Như đã nói 2 người đã trở về trạng thái xa lạ như thường ngày.
Tôi thì vẫn đi dạo bộ trên đường ở thành phố Tokyo quen thuộc này thì tôi tình cờ bắt gặp cô đang ở khu trung tâm mua sắm.
"Nè cậu định bám đuôi theo tớ à?"
Tôi chỉ liền xì 1 tiếng và nói:
"Bộ mặt tao trông giống như 1 thằng biến thái nào đi bám đuôi nữ sinh rồi dở trò à?"
Tôi nhìn giỏ hàng của cô cũng để ý cô mua tất cả mọi nguyên liệu rau củ quả và đi kèm với 1 cuốn tiểu thuyết ngôn tình.
"Xì! Đúng là lũ chúng mày mơ mộng hão huyền!"
Thấy tôi nói như thế thì cô cũng chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt ngán ngẩm và nói 1 cách lạnh lùng:
"Tôi mua gì thì đó là việc của tôi không cần cậu phải phán xét!"
Tôi lập tức đáp trả lại cô:
"Thế thì tao nói gì về mày thì đó là việc của tao! Với lại mày để cuốn sách trên đầu giỏ hàng như vậy thì kiểu gì cũng bị người lớn nói cho là phải, đã ngu lại còn không biết điều!"
Tưởng rằng cô ấy sẽ nói tiếp về tôi nhưng khi cô nhìn lại giỏ trên tay mình thấy cuốn sách mình mới mua để ở trên đầu thì cô cũng cảm ơn tôi 1 cách lúng túng:
"Ư ừm! Cảm ơn cậu."
Vừa chưa nói gì thì bỗng nhiên từ đâu xuất hiện mấy thanh niên to lớn khuôn mặt toàn những vết sẹo, tay thì lộ ra những vết săm hình con hổ ở sau lưng liền cố gắng quyến rũ cô:
"Này cô em xinh đẹp! Em có muốn làm người yêu anh không?"
Tôi thấy cô đang bị mấy thanh niên kia chuẩn bị có ý đồ xấu với cô theo phản xạ tôi lao vào sút cho 1 tên 1 cước thẳng mặt luôn.
"Cậu! Đang làm gì vậy asentry?"
Chứng kiến cú tung cước đầy uy lực khiến cho cô phải sợ hãi, lúc đó tôi liền ôm trầm lấy Toki và nói:
"Tao nói cho rõ đây! Cô gái này là vợ tao chúng mày thử động vào 1 cọng lông của nó xem! Cú đá đó là lời cảnh báo của tao với chúng mày đấy! Khôn hồn thì mau cút đi!"
"Mày ghê gớm nhỉ? Anh em đâu lên!"
Ngay lập tức 2 thanh niên còn lại xông lên tấn công tôi. Tôi xông lên tấn công không chút do dự họ tung những cú đấm thẳng vào người tôi và tôi đáp trả lại
Sau 1 lúc đánh nhau người 3 thanh niên thì buộc phải rút lui vì bị tôi đánh cho tàn tạ, nhưng tôi thì cũng chả khấm khá hơn là mấy với những vết bầm tím trên mặt và vết chảy máu ở miệng.
Toki khi thấy tôi đang nằm gục ngã ở dưới đất, cô liền chạy đến đỡ tôi dậy.
"Cậu không sao chứ asentry?"
"Phụt" tôi liền nhổ nước miếng bị dính máu xuống đất.
"Tao không mượn mày thương hại!" Tôi liền nói với Toki nói với tôi một cách lạnh lùng và tức giận. Sắc mặt của cô trở nên rất lo lắng với đôi mắt màu mây trắng đang chớp chớp rơi lệ.
"Thiệt tình cậu đang thương tích đầy mình kia kìa!"
"Mày lo cho tao làm gì vậy Mizuha?"
Cảm xúc của cô ấy có thể nói là rất lo lắng và sợ hãi khi thấy tôi đang bị thương tích đầy mình khi tôi đã cố gắng bảo vệ cho cô ấy.
"Tớ thật sự rất xin lỗi cậu vì đã khiến cậu thành ra thế này."
Lúc đó cô tự dằn vặt rằng giá như lúc đó cô đã hô hoán gọi người đến hoặc là chạy đi báo công an thì mọi chuyện đâu có thành ra thế này.
Nhưng làm gì có chứ giá ở đây trước cái hiện thực trớ trêu vì bảo vệ cho cô mà cậu ấy đã phải chịu đựng những đau đớn thế này.
"Tao đã bảo với mày là mày không cần phải xin lỗi tao rồi mà."
Tôi liền hất tay cô ra tự mình đi bộ rời khỏi khu trung tâm mua sắm rồi trở về khu chung cư. Nhưng cô vẫn cứ thế mà đi theo tôi trở về đó.
Tôi cứ thế mà im lặng mà đi nhưng càng đi cô đi theo tôi càng gần tôi không chịu đựng được nữa liền quát:
"Tao tức với mày lắm rồi đấy! Đừng có đi theo tao nữa!"
"Tại vì cậu bị thương tôi rất lo lắng cho cậu với lại..."
Tôi tức giận quát tháo cô:
"Lại cái con khỉ nhà mày! Bám dai như đỉa!"
Nhưng khi tôi đi được 1 lúc thì bỗng nhiên đầu óc tôi đang quay cuồng dữ dội, đầu đau như búa bổ. Cảm như thể tôi đã bị mất dần đi ý thức của mình vậy.
"Đầu mình bị làm sao thế này? Chóng mặt quá?"
Tôi đã bị cơn chóng mặt đã chiếm hữu bộ óc của tôi và không thể điều khiển được cơ thể của mình.
"Asentry! Asentry!" Cô vừa chạy đến vừa thốt lên.
"To - Ki" Tôi thều thào bằng 1 giọng nói rất yếu ớt. Rồi ngã gục xuống đất trong lớp tuyết máu của tôi đang chảy hòa vào lớp tuyết.
Chỉ thấy 1 màn đêm u tối tôi cảm nhận có gì đó đang rất ấm ở tai. Khi tôi mở mắt tỉnh dậy thì tôi đã nằm trên đùi của cô nàng hoa khôi Toki Mizuha rồi.
Tôi ngại ngùng đỏ mặt khi lần đầu tiên được thưởng thức 1 thứ mà bao nhiêu bọn con trai đều mong muốn.
"Ư ừm! To - ki! Toki!"
"Hình như là cô ấy đang ngủ rồi" tôi nghĩ thầm trong đầu.
Đúng là rất mệt mỏi thật. Tôi quyết định sẽ nằm thêm 1 lúc nữa.
Tiếng gió lạnh hiu hiu nhẹ nhàng cả hai đứa chúng tôi đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Comments