Tiết Khởi Di nghe lời đồng ý của chị, chỉ nhíu mày, bất cần đời ngửa người về sau, chân chống như có cũng như không, khi nhấp nhô ở ghế cao.
Tiết Mộ Tiêu nhìn không nổi nữa, nhắc nhở “Em ngồi cho đàng hoàng vào.”
“Biết rồi.” Tiết Khởi Di đáp, mặc dù không quá muốn nghe, nhưng lời anh cũng là lo lắng, Tiết Khởi Di đành ngoan ngoãn ngồi yên.
Về việc hôn sự, Tiết Tĩnh Y đã đồng ý, việc này vừa theo ý của cô, với cả Tiết Khởi Di không muốn gả bởi một cách củ chuối nhảm nhí như thế, còn với một kẻ chưa quen biết.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, vẻ mặt Tiết Khởi Di vẫn rất xấu xí, cô cười khẩy, nhìn thoáng qua Tiết Tĩnh Y, rồi nói “Điên khùng, việc vớ vẩn vậy cũng đồng ý. Mà đâu dễ gì người ta lại đánh chủ ý hợp tác với nhà mình, chắc chắn có ẩn tình.”
Tiết Tĩnh Y bả vai thoáng run rẩy, thấp thấp cúi gầm mặt, không tỏ vẻ gì.
Tiết Mộ Tiêu ho khan, ngầm bảo cô nhóc đừng có dùng lời công kích ức hiếp Tĩnh Y, lại cũng chỉ cảnh cáo mà không phải ngăn cản.
Bởi cũng là chị em ruột trong nhà, cũng không phải ngày một ngày hai mà Tiết Khởi Di nói như vậy, Tiết Tĩnh Y hẳn đã quen rồi, vậy nên Tiết Mộ Tiêu chỉ dừng ở ám chỉ, không hơn.
“Hừ.” Tiết Khởi Di đảo mắt, bộ dạng sống bất cần đời, không quá để ý tôn ti trật tự, mà cũng không hẳn hỗn láo.
Vừa rồi ý tứ trong câu kia là mắng Tiết Tĩnh Y ngu ngốc không dám trái ý bố mẹ, cũng vừa hỏi hắn rốt cuộc là tại sao.
Bởi vì hợp tác lần này là với nhà họ Hứa, Hứa gia, trong giới thượng lưu là đài cao vạn trượng, phàn cao khó với tới. Còn công ty mới lên sàn như Tiết Mộ Tiêu thật sự không có bất cứ cơ hội giao thoa nào, chợt ngày trước Hứa gia muốn ngỏ ý hợp tác lâu dài, với điều kiện là gả con gái nhà bọn họ cho con trai trưởng nhà Hứa gia.
Một là xung hỉ, hai là con của bọn họ đã đến tuổi để cưới vợ, ba là cần người yêu thương là chăm sóc, cuối cùng là bởi..... hợp mệnh.
Thật hoang đường.
Tiết Khởi Di “Cút, bà đây đéo gả.”
Tiết Khởi Di ban đầu nghe đến hôn sự đã cáu gắt phản đối, rồi biết đến lý do, tất nhiên không thể giữ mồm miệng, bởi vì Hứa gia quá đột ngột, cộng thêm việc con trưởng nhà họ Hứa quá kín tiếng, hoặc nên nói là tìm không được bất cứ thông tin nào ở trên mạng cả.
Tiết Khởi Di đem điện thoại thả lên trên bàn, bên trên là thông tin tra khái quát ở trên mạng về nhà họ Hứa, không có bất cứ đề xuất liên quan nào cần biết lúc này, Tiết Mộ Tiêu ấn tắt màn hình “Cứ như vậy quyết, Khởi Di, em bớt miệng lại một chút, ngày mai cùng chị đi lựa váy cưới, phu nhân họ đã lên lịch hẹn, ngày lành tháng tốt, cưới.”
Tiết Khởi Di vẻ nhìn chị, vẫn không phản ứng gì cả, cô phiền muộn nhíu mày, rồi nói “Nhanh đến như vậy? Thật sự ổn không, anh hai à, đây là bán em kiếm lợi đấy.”
“Muốn bị cắt tiền tiêu vặt thì tiếp tục.” Tiết Mộ Tiêu vẫn rất điềm đạm nói, vươn tay, hắn ghim nĩa lên miếng táo đã được gọt vỏ, * cạch, nặng nề âm thanh khi vật sắt chạm vào mặt đĩa sứ, tiếng rợn khẽ trượt dài, Tiết Khởi Di chột dạ mà rụt khẽ đầu, hành động vươn tay kéo lấy miệng tựa như kéo khóa kéo.
Bố mẹ xem như chuyện đã quyết, ai làm việc nấy, mẹ đã lên phòng em út xem em ấy có làm bài tập về nhà hay không, bố thì rời bàn đi xem báo, tiếng tivi phát âm thanh của bản tin thời sự. Chỉ còn ba anh em, Tiết Mộ Tiêu đi trước đứng lên “Anh còn việc, hai em đi ngủ sớm đi.”
“Tĩnh Y, em chuẩn bị. Đừng khiến anh thất vọng.”
“ .... vâng.” Im lặng đã lâu, Tiết Tĩnh Y lúc bấy giờ mới trả lời, âm thanh cô khàn khàn đến cực điểm, ẩn chứa trẫm trọng cảm xúc áp lực,
Tiết Mộ Tiêu thoáng dừng ánh mắt vài giây, ở chính hắn cũng không biết nên có loại cảm xúc gì, gác lại suy nghĩ, hắn vẫn về lại phòng làm việc trên lầu.
* Tít, tắc.
Âm thanh đồng hồ quả lắc chậm rãi vang vọng, hòa với âm thanh của tivi tại phòng khách.
Tiết Khởi Di xem điện thoại của chính mình, tay khác ưu nhã ăn tráng miệng, tay đong đưa cái nĩa, lay động một lúc, lát sau Tiết Khởi Di cũng về phòng, trước khi đi, còn cười nhạo một câu rằng.
“Đồ nhu nhược.”
“.....” Tiết Tĩnh Y bàn tay nắm chặt gấu váy, không phản ứng gì bởi câu châm chọc đó.
Nên nói là không để ý, hay là..... không thể phản bác lại được đây.
Nhu nhược, quả thật là vậy.
Cảm xúc đè nén lấy cơ thể rách nát của Tiết Tĩnh Y, lẳng lặng ngồi tại đó như một cái xác không hồn, chậm rãi, cơ thể cô chỉ run rẩy để có thể minh chứng rằng cô là người sống.
Mà, ai quan tâm đâu.
Updated 34 Episodes
Comments
Rui
ê mà hơi nhạt đấy nhá, cảm giác uất ức chưa tới, mà khắc nghiệt lại chưa đủ, kiểu.... nói chung là ko có uất nghẹn lắm, tg sợ độc giả buồn nên làm đại à 😂
2025-01-31
1
Hướng dương 🌻
ê ông bà già nhà này ko có tiếng nói trong gia đình à 😂 chả thấy hó hé j thế
2025-03-12
0
Hướng dương 🌻
m ko cưới thì chj m phải cưới thay còn j :")) rồi rốt cuộc nhỏ này là miệng cứng tâm mềm hay đơn giản chỉ là vì mẻ ngứa mồm nên thích thọc gậy bánh xe vậy thôi
2025-03-12
0