Mộ Uyển Chi thời gian không còn nhiều, mục đích của chuyến đi này là để khiêu khích và khoe ra với Tiêu Thiên Ly, muốn nhìn bộ dạng sống dở chết dở của nàng cùng với sự tuyệt vọng.
Nhưng cô ta không thành công, một quyền như là đánh vào bông, Tiêu Thiên Ly giống như đã buông xuôi, cũng không như cô ta muốn, chửi đổng lên như người đàn bà chanh chua.
Mộ Uyển Chi dùng sức nghiền nát mặt của nàng, giống như muốn hủy dung nàng.
Tiêu Thiên Ly cũng không rên một tiếng mặc cô ta chà đạp.
Sắp rồi, ta sắp được giải thoát.
Tu chân giới có một cấm thuật, gọi là tự bạo Kim Đan. Nàng tu vi đã Kim Đan trung kỳ, linh lực bị phong ấn nhưng nàng có thể dùng máu của mình, hiến tế máu đổi lấy linh lực.
Mộ Uyển Chi không thú vị mà thu chân lại, dặn dò gã canh gác cho cẩn thận, muốn bước ra khỏi đây về động phòng.
Cô ta hừ lạnh: "Vô vị, như cái đầu rối gỗ đứt dây, xấu xí."
Hoàn thành rồi, bước cuối cùng...
Tiêu Thiên Ly lúc này mới cười cười, dùng chất giọng khàn đặc như tắc nghẽn, nói một câu cuối cùng: "Mộ Uyển Chi, lão nương có món quà tặng cho ngươi đêm tân hôn."
"Nhận lấy!"
Dùng huyết tế, mạnh mẽ giải phóng linh lực bị phong ấn, tự bạo!
Đùng!
Kim Đan trung kỳ tự bạo như một quả bom hạt nhân nổ tung. Gã canh ngục kia đã tan xác, chôn vùi trong lớp đất đá. Uy lực của cú nổ lan ra khắp cấm địa của Linh Kiếm Tông.
Mộ Uyển Chi chỉ kịp hét lên một tiếng, sau đó ngất xỉu qua đi. Trên người cô ta có pháp khí bảo mệnh, cú nổ vừa rồi chỉ làm thần hồn cô ta rách nát một chút, tiếc nuối là không tử vong tại chỗ được.
___
"...Ly"
"...Thiên Ly!"
"Tiêu Thiên Ly! Cậu dậy đi đừng ngủ nữa!"
Tiêu Thiên Ly mơ mơ màng màng xoa mắt, bị tiếng kêu gọi của bạn thân đánh thức, nàng chống bàn nâng đầu dậy.
Nàng chớp mắt trong trẻo, ngáp một cái mới tỉnh táo lại: "Vài giờ rồi?" Nàng ngủ một giấc, lại mơ về giấc mơ đó nữa, làm lòng nàng bất an quá.
Cô bạn thân sờ trán nàng, có chút lo lắng: "Cậu ngủ đến mơ hồ rồi hả? Đã 3 giờ chiều, hết tiết rồi." Cô nhìn Tiêu Thiên Ly dù mơ màng ngủ dậy cũng không giấu được vẻ đẹp xuất sắc kia. Nếu cô là đàn ông, đã lao đầu vào cầu hôn nàng rồi.
Tiêu Thiên Ly nhìn giảng đường không một bóng người, chỉ có cô bạn thân và nàng còn ngồi trên ghế, cảm giác khá lạc lõng.
Nàng thu thập sách vở, nói với cô bạn thân: "Vẫn là nhanh đi ăn chiều thôi, mình đói bụng rồi."
Cô bạn thân huých vai nàng, chỉ ra cửa lớp, cười trêu chọc: "Giang học trưởng chờ cậu ở bên ngoài kia kìa. Đừng để người ta đợi lâu."
Tiêu Thiên Ly ngước mắt ra nhìn, Giang Thiên đứng ở bên ngoài, vẫy tay chào nàng, nàng nhanh chóng phủ nhận: "Cậu đừng đoán mò, mình và học trường, không có khả năng đâu."
Giang Thiên theo đuổi nàng từ lúc nàng vào năm nhất đại học, nhưng anh ta đã có vị hôn thê rồi, nàng luôn tránh đụng mặt anh, cũng tránh luôn cơ hội tiếp xúc của cả hai.
Giấc mơ kì lạ như là một điềm báo làm nàng nao núng, như có dự cảm không lành sắp xảy ra. Thật kì lạ là nàng vẫn nhớ như in nội dung giấc mộng.
Cô bạn thân cũng rõ tình hình, nên không trêu chọc nàng nữa: "Vậy hai chúng ta đi ăn thôi."
Tiêu Thiên Ly gật đầu, hai người cùng nhau ra khỏi lớp học, khi đi ngang qua Giang Thiên, nàng gật đầu lễ phép chào hỏi.
Giang Thiên nhìn theo bóng lưng kiều tiếu của nàng, thật sâu không rời mắt được.
Cô bạn thân chậc lưỡi: "Thật là si tình, nếu không có hôn thê càng tốt."
Tiêu Thiên Ly lắc đầu, không cắm miệng vào. nàng và anh ta vô duyên, cưỡng ép làm gì cho khổ. Nàng cũng không thích Giang Thiên.
Đầu này vừa ra khỏi cổng trường, Tiêu Thiên Ly và bạn thân A Liên còn chưa kịp suy nghĩ nên ăn cái gì, nàng đã bị một thiếu niên anh tuấn soái khí ôm cổ, trên người hắn là một cái áo thun đã ướt đẫm mồ hôi. Hắn ta không cố kị nam nữ là gì, cứ thế kẹp cổ nàng không buông.
Hắn ta cười rất vui vẻ, lúc nào gặp, hắn cũng giữ vẻ mặt ngu si như vậy với nàng.
Tiêu Thiên Ly hít sâu, vỗ vỗ cánh tay hắn: "Chu Trình Hi, buông tay." Nàng sắp bị hắn siết chết.
Chu Trình Hi là cái đồ ngốc, EQ thấp không nói, còn rất ngây thơ. Nữ sinh mến mộ hắn đều bị hắn thao tác ngu ngốc làm cho dọa chạy cả lũ.
Được một câu tổng quan đánh giá: Đẹp trai đó nhưng là cái không có EQ.
Hắn vẫy tay, kéo tay Tiêu Thiên Ly liền chạy, chỉ để lại một câu: "Cho tôi mượn Thiên Ly một chút nha!"
A Liên: "..." Hơ, Thiên Ly thật đào hoa, hết Giang học trưởng lại đến Chu học trưởng. Nếu bây giờ lòi ra thêm Lục, Phó, Cố học trưởng, cô cũng không ngạc nhiên.
Tiêu Thiên Ly bị kéo đi ngang qua sân tập bóng rổ, nàng không tình nguyện mà vùng vẫy: "Bỏ em ra, đồ ngốc nhà anh, hôi muốn chết!" Nàng thật là hết cách với động vật đơn bào này rồi, so sức lực, sao nàng so lại với hắn được.
Chu Trình Hi thả tay nàng ra, cúi đầu ngửi ngửi bản thân, hắn hoang mang ra tiếng: "Không có nha, anh không ngửi được."
Tiêu Thiên Ly rất muốn một cái tát chụp qua: "Mùi của anh, anh nghe kiểu gì?"
Đời trước nàng thiếu hắn bao nhiêu tiền? Nàng trả!
Updated 66 Episodes
Comments
Nguyễn Thảo
.
2024-05-08
0
haelynn
chắc cả đời quá chị :))
2024-01-07
1
Kiều Trang
...
2023-11-05
0