Có lần, cậu chỉ đạt được 7 điểm môn Toán, trong khi ba mẹ mong đợi cậu phải đạt ít nhất 9 điểm. Khi về nhà, cậu đã giấu nhẹm tờ bài kiểm tra đi, nhưng ba mẹ vẫn biết được. Cơn thịnh nộ của họ ập đến, những lời trách móc, những lời chỉ trích không ngừng vang lên. "Con đã làm gì mà chỉ được có 7 điểm? Con có biết bạn A đạt được 9,5 điểm không? Tại sao con không thể cố gắng hơn?" Những lời nói đó như những mũi dao đâm vào lòng cậu, khiến cậu cảm thấy mình vô dụng, bất lực.
Bạn bè thường hay nhìn cậu với ánh mắt kỳ thị, nói cậu chảnh, nói cậu quá cầu toàn:
"Được điểm cao như vậy rồi còn than vãn buồn rầu, cậu đúng là chẳng biết thế nào là đủ." - Họ nói.
Nhưng họ đâu hiểu, họ đâu trải qua những gì cậu đang phải chịu đựng. Họ không biết rằng đằng sau những điểm số ấy là những đêm thức khuya học bài, là những áp lực đè nặng lên vai cậu từ ba mẹ, là nỗi lo sợ không đáp ứng được kỳ vọng.
Nhìn những đứa bạn chỉ được 4, 5 điểm nhưng vẫn thản nhiên như không, cậu ganh tỵ với họ biết nhường nào. Họ có thể sống thoải mái, không phải lo lắng về việc điểm số, không phải chịu áp lực từ gia đình. Họ có thể tận hưởng cuộc sống, tận hưởng tuổi thơ một cách trọn vẹn. Trong khi đó, cậu luôn phải gồng mình để đạt được những mục tiêu mà ba mẹ đặt ra, luôn phải sống trong lo âu và sợ hãi.
Một lần nọ, khi ngồi ăn trưa với đám bạn, cậu nghe thấy những lời xì xào phía sau lưng. "Cậu ta đúng là giả tạo, lúc nào cũng tỏ vẻ khổ sở trong khi điểm số thì cao chót vót," một bạn nói. "Ừ, cậu ta có biết chúng ta phải vất vả thế nào không?" một bạn khác thêm vào. Những lời nói đó khiến cậu đau lòng, nhưng cậu chỉ biết im lặng. Cậu biết rằng không ai hiểu được cảm giác của mình, không ai hiểu được những gì cậu đang phải trải qua.
Cậu thường tự hỏi tại sao cuộc sống lại bất công như vậy. Tại sao cậu phải chịu đựng những áp lực này, trong khi người khác có thể sống thoải mái hơn? Tại sao ba mẹ không thể hiểu và ủng hộ ước mơ của cậu? Những câu hỏi đó cứ mãi xoay quanh trong đầu cậu, nhưng cậu không tìm được câu trả lời.
Cứ như vậy cho tới vài năm sau, cậu thực sự đã tốt nghiệp trường y, ra làm bác sĩ như đúng kì vọng của cha mẹ, tôi có ngồi nói chuyện với cậu, cuộc trò chuyện rất rất lâu, bất chợt tôi hỏi cậu:
"Hiện tại cậu có hài lòng với những gì cậu đạt được không?"
Cậu suy nghĩ một lúc trước khi trả lời:
"Đúng là tôi cảm thấy hài lòng với những gì mình đã đạt được, giàu có, danh tiếng, ánh nhìn ngưỡng mộ. Đúng, tôi có rất nhiều thứ mà nhiều người mong ước. Ban đầu, tôi thực sự bị áp lực lớn từ gia đình và từ chính bản thân. Những năm đầu tiên trong học đại học y, tôi cảm thấy mình đang theo đuổi một con đường không phải của mình, tôi cố gắng hết sức để làm hài lòng ba mẹ. Nhưng hiện tại khi đã thành công, tôi thấy cuộc sống như vậy cũng khá ổn định, cũng tốt thôi...
Cơ mà như vậy chưa có nghĩa là tôi đã thỏa mãn. Dần dần, tôi nhận ra rằng niềm đam mê của mình với âm nhạc vẫn chưa bao giờ tan biến. Dù đã trở thành bác sĩ, tôi vẫn cảm thấy thiếu thốn một phần của mình. Tôi không thể nào hài lòng khi chỉ sống với những kì vọng của người khác mà không được sống với đam mê của chính mình.
Tôi đang cố gắng tìm lại đam mê ca hát của mình, dù chỉ là trong những khoảnh khắc ít ỏi giữa những ca phẫu thuật và những buổi khám bệnh. Tôi tin rằng tôi vẫn có thể theo đuổi âm nhạc, dù rằng hiện tại cũng đã quá trễ. Điều mà tôi muốn, là có thể sống một cuộc sống mà đam mê được thỏa mãn, không cảm thấy bị ràng buộc bởi những kì vọng của người khác.
Mỗi thành công, mỗi món quà cuộc sống đem lại cho tôi đều là kết quả của những nỗ lực và sự kiên trì của chính mình. Tôi đã không bỏ cuộc, đã không từ bỏ ước mơ của mình, và điều đó là điều tôi tự hào và hài lòng nhất."
Updated 28 Episodes
Comments
Mê otp hetcuu
t cũng tự hào vì cậu, người con trai giỏi giang có thể vượt qua được áp lực và thành công, với thành công hiện tại, cậu có thể theo đuổi đam mê, nhiệt huyết khi xưa r
2024-07-23
0
Mê otp hetcuu
giờ là hơi muộn nhưng là đủ để thực hiện 1 phần ước mơ ấy, dẫu có chỉ là 1 phần
2024-07-23
0
Mê otp hetcuu
mong cậu có thể cố gắng dành dụm chút tgian cho đam mê âm nhạc, giải tỏa được nỗi niềm, mơ ước bấy lâu nay
2024-07-23
0