[RhyCap] Dáng Vẻ Người Anh Yêu
Chapter 2: Bóng tối
Nguyễn Quang Anh
Mắt… mắt tôi…
anh thì thầm, bàn tay yếu ớt đưa lên khuôn mặt, nhưng mọi thứ chỉ còn là bóng tối.
nvp 2
có người bị nạn, gọi cấp cứu đi
Bên tai anh vang lên những âm thanh hỗn loạn, nhưng tất cả dần trở nên xa xôi.
Nguyễn Quang Anh
người mình mất cảm giác rồi
Quang Anh chỉ còn cảm nhận được cơ thể mình lạnh buốt, một nỗi đau mơ hồ bủa vây lấy anh.
Những hình ảnh cuối cùng trong đầu anh là đôi mắt của mẹ, những giọt nước mắt bà rơi khi tiễn anh lên thành phố.
Nguyễn Quang Anh
mẹ ơi... con trai mẹ
Nguyễn Quang Anh
Mẹ… con không muốn thế này…
Anh lẩm bẩm, giọng khàn đặc trước khi ý thức hoàn toàn chìm vào hư vô.
Khi Quang Anh tỉnh dậy, anh nghe thấy tiếng máy móc bíp bíp đều đều bên tai.
Nguyễn Quang Anh
"mình chưa chết sao?"
Nguyễn Quang Anh
"tch.. cũng may mắn"
Có tiếng nói chuyện thấp thoáng, nhưng anh không nhận ra ai.
Anh cố mở mắt, nhưng trước mắt anh chỉ là một màu đen đặc quánh.
Nguyễn Quang Anh
Bác sĩ, sao tôi không nhìn thấy gì cả?
Giọng anh khản đặc, hơi thở nặng nè , mắt anh bị quấn lớp băng dày đặc
giọng nói dịu dàng vang lên bên tai
Bác Sĩ
Cậu Quang Anh, chúng tôi rất tiếc.
Bác Sĩ
Cú va chạm đã gây tổn thương nghiêm trọng đến dây thần kinh thị giác của cậu.
Bác Sĩ
Chúng tôi đã làm mọi cách, nhưng… thị lực của cậu không thể hồi phục.
Mọi thứ như sụp đổ. Quang Anh không tin nổi vào tai mình.
Nguyễn Quang Anh
anh...anh nói cái gì
/ôm đầu/
đôi mắt chính là tất cả, không có nó làm sao anh có thể ghi viết nhìn nhận mọi thứ. Làm sao anh có thể tiếp tục sống trong bóng tối này
Nguyễn Quang Anh
tôi không tin
bản lyrics anh vừa lên demo đã chẳng còn thấy nét viết chau chuốt thêm nữa
Nguyễn Quang Anh
Không… không thể nào!
Anh hét lên, cố vùng vẫy nhưng cơ thể anh quá yếu.
Nước mắt chảy dài trên gương mặt, nhưng anh không còn cảm nhận được gì ngoài sự đau đớn tột cùng.
Hiếu nghe tin anh bị tai nạn lập tức phi thẳng đến phòng bệnh
Trần Minh Hiếu
bác sĩ cho tôi vào thăm cậu ấy
Bác Sĩ
xin lỗi anh, bệnh nhân có yêu cầu không muốn ai làm phiền
Bác Sĩ
anh vui lòng quay lại lúc khác nhé
Y tá
phải đó anh về đi
/đưa bệnh án/
Y tá
bệnh nhân đang kích động lắm
Hiếu nhận từ tay y tá tệp hồ sơ bệnh án của anh mà tay run run
Trần Minh Hiếu
không...không thể nào
Hiếu không tin vào mắt mình siết chặt lấy hồ sơ bặm môi kìm nén nước mắt
Trần Minh Hiếu
được rồi..tôi đi về lúc khác lên thăm
Hiếu lủi thủi đi về chân như muốn khuỵu xuống từng bước, bác sĩ cũng phải tặc lưỡi lắc đầu xót xa
Khi bóng tối trở thành thế giới duy nhất, Quang Anh nhận ra bản thân mình lạc lõng đến đau đớn.
Những ngày đầu sau tai nạn, anh cố gắng thích nghi. Nhưng càng cố, anh càng nhận ra sự bất lực đang bủa vây, siết chặt lấy tâm hồn mình.
Nguyễn Quang Anh
/làm đổ ly nước/
anh cáu gắt phát tiết lên bản thân
Nguyễn Quang Anh
mẹ mày ăn hại..sao mày ăn hại vậy
anh bất lực cầm lấy mảnh sành định kết thúc đời mình
nhưng chút lí trí cuối cùng không cho phép anh làm điều đó
Mỗi sáng thức dậy, điều đầu tiên Quang Anh cảm nhận là chiếc giường cứng cáp dưới lưng, mùi thuốc khử trùng quen thuộc và một màu đen vô tận.
Anh vươn tay, chạm vào khoảng không, nhưng không gì trả lời anh ngoài sự trống rỗng.
ánh nắng bình minh rọi vào cơ thể anh
Nguyễn Quang Anh
ánh sáng đó...mình không còn được thấy nữa
Anh từng yêu thích ánh sáng ban mai tràn qua cửa sổ, từng vẽ lại khoảnh khắc ấy bằng những nét cọ đầy sức sống.
Nhưng giờ đây, anh không thể nhìn thấy bất kỳ tia sáng nào.
Không có bầu trời xanh, không có những sắc màu rực rỡ, chỉ còn một bóng tối lạnh lẽo bao phủ cả thế giới của anh.
Din
Captain boy bay đến đeyyy
Comments
Iồn
huhuhu cảm động vãi l😭😭//lau nước mắt nước mũi tèm lem//
2025-01-27
1
Người Yêu Quang Hùng
em quyết định rồi mỗi ngày em sẽ đọc một chap
2025-02-07
1
𝗣𝗲𝘁𝗲𝗿 𝗰𝘂̉𝗮 𝗷𝘀𝗼𝗹.
lần đầu thấy fic nào v á thú dị 🥰
2025-02-27
6