Tôi đứng thẳng, ánh mắt hướng về phía Lưu Thiên và Tôn Đạo, hai luồng cảm xúc trái ngược đan xen trong lòng. Trước mắt tôi là một nhóm người, nhưng trong lúc này, chỉ có hai gương mặt nổi bật: Lưu Thiên, người có uy tín trong tông môn, và Tôn Đạo, kẻ đang tìm cách vạch trần bí mật của tôi.
"Không có gì để giấu cả," tôi nói, giọng nói lạnh lùng, nhưng không thiếu sự tự tin. "Tôi chỉ đang luyện tập để nâng cao thực lực của mình. Có lẽ do áp lực trong trận đấu vừa rồi đã khiến Tôn Đạo cảm thấy bất an, và giờ hắn đổ mọi chuyện lên đầu tôi."
Lời nói của tôi như một luồng gió mát giữa bầu không khí nặng nề. Tôi nhận thấy ánh mắt của Lưu Thiên bỗng trở nên sắc bén hơn, không hề dễ bị lừa. "Hạ Vũ, không thể nào. Tôn Đạo đã thấy rõ sức mạnh của cậu. Chúng tôi cần một lời giải thích hợp lý."
"Giải thích?" Tôi bật cười khẩy, nhìn thẳng vào mắt Tôn Đạo. "Chẳng nhẽ chúng ta phải chấp nhận tất cả những gì hắn nói chỉ vì hắn cảm thấy không an toàn? Hắn đã để thua trong một cuộc chiến và giờ muốn biện minh bằng cách đổ tội cho người khác."
Tôn Đạo nhếch mép, nhưng trong ánh mắt hắn có sự toan tính. "Cậu nên nhớ rằng không chỉ có tôi, mà còn nhiều người khác đã chứng kiến sức mạnh của cậu. Nếu cậu không đưa ra lý do thuyết phục, mọi người sẽ bắt đầu nghi ngờ cậu."
Những lời của Tôn Đạo thật không dễ nghe, nhưng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho tình huống này. "Nếu mọi người muốn tìm hiểu, thì sao không để tôi thể hiện một chút sức mạnh thực sự của mình?" Tôi trả lời, giọng nói vang vọng khắp khu vực.
Lưu Thiên ngước nhìn tôi, đôi mắt tràn đầy sự chờ đợi. Tôi có thể thấy sự phân vân trên gương mặt anh ta. Cùng lúc đó, những đệ tử xung quanh cũng lộ vẻ quan tâm. Không ai muốn bỏ lỡ cơ hội chứng kiến một cuộc so tài, đặc biệt khi có sự nghi ngờ liên quan đến tôi.
"Được," Lưu Thiên gật đầu. "Nếu cậu thật sự có năng lực, thì hãy cho chúng tôi thấy. Chỉ có vậy, mọi nghi ngờ mới được xua tan."
"Vậy hãy chuẩn bị đi," tôi nói, cảm giác tự tin dâng trào. "Để tôi chỉ cho các người thấy rằng tôi không phải là một kẻ dễ bị bắt nạt."
Tôi bắt đầu tụ linh khí, cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể mình đang bùng nổ. Linh khí quanh tôi như dâng lên, tạo thành một lớp bảo vệ. Tôi không chỉ muốn chứng minh bản thân, mà còn muốn khẳng định rằng mình không phải là người yếu đuối. Đầu tiên, tôi sẽ khiến mọi người nhận ra rằng Tôn Đạo đang chơi trò bẩn.
"Để bắt đầu, tôi sẽ biểu diễn một chiêu thức đơn giản," tôi nói, giọng điệu vẫn bình thản. "Chỉ cần xem cách tôi điều khiển linh khí."
Tôi giơ tay lên, triệu hồi một làn sóng linh khí, bùng nổ trong không gian như một ngọn lửa trong đêm tối. Linh khí tỏa ra xung quanh, tạo thành những hình dạng kỳ diệu, như những bóng ma lướt qua không gian. Mọi người đều đứng ngẩn ra, không thể rời mắt khỏi màn trình diễn của tôi.
Tôn Đạo đứng đó, khuôn mặt biến sắc, nhưng tôi không để ý đến hắn. Tôi chỉ tập trung vào việc tạo ra những ảo giác, khiến mọi người đều cảm thấy như đang chìm đắm trong một không gian khác. Tôi biết rằng nếu tôi thành công, sẽ không ai có thể nghi ngờ khả năng của mình nữa.
Ánh sáng từ linh khí dần dần tan biến, và khi không gian trở lại bình thường, mọi người đều trầm trồ thán phục. "Tôi đã không nói dối," tôi tiếp tục, giọng điệu vẫn bình thản. "Tôn Đạo có thể cảm thấy bất an, nhưng sự thật là tôi chỉ đang luyện tập."
Lưu Thiên nhìn tôi, ánh mắt có phần ấn tượng hơn. "Rõ ràng cậu có khả năng, Hạ Vũ. Nhưng điều này không đủ để xóa tan nghi ngờ hoàn toàn."
"Đúng vậy," tôi trả lời, hơi nhếch mép. "Nhưng cũng không thể phủ nhận rằng không có lý do gì để tôi phải giấu giếm. Nếu Tôn Đạo chỉ đơn thuần vì sự thua cuộc mà đổ lỗi cho người khác, thì không phải hắn đang làm tổn hại đến danh tiếng của mình sao?"
Tôn Đạo tức tối, ánh mắt hắn sắc lạnh. "Cậu không thể nghĩ rằng chỉ cần thể hiện sức mạnh thì mọi chuyện sẽ được giải quyết. Tôi sẽ không buông tha cậu."
"Đó là vấn đề của bạn," tôi nói, giọng nói đầy thách thức. "Nhưng hãy nhớ rằng, nếu bạn muốn theo đuổi tôi, thì sẽ không dễ dàng đâu."
Lời nói của tôi như một đòn tấn công, không chỉ vào Tôn Đạo mà còn cả nhóm đệ tử xung quanh. Họ đã từng nghe danh tiếng của tôi, và bây giờ tôi đã chứng minh rằng tôi không phải là một kẻ yếu đuối. Dần dần, ánh mắt nghi ngờ trong nhóm đệ tử chuyển sang tôn trọng.
"Thế nào, Lưu Thiên?" Tôi hỏi, không che giấu sự kiêu ngạo trong giọng nói. "Bạn đã có thể thấy rõ rằng tôi không có gì để giấu. Vậy nên, hãy để những lời nói của Tôn Đạo chỉ là một trò hề."
"Rất tốt," Lưu Thiên thừa nhận, gương mặt của anh ta không còn lạnh lùng như trước. "Tôi nghĩ chúng ta có thể bỏ qua sự nghi ngờ này."
"Đúng vậy," tôi nói, nhìn thẳng vào mắt Tôn Đạo. "Hãy học cách chấp nhận thất bại của mình."
Một không khí nhẹ nhõm bao trùm nhóm đệ tử, và tôi biết rằng tôi đã thoát khỏi tình thế nguy hiểm. Tuy nhiên, tôi không quên rằng Tôn Đạo vẫn đang ở đây, có thể tìm cách phục thù. Nhưng bây giờ, tôi đã có sự hỗ trợ từ Lưu Thiên và các đệ tử khác. Họ sẽ không dễ dàng để một kẻ như Tôn Đạo tiếp tục làm loạn.
"Được rồi," Lưu Thiên lên tiếng, phá vỡ sự căng thẳng. "Chúng ta sẽ quay trở lại tông môn và kiểm tra tình hình."
Tôi gật đầu, nhưng trong lòng vẫn âm thầm chuẩn bị cho những gì sắp đến. Tôi biết rằng đây chỉ là một trận chiến nhỏ trong cuộc chiến lớn hơn, nơi tôi sẽ phải bảo vệ bí mật của mình và đối phó với những kẻ muốn làm hại tôi. Tôn Đạo có thể nghĩ rằng hắn đã thất bại hôm nay, nhưng tôi sẽ không để hắn có cơ hội thứ hai.
Updated 87 Episodes
Comments
sin bat ( SZ )
dth quá
2025-01-09
0