Nữ Hầu Được Mua Giá Trên Trời Của Hoắc Thiếu

Nữ Hầu Được Mua Giá Trên Trời Của Hoắc Thiếu

Chương 1: Món Đồ Đấu Giá

Về đêm, thành phố Thuỵ Dương trời càng ngày trở lạnh.

Mặc dù đang là vào mùa hè nhưng khí trời cũng không dễ chịu mấy. Có lẽ do cái đặc trưng của khu vực này.

Thời tiết lạnh lẽo, người người khắp nơi đều trở về mái ấm của mình. Chính vì thế mà giờ này ngoài đường cũng chẳng còn lại mấy ai. Ánh đèn đường nơi đây vẫn sáng trưng nhưng lại chỉ loáng thoáng vài bóng người, trông hiu quạnh vô cùng.

Trên con đường lớn vắng hoe, từng hàng xe hào nhoáng cứ như vậy mà xuyên qua màn đêm tĩnh mịch hướng về khu trung tâm lớn sầm uất.

Nơi đây bề ngoài là khu thương mại buôn bán những trang phục thiết kế sang trọng. Thế nhưng bên trong lại là sàn đấu giá của người giới thượng lưu. Những thứ được dâng lên đều là những món hàng có một không hai, những món đồ mà không ai có thể ngờ được, đa số đều là hiếm có và chính phẩm, kể cả việc buôn bán người…

Cái thế giới tiền làm chủ, đồng bạc lên ngôi. Nhà nước biết, nhưng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở mà không dám đụng chạm vào.

Phía bên trong nơi đây đều là những vị khách nổi tiếng, những nhân vật có máu mặt. Đương nhiên, nhân vật có tiếng ở thành phố này, Hoắc Thừa Cảnh cũng có mặt.

Người đàn ông mang khí tức ngạo mạn, ngũ quan của một bậc vương giả. Từ trên lầu cao, ánh mắt ngạo nghễ hướng xuống phía đại sảnh. Đôi mắt phượng nheo lại, nhìn các bảo vật quý báu được mang ra lần lượt. Mà đám người ở phía dưới thì lại như phát rồ, liên tục đấu giá với con số hàng chục tỉ. Hồi chuông cứ thế vang lên liên tục. Các món đồ theo đồ dần dần có chủ sở hữu.

Hoắc Thừa Cảnh vốn đến để thu mua lô đất vàng, tiến hành xây dựng nên một khu vực. Trước đó đã tìm hiểu, giờ thì chỉ việc nhúng tay vào làm.

Mà một số ít thì khác, họ giờ phút này có mặt, thu mua món hàng đắt giá thể hiện quyền lực. Hay chỉ đơn giản vung tiền cho thiên hạ biết rốt cuộc bọn họ giàu có cỡ nào.

Cuộc đấu giá cứ như vậy diễn ra, đến khi các món vật trong chiếc hộp trưng bày dần có giá trị hơn. Cho đến lúc món đồ tiếp theo được đưa lên, thì thứ xuất hiện bên trong đã không còn phải là một đồ vật nữa, là người.

Thân ảnh người con gái nhỏ bé trong chiếc váy trắng đến chân dần hiện ra, mái tóc dài xõa đến vai buông thõng. Khi cô gái xuất hiện, mọi ánh đèn trong căn phòng ngay lập tức liền đổ dồn về hướng đó.

Cô gái nhỏ phía trong chiếc hộp cố đưa tay ra yếu ớt nhằm che đi thứ ánh sáng đang chiếu thẳng về hướng cô. Tầm mắt mông lung, đến khi nhìn được rõ khung cảnh xung quanh thì lại thấy biết bao nhiêu ánh mắt của đám người đang chĩa về hướng mình. Cô bất giác sợ hãi mà lùi ra sau hòng trốn thoát, nhưng lại chỉ có thể chạm vào vách thủy tinh lạnh lẽo phía sau trong vô vọng.

Cô đang bị nhốt trong chiếc hộp thủy tinh trong suốt, cho dù có làm gì đi chăng nữa, cô không thể thoát được.

Đám người thượng lưu ở phía trên ngước nhìn cô gái nhỏ bằng một ánh mắt thèm muốn, như một con thú săn mồi.

Cô gái nhỏ bên trong chỉ biết bất lực nằm gục xuống đáy, giờ phút này không thể làm gì, cố gắng chỉ là vô ích. Bởi có lẽ từ lúc đầu, cô đã biết rõ số phận mình được định sẵn là như vậy.

Đám người ở dưới cũng dần dơ bảng, mà số tiền lúc này còn cao hơn cả những món đồ ban nãy. Bọn họ coi cô như một món đồ thú vị muốn có lấy.

Người đàn ông ngồi phía trên lặng lẽ quan sát, cầm lấy điếu thuốc trên tay, nhả ra một làn khói trắng. Hắn khẽ nhếch môi nhìn về đám người phía dưới. Nữ nhân này, tư sắc cũng ổn. Ánh mắt hắn nhất thời ngước nhìn xa xăm về hướng nữ nhân. Mà cũng vừa hay, lại ngay thời khắc chạm vào ánh mắt nhỏ đang run rẩy.

Vật nhỏ đáng thương cũng biết sợ hãi sao.

Hoắc Thừa Cảnh hơi cau mày, nhìn biển giá treo số tiền in trên lồng kính. Tư sắc nữ nhân cũng ổn, trong lòng tràn ngập cảm giác cứu rỗi muốn mua về.

Đám người bên cạnh cũng đang không ngừng đấu giá. Không khó để thấy, sau mỗi lần có người chốt giá thì cơ thể nhỏ đó liền run lên bần bật vì sợ hãi của âm thanh búa vang lẫn reo hò.

Thế là Hoắc Thừa Cảnh hắn cũng thử đưa ra số tiền lớn, tên MC liền reo hò số tiền của hắn đối với món đồ đó. Cây búa bên cạnh gõ vang lên, lập tức hắn lại đưa mắt nhìn xuống phản ứng vật nhỏ, hai tay cô gái lần nữa ôm chặt cơ thể lại vì sợ hãi.

Mà món đồ của Hoắc Thừa Cảnh mua, đám người bên dưới e dè nhìn nhau. Sau lại ngó nghiêng sang phía Hoắc Thừa Cảnh, nhân vật có tiếng, bọn họ đấu không lại.

Chốt giá, món đồ thuộc về Hoắc Thừa Cảnh.

Kết thúc mà rời đi, món đồ thuộc về Hoắc Thừa Cảnh cũng được đám vệ sĩ bỏ lên xe riêng của hắn.

Cô gái nhỏ bị đám người đẩy ra khỏi chiếc lồng thủy tinh, bên cánh tay phải còn có tấm nhãn in riêng tên của chủ sở hữu cô lên, hai chữ “Ngài Hoắc” to tướng.

Cũng như một món hàng, cô được đưa lên chiếc xe thể thao cùng những món hàng khác mà hắn vừa đấu giá được, theo sau chiếc xe hào nhoáng của hắn mà về dinh thự. Ngồi trong chiếc xe, hai tay bị trói lại bởi sợi dây nhỏ. Ánh mắt yếu ớt vô lực nhìn vào khoảng không vô định.

Hot

Comments

Phỏmm

Phỏmm

Hông ấy đưa mình lên đấu giá dc k 🤣

2024-04-10

6

🍮 Bánh Flan 🌸 Carameo 🍮

🍮 Bánh Flan 🌸 Carameo 🍮

Đọc truyện thì có vẻ cái bối cảnh này ai cũng sẽ kích thích, nhưng ngoài đời thử là như vậy chắc té đái bỏ chạy luôn quá

2024-05-20

0

Bich Ngoc Nguyen

Bich Ngoc Nguyen

/Chuckle//Chuckle//Chuckle/

2024-05-13

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Món Đồ Đấu Giá
2 Chương 2: Bắt nạt
3 Chương 3: Nhìn lén
4 Chương 4: Tra hỏi
5 Chương 5: Phạt
6 Chương 6: Không có giá trị
7 Chương 7: Ném cô đi
8 Chương 8: Ám sát
9 Chương 9: Hành động ngu ngốc
10 Chương 10: Cần đào tạo lại
11 Chương 11: Hắn không tốt bụng
12 Chương 12: Ông chủ nội thương
13 Chương 13: Bôi thuốc
14 Chương 14: Dùng miệng… bôi!
15 Chương 15: Hành hạ
16 Chương 16: Biểu cảm giết người
17 Chương 17: Có lẽ vì một nữ hầu
18 Chương 18: Tiếp tục làm việc
19 Chương 19: Khẩu vị mới
20 Chương 20: Bác bỏ
21 Chương 21: Cho phép ăn
22 Chương 22: Uống thử sữa
23 Chương 23: Xem ra cũng ngọt
24 Chương 24: Muốn trốn sao?
25 Chương 25: Xin ngài
26 Chương 26: Thân thể yếu ớt
27 Chương 27: Van xin ngài
28 Chương 28: Sợ hãi
29 Chương 29: Ngất
30 Chương 30: Chăm sóc
31 Chương 31: Nghĩ về nữ hầu
32 Chương 32: Trưởng Bối
33 Chương 33: Cố tình bị thương
34 Chương 34: Băng vết thương
35 Chương 35: Bắt nạt
36 Chương 36: Phục vụ
37 Chương 37: Phát hiện vết thương
38 Chương 38: Lo lắng
39 Chương 39: Giá trên trời
40 Chương 40: Lấy lòng tôi đi
41 Chương 41: Học lấy lòng
42 Chương 42: Không ổn rồi
43 Chương 43: Thất hứa
44 Chương 44: Thuộc về hắn
45 Chương 45: Không còn nơi để ở
46 Chương 46: Đem cô về phòng
47 Chương 47: Tiếp thu
48 Chương 48: Sợ gì nữa
49 Chương 49: Chê giường tôi bẩn?
50 Chương 50: Mất ngủ
51 Chương 51: Mang cô đến nơi
52 Chương 52: Nhân từ với cô
53 Chương 53: Cô không chạy được
54 Chương 54: Muốn tự do không?
55 Chương 55: Thay đổi suy nghĩ
56 Chương 56: Tôi, đau
57 Chương 57: Hợp tác
58 Chương 58: Chết cũng không muốn
59 Chương 59: Tự do
60 Chương 60: Tìm kiếm
61 Chương 61: Vô thức tiến vào suy nghĩ
62 Chương 62: Xử lý
63 Chương 63: Bất ổn
64 Chương 64: Muốn cái gì, tôi sẽ cho
65 Chương 65: Nhu tình trong đáy mắt
66 Chương 66: Mua sắm
67 Chương 67: Tôi sẽ không làm gì
68 Chương 68: Hỗ trợ về tinh thần
69 Chương 69: Ý đồ xấu
70 Chương 70: Khu luyện tập
71 Chương 71: Vứt bỏ tôn nghiêm
72 Chương 72: Cắn rứt lương tâm
73 Chương 73: Làm những điều em muốn
74 Chương 74: Lo lắng cho em đến chết mất
75 Chương 75: Nấu ăn cho cô
76 Chương 76: Tôi xin lỗi
77 Chương 77: Mang thai
78 Chương 78: Đoá hoa đẹp nhất
79 Chương 79: Giận dỗi
80 Chương 80:
81 Chương 81: Yêu em (End)
Chapter

Updated 81 Episodes

1
Chương 1: Món Đồ Đấu Giá
2
Chương 2: Bắt nạt
3
Chương 3: Nhìn lén
4
Chương 4: Tra hỏi
5
Chương 5: Phạt
6
Chương 6: Không có giá trị
7
Chương 7: Ném cô đi
8
Chương 8: Ám sát
9
Chương 9: Hành động ngu ngốc
10
Chương 10: Cần đào tạo lại
11
Chương 11: Hắn không tốt bụng
12
Chương 12: Ông chủ nội thương
13
Chương 13: Bôi thuốc
14
Chương 14: Dùng miệng… bôi!
15
Chương 15: Hành hạ
16
Chương 16: Biểu cảm giết người
17
Chương 17: Có lẽ vì một nữ hầu
18
Chương 18: Tiếp tục làm việc
19
Chương 19: Khẩu vị mới
20
Chương 20: Bác bỏ
21
Chương 21: Cho phép ăn
22
Chương 22: Uống thử sữa
23
Chương 23: Xem ra cũng ngọt
24
Chương 24: Muốn trốn sao?
25
Chương 25: Xin ngài
26
Chương 26: Thân thể yếu ớt
27
Chương 27: Van xin ngài
28
Chương 28: Sợ hãi
29
Chương 29: Ngất
30
Chương 30: Chăm sóc
31
Chương 31: Nghĩ về nữ hầu
32
Chương 32: Trưởng Bối
33
Chương 33: Cố tình bị thương
34
Chương 34: Băng vết thương
35
Chương 35: Bắt nạt
36
Chương 36: Phục vụ
37
Chương 37: Phát hiện vết thương
38
Chương 38: Lo lắng
39
Chương 39: Giá trên trời
40
Chương 40: Lấy lòng tôi đi
41
Chương 41: Học lấy lòng
42
Chương 42: Không ổn rồi
43
Chương 43: Thất hứa
44
Chương 44: Thuộc về hắn
45
Chương 45: Không còn nơi để ở
46
Chương 46: Đem cô về phòng
47
Chương 47: Tiếp thu
48
Chương 48: Sợ gì nữa
49
Chương 49: Chê giường tôi bẩn?
50
Chương 50: Mất ngủ
51
Chương 51: Mang cô đến nơi
52
Chương 52: Nhân từ với cô
53
Chương 53: Cô không chạy được
54
Chương 54: Muốn tự do không?
55
Chương 55: Thay đổi suy nghĩ
56
Chương 56: Tôi, đau
57
Chương 57: Hợp tác
58
Chương 58: Chết cũng không muốn
59
Chương 59: Tự do
60
Chương 60: Tìm kiếm
61
Chương 61: Vô thức tiến vào suy nghĩ
62
Chương 62: Xử lý
63
Chương 63: Bất ổn
64
Chương 64: Muốn cái gì, tôi sẽ cho
65
Chương 65: Nhu tình trong đáy mắt
66
Chương 66: Mua sắm
67
Chương 67: Tôi sẽ không làm gì
68
Chương 68: Hỗ trợ về tinh thần
69
Chương 69: Ý đồ xấu
70
Chương 70: Khu luyện tập
71
Chương 71: Vứt bỏ tôn nghiêm
72
Chương 72: Cắn rứt lương tâm
73
Chương 73: Làm những điều em muốn
74
Chương 74: Lo lắng cho em đến chết mất
75
Chương 75: Nấu ăn cho cô
76
Chương 76: Tôi xin lỗi
77
Chương 77: Mang thai
78
Chương 78: Đoá hoa đẹp nhất
79
Chương 79: Giận dỗi
80
Chương 80:
81
Chương 81: Yêu em (End)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play