Hạ Liên Hương

Hạ Liên Hương

Chập 1 : Quê Hương

Những năm 90 của thế kỷ XX, kinh tế Việt Nam còn rất khó khăn chỉ bước đầu bước vào giai đoạn phát triển kinh tế, cuộc sống người dân hầu như phụ thuộc vào nông nghiệp là chính đặc biệt là người dân ở nông thôn cụ thể là các tỉnh miền Tây Nam bộ. Nên cuộc sống thiếu trước hụt sau thì hầu như gia đình nào cũng có chỉ có một số gia đình trong xóm là đủ ăn đủ mặc vì lúc trước cha ông của họ đã khai hoang và nghe đâu bà tôi kể lại một phần là do họ yêu nước, yêu cái mảnh đất mà ông cha ta đã đổ mồ hôi nước mắt và cả máu để gìn giữ mà bám trụ trên mảnh đất này.

Bà ngoại tôi kể hồi đó ở đây rất hoang sơ chỉ toàn là sậy, năng, lác,... mọc san sát nhau nên bơi xuồng rất khó khăn. Bà nói hồi đó nhờ rừng rậm như vậy mà giúp cho bộ đội mình ẩn nấp và đào hầm làm căn cứ để đánh thắng bọn giặc ngoại xâm. Cũng nhiều lần bọn Mỹ đã thả bom, đánh úp nó giết cả người dân vô tội vì tụi nó thà giết lầm còn hơn bỏ xót, tụi nó tàn độc với dân mình nhưng như vậy cũng không thể thắng nổi ý chí và lòng yêu nước của người dân quê mình con à, ông bà quyết định bám trụ lại mà không chịu tản cư đi đến các vùng khác yên ổn hơn mà sống vì còn mồ mã cha ông tổ tiên đã nằm xuống và an nghỉ ở nơi này. Sau khi giành được độc lập thì người ta bắt đầu khai khẩn đất hoang để trồng trọt và chăn nuôi. Ngày đó nhà nào có trâu, có máy móc, có nhân lực thì khai hoang được nhiều, người nào ít thì khai hoang được ít.

Bà ngoại tôi thật ra có đến hai người chồng. Ông ngoại đầu tiên của tôi và bà có 5 người con, công việc của ông hồi xưa là đào đất mướn cho người ta nhưng không may ông đào trúng quả lựu đạn còn sót lại thời chiến tranh mà bị nổ chết. Ông mất lúc đó bà chỉ gần 30 tuổi sau đó bà gặp được ông ngoại thứ 2 và sinh ra mẹ tôi.Ông ngoại thứ 2 gần như được xem là bá hộ khu này ông có rất nhiều vợ và thê thiếp, ruộng đất thì bạc ngàn, nhà ngoại tôi thì ở cạnh nhà ông vì vậy sau những ngày ông ngoại đầu tôi mất ông qua an ủi và giúp đỡ nên bà đã phải lòng và chấp nhận bước đi bước nữa với ông vì một phần cũng muốn những đứa con nhỏ của mình có một chổ vững chắc để nương tựa. Tuy bà và ông không ở chung nhà nhưng ông thường xuyên sang chăm sóc cho bà với mấy đứa con riêng của bà, sau đó thì sinh ra mẹ tôi. Một thời gian cũng do tính trăng hoa và một số mâu thuẫn nên ông không còn qua lại hay chăm sóc bà tôi nữa vì vậy bà tôi đã dọn đi, nói là dọn đi nhưng thật ra cũng vẫn còn ở vùng này chỉ là cất nhà xa ông ngoại tôi vài cây số để không còn gặp nhau thường xuyên với lại cậu 2 tôi cũng sắp đến tuổi lấy vợ, bà tôi cần dọn đi để cất lại 1 ngôi nhà mới khang trang hơn để rước mợ 2 về.

Mảnh đất được cất nhà mới là do hồi đó ông ngoại đầu khai hoang được vài công đất nên giờ gia đình tôi chuyển về đó để cất thôi. Nhờ bà con hàng xóm hỗ trợ mà sau 10 ngày đốn cây, mua lá thì ngôi nhà cũng hoàn thành. Nhà hồi đó nghèo lắm, cất được cái nhà lá là cũng khá rồi. Đó là tiền cậu 2 tôi dành dụm được sau những ngày tát đìa, thuốc chim, mò cá, bắt chuột,...bán rồi để dành. Cậu muốn có một ngôi nhà khang trang hơn để cưới mợ về. Nói cưới chứ thật ra nhà nghèo lắm, chỉ mua vài sắp vải, vài cặp gà, 1 cặp bông tai là đã cưới được mợ. Ông ngoại tôi cũng đứng ra cưới vợ cho cậu 2 tôi mặc dù cậu 2 là con riêng của bà ngoại tôi. Ông cũng cho cậu mợ thêm 1 số vốn để cất thêm 1 cái nhà nữa ở riêng.

Ông nói:

- Giờ thằng 2 có vợ cũng phải ở riêng để lo cho vợ con, ở chung một nhà quá đông sau lo nổi hết

Cả gia đình rất đông con còn có cậu 3, dì 4, cậu 5, cậu 6 và mẹ tôi và bà Ngoại, cậu tôi có vợ rồi sao mà lo nổi, để cho mấy cậu mấy dì lo tiếp cho bà ngoại. Nảy giờ là giới thiệu sơ về thành phần gia đình bên bà ngoại tôi. Còn bên ông ngoại thì như tôi đã nói trước đó ông ngoại có một bà ngoại lớn và có 2 người con trai và 6 người con gái còn những bà vợ lẻ thì sau một thời gian chung sống họ cũng bỏ đi. Mấy bà vợ lẻ này thì xuất xứ của họ là ở các tỉnh khác đến chổ quê tôi cắt lúa thuê cho ông ngoại và quen ông vì ông khá có tiếng, đẹp trai và giàu có trong vùng.

Khoảng vài năm sau đó thì gia đình của ông ngoại và bà ngoại lớn cũng có biến cố, do ruộng đất bao la mà cậu thứ 4 bên gia đình ngoại lớn ăn chơi, ông ngoại phải bán rất nhiều đất để lo cho cậu và từ đó càng ngày ông ngoại bán hết tài để lo cho cậu và ông cũng yếu dần đến lúc mất đi ông có kêu các con lại. Do mẹ tôi là con riêng nhưng cũng ở gần ông và ông cũng thương yêu nên có cho vài công đất để làm ruộng, số ruộng còn lại ông chia cho mấy cậu mấy dì của bà ngoại lớn.

Còn gia đình của bà ngoại ruột nơi mẹ tôi sinh sống thì do ông ngoại nhỏ mất quá sớm bà ngoại tôi thì phận đàn bà nên cũng không khá giả là mấy cũng may ông ngoại tôi mất có cho lại vài công đất cả gia đình bám và đó sống.

Ngoại kể có bữa cả gia đình không có gạo ăn phải đi mót khoai, hái bông điên điển luộc chung ăn cùng cho đỡ đói. Thời đó rất cực khổ, ruộng lúa thì mất mùa do hồi đó không có nhiều thuốc trừ sâu cũng như khoa học tiên tiến như bây giờ, học thức cũng chẳng có nên việc trồng lúa cũng khó khăn, thiên tai, lũ lụt, hạn hán mất mùa liên tiếp xảy ra.

Ngoại nói trận lũ lụt lịch sử năm 2000 là nổi ám ảnh nhất của người dân miền tây quê tôi. Lúa chưa kịp thu hoạch, gà vịt, heo, bò chưa kịp làm chuồng,..lũ đến ào ạt không nhà nào trở tay kịp lúc đó tôi còn quá nhỏ để biết. Cả gia đình phải leo lên nóc nhà ở, sau đó thì kê gác và sống trong đó. Sống nhờ cứu trợ của những miền khác qua ngày. Có những ngày trời nắng ở gần mái nhà nắng đến cháy da cháy thịt những ngày mưa thì lạnh đến thấu xương. Còn chuyện tình cha với mẹ tôi, tôi quên kể cho mọi người biết cha và mẹ quem nhau là do cô tôi, cô tôi và mẹ bằng tuổi nên chơi chung sau nhiều lần mẹ tôi qua nhà nội chơi thì cha đã làm quen và cưới mẹ, nói cưới cho sang thế thôi chứ thật ra cũng là qua ngõ lời bằng cao trầu và cặp bông tai là cưới được vợ. Sau đó thì sinh tôi ra, cũng trận lũ năm ấy cha phụ mọi người đắp đê ngăn lũ mà nó đã cuốn cha tôi đi mất. Từ đó bà nói mẹ cũng buồn hẳn nhưng cũng phải gồng gánh để nuôi tôi và rồi con lũ cũng rút và mọi người lại bắt đầu lại và tôi đã được đi học mẫu giáo.

Tóc tôi ngắn như mấy thằng con trai, tôi không thích mặt váy , những chiếc váy người ta cứu trợ mẹ vẫn giữ lại để tôi đi học nhưng tôi nhất quyết không chịu mặc nên mẹ đành mặt cho tôi cái áo thu và cái quần cụt như mấy thằng con trai. Ngoại nhìn tôi cũng tắm tắt khen tôi đẹp trai như tài tử. Nên tôi rất tự hào còn vuốt tóc lên khoe với ngoại con rất đẹp trai con là con trai mà, Hoàng Anh của ngoại rất đẹp trai nha. Tôi họ Hoàng tên Anh nên thường mọi người kêu luôn cả họ và tên tôi là Hoàng Anh.

Ngày đầu vào mẫu giáo tôi cũng rất hào hứng thức sớm cho mẹ chuẩn bị đồ đi học, khi đứng trước lớp khi cô giáo yêu cầu mọi người giới thiệu đến lượt tôi, tôi đã đứng lên và nói:

- Thưa cô và các bạn con tên là Hoàng Anh, con rất đẹp trai và nhà con cũng rất nghèo

Mấy bạn trong lớp thấy vậy cũng cười òa cả lên. Cô giáo thấy vậy cũng cười rồi kêu tôi ngồi xuống, lúc đó tôi cũng không biết tại sao mấy bạn và cô cười tôi nữa. Lúc ra về mẹ tôi nói với tôi:

- Con là con gái chứ không phải con trai sao mà giới thiệu đẹp trai

Tôi nhìn mẹ và nói :

- Bà ngoại nói con đẹp trai mà, con là con trai chứ không phải con gái

Tôi cải mẹ xong thì giận bỏ đi trước mẹ, từ đó về nhà cũng không nhìn mẹ luôn, mẹ chỉ biết lắc đầu cười trừ.

Hot

Comments

Tiến Trần

Tiến Trần

Truyện hay quá au đừng drop nha

2024-08-13

0

PJ-Phu nhân của 2 đấng ChaeLi

PJ-Phu nhân của 2 đấng ChaeLi

tr ngầu dử

2024-07-17

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chập 1 : Quê Hương
2 Chập 2: Tú Nguyên
3 Chập 3 : Nghỉ hè
4 chập 4: Cấp 1
5 chập 5: Lớp trưởng
6 Chập 6 : Xe đạp
7 Chập 7: Nhớ
8 chập 8 : Tập bơi
9 chập 9 : Về lại thành phố
10 Chập 10: Sự cố
11 Chập 11: Trưởng thành
12 chập 12: Hiểu lầm
13 Chập 13 : Mất trí nhớ
14 Chập 14: Trật khớp
15 Chập 15: Trốn tránh
16 Chập 16 : Học nhóm
17 chập 17: Sắp phải xa nhà
18 chập 18: Mùi quê hương
19 Chập 19: Quý nhân
20 Chập 20: Xa quê
21 chập 21: Lên Sài Gòn
22 chập 22 : Sài Gòn hoa lệ
23 chập 23 : Phiền phức
24 Chập 24 : Đại học kiến trúc
25 Chập 25 : Bạn mới
26 Chập 26 : Gia sư
27 chập 27 : Chứng nào tật nấy
28 Chập 28 : Chuộc tội
29 Chập 29: Sốt
30 Chập 30 : Cái nhìn khác
31 Chập 31 : Làm thêm
32 Chập 32: Rung động
33 Chập 33 : Mưa
34 Chập 34 : Nhậu
35 chập 35 : Hóa giải
36 Chập 36 : Trồng hoa
37 Chập 37: Quán bar
38 Chập 38 : Noel
39 Chập 39: Đi chơi
40 Chập 40 : Hát
41 Chập 41 : Đêm văn nghệ
42 chập 42 : Tiểu thư làm phục vụ
43 Chập 43: Về quê
44 Chập 44 : Đường về nhà
45 Chập 45 : Bình yên
46 Chập 46 : Chợ quê
47 Chập 47 : Ngắm sao
48 Chập 48 : Cắt lúa
49 Chập 49 : Tất niên
50 Chập 50: Chợ Hoa
51 Chập 51 : Gói bánh tét
52 Chập 52: Tết
Chapter

Updated 52 Episodes

1
Chập 1 : Quê Hương
2
Chập 2: Tú Nguyên
3
Chập 3 : Nghỉ hè
4
chập 4: Cấp 1
5
chập 5: Lớp trưởng
6
Chập 6 : Xe đạp
7
Chập 7: Nhớ
8
chập 8 : Tập bơi
9
chập 9 : Về lại thành phố
10
Chập 10: Sự cố
11
Chập 11: Trưởng thành
12
chập 12: Hiểu lầm
13
Chập 13 : Mất trí nhớ
14
Chập 14: Trật khớp
15
Chập 15: Trốn tránh
16
Chập 16 : Học nhóm
17
chập 17: Sắp phải xa nhà
18
chập 18: Mùi quê hương
19
Chập 19: Quý nhân
20
Chập 20: Xa quê
21
chập 21: Lên Sài Gòn
22
chập 22 : Sài Gòn hoa lệ
23
chập 23 : Phiền phức
24
Chập 24 : Đại học kiến trúc
25
Chập 25 : Bạn mới
26
Chập 26 : Gia sư
27
chập 27 : Chứng nào tật nấy
28
Chập 28 : Chuộc tội
29
Chập 29: Sốt
30
Chập 30 : Cái nhìn khác
31
Chập 31 : Làm thêm
32
Chập 32: Rung động
33
Chập 33 : Mưa
34
Chập 34 : Nhậu
35
chập 35 : Hóa giải
36
Chập 36 : Trồng hoa
37
Chập 37: Quán bar
38
Chập 38 : Noel
39
Chập 39: Đi chơi
40
Chập 40 : Hát
41
Chập 41 : Đêm văn nghệ
42
chập 42 : Tiểu thư làm phục vụ
43
Chập 43: Về quê
44
Chập 44 : Đường về nhà
45
Chập 45 : Bình yên
46
Chập 46 : Chợ quê
47
Chập 47 : Ngắm sao
48
Chập 48 : Cắt lúa
49
Chập 49 : Tất niên
50
Chập 50: Chợ Hoa
51
Chập 51 : Gói bánh tét
52
Chập 52: Tết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play