CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM

Ngày hôm sau, Tinh Nhật đã rời khỏi nhà từ rất sớm. Nên việc mở quán, có chút khó khăn với Bà và Tiểu Tinh. Minh An không biết điều này, mà đã ngủ đến gần giờ trưa.

"Chị Minh An, mặt trời sắp đi ngủ rồi, mà chị vẫn chưa chịu thức?"

Tiểu Tinh gõ cửa phòng của Minh An, cô chợt thức giấc. Nhìn đồng hồ, đã muộn như vậy. Cô nói vọng ra với Tiểu Tinh.

"Chị xuống ngay đây."

Bước xuống nhà, giúp Bà dọn dẹp lại quán ăn. Sau đó, cho Trứng gà được no bụng. Cùng Tiểu Tinh đi mua nguyên liệu, dành cho bữa tối. Lúc này, Tinh Nhật đã trở về nhà. Anh mang về một số nguyên liệu và dụng cụ.

Phòng bếp

Tinh Nhật đang chuẩn bị để làm món gì đó, Tiểu Tinh tò mò, nên nhấc ghế và bước lên xem.

"Anh đang làm món gì vậy?"

Tinh Nhật nhìn sang đứa trẻ đứng trên ghế, nhưng phải nhón chân, mời nhìn thấy được.

"Làm kem."

Đôi mắt Tiểu Tinh sáng rực lên, liền trèo xuống ghế. Chạy ra phía trước, kéo Minh An đang chăm Trứng gà vào phòng bếp. Cô cũng chưa hiểu chuyện gì, cũng đi theo xem sao?

"Anh cũng biết làm kem luôn sao? Lợi hại thật."

Minh An nhìn những nguyên liệu trên bàn, muốn được phụ giúp cho anh. Dù bản thân cũng không biết làm kem như thế nào?

"Khi nào cần giúp, tôi sẽ gọi. Ngồi sang một bên nhìn đi."

Tinh Nhật khá thành thạo khi làm món kem này. Minh An và Tiểu Tinh ngồi bên cạnh, trầm trồ khen ngợi. Tuy nguyên liệu đơn giản, cách làm cũng khá dễ. Nhưng phải qua rất nhiều công đoạn, mới hoàn thành.

"Có cái gì mà anh không biết làm không? Sao anh làm được hết vậy?"

Minh An giúp anh dọn dẹp sau khi hoàn thành món kem. Có chút ngưỡng mộ, một mình anh lại có thể đảm nhiệm nhiều công việc như vậy mà không có chút khó khăn nào.

"Có rất nhiều thứ, tôi không làm được. Ví dụ như, là làm ồn như cô."

Minh An liền phan cho ta cái mâm vào đầu, rồi ngoảnh mặt quay đi. Tiểu Tinh nhìn thấy, mím chặt môi, không dám bật cười. Nhưng không thành, thằng bé ôm bụng cười lớn trước mặt Tinh Nhật. Anh vẫn chưa hoàn tỉnh sau cú đánh của Minh An.

Cảnh chiều tối

Cả ba người cùng Bà và Trứng gà, ngồi xem tin tức. Minh An và Tiểu Tinh đang thưởng thức món kem của Tinh Nhật, hương vị rất ngon và cũng khác lạ. Tiếng chuông điện thoại của cô vang lên.

[Sao lúc đang vui, thì anh ta lại gọi đến vậy?]

Không thể đi ra bên ngoài, vì không có sóng tốt. Minh An đành nghe máy tại đây. Cô cố gắng nói nhỏ và hạn chế từ ngữ nhạy cảm.

"Em bảo sẽ gọi lại cho anh, nhưng sao không thấy em gọi vậy Minh An?"

Chán ghét khi nghe thấy giọng nói của anh ta

"Em đã bảo là sóng ở đây không được tốt rồi mà. Ở đây, em cũng phải làm việc. Nên chưa gọi lại cho anh."

Anh ta đáp lời

"Hay ở đó, em đã gặp được người mới. Nên đã quên luôn người yêu của em?"

Chưa từng nghĩ, anh ta lại là hạng người này. Còn dám bảo bản thân là người yêu của cô. Minh An cảm thấy mình thật ngây thơ, lại tin anh ta vô điều kiện.

"Ngoài anh ra, thì em có thể nhớ ai được chứ?"

Tinh Nhật đã nghe thấy lời này của Minh An. Anh quay sang nhìn xem cô thế nào? Gương mặt không chút biểu cảm, bàn tay vẫn nhẹ nhàng vuốt lấy bộ lông mềm mượt của Trứng gà. Nhưng giọng nói thì lại mật ngọt như vậy.

"Cho anh nhìn mặt được không?"

Nếu nhìn thấy anh ta, chắc chắn cô sẽ không che giấu được biểu cảm của mình. Ở đây, còn có mọi người.

"Tín hiệu ở đây rất yếu. Đừng có giận mà, em sẽ gọi lại cho anh."

Cuối cùng, anh ta cũng chịu tắt máy. Minh An dẹp điện thoại sang một bên. Không còn tâm trạng để ăn hết phần kem còn lại. Tinh Nhật đã quan sát được một lúc. Sau khi xem xong tin tức, Tinh Nhật dẫn cô đến một nơi.

"Sao ở đây, lại có nhiều đóm đóm như vậy?"

Một bãi cỏ mềm mại, bên cạnh một con sông nhỏ. Những đàn đom đóm bay khắp nơi, ánh sáng của chúng làm cho mặt nước trở nên lấp lánh. Minh An cũng thích thú chơi đùa với chúng.

"Đây là nơi bí mật của anh sao?"

Tinh Nhật ngồi xuống nền cỏ, nhìn theo cô đang nghịch ngợm với đàn đom đóm. Ở góc nhìn này, trông cô rất xinh đẹp.

"Cô muốn nghĩ sao cũng được."

Quay lại nhìn anh, ở góc này, cô lại như một thiên thần với ánh sáng bao vây xung quanh. Nụ cười tươi tắn, híp cả hai mắt, đôi tay vẫn đang trêu đùa với đàn đom đóm.

"Vậy, tôi có thể tùy ý đến đây không?"

Tinh Nhật ngã người trên nền cỏ, ngước mắt nhìn các vì sao trên bầu trời. Minh An nhanh chóng lại bên cạnh anh, đôi chân cô đung đưa, nghịch ngợm.

"Cô ở đây, vậy những việc ở thành phố, có bị ảnh hưởng không?"

Cô nghiêng người, quay sang nhìn anh, khẽ chống tay ở má.

"Ý anh là việc gì? Tôi có rất nhiều việc. Việc học, việc chơi, việc ăn, việc hẹn hò,..."

Nói đến đây, Minh An trở nên trầm lặng.

"Người yêu của cô, không bận tâm việc này sao?"

Minh An ngồi dậy, nhìn xuống bóng người của mình. Trước đây, Tinh Nhật cũng biết cô đã có bạn trai, nhưng biết muộn hơn. Cô không biết có nên nói cho anh biết sớm hơn không? Nhưng đối với cô hiện tại, anh ta không còn là người yêu, mà là kẻ thù.

"Tôi không có người yêu. Ngoài Ba Mẹ ra, không có ai hết."

Tinh Nhật nhìn cô đang cố gắng tỏ ra bản thân rất ổn, nhưng ánh mắt thì không thể che giấu được. Anh mang ra một chiếc kèn nhỏ trong túi, chơi một bài cho cô nghe.

"Anh còn biết chơi kèn?"

Tựa cằm lên gối, Minh An say sưa nghe theo âm thanh từ chiếc kèn. Tinh Nhật chơi kèn cũng rất hay và cuốn hút, như giúp cô phần nào xóa tan khó chịu. Khung cảnh lãng mạn, cô ngồi ngắm nhìn anh chơi kèn. Anh tập trung thể hiện và dành tặng cô một ánh mắt chân thành.

Hôm sau

Minh An muốn được đưa Tiểu Tinh đến trường, cô vẫn muốn vào bên trong trường của Tiểu Tinh để tham quan. Tinh Nhật có chút bất ngờ, cô không biết lái xe, không phải muốn đi bộ chứ?

"Anh đừng xem thường tôi. Tôi đã có bằng lái xe ôtô rồi đấy."

Tinh Nhật bất lực nhìn cô

"Nhưng đường có chút khó đi, có phần xa hơn khi đến chợ."

Để cô lái thử vài vòng, anh mới tạm tin tưởng để cô đưa Tiểu Tinh đến trường. Nhưng anh có gọi thêm một người khác đi cùng cô và Tiểu Tinh. Người này là bạn của anh, rất hiền lành và là hướng dẫn viên tại đây.

"Chào cô, có tôi ở đây. Cô sẽ không lo bị lạc đường."

Minh An có chút nghi ngờ người này. Trông anh ấy thật thà, đeo kính tri thức, phong cách nghiêm túc, lời nói vô cùng văn phong.

"Chào anh, rất mong anh giúp đỡ."

Minh An lái xe đưa Tiểu Tinh đến trường và bên cạnh là anh bạn hướng dẫn viên này. Lúc đầu, anh vẫn ngồi nghiêm túc, gương mặt điềm tĩnh. Nhưng qua vài con đường quanh co, với tài đánh lái của Minh An. Anh ấy bắt đầu lo ngại, hồ hôi chảy ướt cả trán, tay nắm chặt dây an toàn.

"Chị còn lái như vậy, anh ấy sẽ ngất xỉu luôn đấy."

Không những dừng lại, cô còn tăng nhẹ tốc độ. Băng qua con đường dài đến trường. Anh bước xuống xe, đôi chân rung rẫy, lấy chiếc khăn lau vệt mồ hôi ở cổ. Rồi cố tỏ ra bình thường, không có gì đáng lo ngại.

"Anh có làm sao không? Hay lúc về, anh sẽ lái xe?"

Làm gì còn sức lực để lái xe, nhưng còn để cô cầm lái, thì chắc anh sẽ ngất mất. Lúc về, anh trở thành người cầm lái. Tâm trạng yên tâm hơn, tốc độ chạy của anh chỉ bằng 1/3 tốc độ chạy của Minh An. Anh vừa lái xe, vừa cung cấp kiến thức ở đây cho cô.

"Như cô có thể thấy, phía bên đó là nơi lá trà sẽ được sản xuất. Qua nhiều công đoạn kiểm duyệt khác nhau, vô cùng chặt chẽ, đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm. Mới mang đến tay người dùng, những lá trà chất lượng."

Minh An như lạc vào một thế giới nào khác. Chưa đủ chậm rãi, giờ cô đang phải ngồi trên xe, đợi một đàn gà con đang đi ngang đường.

"Những con gà ở đây, cũng được nuôi rất nghiêm ngặt, trứng đẻ ra phải đảm bảo là loại trứng tốt nhất."

Chapter
1 CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI
2 CHƯƠNG 2: TRẢI NGHIỆM
3 CHƯƠNG 3: NHẬN NUÔI BÉ TRỨNG GÀ
4 CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU
5 CHƯƠNG 5: MỘT CHÚT XAO ĐỘNG
6 CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI
7 CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM
8 CHƯƠNG 8: BẢO VỆ
9 CHƯƠNG 9: BÊN ANH THẬT VUI
10 CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI
11 CHƯƠNG 11: CẢM GIÁC CHƯA TỪNG CẢM NHẬN
12 CHƯƠNG 12: ƯU TIÊN DÀNH CHO EM
13 CHƯƠNG 13: ĐỪNG NÓI LỜI GÂY TỔN THƯƠNG
14 CHƯƠNG 14: SỰ TINH NGHỊCH NÀY, AI CÓ THỂ CHIỀU ĐƯỢC?
15 CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT
16 CHƯƠNG 16: VẪN THÍCH TRÊU
17 CHƯƠNG 17: ANH ĐỪNG GIẬN
18 CHƯƠNG 18: CẶP ĐÔI BÊN HỒ SEN LỚN
19 CHƯƠNG 19: ANH PHẢI GIÚP TÔI
20 CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CỦA ANH SAO?
21 CHƯƠNG 21: SAO CÓ THỂ HẠI ĐƯỢC TÔI?
22 CHƯƠNG 22: SAO VẪN MUỐN Ở NƠI NÀY?
23 CHƯƠNG 23: MUỐN EM VUI VẺ TRỞ LẠI
24 CHƯƠNG 24: CHỈ THÍCH BƯỚNG VỚI ANH
25 CHƯƠNG 25: TÌM KIẾM TRONG ĐÊM TỐI
26 CHƯƠNG 26: KHÔNG DỖI NHƯNG THÍCH ĐƯỢC DỖ
27 CHƯƠNG 27: THAM GIA LỄ CƯỚI
28 CHƯƠNG 28: CÒN MUỐN TRANH ĐẤU?
29 CHƯƠNG 29: CÓ ANH LÀ CHỔ DỰA
30 CHƯƠNG 30: TÌNH CẢNH KHÓ XỬ
31 CHƯƠNG 31: LUÔN BIẾT GIỚI HẠN
32 CHƯƠNG 32: EM ĐÃ THAY ĐỔI
33 CHƯƠNG 33: ANH LUÔN LO LẮNG CHO EM MỌI THỨ
34 CHƯƠNG 34: VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT
35 CHƯƠNG 35: BUỔI CẮM TRẠI ĐẦU TIÊN
36 CHƯƠNG 36: ANH KHÔNG GIỐNG NHƯ BỌN HỌ
37 CHƯƠNG 37: BỊ HẠI
38 CHƯƠNG 38: CÓ PHẢI BÊN ANH, EM LUÔN GẶP NGUY HIỂM?
39 CHƯƠNG 39: EM PHẢI ĐƯỢC AN TOÀN
40 CHƯƠNG 40: CẢM GIÁC TỰ TRÁCH
41 CHƯƠNG 41: EM NÊN RỜI KHỎI ANH
42 CHƯƠNG 42: VÌ SAO PHẢI LÃNG TRÁNH?
43 CHƯƠNG 43: THÔNG HIỂU
44 CHƯƠNG 44: LẠI CÒN CÓ BỘ MẶT NÀY
45 CHƯƠNG 45: LẠI CHẠM MẶT BẠN GÁI CŨ
46 CHƯƠNG 46: HÃY ĐỂ ANH NHẬN LẤY NHỮNG VẾT THƯƠNG
47 CHƯƠNG 47: ĐIỀU EM MUỐN ANH NÓI
48 CHƯƠNG 48: ANH CÓ PHẢI LÀ TÊN NGỐC?
49 CHƯƠNG 49: CẢM GIÁC KHI XA CÁCH ĐỐI PHƯƠNG
50 CHƯƠNG 50: VẪN CÓ CÁCH KHIẾN ANH MỞ LÒNG
51 CHƯƠNG 51: TẠM NGƯNG SUY NGHĨ VỀ ANH
52 CHƯƠNG 52: TRONG CĂN PHÒNG TĂM TỐI
53 CHƯƠNG 53: PHẢI CHO "BẠN THÂN" TRẢI NGHIỆM CUỘC CHƠI
54 CHƯƠNG 54: ANH Ở ĐÂY RỒI
55 CHƯƠNG 55: TRỞ LẠI VỚI VAI TRÒ MỚI
56 CHƯƠNG 56: ĐIỀU ĐÃ BỎ LỠ
57 CHƯƠNG 57: ANH ĐANG SUY NGHĨ ĐIỀU GÌ?
58 CHƯƠNG 58: MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG
59 CHƯƠNG 59: CHỈ CẦN TẬP TRUNG VÀO EM
60 CHƯƠNG 60: LẠI MỘT LẦN VỤN VỠ
61 CHƯƠNG 61: KHÓ KHĂN CHẠM ĐẾN
62 CHƯƠNG 62: NHƯ CHỈ CÓ ĐỐI PHƯƠNG
63 CHƯƠNG 63: ANH LẠI CẢM THẤY KHÓ CHỊU
64 CHƯƠNG 64: DUNG HÒA ĐẾN TƯƠNG XỨNG
65 CHƯƠNG 65: TRẢI NGHIỆM TRONG GIỚI THƯỢNG LƯU
66 CHƯƠNG 66: NGƯỜI KIỂM SOÁT THẾ TRẬN
67 CHƯƠNG 67: ĐÃ SẴN SÀNG TỪ BỎ QUÁ KHỨ?
68 CHƯƠNG 68: NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI
69 CHƯƠNG 69: ANH CÓ BUÔNG TAY KHÔNG?
70 CHƯƠNG 70: ĐỪNG THÁCH THỨC
71 CHƯƠNG 71: KHÔNG CẦN PHẢI TRANH GIÀNH
72 CHƯƠNG 72: ANH CHO ĐÓ LÀ ĐÙA GIỠN?
73 CHƯƠNG 73: CÀNG THÊM KHÓ KHĂN
74 CHƯƠNG 74: BẮT ĐẦU CHUYẾN ĐI CỦA CẢ HAI
75 CHƯƠNG 75: NỤ HÔN CỦA SỰ KHỞI ĐẦU
76 CHƯƠNG 76: CHUYẾN ĐI BẤT ĐẮC DĨ
77 CHƯƠNG 77: DƯỚI BẦU TRỜI ĐÊM TA CÓ NHAU
78 CHƯƠNG 78: NGÀY TRỞ VỀ
79 CHƯƠNG 79: GIẢI THÍCH VỚI KẺ GIẢ DỐI
80 CHƯƠNG 80: Ở ĐÂY ANH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN
81 CHƯƠNG 81: ANH MUỐN ĐỂ TÔI LẠI MỘT MÌNH?
82 CHƯƠNG 82: TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG SỢ?
83 CHƯƠNG 83: MỘT THỬ THÁCH KHÁC LẠI ĐẾN
84 CHƯƠNG 84: MỘT LẦN NỮA ANH LẠI LÙI BƯỚC
85 CHƯƠNG 85: BƯỚC ĐẦU CHO VIỆC ĐÁP TRẢ
86 CHƯƠNG 86: TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ RẤT ĐẸP!
87 CHƯƠNG 87: SỰ THẬT MUỐN CHO ANH BIẾT
88 CHƯƠNG 88: NGƯỜI ĐÓ SẼ LÀ ANH
89 CHƯƠNG 89: NGƯỜI TỪNG QUAN TRỌNG ĐÃ TRỞ VỀ
90 CHƯƠNG 90: CHỈ KHÔNG MUỐN BUÔNG TAY EM
91 CHƯƠNG 91: MỌI THỨ ĐỀU DÀNH CHO EM
92 CHƯƠNG 92: CẦN SỰ TIN TƯỞNG
93 CHƯƠNG 93: VƯỚNG BẬN BỞI NGƯỜI CŨ
94 CHƯƠNG 94: HẠNH PHÚC KHÔNG THỂ ĐỂ MẤT
95 CHƯƠNG 95: ĐIỀU ANH SẼ NÓI
96 CHƯƠNG 96: NIỀM VUI THẬT ĐƠN GIẢN
97 CHƯƠNG 97: LẦN ĐẦU ANH LÀM LÀ VÌ EM
98 CHƯƠNG 98: TÌM ĐÚNG NGƯỜI
99 CHƯƠNG 99: SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY
100 CHƯƠNG 100: CÁI KẾT CỦA KẺ PHẢN DIỆN
Chapter

Updated 100 Episodes

1
CHƯƠNG 1: TRÙNG SINH TRỞ LẠI
2
CHƯƠNG 2: TRẢI NGHIỆM
3
CHƯƠNG 3: NHẬN NUÔI BÉ TRỨNG GÀ
4
CHƯƠNG 4: NÁO LOẠN CẢ KHU
5
CHƯƠNG 5: MỘT CHÚT XAO ĐỘNG
6
CHƯƠNG 6: GIÁ TRỊ CỦA CUỘC SỐNG MỚI
7
CHƯƠNG 7: CHÚ Ý ĐẾN EM
8
CHƯƠNG 8: BẢO VỆ
9
CHƯƠNG 9: BÊN ANH THẬT VUI
10
CHƯƠNG 10: CẢM GIÁC BỊ LỪA DỐI
11
CHƯƠNG 11: CẢM GIÁC CHƯA TỪNG CẢM NHẬN
12
CHƯƠNG 12: ƯU TIÊN DÀNH CHO EM
13
CHƯƠNG 13: ĐỪNG NÓI LỜI GÂY TỔN THƯƠNG
14
CHƯƠNG 14: SỰ TINH NGHỊCH NÀY, AI CÓ THỂ CHIỀU ĐƯỢC?
15
CHƯƠNG 15: CĂN CỨ BÍ MẬT
16
CHƯƠNG 16: VẪN THÍCH TRÊU
17
CHƯƠNG 17: ANH ĐỪNG GIẬN
18
CHƯƠNG 18: CẶP ĐÔI BÊN HỒ SEN LỚN
19
CHƯƠNG 19: ANH PHẢI GIÚP TÔI
20
CHƯƠNG 20: BẠN GÁI CỦA ANH SAO?
21
CHƯƠNG 21: SAO CÓ THỂ HẠI ĐƯỢC TÔI?
22
CHƯƠNG 22: SAO VẪN MUỐN Ở NƠI NÀY?
23
CHƯƠNG 23: MUỐN EM VUI VẺ TRỞ LẠI
24
CHƯƠNG 24: CHỈ THÍCH BƯỚNG VỚI ANH
25
CHƯƠNG 25: TÌM KIẾM TRONG ĐÊM TỐI
26
CHƯƠNG 26: KHÔNG DỖI NHƯNG THÍCH ĐƯỢC DỖ
27
CHƯƠNG 27: THAM GIA LỄ CƯỚI
28
CHƯƠNG 28: CÒN MUỐN TRANH ĐẤU?
29
CHƯƠNG 29: CÓ ANH LÀ CHỔ DỰA
30
CHƯƠNG 30: TÌNH CẢNH KHÓ XỬ
31
CHƯƠNG 31: LUÔN BIẾT GIỚI HẠN
32
CHƯƠNG 32: EM ĐÃ THAY ĐỔI
33
CHƯƠNG 33: ANH LUÔN LO LẮNG CHO EM MỌI THỨ
34
CHƯƠNG 34: VẤN ĐỀ ĐƯỢC GIẢI QUYẾT
35
CHƯƠNG 35: BUỔI CẮM TRẠI ĐẦU TIÊN
36
CHƯƠNG 36: ANH KHÔNG GIỐNG NHƯ BỌN HỌ
37
CHƯƠNG 37: BỊ HẠI
38
CHƯƠNG 38: CÓ PHẢI BÊN ANH, EM LUÔN GẶP NGUY HIỂM?
39
CHƯƠNG 39: EM PHẢI ĐƯỢC AN TOÀN
40
CHƯƠNG 40: CẢM GIÁC TỰ TRÁCH
41
CHƯƠNG 41: EM NÊN RỜI KHỎI ANH
42
CHƯƠNG 42: VÌ SAO PHẢI LÃNG TRÁNH?
43
CHƯƠNG 43: THÔNG HIỂU
44
CHƯƠNG 44: LẠI CÒN CÓ BỘ MẶT NÀY
45
CHƯƠNG 45: LẠI CHẠM MẶT BẠN GÁI CŨ
46
CHƯƠNG 46: HÃY ĐỂ ANH NHẬN LẤY NHỮNG VẾT THƯƠNG
47
CHƯƠNG 47: ĐIỀU EM MUỐN ANH NÓI
48
CHƯƠNG 48: ANH CÓ PHẢI LÀ TÊN NGỐC?
49
CHƯƠNG 49: CẢM GIÁC KHI XA CÁCH ĐỐI PHƯƠNG
50
CHƯƠNG 50: VẪN CÓ CÁCH KHIẾN ANH MỞ LÒNG
51
CHƯƠNG 51: TẠM NGƯNG SUY NGHĨ VỀ ANH
52
CHƯƠNG 52: TRONG CĂN PHÒNG TĂM TỐI
53
CHƯƠNG 53: PHẢI CHO "BẠN THÂN" TRẢI NGHIỆM CUỘC CHƠI
54
CHƯƠNG 54: ANH Ở ĐÂY RỒI
55
CHƯƠNG 55: TRỞ LẠI VỚI VAI TRÒ MỚI
56
CHƯƠNG 56: ĐIỀU ĐÃ BỎ LỠ
57
CHƯƠNG 57: ANH ĐANG SUY NGHĨ ĐIỀU GÌ?
58
CHƯƠNG 58: MỘT NGÀY BÌNH THƯỜNG
59
CHƯƠNG 59: CHỈ CẦN TẬP TRUNG VÀO EM
60
CHƯƠNG 60: LẠI MỘT LẦN VỤN VỠ
61
CHƯƠNG 61: KHÓ KHĂN CHẠM ĐẾN
62
CHƯƠNG 62: NHƯ CHỈ CÓ ĐỐI PHƯƠNG
63
CHƯƠNG 63: ANH LẠI CẢM THẤY KHÓ CHỊU
64
CHƯƠNG 64: DUNG HÒA ĐẾN TƯƠNG XỨNG
65
CHƯƠNG 65: TRẢI NGHIỆM TRONG GIỚI THƯỢNG LƯU
66
CHƯƠNG 66: NGƯỜI KIỂM SOÁT THẾ TRẬN
67
CHƯƠNG 67: ĐÃ SẴN SÀNG TỪ BỎ QUÁ KHỨ?
68
CHƯƠNG 68: NHỮNG ĐIỀU CHƯA NÓI
69
CHƯƠNG 69: ANH CÓ BUÔNG TAY KHÔNG?
70
CHƯƠNG 70: ĐỪNG THÁCH THỨC
71
CHƯƠNG 71: KHÔNG CẦN PHẢI TRANH GIÀNH
72
CHƯƠNG 72: ANH CHO ĐÓ LÀ ĐÙA GIỠN?
73
CHƯƠNG 73: CÀNG THÊM KHÓ KHĂN
74
CHƯƠNG 74: BẮT ĐẦU CHUYẾN ĐI CỦA CẢ HAI
75
CHƯƠNG 75: NỤ HÔN CỦA SỰ KHỞI ĐẦU
76
CHƯƠNG 76: CHUYẾN ĐI BẤT ĐẮC DĨ
77
CHƯƠNG 77: DƯỚI BẦU TRỜI ĐÊM TA CÓ NHAU
78
CHƯƠNG 78: NGÀY TRỞ VỀ
79
CHƯƠNG 79: GIẢI THÍCH VỚI KẺ GIẢ DỐI
80
CHƯƠNG 80: Ở ĐÂY ANH KHÔNG CÓ QUYỀN HẠN
81
CHƯƠNG 81: ANH MUỐN ĐỂ TÔI LẠI MỘT MÌNH?
82
CHƯƠNG 82: TÌNH YÊU CÓ ĐÁNG SỢ?
83
CHƯƠNG 83: MỘT THỬ THÁCH KHÁC LẠI ĐẾN
84
CHƯƠNG 84: MỘT LẦN NỮA ANH LẠI LÙI BƯỚC
85
CHƯƠNG 85: BƯỚC ĐẦU CHO VIỆC ĐÁP TRẢ
86
CHƯƠNG 86: TÌNH YÊU LÀ MỘT THỨ RẤT ĐẸP!
87
CHƯƠNG 87: SỰ THẬT MUỐN CHO ANH BIẾT
88
CHƯƠNG 88: NGƯỜI ĐÓ SẼ LÀ ANH
89
CHƯƠNG 89: NGƯỜI TỪNG QUAN TRỌNG ĐÃ TRỞ VỀ
90
CHƯƠNG 90: CHỈ KHÔNG MUỐN BUÔNG TAY EM
91
CHƯƠNG 91: MỌI THỨ ĐỀU DÀNH CHO EM
92
CHƯƠNG 92: CẦN SỰ TIN TƯỞNG
93
CHƯƠNG 93: VƯỚNG BẬN BỞI NGƯỜI CŨ
94
CHƯƠNG 94: HẠNH PHÚC KHÔNG THỂ ĐỂ MẤT
95
CHƯƠNG 95: ĐIỀU ANH SẼ NÓI
96
CHƯƠNG 96: NIỀM VUI THẬT ĐƠN GIẢN
97
CHƯƠNG 97: LẦN ĐẦU ANH LÀM LÀ VÌ EM
98
CHƯƠNG 98: TÌM ĐÚNG NGƯỜI
99
CHƯƠNG 99: SỰ THẬT ĐƯỢC PHƠI BÀY
100
CHƯƠNG 100: CÁI KẾT CỦA KẺ PHẢN DIỆN

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play