Chương 6

Đêm hôm đó, Quang Anh không thể ngủ được.
Những lời của Duy cứ lặp đi lặp lại trong tâm trí anh.
"Cậu ấy yêu tôi nhiều hơn tôi yêu cậu ấy. Và điều đó… đã giết chết cậu ấy."
Anh nhìn ra cửa sổ, biển vẫn lặng như tờ, nhưng có gì đó trong không khí khiến anh cảm thấy bất an.
Không thể chịu nổi cảm giác này, Quang Anh khoác áo rồi bước ra ngoài.
Khi đi ngang qua hiên nhà Duy, anh thấy cậu vẫn ngồi ở đó, nhìn ra biển với ánh mắt xa xăm.
Duy không quay sang, nhưng vẫn cất giọng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cũng không ngủ được à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[thì thầm]
Quang Anh dừng lại, đứng bên cạnh cậu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi cứ nghĩ mãi về những gì cậu nói.
Duy nhếch môi, nhưng nụ cười đó đầy chua xót.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu anh đã biết hết rồi, chắc cũng nghĩ tôi là một kẻ tệ bạc, đúng không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[lắc đầu]
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không nghĩ vậy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng tôi cảm thấy…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu vẫn còn giấu một điều gì đó.
Duy im lặng hồi lâu, rồi bất ngờ đứng dậy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đi theo tôi.
⚡🐑
Duy dẫn Quang Anh đến một nơi mà anh chưa từng đặt chân đến trước đây—một bãi đá nằm xa khu dân cư.
Ở đó có một cây cổ thụ già, rễ cây chằng chịt ôm lấy những tảng đá lớn.
Duy dừng lại, ngước nhìn lên những nhánh cây trơ trọi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đây là nơi tôi và Khải thường ngồi mỗi tối.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[giọng trầm thấp]
Quang Anh nhìn quanh, cảm nhận được sự tĩnh mịch kỳ lạ của nơi này.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì sao cậu dẫn tôi đến đây?
Duy không trả lời ngay.
Cậu bước đến một tảng đá lớn, đưa tay chạm nhẹ lên đó, như thể đang nhớ lại điều gì.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đêm đó, sau khi cãi nhau…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi đã bỏ đi.
Giọng cậu lạc đi trong tiếng gió.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi để Khải một mình ở đây.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khi tôi quay lại…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu ấy đã biến mất.
Quang Anh cảm thấy tim mình đập mạnh hơn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu có nghĩ rằng…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khải đã tự mình ra biển không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[siết chặt tay, ánh mắt đau đớn]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không biết.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng cậu vẫn cảm thấy có lỗi, đúng không?
Duy cười khẽ, nhưng nụ cười ấy đẫm sự dằn vặt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lẽ ra tôi không nên bỏ cậu ấy lại một mình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lẽ ra tôi nên nói với cậu ấy rằng…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi vẫn quan tâm.
Một cơn gió mạnh thổi qua.
Bỗng nhiên, từ phía xa, một âm thanh vang lên giữa tiếng sóng biển.
Một giọng nói khẽ khàng, như gió lùa qua tai: "Duy…"
Cả hai người đều sững lại.
Duy quay phắt về phía bãi biển, đôi mắt mở to.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu ấy…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[thì thầm]
Quang Anh cũng nghe thấy.
Một giọng nói mơ hồ, nhưng không lẫn vào đâu được.
Nó đến từ biển.
Anh nuốt khan, lùi lại một bước.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta… nên đi thôi.
Nhưng Duy không nhúc nhích.
Cậu nhìn chằm chằm ra biển, như bị thôi miên.
"Duy… Cậu đã quên tôi rồi sao?"
Lần này, giọng nói ấy rõ ràng hơn.
Không còn là tiếng gió, mà là một giọng nói thật sự, vọng ra từ giữa những con sóng.
Duy run lên.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không… Tôi không quên cậu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[giọng lạc đi]
Một đợt sóng vỗ mạnh vào bờ, nước bắn lên đến tận chỗ họ đứng.
Gió đột nhiên thổi mạnh hơn, khiến những cành cây rung lên như muốn gãy.
Và rồi…
Từ giữa biển, một bóng người mờ ảo dần hiện ra.
Quang Anh chết sững.
Đó là một chàng trai, mái tóc đen ướt sũng, quần áo rũ rượi.
Khuôn mặt không rõ nét, như bị màn sương che phủ.
Nhưng đôi mắt… đôi mắt ấy chứa đầy oán hận và đau thương.
Khải
Khải
Duy…
Khải
Khải
Tại sao cậu lại để tôi đi?
Khải
Khải
[thì thầm]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[run rẩy, lùi lại một bước]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không muốn cậu đi…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không—
Giọng nói của Khải vang lên, lần này mạnh mẽ hơn.
Khải
Khải
Cậu đã hứa sẽ không rời xa tôi.
Bỗng nhiên, sóng biển dâng cao.
Một cơn gió mạnh quật qua, gần như đẩy họ ngã xuống.
Quang Anh cảm thấy hơi lạnh lan khắp cơ thể, như thể có một bàn tay vô hình đang chạm vào anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chúng ta phải rời khỏi đây!
Nhưng Duy vẫn đứng im, đôi mắt hoảng loạn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi xin lỗi, Khải…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi thật sự xin lỗi…
Bóng người kia không biến mất.
Nó tiến gần hơn, đôi mắt sâu thẳm như đại dương đen.
Khải
Khải
Cậu có biết…
Khải
Khải
Tôi đã chờ đợi bao lâu không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[lắc đầu, nước mắt rơi xuống]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không biết…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi thật sự không biết…
Một bàn tay lạnh buốt vươn ra từ giữa những con sóng, như muốn kéo Duy xuống biển.
Quang Anh hoảng sợ, lập tức kéo tay Duy giật lùi lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng nhìn nữa!
Duy chớp mắt, như bị đánh thức khỏi cơn mộng mị.
Bóng hình của Khải bỗng dưng trở nên mờ nhạt hơn, nhưng đôi mắt vẫn đau đáu nhìn họ.
Khải
Khải
Duy…
Khải
Khải
Hãy nói cho tôi biết…
Khải
Khải
Lẽ ra cậu đã chọn tôi…
Khải
Khải
Đúng không?
Khải
Khải
[thì thầm]
Duy không trả lời.
Gió lặng dần.
Sóng cũng ngừng lại.
Nhưng trong không khí vẫn còn vang vọng tiếng nức nở từ biển cả.
Khải nhìn Duy thêm một lúc lâu, rồi cơ thể cậu ta dần tan vào làn nước.
Câu hỏi ấy vẫn chưa có lời đáp.
Duy khuỵu xuống nền cát, hai bàn tay siết chặt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không biết…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không biết nữa…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[thì thầm]
Quang Anh quỳ xuống bên cạnh, đặt tay lên vai cậu.
Dưới bầu trời đêm, biển vẫn thì thầm.
Nhưng lần này, nó không còn chỉ là một câu chuyện xa xưa…
Mà là một bí ẩn chưa có lời giải.
Hot

Comments

thv (tyu_h)💤💫

thv (tyu_h)💤💫

Quan lay nhau nhu song dap diu

2025-02-13

3

thv (tyu_h)💤💫

thv (tyu_h)💤💫

Anh la gio em thuy trieu

2025-02-13

2

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play