Chap 3: Tiệm áo cưới

Cố Kim Hoa đi đi lại lại quanh mặt bà mẹ, bà nhìn theo con gái đầu quay cuồng theo. Bà ríu tay con gái mình lại thở dài, La La nó không thể nào thay đổi được, chỉ mới dọn ra khỏi nhà mới được một tuần sớm muộn gì con bé đấy cũng quay về nghe lời chúng ta tiếp thôi.

Tại bệnh viện, La La nhớ lại cốt truyện trong tiểu thuyết bản thân từng đọc, nữ chính trong đó là ai cô cũng không biết. Một con số ẩn dấu biết bao bí mật, La La đứng dậy thu xếp chuẩn bị về nhà. Một bàn tay phía sau ôm cô, giọng nói nhẹ nhàng ấm áp:

"Bảo bối cậu đỡ chưa sao xuất viện nhanh vậy !"

La La quay lại mỉm cười, nhân vật mà cô quý nhất trong truyện đây rồi. Cô bật khóc kể hết những uất ức mà bản thân trải qua, Bảo Bảo không hiểu chuyện gì, nhẹ nhàng đẩy cô ra xem xét người cô, đặt tay lên trán La La:

"Không sốt vậy sao cậu nói nhiều hơn bình thường vậy ta !"

La La giật mình, bản thân không được gây ra sự nghi ngờ nếu biết linh hồn của chủ nhân đã mất e rằng mình không sống mà quay trở về nữa. La La liền lảng tránh những suy nghĩ ấy đi.

Bảo Bảo nhớ ra gì đó, cầm tay kéo cô đi. Một tiệm áo cưới hiện lên, La La ngờ vực nhìn Bảo Bảo, cô ngượng cười:

"Chúng ta đến đây làm gì ?"

Bảo Bảo thở dài búng nhẹ vào trán cô, cậu ngốc không vậy ở bệnh viện hai ngày nên quên chuyện bản thân sắp làm cô dâu à. La La hoảng hồn, mình sẽ kết hôn thật sao, không thể nào. Bảo Bảo thấy cô đứng thững thờ ra đó không nhịn được kéo vào trong:

"Cậu cứ yên tâm, Lý Tuân sẽ đến nhanh thôi !"

La La bật cười cái thằng tra nam đấy sao, thân chủ đúng là ngốc mới đi thích thằng bỉ ổi đó. Nhưng kệ thôi không để bị nghi ngờ mắt nhắm mắt mở thử thôi, ngày hôn lễ chuẩn bị có kịch hay để xem rồi đây.

Hai người thử hết bộ này đến bộ khác đều không vừa ý, nhân viên nhìn vẻ mặt cau có của họ vội đưa ra một bộ lễ phục mới nhất của cửa hàng. Bộ lễ phục ấy ánh lên một kia sáng từ những viên kim cương, Bảo Bảo nhìn tròn cả mắt:

"Được, La La cậu thử đi !"

Một giọng nói hùng hổ vang lên:

"Chiếc váy này tôi mua !"

Bảo Bảo phì cười quay lại nhìn, đưa tay ra ngăn nhân viên lại. Bảo Bảo vừa nhìn đã biết vị khách không mời mà đến này là ai. La La nghĩ thầm:

"Không ngờ đến nhanh vậy !"

Bảo Bảo đưa tấm thẻ đen cho nhân viên, ánh mắt đầy chế giễu cô ta:

"Kim Hoa à, em đến muộn quá rồi, chiếc váy này đã được chị thanh toán !"

Kim Hoa tỏ ra đáng thương quay ra nhìn về phía La La, tình chị em chị hãy nhường cho em bộ váy này đi. Cô mỉm cười hất tay Kim Hoa ra, bảo nhân viên đưa lễ phục cho mình. Cô ta tức tối quay lại nhìn Bảo Bảo đang đắc ý:

"Bà chị già, chị dám tôi đã đặt trước mà, nhân viên đưa lễ phục cho tôi !"

Nhân viên bối rối trước hai người họ, nhưng nhìn hai tấm thẻ một là thẻ đen còn lại chỉ là thẻ bình thường. Nhân viên cười nhẹ nhận thẻ của Bảo Bảo, Bảo Bảo cười khẩy:

"Đây người ta gọi là thượng lưu, tấm thẻ kia của em chỉ để đi mua sắm ở siêu thị mà thôi !"

Kim Hoa không cam tâm, chiếc váy mình đặt cả năm trời vậy mà bị cướp mất trong chính tay bà chị gái ngốc nghếch đó. Cô ta nhớ lại những lời nói ở bệnh viên nghi ngờ là do Bảo Bảo bắt chị mình làm. Cô ta cười độc ác, vừa đi đến cửa quay lại châm chọc:

"Chị Bảo Bảo, chị là người ép buộc chị em nói những lời trái với lòng đúng không ?"

Bảo Bảo ngơ ra, con nhóc này đang nói chuyện quái gì vậy lại muốn tính gây sự nữa sao. Bảo Bảo không chịu yếu thế, tiến lại gần vừa kịp lúc La La thay xong bộ lễ phục rèm được mở ra. Bảo Bảo quay lại nhìn tròn mắt nhìn như thế này cũng đẹp quá rồi. La La mỉm cười:

"Tớ lấy bộ này !"

Lý Tuân thấy đến giờ đi thử váy cưới nhưng chờ mãi không thấy Kim Hoa bước ra. Anh ta bực mình đập tay vào tay lái. Ánh mắt đã không vui từ lúc Kim Hoa nhất quyết đến tiệm áo cười này.

Bảo Bảo thấy Lý Tuân mãi không đến liền mất thiện cảm. Kim Hoa đang bực tức trong lòng, nhưng vẻ đẹp này anh Lý Tuân sẽ không thấy được vì anh ấy đang đi cùng mình mà. Cô ta cười thầm trong lòng, chưa kịp cười một lúc cánh cửa mở ra, Bảo Bảo vội chạy đến kéo tay anh ta vào. Kim Hoa cũng quay lại nhìn, cô bất ngờ:

"Mình bảo anh ấy đợi ở bên ngoài mà !"

La La bật cười trong lòng, lại phải xem trò mèo của hai người này nữa sao, hôm nay lắm kịch xem quá vậy.

Lý Tuân tránh né ánh mắt của Kim Hoa, cúi chào theo phép lịch sự. Bảo Bảo thấy thế như mở cờ trong lòng, ánh mắt đầy uất ức của nhỏ trà xanh kia làm cho người ta càng thích mà. Anh ta nhìn về phía La La, ánh phát sáng nhìn cô:

"Không ngờ vẻ ngốc nghếch thường ngày của cô ta trang điểm lên lại xinh như vậy !"

La La thấy anh ta nhìn như vậy cũng hùa theo, giọng điệu nhõng nhẽo ấy làm anh ta nổi da gà liền tránh sang một bên. Bảo Bảo nhìn biểu hiện anh ta như vậy lườm một cái. Ba người không ai để ý đến Kim Hoa đang ghen tị, anh ấy chưa bao giờ làm trò như vậy đối với mình cả. La La nhìn về phía em gái, giọng điệu nhõng nhẽo hỏi:

"Bữa chị thấy em đi cùng Bạch Phong mà, vị ấy đâu rồi !"

Kim Hoa trừng mắt nhìn, Lý Tuân dừng lại hành động mà quay ra nhìn về phía cô ta, ánh mắt đầy căm tức ấy làm cô ta giật mình liền viện cớ rời đi.

Hot

Comments

...

...

giả tạo ghê

2023-01-02

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play