Chương 7: Kết thúc và khởi đầu

Trước sự mong mỏi đến đăng ký kết hôn không mấy tự nguyện của Lý Thế Kiệt, sự may mắn nhỏ nhoi đã đến với anh. Trạm kiểm soát xe ra vào chung cư vừa hoạt động trở lại, những nhân viên liền thể hiện nghiệp vụ chuyên môn cao của mình, chỉ thoáng chốc các xe bên trong đã di chuyển đến chín mươi phần trăm.

Văn phòng đăng ký kết hôn nằm trong một toà nhà với kiến trúc đơn giản hai tầng, trực thuộc Uỷ ban Nhân dân. Bức tường bên ngoài được sơn màu vàng nhạt. Khoảng sân phía trước trồng vô số cây xanh rợp bóng mát. Vài cơn gió thoảng nhẹ qua làm các lá cây va vào nhau phát ra tiếng xào xạc.

Lý Thế Kiệt đỗ xe bên ngoài rồi đi thẳng đến phòng đăng ký. Bên trong đã có vài cặp đôi đang ngồi cạnh nhau, trò chuyện vui vẻ trước giây phút thay đổi cả cuộc đời họ. Khi bước vào, ai cũng quay sang nhìn về phía này như nhìn một vật thể lạ. Anh cũng chẳng để tâm mà đi đến hàng ghế bên cạnh ngồi vào.

Lý Thế Kiệt biết tại sao họ lại nhìn mình. Ai đi đăng ký kết hôn đều có đôi có cặp, vậy mà anh lại xuất hiện một mình ở đây nên họ có chút bất ngờ. Việc này cũng không xảy ra quá lâu vì rất nhanh họ đã quay trở lại việc ban đầu của mình,trò chuyện cùng người sắp trở thành bạn đời của mình.

Đúng lúc này, tiếng nhạc chuông vang lên. Lý Thế Kiệt lấy di động ra xem thì thấy Lê Nhã Trân gọi đến.

Anh có giảm âm lượng giọng nói của mình khi ở trong cơ quan nhà nước, hỏi đối phương: "Quán có chuyện gì à?"

"Quán không có gì." Lê Nhã Trân đáp: "Nhưng cô gái thường đến đây hôm nay lại đến. Cô ấy còn hỏi anh nữa."

Lý Thế Kiệt hơi khó chịu khi nhớ đến cái tên "Đoàn Yến Nhi" kia, liền nói: "Mặc kệ cô ta đi."

"Dạ được." Lê Nhã Trân gật đầu: "Vậy em làm việc tiếp đây."

Lý Thế Kiệt "Ừ" một tiếng rồi cúp máy.

Anh không ngờ Đoàn Yến Nhi vì cô bạn thân của mình mà lại sẵn sàng bỏ thời gian ra, hàng ngày đến đây quan sát anh. Nhưng cũng cảm thấy Trịnh Thu Cúc thật hạnh phúc khi có một người bạn thân như vậy. Anh thầm nghĩ, cô nên trân trọng người bạn này.

Một lúc sau, cánh cửa phòng đăng ký kết hôn mở ra. Lý Thế Kiệt theo thói quen ngẩng đầu quan sát. Trịnh Thu Cúc và Trịnh Quang cùng hai người vệ sĩ bước vào. Sự xuất hiện của họ đã thu hút sự chú ý của nhiều người, kể cả cán bộ đang trực ban.

Lý Thế Kiệt phải đứng hình mất vài giây trước vẻ đẹp của Trịnh Thu Cúc. Hôm nay cô mặc trên người bộ váy liền ôm sát cơ thể màu đen, phần ngực được thiết kế hơi xẻ ra càng tôn lên nét quyến rũ của người mặc. Cô khoác bên ngoài áo khoác màu trắng. Mái tóc dài xõa ngang vai cùng gương mặt xinh đẹp được trang điểm nhẹ. Đôi chân thon dài của cô càng được tôn lên khi đi trên đôi cao gót màu đỏ. Ngoài ra trên tay Trịnh Thu Cúc còn đeo chiếc túi xách phiên bản giới hạn của thương hiệu nổi tiếng.

Sự xuất hiện của cô đều khiến những người đàn ông đến đây đăng ký kết hôn ăn trọn cái tát của bạn gái mình khi dám nhìn một cô gái khác mê đắm đến như vậy. Như vậy cũng rất đáng đời.

Trịnh Quang ở bên cạnh cũng không có gì đặc biệt, vẫn là sự lịch lãm và phong trần chiếm lĩnh mọi phong cách. Hai bên là hai người vệ sĩ vạm vỡ mặc vest và đeo kính đen. Hai người họ nhìn quanh trong văn phòng.

Lý Thế Kiệt nhanh chóng hoàn hồn lại sau khi ngắm nhìn vẻ đẹp của Trịnh Thu Cúc. Anh liền đứng lên tiến đến chào hỏi hai người họ. Trịnh Thu Cúc chẳng thèm đoái hoài đến anh mà nhìn chằm chằm vào điện thoại. Còn Trịnh Quang chào hỏi xong liền quay sang nói gì đó với hai người vệ sĩ. Chỉ thấy họ gật đầu rồi quay người rời đi.

Cánh cửa văn phòng đóng lại, Lý Thế Kiệt thấy hai vệ sĩ khi nãy đứng hai bên cửa. Anh nghĩ có lẽ Trịnh Quang đã kêu họ ra ngoài canh gác.

Trịnh Thu Cúc vốn không quan tâm đến chuyện này. Cô chỉ làm theo ý nguyện của ba mình thôi nên Lý Thế Kiệt thấy được một chút gì đó của sự khó chịu và miễn cưỡng ẩn sâu bên trong đôi mắt long lanh hút người đó.

Ngồi đợi thêm một lúc thì những người khác cũng lần lượt tiến lên bàn đăng ký. Chỉ một vài thủ tục đơn giản họ đã vui vẻ quay trở ra, chuẩn bị cho những việc sau đăng ký này. Vì họ còn rất nhiều thứ phải lo, phải nghĩ đến.

Đến lượt Lý Thế Kiệt và Trịnh Thu Cúc. Cả hai cùng đu fws dậy đi về phía bàn đăng ký. Trịnh Quang đang ngồi gần đó cũng đứng dậy đi theo.

Ngay khi cô vừa đứng lên thì một bóng đen bất ngờ lọt vào tầm mắt của Lý Thế Kiệt. Bóng đen đó lao với tốc độ cực nhanh đến Trịnh Thu Cúc, trên tay cầm theo một hộp gì đó hất mạnh về phía cô.

Nhanh như chớp, Lý Thế Kiệt bật dậy khỏi ghế, phóng đến quay lưng về phía bóng đen ấy, chắn ngang giữa hai người họ. Một chất lỏng màu đỏ đặc sệt bay đến dính hết tất cả vào tấm lưng rộng lớn của Lý Thế Kiệt. Tiếp sau đó, người đàn ông vừa mắng chửi vừa dùng cái hộp đánh tới tấp vào lưng anh.

Tận dụng lúc ông ta vung về để lấy đà cho cú đánh tiếp theo, Lý Thế Kiệt liền bật lui xuống, đồng thời đánh thẳng khuỷu tay vào mặt người đàn ông khiến ông ta choáng váng lùi lại vài bước.

Lúc này, hai vệ sĩ bên ngoài mới lao vào, mỗi người một bên khoá chặt lấy hai tay của người đàn ông. Ông ta vẫn hung hăng muốn lao tới, miệng thì liên tục mắng chửi Trịnh Thu Cúc. Giọng nói khó nghe của ông ta hét lớn khiến anh không hiểu rõ từng từ ông ta nói, chỉ hiểu phong phanh được nội dung là Trịnh Thu Cúc đã đuổi việc người đàn ông nên mới khiến ông ta thành ra như vậy và làm việc này.

Tiếng động ồn ào phát ra đã thu hút sự chú ý của nhiều người. Các nhân viên trực ban và bảo vệ cũng nhanh chóng chạy vào, khống chế người đàn ông rồi áp giải ra ngoài.

Trịnh Quang bên cạnh liền mắng chửi người đàn ông, sau đó quay sang nói những người làm việc ở đây đều không có sự nhanh nhạy gì cả dù bản thân đang đứng trong cơ quan nhà nước. Họ cũng không muốn làm lớn chuyện, thêm vào việc ông cũng là một người có tiếng nói, là một doanh nhân nổi tiếng nên họ quyết định xuống nước xin lỗi, mong chuyện này có thể cho qua một cách êm đềm.

Trịnh Quang cũng chỉ muốn mau chóng giải quyết xong chuyện chính trước nên không muốn truy cứu trách nhiệm làm gì cho thêm phiền phức.

Theo lệnh của Trịnh Quang, hai người vệ sĩ nhanh chóng lấy khăn giấy ra đưa cho Lý Thế Kiệt. Anh nhận lấy, cởi bỏ lớp áo ngoài ra, sau một số dung dịch đỏ còn sót lại trên người. Từ mùi hương, chất liệu và hộp chứa có thể biết đây là sơn đỏ.

Lý Thế Kiệt thở dài một hơi. Chỉ có một chiếc áo vest thôi vậy mà bây giờ lại không còn mặc được nữa. Chắc phải đặt may bộ mới quá.

"Con có sao không?" Trịnh Quang có chút lo lắng nhìn anh.

Lý Thế Kiệt lau đi vết sơn dính trên cổ, xua tay nói: "Con không sao. Chỉ dính một ít sơn thôi. Không sao đâu." Sau đó anh đưa tay, dùng ngón cái chỉ về phía sau ra dấu: "Hay là mình làm việc chính trước đi."

Trịnh Quang nhìn theo hướng tay chỉ của Lý Thế Kiệt. Phía sau anh là bàn đăng ký kết hôn. Ông ta mỉm cười hài lòng gật đầu: "Phải. Vậy bây giờ mình đến đó thôi." Nói đoạn, cả ba người cùng nhau đến đó.

Trong lúc đi, Lý Thế Kiệt lén liếc qua gương mặt xinh đẹp không chút tì vết nào của Trịnh Thu Cúc. Ánh mắt anh như chiếc camera, đã ghi lại toàn bộ diễn biến, sắc mặt, biểu cảm trên gương mặt cô từ lúc vào đây cho đến giờ.

Lúc mới vào, chân này cô hơi nhíu lại, thể hiện rõ sự không thích và miễn cưỡng khi phải đến đây. Khi bị người đàn ông kia tập kích, ánh mắt cô trở nên sắc bén, hằn lên tia giận dữ định mắng chửi nhưng đã có Trịnh Quang chửi thay nên cô cũng không lên tiếng. Đây là những biểu cảm hoàn toàn bình thường. Nhưng Lý Thế Kiệt lại nhìn thấy một biểu cảm gì đó vụt qua nơi đáy mắt cô.

Bây giờ khi đang đi đến bàn đăng ký kết hôn này, cuối cùng Lý Thế Kiệt cũng biết đó là gì. Ngoài sự tức giận ra, Trịnh Thu Cúc còn có một chút vui mừng. Không phải vui mừng khi mình bị tấn công. Vì cô không phải là một người biến thái. Sự vui mừng của cô là có thể mượn lý do này để trì hoãn việc kết hôn lại, để có thêm thời gian suy nghĩ một lý do hay kế sách nào đó để mà bãi bỏ việc phải kết hôn với một người không quen không biết này.

Lý Thế Kiệt chợt cảm thấy mình rất muốn cười nhưng lại không dám. Khuôn mặt xinh đẹp hiện tại của cô lại ánh lên sự thất vọng khi sự việc đó cũng không thể ngăn cản việc họ phải kết hôn. Dù tính cách khiến người khác chán ghét và khó chịu nhưng anh lại cảm thấy có chút hứng thú với cô gái xinh đẹp này.

Đến bàn đăng ký, cả hai bên đều xuất trình những giấy tờ cần thiết cho phía nhân viên cơ quan nhà nước. Cô nhân viên tuổi còn khá trẻ, vừa nhìn thấy gương mặt điển trai của Lý Thế Kiệt nên đứng hình vài giây. Phải mất một lúc mới như choàng tỉnh, mỉm cười nhìn anh rồi nhận lấy tập hồ sơ của cả hai người.

Một cô nàng làm công chức nhà nước như thế này, Lý Thế Kiệt có từng nghĩ qua sẽ như thế nào nếu mình quen những người như vậy. Họ làm việc ngoài ánh sáng, còn anh thì trong bóng tối. Họ làm gì cũng có nguyên tắc, kỷ luật chung do nhà nước đặt ra; còn anh lại làm việc theo nguyên tắc và kỷ luật của bản thân mình đặt ra. Họ nghiêm mình, liêm chính, đưa tội phạm ra ánh sáng để trừng trị; còn anh trong bóng tối, sử dụng cái chết và thực hiện theo người yêu cầu để trừng trị những người khác

Sau khi đã liệt kê ra những điều hoàn toàn trái ngược này ra, thậm chí còn chưa kể đến việc ở bên cạnh anh vô cùng nguy hiểm nên ý nghĩ này vừa lóe ra liền bị Lý Thế Kiệt dập tắt. Họ không phù hợp với mình. Đây là câu nói anh tự nhủ với bản thân mình.

Cô nàng nhân viên chỉ mất một khoảng thời gian ngắn cắm mặt vào trong máy tính, một tay di chuột, một tay linh hoạt gõ những ngón tay thon dài lên bàn phím rồi quay lại, đưa một tờ giấy đến trước mặt Lý Thế Kiệt và Trịnh Thu Cúc. Nội dung tiêu đề đã rõ, bên dưới là thông tin của hai bên đăng ký.

Dò lại một lượt thông tin, Lý Thế Kiệt vừa định đặt bút ký thì anh dừng lại. Vậy là cuộc sống sau này của anh đã gắn mác có vợ, phải chịu lời ra tiếng vào từ việc ở rể rồi sao?

Đúng lúc này, anh nghe giọng nói lạnh lùng của Trịnh Thu Cúc truyền đến: "Ký tên gì mà lâu vậy? Tránh ra!" Sau đó cô kéo tờ giấy đăng ký đến trước mặt mình. Ngón tay thon dài và trắng ngần cầm lấy cây viết di chuyển vài cái đã để lại dòng chữ ký màu xanh uốn lượn xinh đẹp. Phía dưới còn ghi lại ba chữ "Trịnh Thu Cúc", nét bút vô cùng thanh mảnh và tuyệt đẹp.

Ký xong, Trịnh Thu Cúc đã quay sang nói với Trịnh Quang: "Con về công ty trước." Rồi lập tức xoay người bỏ đi mà không để ông ta nói thêm một câu nào.

Trịnh Quang cũng không ngăn cản vì thấy con gái mình đã làm đúng như ý nguyện của mình. Còn bây giờ cô muốn làm gì thì tùy cô. Công việc ở công ty vẫn là quan trọng nhất. Việc còn lại là chữ ký của Lý Thế Kiệt.

Anh hết nhìn Trịnh Thu Cúc rồi lại nhìn Trịnh Quang. Ông ta nói không sao và kêu anh ký tên mình vào vị trí trống còn lại.

Không suy nghĩ nhiều thêm làm gì nữa. Bây giờ, vào thời khắc này, mọi quyết định của anh đều vô cùng quan trọng. Sự sống còn của công ty đang đè nặng lên đôi vai của một con người bình thường này.

Lý Thế Kiệt nhắm mắt, hít một hơi sâu rồi mở ra. Bàn tay nhuốm đầy máu của anh di chuyển qua lại vài cái đã để lại chữ khí và họ tên đầy đủ.

Vậy là cuộc sống độc thân của anh đến đây đã kết thúc.

Sinh mạng, chén cơm của hàng trăm người đã được anh cứu sống.

Một cuộc sống mới chính thức mở ra.

Chapter
1 Chương 1: Ở rể
2 Chương 2: Đến trễ
3 Chương 3: Lần đầu gặp mặt
4 Chương 4: Lời cảnh cáo
5 Chương 5: Người bạn cũ (1)
6 Chương 6: Không lẽ lại đến trễ
7 Chương 7: Kết thúc và khởi đầu
8 Chương 8: Tập đoàn Trường Thịnh
9 Chương 9: Ánh sáng đỏ
10 Chương 10: Bị theo dõi
11 Chương 11: Người bạn cũ (2)
12 Chương 12: Nhóm Rồng Đen
13 Chương 13: Bức thư lạ
14 Chương 14: Anh em tốt
15 Chương 15: Huyết ấn
16 Chương 16: Thư đe doạ
17 Chương 17: Dọn đến sống chung
18 Chương 18: Bữa cơm đầu tiên
19 Chương 19: MP5K
20 Chương 20: Lo chuyện bao đồng
21 Chương 21: Ký ức
22 Chương 22: Võ đường kiếm đạo
23 Chương 23: Người thứ ba
24 Chương 24: Hạ gục mục tiêu
25 Chương 25: Không tin tưởng
26 Chương 26: Kẻ đột nhập
27 Chương 27: Bữa tiệc miễn cưỡng
28 Chương 28: Kẻ tình nghi
29 Chương 29: Bắt cóc
30 Chương 30: Cô bạn thuở nhỏ
31 Chương 31: Ngắm nhìn
32 Chương 32: Không kế hoạch
33 Chương 33: Vết sẹo
34 Chương 34: Vào sinh ra tử
35 Chương 35: Vô tâm
36 Chương 36: Thanh mai trúc mã
37 Chương 37: Không như thành phố
38 Chương 38: Không rời xa
39 Chương 39: Hiểu lầm
40 Chương 40: Giải vây
41 Chương 41: Châu Sói
42 Chương 42: Thanh trừng
43 Chương 43: Đã trả đủ
44 Chương 44: Mưa sao băng
45 Chương 45: Lời hứa
46 Chương 46: Bị theo dõi
47 Chương 47: Bữa cơm tạm biệt
48 Chương 48: Quan sát
49 Chương 49: Ân nhân cứu mạng
50 Chương 50: Chuyện của tôi
51 Chương 51: Ẩu đả trong hẻm
52 Chương 52: Lời bày tỏ
53 Chương 53: Cô gái mạnh mẽ
54 Chương 54: Thực thi nhiệm vụ (1)
55 Chương 55: Thực thi nhiệm vụ (2)
56 Chương 56: Không hẹn mà gặp (1)
57 Chương 57: Không hẹn mà gặp (2)
58 Chương 58: Nghĩ cho cô ấy
59 Chương 59: Bóng đen ở du thuyền
60 Chương 60: Về nhà (1)
61 Chương 61: Về nhà (2)
62 Chương 62: Xâm nhập (1)
63 Chương 63: Xâm nhập (2)
64 Chương 64: Xâm nhập (3)
65 Chương 65: Xảy ra chuyện
66 Chương 66: Cái bẫy
67 Chương 67: Sát thủ Z
68 Chương 68: Quỷ Đỏ
69 Chương 69: Truy hỏi sự thật
70 Chương 70: Người hùng thầm lặng
71 Chương 71: Người đàn ông lạ mặt
72 Chương 72: Mục tiêu xuất hiện
73 Chương 73: Bị điều tra
74 Chương 74: Cảnh sát Trương Hoàng Thanh
75 Chương 75: Thuận theo tự nhiên
76 Chương 76: Không giống nhau
77 Chương 77: Duy nhất một người
78 Chương 78: Không nhẫn nhịn
79 Chương 79: Đột nhập (1)
80 Chương 80: Đột nhập (2)
81 Chương 81: Bằng chứng mới
82 Chương 82: Giải cứu công ty
83 Chương 83: Bằng chứng phạm tội
84 Chương 84: Đối tác bất thường
85 Chương 85: Chiếc còi bạc
86 Chương 86: Không an toàn
87 Chương 87: Tập kích
88 Chương 88: Trừ khử
89 Chương 89: Hỗn chiến
90 Chương 90: Truy sát (1)
91 Chương 91: Truy sát (2)
92 Chương 92: Giải cứu
93 Chương 93: Kế hoạch khác
94 Chương 94: Lời hứa
95 Chương 95: Kế hoạch hoàn mĩ (1)
96 Chương 96: Kế hoạch hoàn mĩ (2)
97 Chương 97: Trả thù (1)
98 Chương 98: Trả thù (2)
99 Chương 99: Trả thù (3)
100 Chương 100: Nghi ngờ
101 Chương 101: Vết sẹo
102 Chương 102: Bị tấn công
103 Chương 103: Bị phát hiện
104 Chương 104: Không đến
105 Chương 105: Kẻ đột nhập
106 Chương 106: Mãi một tình yêu (1)
107 Chương 107: Mãi một tình yêu (2)
108 Chương 108: Mãi một tình yêu (3)
109 Chương 109: Mãi một tình yêu (4)
110 Chương 110: Diệt khẩu
111 Chương 111: Băng nhóm bí ẩn (1)
112 Chương 112: Băng nhóm bí ẩn (2)
113 Chương 113: Lời xin lỗi
114 Chương 114: Người quen
115 Chương 115: Làm hoà
116 Chương 116: Sự trùng hợp
117 Chương 117: Lễ cưới
118 Chương 118: Không tiến triển
119 Chương 119: Lỗi lầm
120 Chương 120: Theo dõi
121 Chương 121: Kế hoạch thay đổi
122 Chương 122: Thi thể không nguyên vẹn
123 Chương 123: Như chốn không người
124 Chương 124: Tuyên chiến
125 Chương 125: Ai mới là thủ lĩnh
126 Chương 126: Có tiến triển
127 Chương 127: Mất tích (1)
128 Chương 128: Mất tích (2)
129 Chương 129: Cảm giác
130 Chương 130: Ba cơ hội
131 Chương 131: Manh mối (1)
132 Chương 132: Manh mối (2)
133 Chương 133: Bị tình nghi (1)
134 Chương 134: Bị tình nghi (2)
135 Chương 135: Bị tình nghi (3)
136 Chương 136: Nạn nhân mới
137 Chương 137: Âm thầm bảo vệ
138 Chương 138: Phân tích
139 Chương 139: Bức tranh vẽ tay
140 Chương 140: Kẻ thù không đội trời chung
141 Chương 141: Bí mật đằng sau
142 Chương 142: Không thể ngăn cản
143 Chương 143: Do dự
144 Chương 144: Sự thật phơi bày
145 Chương 145: Không đơn giản
146 Chương 146: Tấn công trực diện
147 Chương 147: Iron lộ diện
148 Chương 148: Lời cảnh báo
149 Chương 149: Trận chiến cuối cùng
150 Chương 150: Mục tiêu cuối cùng
151 Thông báo
Chapter

Updated 151 Episodes

1
Chương 1: Ở rể
2
Chương 2: Đến trễ
3
Chương 3: Lần đầu gặp mặt
4
Chương 4: Lời cảnh cáo
5
Chương 5: Người bạn cũ (1)
6
Chương 6: Không lẽ lại đến trễ
7
Chương 7: Kết thúc và khởi đầu
8
Chương 8: Tập đoàn Trường Thịnh
9
Chương 9: Ánh sáng đỏ
10
Chương 10: Bị theo dõi
11
Chương 11: Người bạn cũ (2)
12
Chương 12: Nhóm Rồng Đen
13
Chương 13: Bức thư lạ
14
Chương 14: Anh em tốt
15
Chương 15: Huyết ấn
16
Chương 16: Thư đe doạ
17
Chương 17: Dọn đến sống chung
18
Chương 18: Bữa cơm đầu tiên
19
Chương 19: MP5K
20
Chương 20: Lo chuyện bao đồng
21
Chương 21: Ký ức
22
Chương 22: Võ đường kiếm đạo
23
Chương 23: Người thứ ba
24
Chương 24: Hạ gục mục tiêu
25
Chương 25: Không tin tưởng
26
Chương 26: Kẻ đột nhập
27
Chương 27: Bữa tiệc miễn cưỡng
28
Chương 28: Kẻ tình nghi
29
Chương 29: Bắt cóc
30
Chương 30: Cô bạn thuở nhỏ
31
Chương 31: Ngắm nhìn
32
Chương 32: Không kế hoạch
33
Chương 33: Vết sẹo
34
Chương 34: Vào sinh ra tử
35
Chương 35: Vô tâm
36
Chương 36: Thanh mai trúc mã
37
Chương 37: Không như thành phố
38
Chương 38: Không rời xa
39
Chương 39: Hiểu lầm
40
Chương 40: Giải vây
41
Chương 41: Châu Sói
42
Chương 42: Thanh trừng
43
Chương 43: Đã trả đủ
44
Chương 44: Mưa sao băng
45
Chương 45: Lời hứa
46
Chương 46: Bị theo dõi
47
Chương 47: Bữa cơm tạm biệt
48
Chương 48: Quan sát
49
Chương 49: Ân nhân cứu mạng
50
Chương 50: Chuyện của tôi
51
Chương 51: Ẩu đả trong hẻm
52
Chương 52: Lời bày tỏ
53
Chương 53: Cô gái mạnh mẽ
54
Chương 54: Thực thi nhiệm vụ (1)
55
Chương 55: Thực thi nhiệm vụ (2)
56
Chương 56: Không hẹn mà gặp (1)
57
Chương 57: Không hẹn mà gặp (2)
58
Chương 58: Nghĩ cho cô ấy
59
Chương 59: Bóng đen ở du thuyền
60
Chương 60: Về nhà (1)
61
Chương 61: Về nhà (2)
62
Chương 62: Xâm nhập (1)
63
Chương 63: Xâm nhập (2)
64
Chương 64: Xâm nhập (3)
65
Chương 65: Xảy ra chuyện
66
Chương 66: Cái bẫy
67
Chương 67: Sát thủ Z
68
Chương 68: Quỷ Đỏ
69
Chương 69: Truy hỏi sự thật
70
Chương 70: Người hùng thầm lặng
71
Chương 71: Người đàn ông lạ mặt
72
Chương 72: Mục tiêu xuất hiện
73
Chương 73: Bị điều tra
74
Chương 74: Cảnh sát Trương Hoàng Thanh
75
Chương 75: Thuận theo tự nhiên
76
Chương 76: Không giống nhau
77
Chương 77: Duy nhất một người
78
Chương 78: Không nhẫn nhịn
79
Chương 79: Đột nhập (1)
80
Chương 80: Đột nhập (2)
81
Chương 81: Bằng chứng mới
82
Chương 82: Giải cứu công ty
83
Chương 83: Bằng chứng phạm tội
84
Chương 84: Đối tác bất thường
85
Chương 85: Chiếc còi bạc
86
Chương 86: Không an toàn
87
Chương 87: Tập kích
88
Chương 88: Trừ khử
89
Chương 89: Hỗn chiến
90
Chương 90: Truy sát (1)
91
Chương 91: Truy sát (2)
92
Chương 92: Giải cứu
93
Chương 93: Kế hoạch khác
94
Chương 94: Lời hứa
95
Chương 95: Kế hoạch hoàn mĩ (1)
96
Chương 96: Kế hoạch hoàn mĩ (2)
97
Chương 97: Trả thù (1)
98
Chương 98: Trả thù (2)
99
Chương 99: Trả thù (3)
100
Chương 100: Nghi ngờ
101
Chương 101: Vết sẹo
102
Chương 102: Bị tấn công
103
Chương 103: Bị phát hiện
104
Chương 104: Không đến
105
Chương 105: Kẻ đột nhập
106
Chương 106: Mãi một tình yêu (1)
107
Chương 107: Mãi một tình yêu (2)
108
Chương 108: Mãi một tình yêu (3)
109
Chương 109: Mãi một tình yêu (4)
110
Chương 110: Diệt khẩu
111
Chương 111: Băng nhóm bí ẩn (1)
112
Chương 112: Băng nhóm bí ẩn (2)
113
Chương 113: Lời xin lỗi
114
Chương 114: Người quen
115
Chương 115: Làm hoà
116
Chương 116: Sự trùng hợp
117
Chương 117: Lễ cưới
118
Chương 118: Không tiến triển
119
Chương 119: Lỗi lầm
120
Chương 120: Theo dõi
121
Chương 121: Kế hoạch thay đổi
122
Chương 122: Thi thể không nguyên vẹn
123
Chương 123: Như chốn không người
124
Chương 124: Tuyên chiến
125
Chương 125: Ai mới là thủ lĩnh
126
Chương 126: Có tiến triển
127
Chương 127: Mất tích (1)
128
Chương 128: Mất tích (2)
129
Chương 129: Cảm giác
130
Chương 130: Ba cơ hội
131
Chương 131: Manh mối (1)
132
Chương 132: Manh mối (2)
133
Chương 133: Bị tình nghi (1)
134
Chương 134: Bị tình nghi (2)
135
Chương 135: Bị tình nghi (3)
136
Chương 136: Nạn nhân mới
137
Chương 137: Âm thầm bảo vệ
138
Chương 138: Phân tích
139
Chương 139: Bức tranh vẽ tay
140
Chương 140: Kẻ thù không đội trời chung
141
Chương 141: Bí mật đằng sau
142
Chương 142: Không thể ngăn cản
143
Chương 143: Do dự
144
Chương 144: Sự thật phơi bày
145
Chương 145: Không đơn giản
146
Chương 146: Tấn công trực diện
147
Chương 147: Iron lộ diện
148
Chương 148: Lời cảnh báo
149
Chương 149: Trận chiến cuối cùng
150
Chương 150: Mục tiêu cuối cùng
151
Thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play