Chương 10: Bị theo dõi

Lúc này đã là giờ cơm trưa. Mọi người bên ngoài đều đã rời khỏi. Không khí rất vui vẻ và hứng khởi khi bàn nhanh sẽ ăn món gì cho ngon miệng.

Trái ngược hoàn toàn với bên ngoài, trong văn phòng tĩnh lặng của Trịnh Thu Cúc, không khí có chút căng thẳng. Lý Thế Kiệt ngay lập tức bật dậy và tiến đến quan sát vật phát ra ánh sáng đỏ nhấp nháy dưới bàn làm việc của Trịnh Thu Cúc.

Theo hiểu biết của mình, thậm chí đến cả một sinh viên có thành tích học tập kém nhất đều có thể nhìn ra đây là máy nghe lén hoặc camera ẩn. Bởi những thứ này luôn được giấu ở những nơi không ai ngờ tới nên chắc chắn mục tích cũng không phải là điều hay.

Ai là người đã lắp những thiết bị này ở đây? Và ai là người yêu cầu làm việc này?

Một công ty, một tập đoàn hùng mạnh luôn có nhiều đối thủ cạnh tranh. Thậm chí còn sẵn sàng dùng những cách bẩn thỉu nhất để hạ bệ đối thủ của mình. Hoặc dùng những chứng cứ vô ý hoặc cố tình phạm tội để uy hiếp đối phương rồi thu lại lợi ích cho mình.

Đây là điều thường thấy trên thương trường. Thậm chí họ còn có thể cấu kết với một số người trong cơ quan nhà nước để dễ bề hành động.

Trên thị trường, tập đoàn Trường Thịnh là một trong những công ty lớn mạnh nhất nên đối thủ cạnh tranh vô cùng nhiều. Ai cũng biết rõ điều đó. Nhưng sử dụng cách nghe dùng máy nghe lén hay quay lén thì không ổn chút nào. Nếu phải liệt kê đối thủ cạnh tranh hoặc kẻ thù nằm phía dưới tảng băng nổi này thì rất dài.

Lý Thế Kiệt cũng nghĩ đến một khả năng thiết bị này là do một tên biến thái lắp vào. Nhưng rất nhanh suy nghĩ đó đã bị bác bỏ. Nếu là do tên biến thái hay phóng viên thì họ quyết định vào đến tận đây để lắp thiết bị này thì e là nguy hiểm. Bởi camera đều ghi lại tất cả, có thể sử dụng làm bằng chứng trước tòa bất cứ lúc nào. Như vậy họ đều không có lợi vậy hà cớ gì phải dấn thân vào nơi nguy hiểm như vậy.

Lý Thế Kiệt cúi xuống, dùng ngón tay tháo thiết bị dưới bàn ra. Quan sát một lúc rồi bỏ nó vào túi. Để đề phòng còn bỏ sót, Lý Thế Kiệt tắt đèn, lấy di động bật camera ra quay một lượt quanh phòng. Quả nhiên có ba thiết bị khác nữa. Một lắp ở cửa hướng vào, một ở phía trên chiếu xuống bàn làm việc, một ẩn trong tủ chiếc ra bàn làm việc. Anh quyết định tháo hết tất cả.

Kéo những quyển sách sang một bên, Lý Thế Kiệt tháo thiết bị ẩn ra cất vào túi. Anh nghĩ mình không nên báo cho gia đình Trịnh Thu Cúc nghe cho đến khi mình điều tra được ai làm, như vậy sẽ hay hơn. Đỡ phải để họ lo lắng, tự hù dọa mình.

Đúng lúc này, bên ngoài vọng đến tiếng bước chân đang tiến đến gần văn phòng. Lý Thế Kiệt liền dừng mọi động tác của mình lại, nhìn về phía cửa.

Đang trong giờ nghỉ trưa, ai lại đến đây vào giờ này?

Não bộ Lý Thế Kiệt xoay chuyển, liền nâng cao cảnh giác bởi rất có thể người này chính là người đã lắp những thiết bị này ở đây. Nghĩ vậy, anh đi đến sô pha, bình thản ngồi xuống chờ đợi người đang đến. Dù là ai thì đối với Lý Thế Kiệt, anh cũng sẽ đánh cho người đó ra bã.

Cánh cửa vừa mở ra, ánh sáng từ bên ngoài hắt vào nên không thể nhìn rõ mặt đối phương. Từ dáng người Lý Thế Kiệt có thể đoán được người này là một phụ nữ. Nhưng lại có một chút gì đó quen thuộc.

Người đó đưa tay mở đèn. Lý Thế Kiệt cũng cầm lấy cái ly trên bàn lên để có thể ném vào đối phương bất cứ lúc nào. Bóng đèn trần màu trắng bật sáng, Lý Thế Kiệt hơi bất ngờ khi thấy Trịnh Thu Cúc quay lại đây. Anh lại tựa lưng vào ghế, bỏ cái ly lại bàn.

"Anh bị điên à?" Trịnh Thu Cúc đi đến bàn làm việc của mình: "Ở trong đây tự nhiên tắt hết đèn!"

Lý Thế Kiệt vờ như không nghe được câu nói của cô bởi nó chỉ khiến anh thêm tức giận. Anh liền chuyển chủ đề, hỏi: "Không phải cô nói đi ăn cùng khách hàng sao? Sao lại quay về rồi?"

"Họ bận nên hẹn lại vào giờ khác. Mà chuyện tôi quay về thì có liên quan gì đến anh?" Cô lạnh lùng nói, đôi mắt có chút nghi hoặc dò xét một lượt trên người anh: "Bộ anh tính làm gì mờ ám trong đây à?"

Lý Thế Kiệt rất muốn nói tự cô giải thích với tôi mà nhưng lời vừa đến cổ họng anh lại nén xuống.

"Mờ ám?" Lý Thế Kiệt mỉm cười, ngồi thẳng dậy: "Thế mờ ám mà cô nghĩ tôi làm là mờ ám nào?"

Trịnh Thu Cúc nhíu mày, không hiểu anh đang nói gì: "Mờ ám là mờ ám, làm gì có mờ ám nào?"

"Có chứ." Lý Thế Kiệt chống khuỷu tay lên hay bên gối, nhìn chằm chằm Trịnh Thu Cúc: "Một là mờ ám làm ảnh hưởng đến công việc, tài sản của gia đình cô. Còn hai là…"

Trịnh Thu Cúc cầm trên tay chiếc điện thoại vừa lấy, im lặng chờ đợi câu trả lời của anh. Lý Thế Kiệt nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới: "Hai là mờ ám để làm chuyện người lớn chỉ hai người cùng một vài âm thanh…" Lý Thế Kiệt cố kéo dài âm cuối để người nghe có thể tự hiểu được ý mà anh nói đến.

Trịnh Thu Cúc "hừ" một tiếng: "Đúng là quen biết với những người như anh thì chẳng có gì tốt lành. Mở miệng ra là nói những thứ không đâu vào đâu. Đúng là người của…"

"Tầng lớp thấp chứ gì?" Lý Thế Kiệt nhướn mày nhìn cô, nói chen vào không để cô nói hết câu: "Mà tôi có một điều muốn hỏi cô. Tại sao một cô gái xinh đẹp như cô lại có thể nói ra những lời khó nghe như vậy?"

Khoé môi Trịnh Thu Cúc hơi nhếch lên: "Chuyện tôi ra sao thì có liên quan gì đến anh chứ?"

Đúng là không liên quan gì đến nhau thật. Chẳng qua cả hai người quen biết và kết hôn với nhau vì những người lớn của hai bên gia đình. Nhưng người xưa có câu "Lời nói không mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau", nên anh hy vọng sau này khi hai người chung sống, cô sẽ ít nói những lời khó nghe hơn.

Trịnh Thu Cúc nói tiếp: "Anh nên nhớ chúng ta kết hôn không phải tôi thích anh hay anh thích tôi nên mọi chuyện của tôi không cần anh quản, cũng không cần phải biết. Và ngược lại. Dù đã đăng ký nhưng chuyện của ai thì người đó lo, người kia không cần quan tâm. Anh nên nhớ chúng ta không phải vợ chồng bình thường mà chỉ là bị ép buộc."

Điều này Lý Thế Kiệt biết. Anh thậm chí còn nắm rõ hơn cô bởi vì cuộc sống tự do của anh lại bị chính của hôn nhân này ghì chặt, khoá lại.

Lý Thế Kiệt đứng dậy, dùng tay vuốt thẳng lại áo của mình: "Chuyện đó tôi biết chứ. Tôi biết rõ hơn cô là đằng khác." Anh tiến thêm vài bước đến gần Trịnh Thu Cúc, cúi xuống nhìn cô: "Chẳng qua tôi không muốn làm người lớn buồn nên thuận theo họ thôi. Mong cô đừng hiểu lầm là tôi thích cô."

"Chuyện anh có thích tôi hay không thì tôi không quan tâm." Trịnh Thu Cúc ưỡn ngực, ngẩng cao đầu cố không lép vế: "Tôi chỉ thấy rất ghét những người trông cậy, ăn bám gia đình vợ."

Lý Thế Kiệt cười trừ. Đúng thật là công ty của Lý Hữu Bằng phải trông cậy vào nhà cô nên mới có thể vực dậy được, từ đó mà dẫn đến mối quan hệ hiện tại của họ. Nhưng anh không đồng ý với việc cô mắng anh ăn bám vợ.

"Ăn bám vợ?" Lý Thế Kiệt đưa tay vén mái tóc rủ xuống bên má ra sau tai giúp cô: "Xin lỗi, tôi không phải dạng người này. Cô nên thay đổi cách nhìn người và cách nói chuyện của mình đi, nếu không, sẽ có ngày cô gặp nguy hiểm đó."

Trịnh Thu Cúc đẩy anh ra, trừng mắt, tức giận nói: "Bây giờ anh đang đe dọa tôi à?"

Lý Thế Kiệt nhếch mép cười, sau đó quay người đi ra. Đến cửa văn phòng, anh bất chợt dừng lại, quay đầu lại nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đang nhìn mình bằng cặp mắt chán ghét, khó chịu và giận dữ kia: "Điều tôi nói hoàn toàn là sự thật, không phải đe dọa cô đâu."

Rời khỏi toà nhà, Lý Thế Kiệt quay lại, ngước lên nhìn về phía tầng chín, nơi trực thuộc văn phòng khi nãy của Trịnh Thu Cúc vài giây, khóe môi hơi cong lên, sau đó quay người rời đi.

Sự thông minh của Trịnh Thu Cúc thì không cần phải bàn cãi bởi những gì cô đã giúp cho Trường Thịnh lớn mạnh hơn như bây giờ thì đó đều là những bằng chứng tự có tiếng nói. Điều Lý Thế Kiệt cảm thấy có chút quan tâm là vì dù cô thông minh nhưng lại không biết đề phòng, cảnh giác. Chỉ biết một mực cắm đầu vào công việc mà không hề chú ý đến vị trí của mình có bị theo dõi hay gắn thiết bị nghe lén hay không.

Xem ra, dù không phải là công ty của nhà mình đó cũng là công ty của nhà vợ sắp cưới của mình nên Lý Thế Kiệt cũng phải giúp điều tra một tay rồi. Không thể nhắm mắt làm ngơ mà nhìn công ty họ sụp đổ được. Vì họ sụp đổ có thể kéo theo cả công ty nhà anh theo, vì họ đang giúp đỡ công ty phía bên gia đình anh mà.

Nhưng nút thắt trong lòng Lý Thế Kiệt ngày một lớn hơn. Phạm vi những nghi phạm có thể thực hiện việc này cũng ngày càng mở rộng ra, các giả thiết khác nhau cũng theo đó mà xuất hiện. Để có thể dễ dàng điều tra hơn thì chỉ còn một cách.

Cách đó có không hay cho lắm nhưng Lý Thế Kiệt vẫn muốn thử một phen để điều tra ra người đứng sau là ai. Đó chính là hack vào hệ thống an ninh camera của Trường Thịnh. Có như vậy mới có thể theo dõi tất cả chứ anh không thể nào đường đường chính chính đi đến phòng ban bảo vệ và yêu cầu họ cho anh xem camera cả. Đến lúc đó anh sẽ lấy lý do là gì? Có người đột nhập, hay lên tiếng nói bộ phận an ninh của tòa nhà này làm việc tắc trách, để người khác đi vào văn phòng người khác mà cũng không biết?

Như vậy hoàn toàn không hay chút nào bởi gần như anh phải xuất đầu lộ diện. Thêm vào việc anh định điều tra trong âm thầm nên việc này phải được thực thi một cách kín kẽ là tốt nhất.

Trong đầu Lý Thế Kiệt chợt hiện lên hình ảnh của một người, khóe môi anh liền cong lên. Anh ta là một trong những hacker có tiếng nhất luôn ẩn thân.

Có anh ta thì anh có thể dễ dàng vượt qua bức tường lửa, xâm nhập vào hệ thống an ninh của Trường Thịnh rồi.

Chapter
1 Chương 1: Ở rể
2 Chương 2: Đến trễ
3 Chương 3: Lần đầu gặp mặt
4 Chương 4: Lời cảnh cáo
5 Chương 5: Người bạn cũ (1)
6 Chương 6: Không lẽ lại đến trễ
7 Chương 7: Kết thúc và khởi đầu
8 Chương 8: Tập đoàn Trường Thịnh
9 Chương 9: Ánh sáng đỏ
10 Chương 10: Bị theo dõi
11 Chương 11: Người bạn cũ (2)
12 Chương 12: Nhóm Rồng Đen
13 Chương 13: Bức thư lạ
14 Chương 14: Anh em tốt
15 Chương 15: Huyết ấn
16 Chương 16: Thư đe doạ
17 Chương 17: Dọn đến sống chung
18 Chương 18: Bữa cơm đầu tiên
19 Chương 19: MP5K
20 Chương 20: Lo chuyện bao đồng
21 Chương 21: Ký ức
22 Chương 22: Võ đường kiếm đạo
23 Chương 23: Người thứ ba
24 Chương 24: Hạ gục mục tiêu
25 Chương 25: Không tin tưởng
26 Chương 26: Kẻ đột nhập
27 Chương 27: Bữa tiệc miễn cưỡng
28 Chương 28: Kẻ tình nghi
29 Chương 29: Bắt cóc
30 Chương 30: Cô bạn thuở nhỏ
31 Chương 31: Ngắm nhìn
32 Chương 32: Không kế hoạch
33 Chương 33: Vết sẹo
34 Chương 34: Vào sinh ra tử
35 Chương 35: Vô tâm
36 Chương 36: Thanh mai trúc mã
37 Chương 37: Không như thành phố
38 Chương 38: Không rời xa
39 Chương 39: Hiểu lầm
40 Chương 40: Giải vây
41 Chương 41: Châu Sói
42 Chương 42: Thanh trừng
43 Chương 43: Đã trả đủ
44 Chương 44: Mưa sao băng
45 Chương 45: Lời hứa
46 Chương 46: Bị theo dõi
47 Chương 47: Bữa cơm tạm biệt
48 Chương 48: Quan sát
49 Chương 49: Ân nhân cứu mạng
50 Chương 50: Chuyện của tôi
51 Chương 51: Ẩu đả trong hẻm
52 Chương 52: Lời bày tỏ
53 Chương 53: Cô gái mạnh mẽ
54 Chương 54: Thực thi nhiệm vụ (1)
55 Chương 55: Thực thi nhiệm vụ (2)
56 Chương 56: Không hẹn mà gặp (1)
57 Chương 57: Không hẹn mà gặp (2)
58 Chương 58: Nghĩ cho cô ấy
59 Chương 59: Bóng đen ở du thuyền
60 Chương 60: Về nhà (1)
61 Chương 61: Về nhà (2)
62 Chương 62: Xâm nhập (1)
63 Chương 63: Xâm nhập (2)
64 Chương 64: Xâm nhập (3)
65 Chương 65: Xảy ra chuyện
66 Chương 66: Cái bẫy
67 Chương 67: Sát thủ Z
68 Chương 68: Quỷ Đỏ
69 Chương 69: Truy hỏi sự thật
70 Chương 70: Người hùng thầm lặng
71 Chương 71: Người đàn ông lạ mặt
72 Chương 72: Mục tiêu xuất hiện
73 Chương 73: Bị điều tra
74 Chương 74: Cảnh sát Trương Hoàng Thanh
75 Chương 75: Thuận theo tự nhiên
76 Chương 76: Không giống nhau
77 Chương 77: Duy nhất một người
78 Chương 78: Không nhẫn nhịn
79 Chương 79: Đột nhập (1)
80 Chương 80: Đột nhập (2)
81 Chương 81: Bằng chứng mới
82 Chương 82: Giải cứu công ty
83 Chương 83: Bằng chứng phạm tội
84 Chương 84: Đối tác bất thường
85 Chương 85: Chiếc còi bạc
86 Chương 86: Không an toàn
87 Chương 87: Tập kích
88 Chương 88: Trừ khử
89 Chương 89: Hỗn chiến
90 Chương 90: Truy sát (1)
91 Chương 91: Truy sát (2)
92 Chương 92: Giải cứu
93 Chương 93: Kế hoạch khác
94 Chương 94: Lời hứa
95 Chương 95: Kế hoạch hoàn mĩ (1)
96 Chương 96: Kế hoạch hoàn mĩ (2)
97 Chương 97: Trả thù (1)
98 Chương 98: Trả thù (2)
99 Chương 99: Trả thù (3)
100 Chương 100: Nghi ngờ
101 Chương 101: Vết sẹo
102 Chương 102: Bị tấn công
103 Chương 103: Bị phát hiện
104 Chương 104: Không đến
105 Chương 105: Kẻ đột nhập
106 Chương 106: Mãi một tình yêu (1)
107 Chương 107: Mãi một tình yêu (2)
108 Chương 108: Mãi một tình yêu (3)
109 Chương 109: Mãi một tình yêu (4)
110 Chương 110: Diệt khẩu
111 Chương 111: Băng nhóm bí ẩn (1)
112 Chương 112: Băng nhóm bí ẩn (2)
113 Chương 113: Lời xin lỗi
114 Chương 114: Người quen
115 Chương 115: Làm hoà
116 Chương 116: Sự trùng hợp
117 Chương 117: Lễ cưới
118 Chương 118: Không tiến triển
119 Chương 119: Lỗi lầm
120 Chương 120: Theo dõi
121 Chương 121: Kế hoạch thay đổi
122 Chương 122: Thi thể không nguyên vẹn
123 Chương 123: Như chốn không người
124 Chương 124: Tuyên chiến
125 Chương 125: Ai mới là thủ lĩnh
126 Chương 126: Có tiến triển
127 Chương 127: Mất tích (1)
128 Chương 128: Mất tích (2)
129 Chương 129: Cảm giác
130 Chương 130: Ba cơ hội
131 Chương 131: Manh mối (1)
132 Chương 132: Manh mối (2)
133 Chương 133: Bị tình nghi (1)
134 Chương 134: Bị tình nghi (2)
135 Chương 135: Bị tình nghi (3)
136 Chương 136: Nạn nhân mới
137 Chương 137: Âm thầm bảo vệ
138 Chương 138: Phân tích
139 Chương 139: Bức tranh vẽ tay
140 Chương 140: Kẻ thù không đội trời chung
141 Chương 141: Bí mật đằng sau
142 Chương 142: Không thể ngăn cản
143 Chương 143: Do dự
144 Chương 144: Sự thật phơi bày
145 Chương 145: Không đơn giản
146 Chương 146: Tấn công trực diện
147 Chương 147: Iron lộ diện
148 Chương 148: Lời cảnh báo
149 Chương 149: Trận chiến cuối cùng
150 Chương 150: Mục tiêu cuối cùng
151 Thông báo
Chapter

Updated 151 Episodes

1
Chương 1: Ở rể
2
Chương 2: Đến trễ
3
Chương 3: Lần đầu gặp mặt
4
Chương 4: Lời cảnh cáo
5
Chương 5: Người bạn cũ (1)
6
Chương 6: Không lẽ lại đến trễ
7
Chương 7: Kết thúc và khởi đầu
8
Chương 8: Tập đoàn Trường Thịnh
9
Chương 9: Ánh sáng đỏ
10
Chương 10: Bị theo dõi
11
Chương 11: Người bạn cũ (2)
12
Chương 12: Nhóm Rồng Đen
13
Chương 13: Bức thư lạ
14
Chương 14: Anh em tốt
15
Chương 15: Huyết ấn
16
Chương 16: Thư đe doạ
17
Chương 17: Dọn đến sống chung
18
Chương 18: Bữa cơm đầu tiên
19
Chương 19: MP5K
20
Chương 20: Lo chuyện bao đồng
21
Chương 21: Ký ức
22
Chương 22: Võ đường kiếm đạo
23
Chương 23: Người thứ ba
24
Chương 24: Hạ gục mục tiêu
25
Chương 25: Không tin tưởng
26
Chương 26: Kẻ đột nhập
27
Chương 27: Bữa tiệc miễn cưỡng
28
Chương 28: Kẻ tình nghi
29
Chương 29: Bắt cóc
30
Chương 30: Cô bạn thuở nhỏ
31
Chương 31: Ngắm nhìn
32
Chương 32: Không kế hoạch
33
Chương 33: Vết sẹo
34
Chương 34: Vào sinh ra tử
35
Chương 35: Vô tâm
36
Chương 36: Thanh mai trúc mã
37
Chương 37: Không như thành phố
38
Chương 38: Không rời xa
39
Chương 39: Hiểu lầm
40
Chương 40: Giải vây
41
Chương 41: Châu Sói
42
Chương 42: Thanh trừng
43
Chương 43: Đã trả đủ
44
Chương 44: Mưa sao băng
45
Chương 45: Lời hứa
46
Chương 46: Bị theo dõi
47
Chương 47: Bữa cơm tạm biệt
48
Chương 48: Quan sát
49
Chương 49: Ân nhân cứu mạng
50
Chương 50: Chuyện của tôi
51
Chương 51: Ẩu đả trong hẻm
52
Chương 52: Lời bày tỏ
53
Chương 53: Cô gái mạnh mẽ
54
Chương 54: Thực thi nhiệm vụ (1)
55
Chương 55: Thực thi nhiệm vụ (2)
56
Chương 56: Không hẹn mà gặp (1)
57
Chương 57: Không hẹn mà gặp (2)
58
Chương 58: Nghĩ cho cô ấy
59
Chương 59: Bóng đen ở du thuyền
60
Chương 60: Về nhà (1)
61
Chương 61: Về nhà (2)
62
Chương 62: Xâm nhập (1)
63
Chương 63: Xâm nhập (2)
64
Chương 64: Xâm nhập (3)
65
Chương 65: Xảy ra chuyện
66
Chương 66: Cái bẫy
67
Chương 67: Sát thủ Z
68
Chương 68: Quỷ Đỏ
69
Chương 69: Truy hỏi sự thật
70
Chương 70: Người hùng thầm lặng
71
Chương 71: Người đàn ông lạ mặt
72
Chương 72: Mục tiêu xuất hiện
73
Chương 73: Bị điều tra
74
Chương 74: Cảnh sát Trương Hoàng Thanh
75
Chương 75: Thuận theo tự nhiên
76
Chương 76: Không giống nhau
77
Chương 77: Duy nhất một người
78
Chương 78: Không nhẫn nhịn
79
Chương 79: Đột nhập (1)
80
Chương 80: Đột nhập (2)
81
Chương 81: Bằng chứng mới
82
Chương 82: Giải cứu công ty
83
Chương 83: Bằng chứng phạm tội
84
Chương 84: Đối tác bất thường
85
Chương 85: Chiếc còi bạc
86
Chương 86: Không an toàn
87
Chương 87: Tập kích
88
Chương 88: Trừ khử
89
Chương 89: Hỗn chiến
90
Chương 90: Truy sát (1)
91
Chương 91: Truy sát (2)
92
Chương 92: Giải cứu
93
Chương 93: Kế hoạch khác
94
Chương 94: Lời hứa
95
Chương 95: Kế hoạch hoàn mĩ (1)
96
Chương 96: Kế hoạch hoàn mĩ (2)
97
Chương 97: Trả thù (1)
98
Chương 98: Trả thù (2)
99
Chương 99: Trả thù (3)
100
Chương 100: Nghi ngờ
101
Chương 101: Vết sẹo
102
Chương 102: Bị tấn công
103
Chương 103: Bị phát hiện
104
Chương 104: Không đến
105
Chương 105: Kẻ đột nhập
106
Chương 106: Mãi một tình yêu (1)
107
Chương 107: Mãi một tình yêu (2)
108
Chương 108: Mãi một tình yêu (3)
109
Chương 109: Mãi một tình yêu (4)
110
Chương 110: Diệt khẩu
111
Chương 111: Băng nhóm bí ẩn (1)
112
Chương 112: Băng nhóm bí ẩn (2)
113
Chương 113: Lời xin lỗi
114
Chương 114: Người quen
115
Chương 115: Làm hoà
116
Chương 116: Sự trùng hợp
117
Chương 117: Lễ cưới
118
Chương 118: Không tiến triển
119
Chương 119: Lỗi lầm
120
Chương 120: Theo dõi
121
Chương 121: Kế hoạch thay đổi
122
Chương 122: Thi thể không nguyên vẹn
123
Chương 123: Như chốn không người
124
Chương 124: Tuyên chiến
125
Chương 125: Ai mới là thủ lĩnh
126
Chương 126: Có tiến triển
127
Chương 127: Mất tích (1)
128
Chương 128: Mất tích (2)
129
Chương 129: Cảm giác
130
Chương 130: Ba cơ hội
131
Chương 131: Manh mối (1)
132
Chương 132: Manh mối (2)
133
Chương 133: Bị tình nghi (1)
134
Chương 134: Bị tình nghi (2)
135
Chương 135: Bị tình nghi (3)
136
Chương 136: Nạn nhân mới
137
Chương 137: Âm thầm bảo vệ
138
Chương 138: Phân tích
139
Chương 139: Bức tranh vẽ tay
140
Chương 140: Kẻ thù không đội trời chung
141
Chương 141: Bí mật đằng sau
142
Chương 142: Không thể ngăn cản
143
Chương 143: Do dự
144
Chương 144: Sự thật phơi bày
145
Chương 145: Không đơn giản
146
Chương 146: Tấn công trực diện
147
Chương 147: Iron lộ diện
148
Chương 148: Lời cảnh báo
149
Chương 149: Trận chiến cuối cùng
150
Chương 150: Mục tiêu cuối cùng
151
Thông báo

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play