[RhyCap] Dáng Vẻ Người Anh Yêu
Chapter 16: Tuyết
Din
tui thíc VN có tuyết dc ch☺️
Tuyết rơi ngoài cửa sổ. Anh nhớ có lần Captain từng nói rằng cậu thích tuyết, nhưng lại sợ lạnh
Captain
Nếu sau này chúng ta cùng ngắm tuyết, em sẽ quấn chăn kín mít như một con sâu.
Quang Anh bật cười. Một nụ cười méo mó, đầy chua chát.
Nguyễn Quang Anh
"chẳng còn sau này nữa"
Nguyễn Quang Anh
/khoác áo, lặng lẽ ra ngoài/
Bước chân anh vô thức dẫn đến bệnh viện.
Phòng bệnh của Captain ngày trước vẫn còn đó. Nhưng bên trong, đã không còn ai.
Chỉ là một căn phòng trống trơn, giường trắng, chăn trắng, tất cả đều sạch sẽ đến mức không còn dấu vết của người từng ở đây.
Nguyễn Quang Anh
/đứng đó thật lâu/
Mãi đến khi một y tá đi ngang qua, nhận ra anh
Y tá
Anh là người nhận giác mạc phải không?
Y tá
Mắt anh… đã hồi phục tốt chưa?
Nguyễn Quang Anh
Ừm, rất tốt.
Nguyễn Quang Anh
Nhưng… tôi vẫn không thấy được người tôi muốn thấy nhất
Anh không biết mình đã đi bao lâu, chỉ biết khi dừng lại, trước mặt là một quán cà phê nhỏ ven đường.
Nơi này, anh từng đến với Captain.
Không gian quán vẫn vậy, mùi cà phê vẫn thoang thoảng trong không khí
Chỉ là bàn góc trong cùng – chỗ họ từng ngồi – giờ trống không.
Anh gọi một ly trà nóng, loại mà Captain thích nhất.
Nguyễn Quang Anh
Cảm ơn… À không, em có thể lấy thêm một ly nữa không
nvp
dạ quý khách đợi một lát
Một lát sau, hai ly trà nóng được đặt xuống trước mặt anh
Nguyễn Quang Anh
/nhẹ nhàng đẩy một ly về phía đối diện/
Nguyễn Quang Anh
Captain, uống đi, vẫn là vị cũ đó
Đáp lại anh, chỉ có hơi ấm mong manh tỏa ra từ ly trà, và khoảng trống vô hình phía bên kia bàn
Anh đã sống một năm với đôi mắt của Captain, nhìn ngắm thế giới mà cậu từng muốn thấy.
Nguyễn Quang Anh
Captain, anh đã cố gắng sống tốt như em mong muốn, nhưng…
Nguyễn Quang Anh
Nhưng anh không thể quên em, không thể thôi đau đớn.
Nguyễn Quang Anh
anh thật sự...rất nhớ em
Anh đưa tay chạm vào ly trà đã nguội lạnh trước mặt, khóe môi khẽ cong lên trong một nụ cười nhạt.
Nguyễn Quang Anh
Captain, em từng nói muốn ngắm tuyết, nhưng lại sợ lạnh.
Nguyễn Quang Anh
Giờ đây tuyết rơi rồi, nhưng em không còn ở đây nữa.
Nguyễn Quang Anh
Nếu em ở đây
Nguyễn Quang Anh
em sẽ lại quấn chăn kín mít, đúng không?
Không có câu trả lời. Chỉ có một khoảng lặng dài đằng đẵng.
Nguyễn Quang Anh
/hít một hơi sâu, rồi đứng dậy/
Bước chân anh vô thức rời khỏi quán, bước đi giữa màn tuyết trắng xóa
Đêm nay, phố xá vẫn đông người. Ai cũng có một điểm đến, một người chờ đợi.
Chỉ riêng anh là lạc lõng giữa dòng người tấp nập.
Anh không biết mình đã đi bao xa, chỉ biết khi dừng lại, trước mặt là con đường nơi tai nạn từng xảy ra
Nguyễn Quang Anh
/đứng lặng/
Gió đêm lạnh buốt lướt qua gò má.
Anh nhớ lại ngày hôm đó, khi máu loang đầy mặt đất, khi ánh sáng cuối cùng vụt tắt khỏi đôi mắt anh. Và rồi, giữa bóng tối, anh gặp được Captain.
Nguyễn Quang Anh
Captain...
Nguyễn Quang Anh
Captain… nếu em còn ở đây, hãy cho anh một dấu hiệu… dù chỉ là một giấc mơ
tiếng chuông điện thoại cắt ngang dòng suy nghĩ
Nguyễn Quang Anh
📲em nghe chị
Mỹ Duyên
📲 Mày đang đâu thế hở em?
Nguyễn Quang Anh
📲 đi dạo một chút thôi
Mỹ Duyên
📲 đêm hôm đi dạo bị dở hơi à
Mỹ Duyên
📲 về ngủ sớm mai bay sang Nhật này
Nguyễn Quang Anh
📲em về liền đó, chị không cần chờ cửa đâu
Nguyễn Quang Anh
em về rồi /lững thững/
Mỹ Duyên
mai 15h chiều ở Tokyo
Nguyễn Quang Anh
sao nay chị nhận show xa vậy
Nguyễn Quang Anh
/tháo giày/
Trần Minh Hiếu
tao á /đi ra/
Trần Minh Hiếu
sẵn đón thằng Hùng
Nguyễn Quang Anh
riết tưởng mày ông nội tao không
Trần Minh Hiếu
khi nào ra mv đầu tay
Trần Minh Hiếu
suốt ngày demo
Trần Minh Hiếu
xong quăng đấy
Nguyễn Quang Anh
sợ thất bại như mấy lần trước
Mỹ Duyên
/vỗ vai an ủi anh/
Mỹ Duyên
thất bại là mẹ thành công mà
Mỹ Duyên
tài năng của em sẽ sớm được mọi người công nhận thôi
Mỹ Duyên
chị tin chắc chắn, em chị giỏi nhất /giơ like/
Nguyễn Quang Anh
cảm ơn chị
Comments
Tớ là Bờ Lèee
tác giả đừng cho nhiều nv ở ngoài vô đc hong tại sợ găp notp ấy ạ 🥹
2025-01-31
1
𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲ᥫ᭡
ủa rồi gọi 2 ly cafe ra rồi hỏng uống🥰
2025-01-31
2
𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲ᥫ᭡
tui ghét anh ròi đó,ai mượn chết chi sống lại coi😾
2025-01-31
1