Chương 9: Ánh sáng đỏ

Lúc này đã gần đến giờ trưa. Ánh nắng từ phía Đông hắt vào qua bức tường kính sát đất, chiếu sáng khắp cả văn phòng. Từ trên cao có thể nhìn thấy một đàn bồ câu vừa bay vụt qua.

Vừa bước ra khỏi thang, các nhân viên phòng ban liền ngẩng đầu nhìn Lý Thế Kiệt, sau đó lại quay sang bàn tán với nhau về điều gì đó. Lý Thế Kiệt biết chắc chắn họ đang nói về nhưng song, anh cũng chẳng để tâm đến việc này, chỉ đưa tay lên xem đồng hồ. Mười giờ mười phút. Chỉ thêm một lúc nữa thôi là đến giờ nghỉ trưa.

Bước đến bên cạnh bức tường kính, Lý Thế Kiệt dõi mắt ra ngoài ngắm nhìn cả thành phố đang hối hả di chuyển dưới cái nóng chói chang và có chút khó chịu từ mặt trời. Một lúc sau, anh sực nhớ đến tiệm bánh của mình nên liền lấy di động ra xem xem có tin tức gì không.

Vẫn không một tin nhắn báo cáo từ Lê Nhã Trân, như vậy cũng đủ để yên tâm vì hiện tại cô đã có thể một mình trông coi quán giúp anh. Tin tức của một vài thám tử tư anh thuê để điều tra về cái chết của ba mẹ mình cũng không có lấy một tiến triển, trong lòng có chút thất vọng. Anh không hiểu nhóm thám tử tư bọn họ làm việc kiểu gì nữa. Vậy mà cứ nhận tiền của anh đều đều.

Đúng lúc này, tiếng giày cao gót di chuyển trên sàn nhà vọng lại từ phía sau. Từng bước từng bước đang tiến gần đến Lý Thế Kiệt. Anh cũng nhận ra điều đó nên chậm rãi quay đầu thì nghe giọng nói nhỏ nhẹ bắt đầu truyền đến: "Anh là Lý Thế Kiệt?"

Trái đất đúng thật là rất tròn.

Cô gái này chính xác là người mà anh đã nhìn thấy và muốn gặp lại ở lần hai bên gia đình gặp mặt ở nhà hàng.

Cô gái đang ở trước mặt anh, mặc áo sơ mi vàng nhạt, tóc được buộc gọn gàng ra phía sau, dáng người gầy nhưng lại con đường loại váy công sở dài gần đến đầu gối, che đi khuyết điểm của mình. Đôi môi mỏng khẽ cong lên. Gật nhẹ đầu với anh một cái. Chiếc thẻ nhân viên treo trên cổ lộ ra hình ảnh và tên của cô: "Thúy Hằng".

Theo cảm nhận của Lý Thế Kiệt, hình như cô cũng nhận ra anh thì phải. Cô giới thiệu bản thân và chức vụ của mình trong công ty cho anh biết. Cô là thư ký riêng của Trịnh Thu Cúc nên Lý Thế Kiệt có thể đoán ra được nguyên nhân vì sao cô lại xuất hiện ở nhà hàng hôm đó.

"Mời anh theo lối này." Thúy Hằng đưa tay ra hiệu, sau đó bước đi trước.

Nhìn theo bóng lưng uyển chuyển của Thúy Hằng, Lý Thế Kiệt nghĩ cô dù không đẹp, không cao bằng Trịnh Thu Cúc nhưng bù lại nhìn từ tổng thể có thể nhận ra được đây là một cô gái năng động và có chơi một môn thể thao nào đó.

Tầng chín trực thuộc tầng của các nhân viên cấp cao. Hai bên được dựng thành nhiều phòng. Phía bên ngoài là nơi tập trung năm, sáu bàn của thư ký từng người. Vào giờ phút này, ai nấy cũng đều không còn quá tập trung vào công việc. Có một vài người còn hỏi nhau xem hôm nay nên ăn món gì, ăn ở đây hay có cần gọi giao hàng không.

Lý Thế Kiệt cảm thấy phong cách làm việc ở công ty này có chút kỳ quặc. Nhưng đây là công ty nhà người ta, anh có cái quyền gì mà đóng góp ý kiến chứ.

Đi trên dãy hành lang ở giữa, hai dãy phòng hai bên đều được xây bằng kính. Hiện tại phòng nào cũng đóng kín rèm cuốn bên trong, còn cửa ra vào được dán tấm kính mờ để người bên ngoài không thể nhìn vào trong.

Lúc đi ngang qua một phòng, Lý Thế Kiệt dừng bước, nhìn kỹ lại bảng tên đó thêm một lần nữa. "Nguyễn Thanh Phong" Ba chữ này được in rõ mồn một bên trên khiến não bộ của anh tiếp tục vận hành, đặt ra một vài giả thiết khác nhau.

Không lẽ lại trùng hợp đến nỗi người tên Nguyễn Thanh Phong này lại là người từng là bạn của anh tên Nguyễn Thanh Phong kia. Hay cả hai đều là một?

Vừa định mở cửa đi vào trong để xác nhận thì Thúy Hằng ở phía cuối dãy lên tiếng gọi Lý Thế Kiệt. Cô hỏi: "Anh đang làm gì vậy?"

"Không có gì." Lý Thế Kiệt đành giữ lại nghi hoặc trong lòng, đi đến bên cạnh cô: "Chẳng qua tôi thấy cái tên hơi quen nên muốn xem là ai thôi."

Chính xác là đúng cả họ lẫn tên, thậm chí là cả chữ lót. Nhưng hành động của anh có chút bất lịch sự khi không gõ cửa mà muốn vào phòng người khác.

Thúy Hằng gõ nhẹ cánh cửa trước mặt mình vài cái. Vài giây sau bên trong vọng lại giọng nói kêu hai người họ vào đi. Lúc này Lý Thế Kiệt mới chú ý bảng tên phía trên cửa. Đây là phòng làm việc của Trịnh Thu Cúc.

Tại sao phòng làm việc của cô lại ở đây?

Không biết phía sau câu chuyện là như thế nào, nhưng từ những gì đã hiện rõ trước mắt bây giờ, Lý Thế Kiệt cảm thấy không hiểu công ty này thiết kế kiểu gì mà vô cùng kỳ quặc. Dù công ty của họ hùng mạnh cỡ nào, to lớn thế nào đi chăng nữa, nếu ai đó hỏi anh cảm thấy thiết kế của họ thế nào, anh chắc chắn sẽ nói thẳng là không đẹp và không logic.

Theo như sự phân bố của các công ty khác, trưởng các bộ phận khác nhau luôn nằm ở phòng ban của họ. Nhưng lần này, ở đây lại tụ hợp hết trên đây thì một người thông minh như anh cũng không thể hiểu nổi.

Ngay khoảnh khắc này, Lý Thế Kiệt muốn bắt Trịnh Quang lại, dùng dao bổ thẳng vào đầu ông ta ra làm đôi để xem bên trong rốt cuộc là làm từ gì mà lại có cái kiểu sắp xếp như vậy. Thật khiến người ta muốn chửi thề mà.

Trịnh Thu Cúc đóng tập tài liệu trên bàn lại, vừa ngẩng đầu lên nhìn thấy Lý Thế Kiệt thì kinh ngạc hỏi: "Sao anh lại ở đây?"

Lý Thế Kiệt lách qua Thúy Hằng, đi đến dãy sô pha ngả lưng vào. Để phòng tránh người bên ngoài nghe thấy cuộc trò chuyện, Trịnh Thu Cúc chỉ phất tay Thúy Hằng đã hiểu ý ngay, cúi chào rồi ra ngoài đóng cửa phòng lại.

Cửa phòng vừa đóng lại, Lý Thế Kiệt nhún vai nói: "Chuyện đó cô hỏi ba cô đó, tôi chỉ đến đây theo lời ông ấy thôi."

Trịnh Thu Cúc bực bội nhìn vào màn hình máy tính mà không nói gì. Trong phòng làm việc, ngoài bàn đến công việc ra thì cô rất ghét ai đó vào đây mà làm việc khác. Kể cả sau giờ làm, muốn nói những chuyện bên ngoài cũng phải rời khỏi phòng làm việc. Bây giờ lại xuất hiện một người cô ghét, đã phải kết hôn với người đó mà bây giờ còn phải đối mặt với họ, cô cảm thấy vô cùng khó chịu.

Nhún vài cái trên ghế sô pha, ánh mắt Lý Thế Kiệt vẫn không quên quan sát biểu cảm trên gương mặt Trịnh Thu Cúc. Ngoài để có thể nắm bắt cảm xúc ra, anh cũng muốn ngắm nhìn thêm một lúc với nhan sắc xinh đẹp này.

"Sô pha ở đây êm thật đấy." Lý Thế Kiệt lại ngả lưng vào, giơ tay lấy bao thuốc trong túi ra: "Không biết nhà cô có chiếc ghế như vậy không?"

"Tốt nhất là anh hãy im lặng!" Trịnh Thu Cúc lạnh lùng, quay sang nhìn liền thấy miệng anh ngậm điếu thuốc, tay thì đang mò mẫm khắp người. Cô nghiêm giọng: "Không được hút thuốc lá ở công ty!"

Trước khi đến đây, Lý Thế Kiệt cũng đã điều tra về công ty này. Từ những đoạn tin nhắn của nhân viên công ty anh xem được do hack vào, tất cả đều lên tiếng nói Trịnh Thu Cúc rất khó ưa và mang một gương mặt lạnh như băng khiến ai nấy cũng đều khiếp sợ. Ai cũng muốn tránh đi cùng cô như tránh tà.

Nhưng bây giờ nhìn cô, Lý Thế Kiệt lại không thấy sợ chút nào. Không phải vì anh có thân phận đặc biệt là chồng chưa cưới của cô mà ngược lại anh lại thấy gương mặt này có chút quen thuộc, nhưng nhất thời lại không nhớ ra. Anh chỉ nghĩ có thể hai người họ đã gặp nhau ở đâu đó. Hoặc là cả hai người chỉ vô tình đi lướt qua nhau trên phố hoặc một trung tâm thương mại nào đó chẳng hạn.

Đây là địa bàn của cô nên Lý Thế Kiệt nghe theo, cất điếu thuốc vào người, lại quay sang hỏi cô: "Vậy bây giờ tôi cần làm gì?"

"Làm gì là làm gì?" Trịnh Thu Cúc hơi tức giận: "Anh đến văn phòng tôi mà lại hỏi tôi định kêu anh làm gì. Tôi còn chưa hỏi anh đến đây làm gì thì có!"

"Ba cô kêu tôi đến tham quan công ty." Lý Thế Kiệt cầm ấm nước trên bàn đổ vào ly: "Tôi đến công ty theo lời ông ấy thì nhân viên lễ tân đưa tôi lên đây. Sau đó thì, cái cô khi nãy đưa tôi vào đây. Tôi tưởng ba cô kêu cô giao cho tôi nhiệm vụ nào đó chứ."

Nói đến đây, Lý Thế Kiệt mới nhận ra mình đã quen miệng. Ở môi trường này thường thì người ta sẽ nói là giao công việc, ai đâu lại nói là giao nhiệm vụ. Anh đã bị ảnh hưởng quá nhiều từ môi trường sát thủ rồi.

"Ba tôi còn nói thêm gì nữa không?" Trịnh Thu Cúc đóng tập tài liệu lại, đứng lên đi đến bên giá treo áo: "Chứ khi không kêu anh đến đây làm gì?"

Lý Thế Kiệt thở dài một hơi, lặp lại câu nói từ nãy đến giờ: "Không. Ông ấy không nói thêm gì cả. Chỉ kêu tôi đến đây thôi. Còn cô muốn biết vì sao thì đi mà hỏi ông ấy."

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. Trịnh Thu Cúc không hiểu câu chuyện, hơi khó chịu nói: "Vào đi."

Thúy Hằng đẩy cửa bước vào, hết nhìn Lý Thế Kiệt lại nhìn Trịnh Thu Cúc, sau đó mới lên tiếng: "Chị Cúc, hôm nay chị có hẹn ăn trưa với khách hàng. Giờ mình xuất phát là vừa rồi ạ."

"Tôi biết rồi." Trịnh Thu Cúc cầm lấy áo khoác trên giá áo: "Đi thôi."

Vừa ra đến cửa thì cô dừng lại, quay lại lườm Lý Thế Kiệt: "Ở yên đây, đừng đi lung tung."

Lý Thế Kiệt uống hết ly nước, gật đầu đồng ý.

Cả văn phòng quay lại bầu không khí im lặng. Tiếng kim giây của đồng hồ kêu tích tắc mỗi một giây trôi qua. Hai bên rèm cuons đã được thả xuống, che đi phần nào ánh nắng bên ngoài chiếu vào văn phòng.

Xem như hôm nay là ngày nghỉ, Lý Thế Kiệt nằm dài lên sô pha, ngẩng đầu lên thì phát hiện phía dưới bàn làm việc của Trịnh Thu Cúc có một ánh sáng đỏ nhấp nháy.

Ann lập tức bật dậy. Bản năng sát thủ mách bảo đây là chuyện chẳng lành.

Chapter
1 Chương 1: Ở rể
2 Chương 2: Đến trễ
3 Chương 3: Lần đầu gặp mặt
4 Chương 4: Lời cảnh cáo
5 Chương 5: Người bạn cũ (1)
6 Chương 6: Không lẽ lại đến trễ
7 Chương 7: Kết thúc và khởi đầu
8 Chương 8: Tập đoàn Trường Thịnh
9 Chương 9: Ánh sáng đỏ
10 Chương 10: Bị theo dõi
11 Chương 11: Người bạn cũ (2)
12 Chương 12: Nhóm Rồng Đen
13 Chương 13: Bức thư lạ
14 Chương 14: Anh em tốt
15 Chương 15: Huyết ấn
16 Chương 16: Thư đe doạ
17 Chương 17: Dọn đến sống chung
18 Chương 18: Bữa cơm đầu tiên
19 Chương 19: MP5K
20 Chương 20: Lo chuyện bao đồng
21 Chương 21: Ký ức
22 Chương 22: Võ đường kiếm đạo
23 Chương 23: Người thứ ba
24 Chương 24: Hạ gục mục tiêu
25 Chương 25: Không tin tưởng
26 Chương 26: Kẻ đột nhập
27 Chương 27: Bữa tiệc miễn cưỡng
28 Chương 28: Kẻ tình nghi
29 Chương 29: Bắt cóc
30 Chương 30: Cô bạn thuở nhỏ
31 Chương 31: Ngắm nhìn
32 Chương 32: Không kế hoạch
33 Chương 33: Vết sẹo
34 Chương 34: Vào sinh ra tử
35 Chương 35: Vô tâm
36 Chương 36: Thanh mai trúc mã
37 Chương 37: Không như thành phố
38 Chương 38: Không rời xa
39 Chương 39: Hiểu lầm
40 Chương 40: Giải vây
41 Chương 41: Châu Sói
42 Chương 42: Thanh trừng
43 Chương 43: Đã trả đủ
44 Chương 44: Mưa sao băng
45 Chương 45: Lời hứa
46 Chương 46: Bị theo dõi
47 Chương 47: Bữa cơm tạm biệt
48 Chương 48: Quan sát
49 Chương 49: Ân nhân cứu mạng
50 Chương 50: Chuyện của tôi
51 Chương 51: Ẩu đả trong hẻm
52 Chương 52: Lời bày tỏ
53 Chương 53: Cô gái mạnh mẽ
54 Chương 54: Thực thi nhiệm vụ (1)
55 Chương 55: Thực thi nhiệm vụ (2)
56 Chương 56: Không hẹn mà gặp (1)
57 Chương 57: Không hẹn mà gặp (2)
58 Chương 58: Nghĩ cho cô ấy
59 Chương 59: Bóng đen ở du thuyền
60 Chương 60: Về nhà (1)
61 Chương 61: Về nhà (2)
62 Chương 62: Xâm nhập (1)
63 Chương 63: Xâm nhập (2)
64 Chương 64: Xâm nhập (3)
65 Chương 65: Xảy ra chuyện
66 Chương 66: Cái bẫy
67 Chương 67: Sát thủ Z
68 Chương 68: Quỷ Đỏ
69 Chương 69: Truy hỏi sự thật
70 Chương 70: Người hùng thầm lặng
71 Chương 71: Người đàn ông lạ mặt
72 Chương 72: Mục tiêu xuất hiện
73 Chương 73: Bị điều tra
74 Chương 74: Cảnh sát Trương Hoàng Thanh
75 Chương 75: Thuận theo tự nhiên
76 Chương 76: Không giống nhau
77 Chương 77: Duy nhất một người
78 Chương 78: Không nhẫn nhịn
79 Chương 79: Đột nhập (1)
80 Chương 80: Đột nhập (2)
81 Chương 81: Bằng chứng mới
82 Chương 82: Giải cứu công ty
83 Chương 83: Bằng chứng phạm tội
84 Chương 84: Đối tác bất thường
85 Chương 85: Chiếc còi bạc
86 Chương 86: Không an toàn
87 Chương 87: Tập kích
88 Chương 88: Trừ khử
89 Chương 89: Hỗn chiến
90 Chương 90: Truy sát (1)
91 Chương 91: Truy sát (2)
92 Chương 92: Giải cứu
93 Chương 93: Kế hoạch khác
94 Chương 94: Lời hứa
95 Chương 95: Kế hoạch hoàn mĩ (1)
96 Chương 96: Kế hoạch hoàn mĩ (2)
97 Chương 97: Trả thù (1)
98 Chương 98: Trả thù (2)
99 Chương 99: Trả thù (3)
100 Chương 100: Nghi ngờ
101 Chương 101: Vết sẹo
102 Chương 102: Bị tấn công
103 Chương 103: Bị phát hiện
104 Chương 104: Không đến
105 Chương 105: Kẻ đột nhập
106 Chương 106: Mãi một tình yêu (1)
107 Chương 107: Mãi một tình yêu (2)
108 Chương 108: Mãi một tình yêu (3)
109 Chương 109: Mãi một tình yêu (4)
110 Chương 110: Diệt khẩu
111 Chương 111: Băng nhóm bí ẩn (1)
112 Chương 112: Băng nhóm bí ẩn (2)
113 Chương 113: Lời xin lỗi
114 Chương 114: Người quen
115 Chương 115: Làm hoà
116 Chương 116: Sự trùng hợp
117 Chương 117: Lễ cưới
118 Chương 118: Không tiến triển
119 Chương 119: Lỗi lầm
120 Chương 120: Theo dõi
121 Chương 121: Kế hoạch thay đổi
122 Chương 122: Thi thể không nguyên vẹn
123 Chương 123: Như chốn không người
124 Chương 124: Tuyên chiến
125 Chương 125: Ai mới là thủ lĩnh
126 Chương 126: Có tiến triển
127 Chương 127: Mất tích (1)
128 Chương 128: Mất tích (2)
129 Chương 129: Cảm giác
130 Chương 130: Ba cơ hội
131 Chương 131: Manh mối (1)
132 Chương 132: Manh mối (2)
133 Chương 133: Bị tình nghi (1)
134 Chương 134: Bị tình nghi (2)
135 Chương 135: Bị tình nghi (3)
136 Chương 136: Nạn nhân mới
137 Chương 137: Âm thầm bảo vệ
138 Chương 138: Phân tích
139 Chương 139: Bức tranh vẽ tay
140 Chương 140: Kẻ thù không đội trời chung
141 Chương 141: Bí mật đằng sau
142 Chương 142: Không thể ngăn cản
143 Chương 143: Do dự
144 Chương 144: Sự thật phơi bày
145 Chương 145: Không đơn giản
146 Chương 146: Tấn công trực diện
147 Chương 147: Iron lộ diện
148 Chương 148: Lời cảnh báo
149 Chương 149: Trận chiến cuối cùng
150 Chương 150: Mục tiêu cuối cùng
151 Thông báo
Chapter

Updated 151 Episodes

1
Chương 1: Ở rể
2
Chương 2: Đến trễ
3
Chương 3: Lần đầu gặp mặt
4
Chương 4: Lời cảnh cáo
5
Chương 5: Người bạn cũ (1)
6
Chương 6: Không lẽ lại đến trễ
7
Chương 7: Kết thúc và khởi đầu
8
Chương 8: Tập đoàn Trường Thịnh
9
Chương 9: Ánh sáng đỏ
10
Chương 10: Bị theo dõi
11
Chương 11: Người bạn cũ (2)
12
Chương 12: Nhóm Rồng Đen
13
Chương 13: Bức thư lạ
14
Chương 14: Anh em tốt
15
Chương 15: Huyết ấn
16
Chương 16: Thư đe doạ
17
Chương 17: Dọn đến sống chung
18
Chương 18: Bữa cơm đầu tiên
19
Chương 19: MP5K
20
Chương 20: Lo chuyện bao đồng
21
Chương 21: Ký ức
22
Chương 22: Võ đường kiếm đạo
23
Chương 23: Người thứ ba
24
Chương 24: Hạ gục mục tiêu
25
Chương 25: Không tin tưởng
26
Chương 26: Kẻ đột nhập
27
Chương 27: Bữa tiệc miễn cưỡng
28
Chương 28: Kẻ tình nghi
29
Chương 29: Bắt cóc
30
Chương 30: Cô bạn thuở nhỏ
31
Chương 31: Ngắm nhìn
32
Chương 32: Không kế hoạch
33
Chương 33: Vết sẹo
34
Chương 34: Vào sinh ra tử
35
Chương 35: Vô tâm
36
Chương 36: Thanh mai trúc mã
37
Chương 37: Không như thành phố
38
Chương 38: Không rời xa
39
Chương 39: Hiểu lầm
40
Chương 40: Giải vây
41
Chương 41: Châu Sói
42
Chương 42: Thanh trừng
43
Chương 43: Đã trả đủ
44
Chương 44: Mưa sao băng
45
Chương 45: Lời hứa
46
Chương 46: Bị theo dõi
47
Chương 47: Bữa cơm tạm biệt
48
Chương 48: Quan sát
49
Chương 49: Ân nhân cứu mạng
50
Chương 50: Chuyện của tôi
51
Chương 51: Ẩu đả trong hẻm
52
Chương 52: Lời bày tỏ
53
Chương 53: Cô gái mạnh mẽ
54
Chương 54: Thực thi nhiệm vụ (1)
55
Chương 55: Thực thi nhiệm vụ (2)
56
Chương 56: Không hẹn mà gặp (1)
57
Chương 57: Không hẹn mà gặp (2)
58
Chương 58: Nghĩ cho cô ấy
59
Chương 59: Bóng đen ở du thuyền
60
Chương 60: Về nhà (1)
61
Chương 61: Về nhà (2)
62
Chương 62: Xâm nhập (1)
63
Chương 63: Xâm nhập (2)
64
Chương 64: Xâm nhập (3)
65
Chương 65: Xảy ra chuyện
66
Chương 66: Cái bẫy
67
Chương 67: Sát thủ Z
68
Chương 68: Quỷ Đỏ
69
Chương 69: Truy hỏi sự thật
70
Chương 70: Người hùng thầm lặng
71
Chương 71: Người đàn ông lạ mặt
72
Chương 72: Mục tiêu xuất hiện
73
Chương 73: Bị điều tra
74
Chương 74: Cảnh sát Trương Hoàng Thanh
75
Chương 75: Thuận theo tự nhiên
76
Chương 76: Không giống nhau
77
Chương 77: Duy nhất một người
78
Chương 78: Không nhẫn nhịn
79
Chương 79: Đột nhập (1)
80
Chương 80: Đột nhập (2)
81
Chương 81: Bằng chứng mới
82
Chương 82: Giải cứu công ty
83
Chương 83: Bằng chứng phạm tội
84
Chương 84: Đối tác bất thường
85
Chương 85: Chiếc còi bạc
86
Chương 86: Không an toàn
87
Chương 87: Tập kích
88
Chương 88: Trừ khử
89
Chương 89: Hỗn chiến
90
Chương 90: Truy sát (1)
91
Chương 91: Truy sát (2)
92
Chương 92: Giải cứu
93
Chương 93: Kế hoạch khác
94
Chương 94: Lời hứa
95
Chương 95: Kế hoạch hoàn mĩ (1)
96
Chương 96: Kế hoạch hoàn mĩ (2)
97
Chương 97: Trả thù (1)
98
Chương 98: Trả thù (2)
99
Chương 99: Trả thù (3)
100
Chương 100: Nghi ngờ
101
Chương 101: Vết sẹo
102
Chương 102: Bị tấn công
103
Chương 103: Bị phát hiện
104
Chương 104: Không đến
105
Chương 105: Kẻ đột nhập
106
Chương 106: Mãi một tình yêu (1)
107
Chương 107: Mãi một tình yêu (2)
108
Chương 108: Mãi một tình yêu (3)
109
Chương 109: Mãi một tình yêu (4)
110
Chương 110: Diệt khẩu
111
Chương 111: Băng nhóm bí ẩn (1)
112
Chương 112: Băng nhóm bí ẩn (2)
113
Chương 113: Lời xin lỗi
114
Chương 114: Người quen
115
Chương 115: Làm hoà
116
Chương 116: Sự trùng hợp
117
Chương 117: Lễ cưới
118
Chương 118: Không tiến triển
119
Chương 119: Lỗi lầm
120
Chương 120: Theo dõi
121
Chương 121: Kế hoạch thay đổi
122
Chương 122: Thi thể không nguyên vẹn
123
Chương 123: Như chốn không người
124
Chương 124: Tuyên chiến
125
Chương 125: Ai mới là thủ lĩnh
126
Chương 126: Có tiến triển
127
Chương 127: Mất tích (1)
128
Chương 128: Mất tích (2)
129
Chương 129: Cảm giác
130
Chương 130: Ba cơ hội
131
Chương 131: Manh mối (1)
132
Chương 132: Manh mối (2)
133
Chương 133: Bị tình nghi (1)
134
Chương 134: Bị tình nghi (2)
135
Chương 135: Bị tình nghi (3)
136
Chương 136: Nạn nhân mới
137
Chương 137: Âm thầm bảo vệ
138
Chương 138: Phân tích
139
Chương 139: Bức tranh vẽ tay
140
Chương 140: Kẻ thù không đội trời chung
141
Chương 141: Bí mật đằng sau
142
Chương 142: Không thể ngăn cản
143
Chương 143: Do dự
144
Chương 144: Sự thật phơi bày
145
Chương 145: Không đơn giản
146
Chương 146: Tấn công trực diện
147
Chương 147: Iron lộ diện
148
Chương 148: Lời cảnh báo
149
Chương 149: Trận chiến cuối cùng
150
Chương 150: Mục tiêu cuối cùng
151
Thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play