chương 12

_ ơ hay điếc à.

Cụ Tiến nhắc lại, đúng lúc này có một vong hồn mặc áo vest đen xem chừng là quản lý nơi này mở cửa bước vào.

_ cảm phiền cụ, ở đây chúng tôi không cần tiền.

Tên quản lý nói. Cụ Tiến hơi nhíu mày ngạc nhiên.

_ nhà anh làm dịch vụ mà không cần tiền, vậy cần cái chóa gì ?

_ cần cụ.

Tên quản lý nói giọng lạnh lùng, ánh mắt trở nên sắc lạnh nhìn cụ Tiến một cái khiến cụ tự nhiên cảm thấy chột dạ toan bước đến chỗ cánh cửa nhưng đã bị hai con bé nhân viên chặn lại, hai mắt nó đã chuyển sang một màu đỏ đậm từ lúc nào.

Cụ Tiến thấy tình hình nguy cấp liền co chân đạp thẳng vào bụng một con mong tìm đường thoát thân. Cú ra đòn của cụ ít nhiều gì cũng có uy lực bởi lúc trẻ cụ vốn là một người có chút võ nghệ, nhưng ấy là lúc còn trẻ chứ bây giờ thì thôi sức cụ chỉ đủ để phủi bụi cho nó. Chỉ thấy con hình nhân hot gơ kia phẩy tay một cái vong hồn cụ Tiến đã ngã sõng soài ra đất. Cú đánh nhìn nhẹ nhàng lại làm cho cụ tưởng chừng như sắp gãy vụn cả xương, còn chưa kịp kêu lên tiếng nào thì đã bị tay quản lý thổi một luồng khói lờ mờ màu trắng vào mặt. Chỉ vài giây sau cụ Tiến thấy mọi thứ quay cuồng như bị ai đó ném vào một dòng xoáy vô tận rồi ngất lịm chẳng còn biết gì nữa.

Ở bên ngoài cụ Cò ngồi trong con xe chờ ông bạn mất nết của mình vào thanh toán tiền, năm phút, mười phút rồi đến cả ba chục phút chưa ra bắt đầu cảm thấy có chút gì đó bất an. Xong cụ tự trấn an mình với ý nghĩ chắc thằng cha lại bị mấy em dụ dỗ ham vui bỏ mặc bạn bè ngoài này. 2

_ này này....

Cụ hơi rướng người về phía trước gọi, con hình nhân đang cắm tai nghe nhạc phải đến khi ông cụ gọi đến lần thứ ba nó mới trả lời:

_ hả cụ gọi con ?

_ này hình nhân mày vào phòng 309 gọi lão Tiến ra giúp tao.

_ con là Như Quỳnh...Như..

Nó tỏ vẻ không hài lòng khi ông cụ cứ gọi mình là hình nhân này nọ, nghe có vẻ kém sang. Cụ Cò xua tay.

_ ừ ừ thì Như Quỳnh mày đi lẹ lẹ dùm tao cái, kêu lão ấy mau mau ra đây không tao tự bắt xe ôm về một mình.

Hình nhân họ Như dạ lên một tiếng vui vẻ mở cửa xe đi vào bên trong. Đến căn phòng ông cụ Cò nói gọi chủ nhân. Nhưng khi mở cửa ra thì lại chẳng thấy ông cụ Tiến đâu cả ngoài một con hình nhân ngồi đó hướng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía nó.

_ nhân viên mới hả, qua phòng 202 tiếp khách đi.

Nghe con hình nhân kia tưởng mình là gái ngành, Như Quỳnh khó chịu “ơ” lên một tiếng mặt thộn ra.

_ không không em vào gọi chủ nhân.

_ chủ nhân nào ?

Con hình nhân phục vụ nghênh nghênh cái đầu nhíu mắt tỏ vẻ không hiểu.

_cụ già vừa mới hát ở trong phòng này ấy.

Như Quỳnh đáp, con hình nhân kia nghĩ gì đó rồi tiến gần đến chỗ cánh cửa:

_ à cụ già đó đang ở bên phòng khác nếu gái muốn qua đó thì để chị dẫn qua.

_ vậy hả dẫn em qua đó đi chị.

Con hình nhân của cụ Tiến đáp mà không để ý ở phía sau mình tay quản lý lúc nãy đã áp sát đến. Trong thoáng giây tên đó đưa tay đánh một luồng khí hắc ám vào người con hình nhân làm nó ngã lăn ra đất. Cùng lúc này ở căn phòng nọ tên xăm trổ nhấp một ngụm trà nóng khà lên một tiếng rồi nói vào cái máy liên lạc.

_ đem con này giam chung với chủ nhân của nó, đợi tinh chế linh hồn lão già kia xong sẽ đem con này đi thanh tẩy ký ức bán qua biên giới làm gái.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play