Nghĩ lại thì nhục thật, khóc trước mặt một người lạ như thế này, không biết trong lúc tôi không tỉnh táo vì say tôi có nói mớ gì đó bậy bạ không nữa, mong là không, tôi che miệng lại, khẽ thở dài.
Giờ nhìn xuống quần áo tôi mới chợt chú ý đến việc bộ đồ mình mặc không phải bộ đồ hôm qua, Thủy đã thay đồ cho tôi sao?
Chắc là do tôi đã ói và giây bẩn lên trên quần áo, chết tiệt, hình như tôi làm phiền người ta quá đà rồi.
"Ờm, cảm ơn cậu rất nhiều, chúng ta trao đổi mạng xã hội nhé, đến khi nào rãnh tôi sẽ mờ cậu một bữa thay cho lời cảm ơn. Hiện tại tôi chưa có điện thoại nên là viết ra giấy nhé?" Tôi hơi gãy má, cười trừ.
Thủy cũng chỉ ậm ừ rồi viết tên số điện thoại và facebook sau đó đưa cho tôi.
"À, facebook tôi tên Thi Nguyệt, nhớ kiểm tra thông báo nhé."
Thủy hơi cúi đầu xuống, tự siết chặt tay mình, vì mái tóc và chiếc kính đã che đi làm tôi không thể nào thấy được biểu cảm của cô ấy, hình như cô ấy hơi mấp máy môi, nói nhỏ quá nên tôi không thể nghe rõ cô ấy nói gì.
"Tôi biết mà.."
"Hửm?"
"Không có gì!"
Thi Nguyệt cũng tính là một hotgirl nổi tiếng trên trường đại học và có một lượng follower khá khủng trên mạng, nên việc Thủy biết Nguyệt cũng không bất ngờ lắm.
Nhưng Thủy thật ra biết Nguyệt không phải từ trên mạng xã hội, mà từ rất lâu rồi.
Sau đó thì Thủy rủ tôi ở lại ăn sáng chút rồi hẳn đi, đồ thì mặc của Thủy tạm, chừng nào giặt xong cô sẽ trả lại tôi sau.
Lam Thủy nhìn như cao hơn tôi tầm 5 cm, nhưng lại thường xuyên chọn những bộ đồ hơi quá cỡ, cả bộ đồ tôi đang mặc lẫn bộ đồ mà cô ấy mặc, không phải do tôi ốm hay nhỏ con đâu, cô ấy mặc cũng rộng làm tôi khi mặc đồ của cô ấy cũng rộng thùng thình theo.
Ăn xong thì tôi chào cô ấy rồi rời đi.
"Đào Lam Thủy.. Đào Lam Thủy.. Tên này có vẻ quen nhưng mình đã nghe qua ở đâu rồi nhỉ?" Tôi hơi bâng khuâng, vì tôi thật sự là kiểu người không thường xuyên nhớ mặt và tên của người khác.
Vì thường tôi chỉ dành gần như tất cả sự quan tâm của mình dành cho người mà mình yêu thương. Còn những người xung quanh thì sao cũng không quan trọng.
"Chắc lát học xong phải đi mua điện thoại rồi." Tôi gãy đầu, thở dài.
Hiện tại Thi Nguyệt đang là sinh viên năm nhất và Lam Thủy cũng thế, cả hai còn học chung một trường, có điều cả hai không học chung ngành nên không có gặp nhau.
Thi Nguyệt vắt tay suy nghĩ xem nên healing bản thân như thế nào, khóc thì cũng chỉ khóc một ngày thôi chứ ai đâu mà khóc hoài được.
Tôi nghĩ chắc là nên đi kiếm quán nước nào đấy có view đẹp, đồ ăn ngon rồi chụp hình check in sống ảo hay đợi đợt nghỉ đi du lịch luôn nhỉ, lát mua điện thoại chắc sẳn tiện đi tìm thú cưng nuôi luôn.
Mua xong điện thoại sẽ phải đi đọc mấy bài review rồi đi ăn thử sau đó nếu ngon thì mình sẽ rủ cái cậu kia đi ăn để cảm ơn.
Chà, tạm thời kế hoạch là vậy, mong là sẽ không có bất kì ai sẽ phá hỏng tâm trạng của tôi lúc tôi đang tự healing.
Đi ra khỏi chung cư, bầu trời hôm nay xanh biếc, nắng đẹp, không việc gì phải đau khổ vì một thằng mất dạy cả. Cuộc đời tôi còn dài mà, cứ thế mà chill đi.
Tôi thấy giờ mình mà độc thân đến hết đời luôn có khi sẽ là một ý hay đó, dù sao khi bắt đầu mối quan hệ.. Lúc đầu thì rất vui, nhưng khi chia tay rồi như muốn xuống chục tầng địa ngục vậy.
Khỏi yêu đương gì hết, quá mệt rồi, tôi, Thi Nguyệt sẽ sống hạnh phúc cùng dàn thú cưng và tiền đến mãi mãi về sau.
Dù biết bản thân tôi là người rất dễ bị rung động bởi những người ở bên cạnh chỉ cần là họ dịu dàng, đối xử tốt với tôi, nhưng.. mười hai thằng rồi..
Tôi đã trãi qua mười hai cuộc tình thất bại, lần này sẽ không như thế nữa, không có tình yêu thì cũng đâu chết được, không có được niềm hạnh phúc từ tình yêu thì mình tìm từ chỗ khác.
Du lịch, ăn uống, hát hò, sời! Thiếu gì chứ..
Lần này.. Hứa rằng sẽ độc thân, sẽ không phải đâm đầu vào mấy cái tình yêu vô bổ nữa.
Xin thề có trời có đất chứng dám.
Lo học hành thôi, mai mốt còn có tiền để tiêu một cách vô âu vô lo nữa.
...****************...
Tối hôm đó, sau khi mua điện thoại và ngồi phục hồi hết đóng dữ liệu kèm để cho mấy con chó và mèo làm thủ tục làm quen với nhà mới xong thì tôi mở điện thoại lên check facebook và zalo xem có lời mời kết bạn của Lam Thủy không.
"Lời mới đến từ 34 phút trước.. Cứ tưởng là lúc mình về sẽ gửi lời mời ngay chứ.." Tôi bấm vào trang cá nhân của cô ấy, gần như không đăng gì cả, kể cả một tấm ảnh chụp hình gương mặt cũng không.
Avatar là hình phong cảnh, một cây hoa đang nở rộ đắm chìm trong trời mưa tầm tã nhưng được ánh nắng chiếu vào.
Updated 59 Episodes
Comments