Chương 6: Không lẽ lại đến trễ

Đồng hồ hiển thị tám giờ ba mươi phút tối. Chỉ còn mười hai tiếng nữa là giờ hoạt động của phòng đăng ký kết hôn mở cửa.

Anh không thể ngờ rằng bác của mình lại thông báo vào một thời gian sít sao như vậy. Sao ông không đợi đến sáng mai rồi hẵng thông báo?

Tô hủ tiếu được bưng ra bốc khói trắng nghi ngút. Hương thơm từ trong tô tỏa ra khiến Lý Thế Kiệt phải hít thêm vài cái. Hủ tiếu sợi nhỏ được gọi là hủ tiếu dai, đi kèm với nước hầm xương, vài lát thịt luộc cắt mỏng, hẹ, hàng phi và bột tiêu. Dù chỉ là một món ăn đơn giản nhưng cũng đủ thu hút Lý Thế Kiệt và những thực khách.

Lý Thế Kiệt đặt điện thoại xuống bàn, dùng giấy ăn lau sạch đôi đũa, hỏi: "Vậy ngày mai con có cần chuẩn bị thứ gì hay không?"

Lý Hữu Bằng ở bên kia đầu dây uống một ngụm rượu, nhíu mày khó hiểu: "Chuẩn bị? Chuẩn bị là chuẩn bị cái gì?"

Lý Thế Kiệt gắp một nắm to hủ tiếu cho vào miệng, tay còn lại múc một muỗng canh lớn uống vào. Mùi hương hủ tiếu đi kèm với miếng thịt ngọt và mặn được chấm vào nước tương, hòa quyện vào nước canh ngọt từ xương này. Thật tuyệt vời. Cảm giác ấm nóng từ miệng truyền vào thực quản và truyền đến dạ dày. Anh cảm thấy sảng khoái vô cùng.

Anh rất muốn ăn thêm đũa nữa nhưng phải trả lời bác mình: "Thì như gia đình họ có phong tục gì đó không, bên đàn trai có cần chuẩn bị thứ gì đó theo không. Đại loại thế."

Sỡ dĩ câu hỏi này được đặt ra bởi vì Lý Thế Kiệt thấy nhiều người sống trong thành phố vẫn giữ vững phong tục tập quán của mình, cho dù có là một doanh nhân đi chăng nữa. Ai cũng có nguồn gốc của mình nên việc này chỉ quan trọng người đó có chịu cải biên, giảm bớt những tư tưởng cổ hủ từ đời xưa truyền cho đến đời nay hay không thôi.

Lý Hữu Bằng "À" một tiếng: "Con không cần chuẩn bị gì đâu, cứ việc đến đó làm theo những gì nãy giờ mình nói là được. Nếu có gì phát sinh cần chuẩn bin thì bác cũng sẽ lo cho con trước rồi nên việc đó con không cần quan tâm. Cứ yên tâm đến đó đăng ký và ký vào tờ đơn là được rồi."

Lý Thế Kiệt gần như phun hết tất cả những thứ còn sót lại trong miệng của mình ra ngoài.

Sao việc đăng ký kết hôn mà ông lại có thể nói một cách dễ dàng như ra chợ đưa tiền mua một bó rau vậy?

Không biết đầu óc của những người có tuổi như vậy nghĩ gì nữa.

Mà Lý Hữu Bằng thốt ra những lời này nhẹ nhàng như vậy cũng phải. Lý Thế Kiệt cũng đồng ý với điều đó. Vì người đăng ký kết hôn là anh chứ không phải là ông. Việc không phải của mình nên mới có thể nói ra dễ dàng như vậy. Ai mà chẳng vậy. Không phải sao?

Lý Thế Kiệt lại nhìn đồng hồ đeo tay thêm lần nữa. Tám giờ bốn mươi phút. Anh lại thở dài một hơi. Vậy là cuộc sống độc thân này của anh chỉ có thể kéo dài thêm vài tiếng nữa thôi là chấm dứt.

Lúc này, một cặp đôi nắm tay nhau cười nói vui vẻ bước vào quán. Gọi xong món, ngồi vào bàn, hai người họ vẫn tiếp tục nắm tay nhau không rời, cười nói vui biết mấy.

Hồi trước, Lý Thế Kiệt cũng từng ước gì mình được như vậy. Thân phận là một người mình thương, không mang theo cơn thù trong người, sống cuộc sống bình thường, quen một cô bạn gái. Có cãi nhau, có chia tay và có quay lại. Sau đó cả hai cùng nắm tay nhau đi đăng ký kết hôn, sinh con đẻ cái, sống một cuộc đời bình dị ấm no hạnh phúc.

Nhưng hiện thực lại như một cánh tay vô hình xuất hiện vả thẳng vào mặt của bạn. Lôi tuột bạn khỏi ước mơ của mình để đối diện với hiện thực tàn khốc đang chờ đón bạn trước mắt. Phong ba bão táp, đó là thứ con người cần trải qua.

Đặc biệt với một sát thủ như anh, cuộc sống như vậy lại càng thêm xa vời. Cứ như muốn dùng tay giữ lấy dòng nước nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thể giữ được.

Ngoài những cô bạn gái phiền phức trước kia ra, Lý Thế Kiệt vẫn nhớ như in cô bạn gái cuối cùng, gần đây nhất của mình. Cô không quá xinh đẹp nổi bật, đúng chuẩn mẫu con gái bình dị đơn thuần mà anh muốn ở cùng. Đó là cuộc sống anh luôn ước được bây giờ đã xuất hiện.

Nhưng khi ở cùng một thời gian, anh phát hiện ra một điều. Không phải là tật xấu của nhau vì ai cũng có tật xấu, không ai là hoàn hảo cả.

Vì tình chất công việc nên anh phát hiện có khá nhiều người theo dõi từng li từng tí cô bạn gái của anh. Lý Thế Kiệt có thể khẳng định chắc chắn một điều là đây không phải thuộc những tên đầu đường xó chợ hay giang hồ đường phố mà chắc chắn đây là người trong tổ chức sát thủ hoặc là kẻ thù.

Nhận thấy việc để cô bên mình là một việc vô cùng nguy hiểm đối với cô vì kẻ thù của Lý Thế Kiệt ở khắp mọi nơi, luôn ẩn thân trong bóng tối rình rập anh như con hổ rình mồi. Thế nên dù đau lòng nhưng anh vẫn quyết phải làm. Anh tìm một cô gái khác, đưa tiền cho cô ta để đóng giả mình cắm sừng người yêu. Thậm chí anh còn dùng cả những lời lẽ khó nghe nhất để xúc phạm, mắng đuổi cô đi.

Việc càng rời xa một người luôn mang mầm mống của sự nguy hiểm như một trái bom nổ chậm này hoàn toàn là lựa chọn tốt nhất cho cả hai. Ít nhất là ở tình hình hiện tại.

Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn đem con người ra làm thú vui tiêu khiển. Cô bạn gái đó của anh cũng không thể thoát khỏi bàn tay đã nhuốm đầy máu của những kẻ thù của anh. Cô cắt tất cả động mạch, ném từ trên sân thượng của một tòa nhà xuống. Thi thể không toàn vẹn.

Dù vụ việc này vô cùng chấn động, song ở phía cảnh sát cũng không có tiến triển về vụ án. Lý Thế Kiệt cũng không trông mong gì ở họ bởi anh biết kẻ thù của anh rất nhiều, trong cùng một tổ chức cũng có, ngoài tổ chức thì những băng nhóm, tổ chức khác cũng có. Như "mò kim đáy bể", cho đến tận bây giờ, anh vẫn chưa tìm được ai là kẻ sát hại cô.

Không tìm được hung thủ, Lý Thế Kiệt cũng không muốn dính dáng gì đến những cô gái đơn thuần như vậy nữa. Kể cả những cô gái khác cũng không.

Nói chính xác hơn không phải anh không muốn, mà là không dám. Bởi anh biết chắc chắn cô gái nào ở bên anh, cô gái đó sẽ nhận được sự nguy hiểm nhiều hơn là hạnh phúc.

Từng hình ảnh đó cứ như đoạn phim mang tên ký ức chiếu lại những hình ảnh đó vào đầu Lý Thế Kiệt. Mất vài giây anh mới như quay lại thực tại, gắp một nắm hủ tiếu lên cho vào miệng, chậm rãi lên tiếng: "Được, vậy mai con sẽ đến đó. Ngày mai bác có đến đó không?"

Lý Hữu Bằng hơi cộc cằn đáp: "Con làm gì trả lời lâu vậy?" Im lặng vài giây rồi nói tiếp: "Chuyện đó thì chưa biết. Nếu mọi việc suôn sẻ thì bác không cần đến đó. Mà con một mình đến đó cũng được mà, phải không?"

Đi một mình. Đây là điều từ trước đến giờ Lý Thế Kiệt luôn làm vậy. Dù Lý Hữu Bằng là người thân cuối cùng còn lại của anh, anh cũng sống một mình kể từ sau cái chết của chú mình. Nên việc cỏn con lần này sẽ không làm khó được anh.

Một sát thủ khét tiếng sao lại có thể bị chuyện đăng ký kết hôn đánh bại chứ!

Anh có thể làm được. Dù đối tượng kết hôn có hơi… khó ưa một chút.

Lý Thế Kiệt nhanh chóng ăn xong tô hủ tiếu, vừa ngẩng đầu lấy giấy ăn lau miệng thì thấy một người đàn ông ngồi ở bàn bên cạnh đang nhìn về phía này. Vừa nhìn thấy ánh mắt của anh, anh ta liền thanh toán rồi đứng dậy rời đi.

Anh cũng không để tâm, nhanh chóng thanh toán rồi đứng lên rời đi.

Phải chuẩn bị tinh thần để nghe những lời nói xuất ra từ miệng của cô nàng thiên kim tiểu thư Trịnh Thu Cúc kia.

...***...

Đồng hồ báo thức reo lên, Lý Thế Kiệt trở mình tắt nó đi rồi mở to mắt nhìn lên trần nhà. Rèm cửa mở toang, ánh sáng từ bên ngoài hắt lên cơ thể săn chắc đang cởi trần nửa người của anh, trông vô cùng bắt mắt.

Hôm nay là ngày đặc biệt. Là ngày kết thúc sự độc thân về mặt pháp lý của anh. Lý Thế Kiệt cũng đã dặn dò những việc cần làm ở tiệm bánh và nói hôm nay mình sẽ không đến cho Lê Nhã Trân. Đến khi cô nhận lời mới có thể yên tâm chợp mắt.

Lý Thế Kiệt vệ sinh cá nhân xong xuôi liền lấy bộ vest trước kia mặc khi đến dự bữa tiệc gặp mặt hai bên gia đình ra mặc vào. Anh không thay bộ vest khác vì trong tủ ngoài áo sơ mi, quần tây và một vài bộ quần áo khác ra thì không còn gì nữa. Từ trước đến giờ Lý Thế Kiệt đều không đến những nơi sang trọng nên cũng không cần gì nhiều đến những bộ vest như vậy. Còn để làm nhiệm vụ thì một bộ đã quá đủ rồi.

Ánh nắng chói chang toả ra không khí ấm áp trong tiết trời đang dần trở lạnh này khiến ai nấy cũng đều thích thú. Cuộc sống vội vã của những công dân thành phố cũng bắt đầu.

Chiếc ô tô của Lý Thế Kiệt đang xếp hàng dài ở trạm kiểm soát ra vào của toà chung cư. Ai nấy cũng đều chen chúc muốn ra ngoài nhanh nhất để không trễ giờ đi làm. Còn anh vẫn có chút hậm hực ngồi trong xe nhìn đồng hồ.

Anh rất ghét dịch vụ của khu chung cư này vì trạm kiểm soát xe ra vào luôn có vấn đề phải kẹt lại. Và ngày hôm nay cũng không ngoại lệ.

Không lẽ hôm nay lại đi trễ nữa sao?

Lần này lại lấy lý do gì nữa đây? Hay vẫn là kẹt xe? Lý Thế Kiệt có thể hình dùng ra nét mặt của Trịnh Thu Cúc khi nói lời này với cô. Cô dường như không tin bất kỳ lời nói nào từ anh cả. Có lẽ cũng chỉ một mình anh thôi.

Nếu vậy thì đúng là phân biệt đối xử.

Chapter
1 Chương 1: Ở rể
2 Chương 2: Đến trễ
3 Chương 3: Lần đầu gặp mặt
4 Chương 4: Lời cảnh cáo
5 Chương 5: Người bạn cũ (1)
6 Chương 6: Không lẽ lại đến trễ
7 Chương 7: Kết thúc và khởi đầu
8 Chương 8: Tập đoàn Trường Thịnh
9 Chương 9: Ánh sáng đỏ
10 Chương 10: Bị theo dõi
11 Chương 11: Người bạn cũ (2)
12 Chương 12: Nhóm Rồng Đen
13 Chương 13: Bức thư lạ
14 Chương 14: Anh em tốt
15 Chương 15: Huyết ấn
16 Chương 16: Thư đe doạ
17 Chương 17: Dọn đến sống chung
18 Chương 18: Bữa cơm đầu tiên
19 Chương 19: MP5K
20 Chương 20: Lo chuyện bao đồng
21 Chương 21: Ký ức
22 Chương 22: Võ đường kiếm đạo
23 Chương 23: Người thứ ba
24 Chương 24: Hạ gục mục tiêu
25 Chương 25: Không tin tưởng
26 Chương 26: Kẻ đột nhập
27 Chương 27: Bữa tiệc miễn cưỡng
28 Chương 28: Kẻ tình nghi
29 Chương 29: Bắt cóc
30 Chương 30: Cô bạn thuở nhỏ
31 Chương 31: Ngắm nhìn
32 Chương 32: Không kế hoạch
33 Chương 33: Vết sẹo
34 Chương 34: Vào sinh ra tử
35 Chương 35: Vô tâm
36 Chương 36: Thanh mai trúc mã
37 Chương 37: Không như thành phố
38 Chương 38: Không rời xa
39 Chương 39: Hiểu lầm
40 Chương 40: Giải vây
41 Chương 41: Châu Sói
42 Chương 42: Thanh trừng
43 Chương 43: Đã trả đủ
44 Chương 44: Mưa sao băng
45 Chương 45: Lời hứa
46 Chương 46: Bị theo dõi
47 Chương 47: Bữa cơm tạm biệt
48 Chương 48: Quan sát
49 Chương 49: Ân nhân cứu mạng
50 Chương 50: Chuyện của tôi
51 Chương 51: Ẩu đả trong hẻm
52 Chương 52: Lời bày tỏ
53 Chương 53: Cô gái mạnh mẽ
54 Chương 54: Thực thi nhiệm vụ (1)
55 Chương 55: Thực thi nhiệm vụ (2)
56 Chương 56: Không hẹn mà gặp (1)
57 Chương 57: Không hẹn mà gặp (2)
58 Chương 58: Nghĩ cho cô ấy
59 Chương 59: Bóng đen ở du thuyền
60 Chương 60: Về nhà (1)
61 Chương 61: Về nhà (2)
62 Chương 62: Xâm nhập (1)
63 Chương 63: Xâm nhập (2)
64 Chương 64: Xâm nhập (3)
65 Chương 65: Xảy ra chuyện
66 Chương 66: Cái bẫy
67 Chương 67: Sát thủ Z
68 Chương 68: Quỷ Đỏ
69 Chương 69: Truy hỏi sự thật
70 Chương 70: Người hùng thầm lặng
71 Chương 71: Người đàn ông lạ mặt
72 Chương 72: Mục tiêu xuất hiện
73 Chương 73: Bị điều tra
74 Chương 74: Cảnh sát Trương Hoàng Thanh
75 Chương 75: Thuận theo tự nhiên
76 Chương 76: Không giống nhau
77 Chương 77: Duy nhất một người
78 Chương 78: Không nhẫn nhịn
79 Chương 79: Đột nhập (1)
80 Chương 80: Đột nhập (2)
81 Chương 81: Bằng chứng mới
82 Chương 82: Giải cứu công ty
83 Chương 83: Bằng chứng phạm tội
84 Chương 84: Đối tác bất thường
85 Chương 85: Chiếc còi bạc
86 Chương 86: Không an toàn
87 Chương 87: Tập kích
88 Chương 88: Trừ khử
89 Chương 89: Hỗn chiến
90 Chương 90: Truy sát (1)
91 Chương 91: Truy sát (2)
92 Chương 92: Giải cứu
93 Chương 93: Kế hoạch khác
94 Chương 94: Lời hứa
95 Chương 95: Kế hoạch hoàn mĩ (1)
96 Chương 96: Kế hoạch hoàn mĩ (2)
97 Chương 97: Trả thù (1)
98 Chương 98: Trả thù (2)
99 Chương 99: Trả thù (3)
100 Chương 100: Nghi ngờ
101 Chương 101: Vết sẹo
102 Chương 102: Bị tấn công
103 Chương 103: Bị phát hiện
104 Chương 104: Không đến
105 Chương 105: Kẻ đột nhập
106 Chương 106: Mãi một tình yêu (1)
107 Chương 107: Mãi một tình yêu (2)
108 Chương 108: Mãi một tình yêu (3)
109 Chương 109: Mãi một tình yêu (4)
110 Chương 110: Diệt khẩu
111 Chương 111: Băng nhóm bí ẩn (1)
112 Chương 112: Băng nhóm bí ẩn (2)
113 Chương 113: Lời xin lỗi
114 Chương 114: Người quen
115 Chương 115: Làm hoà
116 Chương 116: Sự trùng hợp
117 Chương 117: Lễ cưới
118 Chương 118: Không tiến triển
119 Chương 119: Lỗi lầm
120 Chương 120: Theo dõi
121 Chương 121: Kế hoạch thay đổi
122 Chương 122: Thi thể không nguyên vẹn
123 Chương 123: Như chốn không người
124 Chương 124: Tuyên chiến
125 Chương 125: Ai mới là thủ lĩnh
126 Chương 126: Có tiến triển
127 Chương 127: Mất tích (1)
128 Chương 128: Mất tích (2)
129 Chương 129: Cảm giác
130 Chương 130: Ba cơ hội
131 Chương 131: Manh mối (1)
132 Chương 132: Manh mối (2)
133 Chương 133: Bị tình nghi (1)
134 Chương 134: Bị tình nghi (2)
135 Chương 135: Bị tình nghi (3)
136 Chương 136: Nạn nhân mới
137 Chương 137: Âm thầm bảo vệ
138 Chương 138: Phân tích
139 Chương 139: Bức tranh vẽ tay
140 Chương 140: Kẻ thù không đội trời chung
141 Chương 141: Bí mật đằng sau
142 Chương 142: Không thể ngăn cản
143 Chương 143: Do dự
144 Chương 144: Sự thật phơi bày
145 Chương 145: Không đơn giản
146 Chương 146: Tấn công trực diện
147 Chương 147: Iron lộ diện
148 Chương 148: Lời cảnh báo
149 Chương 149: Trận chiến cuối cùng
150 Chương 150: Mục tiêu cuối cùng
151 Thông báo
Chapter

Updated 151 Episodes

1
Chương 1: Ở rể
2
Chương 2: Đến trễ
3
Chương 3: Lần đầu gặp mặt
4
Chương 4: Lời cảnh cáo
5
Chương 5: Người bạn cũ (1)
6
Chương 6: Không lẽ lại đến trễ
7
Chương 7: Kết thúc và khởi đầu
8
Chương 8: Tập đoàn Trường Thịnh
9
Chương 9: Ánh sáng đỏ
10
Chương 10: Bị theo dõi
11
Chương 11: Người bạn cũ (2)
12
Chương 12: Nhóm Rồng Đen
13
Chương 13: Bức thư lạ
14
Chương 14: Anh em tốt
15
Chương 15: Huyết ấn
16
Chương 16: Thư đe doạ
17
Chương 17: Dọn đến sống chung
18
Chương 18: Bữa cơm đầu tiên
19
Chương 19: MP5K
20
Chương 20: Lo chuyện bao đồng
21
Chương 21: Ký ức
22
Chương 22: Võ đường kiếm đạo
23
Chương 23: Người thứ ba
24
Chương 24: Hạ gục mục tiêu
25
Chương 25: Không tin tưởng
26
Chương 26: Kẻ đột nhập
27
Chương 27: Bữa tiệc miễn cưỡng
28
Chương 28: Kẻ tình nghi
29
Chương 29: Bắt cóc
30
Chương 30: Cô bạn thuở nhỏ
31
Chương 31: Ngắm nhìn
32
Chương 32: Không kế hoạch
33
Chương 33: Vết sẹo
34
Chương 34: Vào sinh ra tử
35
Chương 35: Vô tâm
36
Chương 36: Thanh mai trúc mã
37
Chương 37: Không như thành phố
38
Chương 38: Không rời xa
39
Chương 39: Hiểu lầm
40
Chương 40: Giải vây
41
Chương 41: Châu Sói
42
Chương 42: Thanh trừng
43
Chương 43: Đã trả đủ
44
Chương 44: Mưa sao băng
45
Chương 45: Lời hứa
46
Chương 46: Bị theo dõi
47
Chương 47: Bữa cơm tạm biệt
48
Chương 48: Quan sát
49
Chương 49: Ân nhân cứu mạng
50
Chương 50: Chuyện của tôi
51
Chương 51: Ẩu đả trong hẻm
52
Chương 52: Lời bày tỏ
53
Chương 53: Cô gái mạnh mẽ
54
Chương 54: Thực thi nhiệm vụ (1)
55
Chương 55: Thực thi nhiệm vụ (2)
56
Chương 56: Không hẹn mà gặp (1)
57
Chương 57: Không hẹn mà gặp (2)
58
Chương 58: Nghĩ cho cô ấy
59
Chương 59: Bóng đen ở du thuyền
60
Chương 60: Về nhà (1)
61
Chương 61: Về nhà (2)
62
Chương 62: Xâm nhập (1)
63
Chương 63: Xâm nhập (2)
64
Chương 64: Xâm nhập (3)
65
Chương 65: Xảy ra chuyện
66
Chương 66: Cái bẫy
67
Chương 67: Sát thủ Z
68
Chương 68: Quỷ Đỏ
69
Chương 69: Truy hỏi sự thật
70
Chương 70: Người hùng thầm lặng
71
Chương 71: Người đàn ông lạ mặt
72
Chương 72: Mục tiêu xuất hiện
73
Chương 73: Bị điều tra
74
Chương 74: Cảnh sát Trương Hoàng Thanh
75
Chương 75: Thuận theo tự nhiên
76
Chương 76: Không giống nhau
77
Chương 77: Duy nhất một người
78
Chương 78: Không nhẫn nhịn
79
Chương 79: Đột nhập (1)
80
Chương 80: Đột nhập (2)
81
Chương 81: Bằng chứng mới
82
Chương 82: Giải cứu công ty
83
Chương 83: Bằng chứng phạm tội
84
Chương 84: Đối tác bất thường
85
Chương 85: Chiếc còi bạc
86
Chương 86: Không an toàn
87
Chương 87: Tập kích
88
Chương 88: Trừ khử
89
Chương 89: Hỗn chiến
90
Chương 90: Truy sát (1)
91
Chương 91: Truy sát (2)
92
Chương 92: Giải cứu
93
Chương 93: Kế hoạch khác
94
Chương 94: Lời hứa
95
Chương 95: Kế hoạch hoàn mĩ (1)
96
Chương 96: Kế hoạch hoàn mĩ (2)
97
Chương 97: Trả thù (1)
98
Chương 98: Trả thù (2)
99
Chương 99: Trả thù (3)
100
Chương 100: Nghi ngờ
101
Chương 101: Vết sẹo
102
Chương 102: Bị tấn công
103
Chương 103: Bị phát hiện
104
Chương 104: Không đến
105
Chương 105: Kẻ đột nhập
106
Chương 106: Mãi một tình yêu (1)
107
Chương 107: Mãi một tình yêu (2)
108
Chương 108: Mãi một tình yêu (3)
109
Chương 109: Mãi một tình yêu (4)
110
Chương 110: Diệt khẩu
111
Chương 111: Băng nhóm bí ẩn (1)
112
Chương 112: Băng nhóm bí ẩn (2)
113
Chương 113: Lời xin lỗi
114
Chương 114: Người quen
115
Chương 115: Làm hoà
116
Chương 116: Sự trùng hợp
117
Chương 117: Lễ cưới
118
Chương 118: Không tiến triển
119
Chương 119: Lỗi lầm
120
Chương 120: Theo dõi
121
Chương 121: Kế hoạch thay đổi
122
Chương 122: Thi thể không nguyên vẹn
123
Chương 123: Như chốn không người
124
Chương 124: Tuyên chiến
125
Chương 125: Ai mới là thủ lĩnh
126
Chương 126: Có tiến triển
127
Chương 127: Mất tích (1)
128
Chương 128: Mất tích (2)
129
Chương 129: Cảm giác
130
Chương 130: Ba cơ hội
131
Chương 131: Manh mối (1)
132
Chương 132: Manh mối (2)
133
Chương 133: Bị tình nghi (1)
134
Chương 134: Bị tình nghi (2)
135
Chương 135: Bị tình nghi (3)
136
Chương 136: Nạn nhân mới
137
Chương 137: Âm thầm bảo vệ
138
Chương 138: Phân tích
139
Chương 139: Bức tranh vẽ tay
140
Chương 140: Kẻ thù không đội trời chung
141
Chương 141: Bí mật đằng sau
142
Chương 142: Không thể ngăn cản
143
Chương 143: Do dự
144
Chương 144: Sự thật phơi bày
145
Chương 145: Không đơn giản
146
Chương 146: Tấn công trực diện
147
Chương 147: Iron lộ diện
148
Chương 148: Lời cảnh báo
149
Chương 149: Trận chiến cuối cùng
150
Chương 150: Mục tiêu cuối cùng
151
Thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play