[ĐM] Tiểu Thiếu Niên

[ĐM] Tiểu Thiếu Niên

Chương 1. Thiếu niên ngây thơ

Sở Ngôn là người nông thôn, sinh ra trong một gia đình nhỏ nghèo khó. Tình cảm với người trong nhà cũng rất bình thường.

Sang năm cậu 15 tuổi, cậu tự ý bỏ học xin phép ba mẹ rằng, cậu muốn lên thành phố kiếm tiền. Ba mẹ cậu nhíu mày không cho, thứ nhất trong mắt họ Sở Ngôn còn quá nhỏ, thứ hai cậu là người song tính, một giới tính còn khá mơ hồ với nhiều người, người hiểu biết có thể sẽ thông hiểu hoặc sẽ kỳ thị cậu, rời khỏi vòng tay gia đình chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn.

Sở Ngôn một thiếu niên hướng nội yếu ớt lần này cực lực phản bác, cậu nói cậu muốn lên thành phố kiếm tiền thật nhiều rồi cho gia đình có cuộc sống tốt hơn.

Lại thêm một chị gái trong thôn cũng ủng hộ cậu, còn nói mình cũng làm việc ở thành phố lớn, việc làm bên chị cũng uy tín, bao ăn bao ở tiền lương cũng cao, chị gái này còn nói chị coi Sở Ngôn như em trai nên là có lên thành phố lớn xa quê kiếm việc chị chắc chắn dốc hết sức mình chăm lo cho Sở Ngôn nên là ba mẹ Sở Ngôn đừng lo lắng quá.

Cùng là người một thôn, nghe chị gái này giải bày thêm cả Sở Ngôn muốn đi làm, rốt cuộc ba mẹ cậu cũng đồng ý.

Sở Ngôn ngây thơ mang theo mong muốn kiếm tiền nuôi sống gia đình đi theo chị gái trong thôn, cũng vì quá tin người nên đến khi bị bán, nằm dưới thân đàn ông cậu mới ngây ngốc nhận ra mình bị lừa.

Người đàn ông kia rất cường tráng, rất cao lớn, cái đó cũng lớn nữa, mỗi ngày đều đè cậu.

Cậu hoảng sợ khóc lóc cầu xin muốn về nhà, nhưng nào dễ vậy được?

Sở Ngôn đã bị bán để 'làm thịt' rồi.

Cũng từ nay về sau cậu chính thức trở thành 'món đồ chơi' của người đàn ông xấu xa này.

...

Trong căn phòng lớn xa hoa ánh lên tia sáng mờ ảo, có một người đàn ông cao lớn cởi trần mặc độc một chiếc quần dài, chiếc thắt lưng hờ hững khoác trên móc quần, lộ ra vòng eo rắn chắc cùng cơ bụng quyến rũ.

Người đàn ông lắc lư ly rượu vang đỏ trong tay, đôi mắt hẹp dài sắc bén nhìn khung cảnh bên ngoài khung cửa sổ sát đất.

Lúc này phía sau hắn vang lên tiếng động nhỏ cùng tiếng kêu "Ưm~" mềm mại như tiếng mèo con.

Người đàn ông khẽ nâng khoé môi, uống cạn ly rượu trong tay liền bước đến bên giường lớn, hắn khom lưng vuốt ve gương mặt say ngủ của tiểu thiếu niên.

Tiểu thiếu niên khẽ nhíu đôi mày thanh tú, lẩm bẩm vài câu rồi ôm chặt ngón tay không yên phận kia vào lòng.

Người đàn ông không nhịn được khẽ cười, ngậm cánh môi hồng hào mềm mềm kia rồi trêu đùa.

"Hừ hừ~"

Tiểu thiếu niên rung nhẹ mi mắt cong dài, đôi mắt đen nhánh trong veo còn hơi buồn ngủ mở ra.

"Người xấu, buông ra..."

Thiếu niên nhăn mặt đẩy cái đầu của người đàn ông ra xa.

"Chậc, xem em nói gì kia." Người đàn ông lật chăn, đè lên thân thể trần truồng trắng nõn đầy dấu vết ái muội của thiếu niên, "Bao lần rồi hửm? Đã nhắc em đừng nói câu này, mà vẫn không nghe lời như vậy?"

Sở Ngôn cắn môi, đôi mắt ánh lên tia lên án trách móc.

"Lần sau tôi lại nghe câu này từ em... Hừm, tôi sẽ ch*ch chết em." Người đàn ông nhếch mép, vuốt ve ngực nhỏ mới nhú của cậu.

Sở Ngôn sợ muốn khóc. Cậu bị bán, rồi bị người này bắt cóc, làm mấy chuyện đó không tha... Hắn không phải người xấu thì là gì? Chẳng lẽ là người tốt hả?

Cậu, cậu thật hối hận... Nếu lúc trước không kiên quyết lên thành phố kiếm tiền thì đâu xảy ra mấy chuyện này chứ?

Cậu nhớ nhà, nhớ ba mẹ, nhớ con chó nhỏ trong nhà nữa.

Cậu thật sự muốn về nhà, huhu.

Nhưng cậu biết, không thể thoát được.

Tăng Bắc nhẹ nhàng gặm cắn đôi môi Sở Ngôn, ngón tay thon dài thô ráp đầy vết chai nắn bóp cặp mông mềm mại cong vểnh người dưới thân. Cây hàng hắn lại cứng nữa rồi.

Thanh âm hắn khàn khàn nói với Sở Ngôn, "Vật nhỏ, ngoan ngoãn một chút." Hắn sợ lúc hắn đưa vào, cậu lại động đậy muốn chạy.

Hốc mắt Sở Ngôn đỏ hồng, miễn cưỡng đáp ứng.

Rất nhanh, lỗ nhỏ chật hẹp lại tiếp nhận một cây gậy cứng rắn nóng bỏng.

"Ưm ah~"

Sở Ngôn theo thói quen câu lên đôi chân, quấn chặt lấy thắt lưng hẹp nhưng rắn chắc kia.

Chỉ lúc làm tình, cậu mới không khống chế được vẻ mặt ỷ lại, yếu ớt cầu người thương yêu.

Mỗi lúc làm tình cậu lại vô thức muốn hôn môi với người đàn ông kia, mong muốn người kia đáp lại, ôm chặt lấy cậu.

...

Sở Ngôn bị Tăng Bắc nuôi như sủng vật, hắn bận chính sự thì không mang Sở Ngôn bên người, nhưng nếu ăn chơi bình thường thì trong lòng hắn đều ôm Sở Ngôn, để cậu kè kè bên mình.

Trong suy nghĩ của hắn, Sở Ngôn nhỏ bé mong manh xinh đẹp tựa thiên sứ, hắn sợ một ngày hắn vô ý sẽ làm mất cậu. Vậy nên, hắn đã nuôi cậu như một sủng vật, không cho phép cậu tự ý ra khỏi cửa, không cho phép cậu tiếp xúc với người khác.

Hắn muốn nhốt Sở Ngôn cả đời vào trong lồng, bị hắn khống chế.

Hot

Comments

NTT

NTT

anh ở vùng quê khu nghèo khó đó có trăm điều khó:)))

2024-05-19

71

bị nghiện bl 🏳️‍🌈🏳️‍🌈

bị nghiện bl 🏳️‍🌈🏳️‍🌈

chết rồi bay ơi t bị nghiện truyện này ồi phải lm sao phải lm sao ????

2024-09-14

1

Thị Trang Phạm

Thị Trang Phạm

Trời ơi bé nó mới 15t

2024-07-26

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play