Nghịch Chuyển Thời Không ( Ma Vương Cuồng Sủng Thê)
Thành phố là nơi tập chung đông dân cư bởi lẽ con người chúng ta rất thích theo phong trào,rất thích hùa theo người ta đến thành phố lớn lập nghiệp,làm giàu.
Hôm nay không khí của thành phố lại pha thêm một chúc vị tươi mới như sắp đón chào một vị khách mộng du sau một chuyến lữ hành mệt mỏi. Mới chỉ là buổi sáng tinh mơ mà những tia nắng đã bắt đầu lan tỏa ở khắp mọi nơi, cũng chiếu lên từng thân ảnh bận rộn qua lại,làm tăng thêm sự nhộn nhịp rộn rã, tăng lên nhịp điệu sống của chốn thành đô sa hoa trụy lạc .
Từ bến xe Miền Tây hai thân ảnh chật vật trông không rõ hình dáng cùng nhau đi ra, trộn lẫn giữa đám đông hai thân ảnh vẫn nổi bật dị thường với làn da ngâm đen,với bộ quần áo có hơi cũ kĩ quê mùa, với hai chiếc mắt kính xấu xí che lấp cả khuôn mặt , trên vai họ là hai chiếc ba lô có hơi ngả màu do dư âm của năm tháng để lại .
Nhìn gần hơn, hiện ra trước mắt chúng ta là hai cô gái với hai gam màu sắc khác nhau, bên phải là một cô gái có tóc hơi xoăn ,máy tóc cháy nắng được cột đuôi ngựa bồng bền qua lại theo gió. Cô bận trên người quần jean và một chiếc áo thun xanh có nhiều hình ngọn lữa trông rất lạ mắt, cô độ khoảng 17 tuổi cao 1m75 thân hình thon dài với những đường cong gợi cảm của tuổi mới lớn, bên trái cô, cũng là một cô gái rất trẻ, cô ấy mang một chiếc quần jean tương tự cô gái đầu tiên chỉ là áo thun cô mặt là một màu đỏ rực lửa với nhiều hình giọt nước long lanh sống động, nhìn vào cứ như chúng đang vũ động, từng giọt, từng giọt nhỏ xuống ,cô gái này có một mái tóc xuông dài xinh xắn, với gam màu đen bóng lưỡn làm thích mắt người nhìn.
Thân hình đẹp là thế, mái tóc ưa nhìn là thế, chỉ là hai người họ điều mang trên người làn da ngăm đen đến dọa người, người sau đen hơn người trước, người khác nhìn vào họ chưa được vài giây đã hoảng sợ dời mắt , ở quê hai người họ được biết với biệt danh là cặp song sinh xấu xí ,hễ họ đi đâu cũng điều bị chỉ trích ,chê cười, thậm trí bạn bè của họ còn dùng những câu nói thô tục để dè biễu, châm biếm họ.
Cô gái đi đầu tên là Sơn Như Ý, cô còn lại gọi là Sơn Như Tuyên, hai người từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau ,làm gì cũng cùng nhau,tuổi tác bằng nhau, cao ngang nhau lại có gương mặt và làn da giống y như nhau nên đi đâu điều bị hiểu lầm là chị em sinh đôi , thật ra họ giống nhau cũng không có gì lạ, bị hiểu lầm cũng là bình thường bởi mẹ của Ý là chị gái của mẹ Tuyên, cha của Ý cũng là anh trai cha của Tuyên, hai người họ lại sinh cùng một năm và lại có cùng sở thích như nhau.
Tuyên là một cô gái rất lạnh lùng, ích nói, ghét tiếp xúc với người lạ, đặc biệt cô rất ghét con trai, từ nhỏ đến lớn ngoài Ý ra Tuyên chưa từng nói chuyện dài dòng và hợp Ý với ai dù có là anh trai hay là những người thân khác trong gia đình, tuy nhiên khác với vẻ bề ngoài nội tâm Tuyên rất phong phú cô rất thích bí mật yy người ta trong đầu những lúc rảnh rổi, những lúc nghỉ ngơi và những lúc cô thấy thích ( tác giả : yy có nghĩa là bóc phét, suy nghĩ lung tung, nói chung là những bình luận bí mật của người nào đó về thứ mình thích thú )
Còn về Như Ý cô nàng này trái ngược hẳn với Tuyên, cô vừa nghịch ngợm vừa nói nhiều lại rất hay cười và vui tính, có đôi lúc có hơi điên rồ và cũng rất nóng nảy những lúc ấy chỉ duy nhất có Tuyên mới trị được cho nên hai người họ vô cùng thân nhau, tuy là hai tính cách khác nhau nhưng bù trừ và luôn hộ trợ cho nhau, tình cảm và độ nhạy bén của họ có đôi lúc là rất sắc sảo, có đôi lúc rất là ăn ý ,tâm linh tương thông, mẫn cảm hơn cả những cặp song sinh thật sự .
Đến được thành phố niềm mơ ước của bao đứa trẻ nông thôn, Như Ý như vỡ òa trong niềm hạnh phúc, cô sung sướng reo lên:
- oa, Thành phố ta bắt đầu ngửi được hơi thở của mi rồi, ôi cái hơi thở của sự tự do, hơi thở của cuộc sống độc thân tiêu diêu tự tại ...hắc hắc hắc...
Vừa nói cô vừa nhắm mắt ngửa đầu lên trời hít thở, bộ dạng tung tăng hắc hắc cười không khác gì đứa trẻ lên ba vừa nhận được một viên kẹo ngọt thơm ngon.
-"tự do ,tiêu diêu tự tại, sao mình chẳng ngửi được nhỉ, thay vào đó mình lại ngửi được mùi của vất vả, chật vật, mùi khó ngửi của không khí nhiễm độc và còn mùi của cả những sự toan tính lừa lộc, hây, có phải mình ....suy nghĩ hơi nhiều không ..." Tuyên vừa nhìn Như Ý vừa lo âu suy nghĩ cuối cùng đành đi đến vỗ vai Ý rồi nói:
- Đi thôi, trước phải tìm phòng trọ đã,, nếu không tụi mình đêm nay phải ngủ ngoài đường đấy, đừng có đứng đây mà mộng mơ hão huyền nữa .
- A nha nha, đi thì đi, mặt bà làm gì mà căn ra thế, mà bà có biết đường đi không đấy.
Như chợt nhận ra nhiệm vụ quan trọng Như Ý bắt đầu thao thao bất tuyệt đuổi theo Tuyên, vừa nghịch ngợm hỏi vừa đá chân sáo vu vơ qua lại
- đường đi, giờ này bà còn suy nghĩ lạt đường, đừng quên chúng ta là chốn nhà đi đấy, là đang chạy chốn đấy .
Updated 55 Episodes
Comments
Kim Duyên
căn hay căng!
2021-01-13
1