANH KHÔNG GIỐNG NHƯ BỌN HỌ
37 CHƯƠNG 37: BỊ HẠI
38 CHƯƠNG 38: CÓ PHẢI BÊN ANH, EM LUÔN GẶP NGUY HIỂM?
39 CHƯƠNG 39: EM PHẢI ĐƯỢC AN TOÀN
40 CHƯƠNG 40: CẢM GIÁC TỰ TRÁCH
41 CHƯƠNG 41: EM NÊN RỜI KHỎI ANH
42 CHƯƠNG 42: VÌ SAO PHẢI LÃNG TRÁNH?
43 CHƯƠNG 43: THÔNG HIỂU
44 CHƯƠNG 44: LẠI CÒN CÓ BỘ MẶT NÀY
45 CHƯƠNG 45: LẠI CHẠM MẶT BẠN GÁI CŨ
46 CHƯƠNG 46: HÃY ĐỂ ANH NHẬN LẤY NHỮNG VẾT THƯƠNG
47 CHƯƠNG 47: ĐIỀU EM MUỐN ANH NÓI
48 CHƯƠNG 48: ANH CÓ PHẢI LÀ TÊN NGỐC?
49 CHƯƠNG 49: CẢM GIÁC KHI XA CÁCH ĐỐI PHƯƠNG
50 CHƯƠNG 50: VẪN CÓ CÁCH KHIẾN ANH MỞ LÒNG
51 CHƯƠNG 51: TẠM NGƯNG SUY NGHĨ VỀ ANH
52 CHƯƠNG 52: TRONG CĂN PHÒNG TĂM TỐI
53 CHƯƠNG 53: PHẢI CHO "BẠN THÂN" TRẢI NGHIỆM CUỘC CHƠI
54 CHƯƠNG 54: ANH Ở ĐÂY RỒI
55 CHƯƠNG 55: TRỞ LẠI VỚI VAI TRÒ MỚI
56 CHƯƠNG 56: ĐIỀU ĐÃ BỎ LỠ
57 CHƯƠNG 57: ANH ĐANG SUY NGHĨ ĐIỀU GÌ?
58 CHƯƠNG 58: MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG
59 CHƯƠNG 59: CHỈ CẦN TẬP TRUNG VÀO EM
60 CHƯƠNG 60: LẠI MỘT LẦN VỤN VỠ
61 CHƯƠNG 61: KHÓ KHĂN CHẠM ĐẾN
62 CHƯƠNG 62: NHƯ CHỈ CÓ ĐỐI PHƯƠNG
63 CHƯƠNG 63: ANH LẠI CẢM THẤY KHÓ CHỊU
64 CHƯƠNG 64: DUNG HÒA ĐẾN TƯƠNG XỨNG
65 CHƯƠNG 65: TRẢI NGHIỆM TRONG GIỚI THƯỢNG LƯU
66 CHƯƠNG 66: NGƯỜI KIỂM SOÁT THẾ TRẬN
67 CHƯƠNG 67: ĐÃ SẴN SÀNG TỪ BỎ QUÁ KHỨ?
68 CHƯƠNG 68: NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI
69 CHƯƠNG 69: ANH CÓ BUÔNG TAY KHÔNG?
70 CHƯƠNG 70: ĐỪNG THÁCH THỨC
71 CHƯƠNG 71: KHÔNG CẦN PHẢI TRANH GIÀNH
72 CHƯƠNG 72: ANH CHO ĐÓ LÀ ĐÙA GIỠN?
73 CHƯƠNG 73: CÀNG THÊM KHÓ KHĂN
74 CHƯƠNG 74: BẮT ĐẦU CHUYẾN ĐI CỦA CẢ HAI
75 CHƯƠNG 75: NỤ HÔN CỦA SỰ KHỞI ĐẦU
76 CHƯƠNG 76: CHUYẾN ĐI BẤT ĐẮC DĨ
77 CHƯƠNG 77: DƯỚI BẦU TRỜI ĐÊM TA CÓ NHAU
78 CHƯƠNG 78: NGÀY TRỞ VỀ
79 CHƯƠNG 79: GIẢI THÍCH VỚI KẺ GIẢ DỐI
80 CHƯƠNG 80: Ở ĐÂY ANH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN
81 CHƯƠNG 81: ANH MUỐN ĐỂ TÔI LẠI MỘT MÌNH?
82 CHƯƠNG 82: TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG SỢ?
83 CHƯƠNG 83: MỘT THỬ THÁCH KHÁC LẠI ĐẾN
84 CHƯƠNG 84: MỘT LẦN NỮA ANH LẠI LÙI BƯỚC
85 CHƯƠNG 85: BƯỚC ĐẦU CHO VIỆC ĐÁP TRẢ
86 CHƯƠNG 86: TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ RẤT ĐẸP!
87 CHƯƠNG 87: SỰ THẬT MUỐN CHO ANH BIẾT
88 CHƯƠNG 88: NGƯỜI ĐÓ SẼ LÀ ANH
89 CHƯƠNG 89: NGƯỜI TỪNG QUAN TRỌNG ĐÃ TRỞ VỀ
90 CHƯƠNG 90: CHỈ KHÔNG MUỐN BUÔNG TAY EM
91 CHƯƠNG 91: MỌI THỨ ĐỀU DÀNH CHO EM
92 CHƯƠNG 92: CẦN SỰ TIN TƯỞNG
93 CHƯƠNG 93: VƯỚNG BẬN BỞI NGƯỜI CŨ
94 CHƯƠNG 94: HẠNH PHÚC KHÔNG THỂ ĐỂ MẤT
95 CHƯƠNG 95: ĐIỀU ANH SẼ NÓI
96 CHƯƠNG 96: NIỀM VUI THẬT ĐƠN GIẢN
97 CHƯƠNG 97: LẦN ĐẦU ANH LÀM LÀ VÌ EM
98 CHƯƠNG 98: TÌM ĐÚNG NGƯỜI
99 CHƯƠNG 99: SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY
100 CHƯƠNG 100: CÁI KẾT CỦA KẺ PHẢN DIỆN
Chapter

Updated 100 Episodes

1
CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI
2
CHƯƠNG 2: TRẢI NGHIỆM
3
CHƯƠNG 3: NHẬN NUÔI BÉ TRỨNG GÀ
4
CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU
5
CHƯƠNG 5: MỘT CHÚT XAO ĐỘNG
6
CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI
7
CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM
8
CHƯƠNG 8: BẢO VỆ
9
CHƯƠNG 9: BÊN ANH THẬT VUI
10
CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI
11
CHƯƠNG 11: CẢM GIÁC CHƯA TỪNG CẢM NHẬN
12
CHƯƠNG 12: ƯU TIÊN DÀNH CHO EM
13
CHƯƠNG 13: ĐỪNG NÓI LỜI GÂY TỔN THƯƠNG
14
CHƯƠNG 14: SỰ TINH NGHỊCH NÀY, AI CÓ THỂ CHIỀU ĐƯỢC?
15
CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT
16
CHƯƠNG 16: VẪN THÍCH TRÊU
17
CHƯƠNG 17: ANH ĐỪNG GIẬN
18
CHƯƠNG 18: CẶP ĐÔI BÊN HỒ SEN LỚN
19
CHƯƠNG 19: ANH PHẢI GIÚP TÔI
20
CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CỦA ANH SAO?
21
CHƯƠNG 21: SAO CÓ THỂ HẠI ĐƯỢC TÔI?
22
CHƯƠNG 22: SAO VẪN MUỐN Ở NƠI NÀY?
23
CHƯƠNG 23: MUỐN EM VUI VẺ TRỞ LẠI
24
CHƯƠNG 24: CHỈ THÍCH BƯỚNG VỚI ANH
25
CHƯƠNG 25: TÌM KIẾM TRONG ĐÊM TỐI
26
CHƯƠNG 26: KHÔNG DỖI NHƯNG THÍCH ĐƯỢC DỖ
27
CHƯƠNG 27: THAM GIA LỄ CƯỚI
28
CHƯƠNG 28: CÒN MUỐN TRANH ĐẤU?
29
CHƯƠNG 29: CÓ ANH LÀ CHỔ DỰA
30
CHƯƠNG 30: TÌNH CẢNH KHÓ XỬ
31
CHƯƠNG 31: LUÔN BIẾT GIỚI HẠN
32
CHƯƠNG 32: EM ĐÃ THAY ĐỔI
33
CHƯƠNG 33: ANH LUÔN LO LẮNG CHO EM MỌI THỨ
34
CHƯƠNG 34: VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT
35
CHƯƠNG 35: BUỔI CẮM TRẠI ĐẦU TIÊN
36
CHƯƠNG 36: ANH KHÔNG GIỐNG NHƯ BỌN HỌ
37
CHƯƠNG 37: BỊ HẠI
38
CHƯƠNG 38: CÓ PHẢI BÊN ANH, EM LUÔN GẶP NGUY HIỂM?
39
CHƯƠNG 39: EM PHẢI ĐƯỢC AN TOÀN
40
CHƯƠNG 40: CẢM GIÁC TỰ TRÁCH
41
CHƯƠNG 41: EM NÊN RỜI KHỎI ANH
42
CHƯƠNG 42: VÌ SAO PHẢI LÃNG TRÁNH?
43
CHƯƠNG 43: THÔNG HIỂU
44
CHƯƠNG 44: LẠI CÒN CÓ BỘ MẶT NÀY
45
CHƯƠNG 45: LẠI CHẠM MẶT BẠN GÁI CŨ
46
CHƯƠNG 46: HÃY ĐỂ ANH NHẬN LẤY NHỮNG VẾT THƯƠNG
47
CHƯƠNG 47: ĐIỀU EM MUỐN ANH NÓI
48
CHƯƠNG 48: ANH CÓ PHẢI LÀ TÊN NGỐC?
49
CHƯƠNG 49: CẢM GIÁC KHI XA CÁCH ĐỐI PHƯƠNG
50
CHƯƠNG 50: VẪN CÓ CÁCH KHIẾN ANH MỞ LÒNG
51
CHƯƠNG 51: TẠM NGƯNG SUY NGHĨ VỀ ANH
52
CHƯƠNG 52: TRONG CĂN PHÒNG TĂM TỐI
53
CHƯƠNG 53: PHẢI CHO "BẠN THÂN" TRẢI NGHIỆM CUỘC CHƠI
54
CHƯƠNG 54: ANH Ở ĐÂY RỒI
55
CHƯƠNG 55: TRỞ LẠI VỚI VAI TRÒ MỚI
56
CHƯƠNG 56: ĐIỀU ĐÃ BỎ LỠ
57
CHƯƠNG 57: ANH ĐANG SUY NGHĨ ĐIỀU GÌ?
58
CHƯƠNG 58: MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG
59
CHƯƠNG 59: CHỈ CẦN TẬP TRUNG VÀO EM
60
CHƯƠNG 60: LẠI MỘT LẦN VỤN VỠ
61
CHƯƠNG 61: KHÓ KHĂN CHẠM ĐẾN
62
CHƯƠNG 62: NHƯ CHỈ CÓ ĐỐI PHƯƠNG
63
CHƯƠNG 63: ANH LẠI CẢM THẤY KHÓ CHỊU
64
CHƯƠNG 64: DUNG HÒA ĐẾN TƯƠNG XỨNG
65
CHƯƠNG 65: TRẢI NGHIỆM TRONG GIỚI THƯỢNG LƯU
66
CHƯƠNG 66: NGƯỜI KIỂM SOÁT THẾ TRẬN
67
CHƯƠNG 67: ĐÃ SẴN SÀNG TỪ BỎ QUÁ KHỨ?
68
CHƯƠNG 68: NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI
69
CHƯƠNG 69: ANH CÓ BUÔNG TAY KHÔNG?
70
CHƯƠNG 70: ĐỪNG THÁCH THỨC
71
CHƯƠNG 71: KHÔNG CẦN PHẢI TRANH GIÀNH
72
CHƯƠNG 72: ANH CHO ĐÓ LÀ ĐÙA GIỠN?
73
CHƯƠNG 73: CÀNG THÊM KHÓ KHĂN
74
CHƯƠNG 74: BẮT ĐẦU CHUYẾN ĐI CỦA CẢ HAI
75
CHƯƠNG 75: NỤ HÔN CỦA SỰ KHỞI ĐẦU
76
CHƯƠNG 76: CHUYẾN ĐI BẤT ĐẮC DĨ
77
CHƯƠNG 77: DƯỚI BẦU TRỜI ĐÊM TA CÓ NHAU
78
CHƯƠNG 78: NGÀY TRỞ VỀ
79
CHƯƠNG 79: GIẢI THÍCH VỚI KẺ GIẢ DỐI
80
CHƯƠNG 80: Ở ĐÂY ANH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN
81
CHƯƠNG 81: ANH MUỐN ĐỂ TÔI LẠI MỘT MÌNH?
82
CHƯƠNG 82: TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG SỢ?
83
CHƯƠNG 83: MỘT THỬ THÁCH KHÁC LẠI ĐẾN
84
CHƯƠNG 84: MỘT LẦN NỮA ANH LẠI LÙI BƯỚC
85
CHƯƠNG 85: BƯỚC ĐẦU CHO VIỆC ĐÁP TRẢ
86
CHƯƠNG 86: TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ RẤT ĐẸP!
87
CHƯƠNG 87: SỰ THẬT MUỐN CHO ANH BIẾT
88
CHƯƠNG 88: NGƯỜI ĐÓ SẼ LÀ ANH
89
CHƯƠNG 89: NGƯỜI TỪNG QUAN TRỌNG ĐÃ TRỞ VỀ
90
CHƯƠNG 90: CHỈ KHÔNG MUỐN BUÔNG TAY EM
91
CHƯƠNG 91: MỌI THỨ ĐỀU DÀNH CHO EM
92
CHƯƠNG 92: CẦN SỰ TIN TƯỞNG
93
CHƯƠNG 93: VƯỚNG BẬN BỞI NGƯỜI CŨ
94
CHƯƠNG 94: HẠNH PHÚC KHÔNG THỂ ĐỂ MẤT
95
CHƯƠNG 95: ĐIỀU ANH SẼ NÓI
96
CHƯƠNG 96: NIỀM VUI THẬT ĐƠN GIẢN
97
CHƯƠNG 97: LẦN ĐẦU ANH LÀM LÀ VÌ EM
98
CHƯƠNG 98: TÌM ĐÚNG NGƯỜI
99
CHƯƠNG 99: SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY
100
CHƯƠNG 100: CÁI KẾT CỦA KẺ PHẢN DIỆN

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play