Xuyên Nhanh: Ánh Trăng Sáng Vằng Vặc Trong Đôi Mắt Người
﹝Tích tích tích ~﹞
﹝Linh hồn xác nhận du nhập....
—— hoàn thành!﹞
﹝Mục tiêu thế giới cung cấp: Khí vận chi tử
—— Nam chính.﹞
﹝Nhiệm vụ yêu cầu:
①. Hoàn thành cốt truyện.
②. Công lược nhân vật được chỉ định.
③. Nghiêm cấm hành vi thay đổi cốt truyện và OOC.
④. Thu thập mảnh hồn tan vỡ của thủ tịch đại nhân.﹞
﹝Cốt truyện: ....﹞
﹝Bối cảnh: Hiện đại, hào môn, trọng sinh, sảng văn, vả mặt, công sở, gia thế hắc đạo, ngược luyến tàn tâm, ngược thân ngược tâm, thế thân, hôn nhân, truy thê hỏa táng tràng....﹞
﹝Thời gian cốt truyện chính khởi động.﹞
﹝—— 4 tháng sau﹞
﹝Thời gian thả xuống: 4 tháng trước khi cốt truyện diễn ra﹞
﹝Thông tin cơ bản:
Nguyên chủ: Dư Yến Tranh.
Người sắm vai: Thẩm Dịch.
Mục tiêu nhiệm vụ: ( Nam chính) —— Tô Giang Khởi.﹞
﹝Các thông tin khác tạm thời không thể cập nhật, không quyền hạn truy cập﹞
﹝Không quyền hạn truy cập﹞
﹝Không quyền hạn truy cập﹞
﹝Lỗi﹞
﹝Đã phát hiện lỗi﹞
﹝Lỗ hỏng đã được vá lại.﹞
﹝Lỗi đã được xác minh.﹞
﹝.....﹞Tiếng nói tạm dừng một khắc, nó phát giác có điểm gì đó không thích hợp. Không có lời nào hoài nghi về nhiệm vụ, đáp lại hay nghi hoặc hỏi từ ký chủ, im lặng đến mức bất thường.
Hệ thống trung gian, là thứ được liên kết giữa hệ thống chính và kí chủ lúc bấy giờ được đẩy lên.
Sau đôi ba giây ngờ ngợ, hệ thống trung gian mới chú ý đến những con số biểu hiện cho giá trị sinh mệnh của người sắm vai đang dần rơi xuống với tốc độ nhanh đến chóng mặt.
Nếu bây giờ Thẩm Dịch không tỉnh lại thì nhiệm vụ còn chưa trông thấy như thế nào, bản thân Thẩm Dịch đã bị bài xích và trở về điểm xuất phát.
Bởi vậy cho nên trong toàn bộ quá trình từ tổng cục xuyên đến thế giới, những người thi hành nhiệm vụ luôn phải còn một tia tỉnh táo nếu muốn giữ lại mảnh hồn không bị ý chí thế giới bài xích.
﹝Kí chủ Thẩm Dịch, anh có còn khỏe không, mau mau giữ thanh tỉnh!﹞Nó hoảng loạn kêu gọi tên của Thẩm Dịch, đối với một khởi đầu gian nan như thế này, hệ thống trung gian cho đến tận bây giờ mới phát hiện sự bảo hộ giữa kẻ tội đồ và nhân viên chính quy có bao nhiêu khác biệt.
Hệ thống trung gian hốt hoảng kêu lên,﹝A a a a a, anh kí chủ đừng có chết a!!!﹞
﹝Các thông số duy trì sinh mệnh đang suy giảm﹞
﹝Cảnh báo! Cảnh báo!﹞
﹝Vòng bảo hộ đang bị tấn công!﹞
﹝Cảnh báo! Cảnh báo!﹞
﹝....﹞
Một chuỗi dài những âm thanh máy móc đinh tai nhức óc, nó liên hồi đưa ra các cảnh báo và âm thanh dữ dội hòng đánh thức linh hồn Thẩm Dịch vẫn còn đang trong khoảng lặng.
‘Ư....’ anh cố gắng gượng phản ứng lại.
Cái cảm giác khốn đốn cực kỳ, chật vật và khó chịu, tựa như cơ thể đang bị nhấn chìm trong biển đen vô tận.
Ý thức muốn buông lỏng, xuôi lạc về dòng, chênh vênh giữa việc đi và ở.
‘Ồn ào quá đấy....’ Âm thanh anh lúc bấy giờ mới được cất lên.
Thẩm Dịch sau khi đáp lại tiếng gào thất thanh kia của hệ thống, nhưng tiếng nói ấy quá bé, vô lực và chẳng chen được vào thanh âm của hệ thống trung gian.
Không những không cản ngăn được thứ tạp âm không phân biệt rõ sống mái kia, mà khi hệ thống phát hiện Thẩm Dịch thanh tỉnh, lại càng làm nó vui mừng đến ồn ào, quả là cố tình muốn tức chết anh!
“Xẹt ——”
Tiếng điện nhiễu tạp thẳng vào đại não.
‘Mày im lặng ngay!’ Thẩm Dịch quát ầm lên, âm thanh yếu ớt, tuy rất nhẹ, nhưng không thiếu đe dọa và tức giận, uy nghiêm vô cùng.
Lập tức, thứ tạp âm kia mới ngừng kêu gào.
‘Ask! Đau chết mất!’ Thẩm Dịch than thở vài câu, di chứng mỗi khi xuyên qua mỗi thế giới, và mỗi một cơ thể có khác nhau. Còn tùy thuộc vào rất nhiều yếu tố và điều kiện thể chất nguyên vật chủ vốn có.
Nếu người đó khỏe mạnh, thì mức độ tổn hại linh hồn là không lớn, và ngược lại.
Trường hợp lúc này của anh thuộc về vế sau.
Đúng là đen đủi thật!
Thẩm Dịch bực bội chửi thầm. Cơn choáng váng là điều đầu tiên Thẩm Dịch cảm nhận được, ngay sau đó, là cảm giác quay cuồng cùng buồn nôn khi bị nhét vào cơ thể chật chội.
Khi linh hồn cường đại chen chúc vào cái khuôn chứa rách nát, chật hẹp. Thẩm Dịch biết chắc phản ứng này hẳn là lại xuyên vào một cơ thể yếu kém bệnh tật, so với tiêu chuẩn bệnh bình thường còn phải kém.
Thẩm Dịch có kinh nghiệm nhiều, hơn nữa lúc này bản thân anh là kẻ đang chịu tội. Vậy cho nên Thẩm Dịch không mấy oán hận, hơn nữa trước khi xuyên qua, Thẩm Dịch tự tin rằng mình đã chuẩn bị đủ rồi.
Nhưng cảm giác của Thẩm Dịch lúc này, lại không đúng như trong tính toán.
Thẩm Dịch mơ hồ đánh giá, ‘vại đựng’ khí vận đã rò rỉ gần như là toàn bộ những gì anh đã tích lũy
Thân thế và linh hồn Thẩm Dịch khác biệt với bình thường, cũng có thể xem là dị loại. Tự mình mang thể chất thuần âm. Không dẫn dụ ma quỷ cũng không sợ hãi pháp khí của đạo gia.
Nhưng dễ dàng ngất xỉu hoặc chìm vào giấc ngủ sâu nếu không thể kiếm đủ dương khí, nói hoa mỹ là “Căn bệnh mỹ nhân ngủ say”. Hoặc gần đúng là Hội chứng Kleine-Levin (KLS), một loại rối loạn thần kinh hiếm, gây ra tình trạng buồn ngủ quá mức. Khiến người bệnh mắc phải có thể ngủ liên tục hàng ngày, thậm chí vài ngày hoặc vài tuần mà không thể chữa trị hay kiểm soát được.
Bản thân Thẩm Dịch vẫn chưa thể tìm ra nguyên nhân chủ chốt sinh ra thể trạng kỳ lạ như thế, xem nó là bệnh cũng không rõ ràng nữa. Đã quá lâu để Thẩm Dịch nhớ nổi bắt đầu từ khi nào anh lại gặp vấn đề đó, cũng có thể xem bản thân anh như là 1 oán linh vậy.
Mặc dù hiện tại Thẩm Dịch đã tìm được giải pháp tạm thời rồi. Nhưng ngại ở chỗ là nếu muốn bù vào, thì cần tiếp xúc thân mật, như là ôm ấp những người mang khí vận nghịch thiên, ví dụ, khí vận chi tử chẳng hạn.
Mà dương khí cũng chính là khí vận, thứ Thẩm Dịch cần hút từ các nhân vật chính để tồn tại.
Vấn đề là, anh còn là nam!
‘A....’ Trong lúc tiêu hóa lại thông tin hệ thống cung cấp.
Thẩm Dịch gắng gượng nhịn xuống vẻ mặt vặn vẹo, rồi lại không kiềm được lửa giận và không mừng khi bị hệ thống trung gian đánh thức. Anh biết nó chỉ muốn tốt cho anh.
Nhưng đầu Thẩm Dịch lúc này rất đau, âm thanh của hệ thống đâu có dễ nghe bao giờ, cộng thêm việc nó cố ý muốn đánh thức Thẩm Dịch, sóng âm tạo ra từ nó là một dạng tra tấn vô hình.
Thẩm Dịch hận không thể dùng móng vuốt nhỏ cào nát hệ thống trung gian. Anh cắn răng chịu đựng khó chịu, và không giận chó đánh mèo hệ thống trung gian, khi đang chờ đợi để có thể cử động lại được. Thì bất ngờ thay, hệ thống trung gian đưa đến một món quà cho anh. Thẩm Dịch lắng nghe âm thanh hệ thống lạnh lẽo vang lên, anh hoài nghi hỏi, ‘Còn gì à?’
﹝Không có....﹞Hệ thống trung gian hơi chột dạ, nhưng sau lại, nó đổi ý.
Âm thanh nó cố ý hay vô tình, khi vào tai Thẩm Dịch lại có vẻ như nhảy nhót, vui sướng khi người gặp họa mà nói,﹝Kí chủ, anh còn 59 giây để hoàn toàn nắm quyền chủ đạo cơ thể, nhưng là, anh đã sử dụng hết toàn bộ khí vận dư lại của mình để chữa trị cơ thể nguyên thân.﹞
﹝Hiện tại, anh chỉ còn rất ít khí vận, nếu vét sạch thì anh còn 10 phút để thoát khỏi trói buộc, có muốn lại đổi không?﹞
‘.... a, cái gì?’ Thẩm Dịch sững sờ vài giây, chợt nhớ ra rằng bản thân vừa mới thay đổi hệ thống, cơ cấu còn phù hợp với việc kiểm soát khí vận.
Nhưng Thẩm Dịch cũng không vui vẻ gì, bỗng im bặt tiếng, tức điên mà gào lên ‘Mày vừa nói gì cơ?’
﹝Kí chủ không muốn quy đổi sao?﹞Hệ thống vô tri vô giác hỏi.
‘Không phải ý này!’ Anh hét lên.
‘Không đúng, không phải đâu? Không nên là như vậy!! Điểm khí vận của ông đây đâu!! Điểm khí vận tao cực cực khổ khổ kiếm được đâu? A a a a a!!’
‘Nó đi đâu rồi?! Đi đâu rồi! Đi nơi nào rồi!!’
﹝....﹞Bị ăn mất rồi.
﹝Ừm....﹞Hệ thống trung gian tò mò và khó hiểu, nhưng nó chỉ lẳng lặng xem kí chủ đang phát điên.
Thẩm Dịch bản nhân vốn có chứng vô cảm, tình căn bị hủy, còn thất lạc thất tình lục dục.
Anh không dễ dàng bộc lộ cảm xúc thật, bình thường chỉ có diễn xuất bổ sung vào, và luôn là trạng thái dửng dưng. Dù cho có điên cuồng hay yếu ớt cỡ nào đi chăng nữa cũng chỉ là diễn cho người ta xem. Còn ở trong lòng luôn là một mảnh gợn sóng bất kinh.
Duy chỉ có vảy ngược của anh.... ‘vại’ khí vận.
Ở mỗi lần kết thúc nhiệm vụ, Thẩm Dịch luôn thu hoạch được lượng lớn khí vận làm tích trữ, phòng hờ cho nhiệm vụ kế tiếp xảy ra nguy hiểm, còn phải ngừa việc vừa mới xuyên qua đã làm lỗi.
‘Vại’ khí vận vừa để duy trì sự sống, cũng vừa giúp Thẩm Dịch tồn tại.
Điểm khí vận là một lá chắn vĩnh cửu bảo vệ Thẩm Dịch. Nhưng đánh đổi để có được cũng rất lớn.
Không nói đến cái này, quan trọng là Thẩm Dịch luôn luôn dự trữ dư ra để phòng ngừa!!
Đặc biệt là trước khi thay đổi hệ thống vài tiếng trước, Thẩm Dịch không màng nguy hiểm trêu chọc cấp trên của mình, còn rút được trên người tổ trưởng kha khá khí vận.
Đánh đổi này khiến Thẩm Dịch suýt bị đánh chết, trầy xước lắm mới trộm được tí tiền trinh.
Không nghĩ đến vừa khởi đầu nhiệm vụ lần này liền gặp trắc trở, khí vận toàn bộ đều tự động chuyển dời để chữa trị cho cơ thể rách nát của nguyên chủ.
Thẩm Dịch rõ ràng nó đi nơi nào, nhưng.... đau lòng quá a!
‘Hic hic.’ Còn không chờ đợi Thẩm Dịch làm gì hơn, đếm ngược cho 59 giây cuối, anh còn đang chìm nổi, vẫn chưa hoàn toàn nắm lấy quyền vận hành cơ thể.
Thông báo lại đến, thúc giục Thẩm Dịch mau chóng quyết định.
﹝Kí chủ, có đổi không nha?﹞Hệ thống trung gian tri kỷ hỏi, trước mắt Thẩm Dịch, bảng điện tử trong suốt cũng hiện lên lựa chọn.
〖 Có hay không lựa chọn quy đổi thời gian?
﹝Yes﹞ or ﹝No﹞ 〛
Thẩm Dịch do dự không thôi, ‘....’
〚 Thời gian còn lại: 00.00.10 giây 〛
Vài giây đếm ngược cuối cùng này, lần đầu tiên trong đời Thẩm Dịch hiểu được cái gì gọi là tiến thoái lưỡng nan, trước kia anh quá kiêu ngạo.
Luôn tự xem mọi thứ đều nằm trong bàn tay và tính toán, nhưng lúc này, anh lại đắn đo.
Rốt cuộc thì có nên tin tưởng đánh cuộc, quy đổi hết thảy những gì còn có hay không. Hoặc là anh chịu đựng việc mất ý thức, hên hên thì ai đó phát hiện cơ thể anh, sau đó tiếp xúc như ôm, và vác lên chẳng hạn.
Anh tin tưởng cơ thể sẽ phản ứng có điều kiện tự động hấp thu chút ít khí vận, muỗi vẫn là thịt, dù ít, nhưng có còn hơn không.
Hơn nữa, Thẩm Dịch tin tưởng vào vận may của mình cũng không tệ đâu.
Hẳn là thế?
Dù sao cốt truyện không ít thì nhiều, thân phận của anh luôn luôn du đãng giữa những nhân vật chủ chốt trong thế giới.
〚 Thời gian còn lại: 00.00.5 giây 〛
〖 4 〛
〖 3 〗
Vài giây cuối cùng, Thẩm Dịch bừng tỉnh.
Bây giờ Thẩm Dịch có muốn ích kỷ hay luyến tiếc chút ít số điểm khí vận còn lại, nó chỉ khiến bản thân bị động hơn.
〖 2 〗
Anh nhưng không nghĩ giao thế chủ động vào tay kẻ khác.
〖 1 〗
Thẩm Dịch cắn răng, sắp mất đi ý thức vào những giây cuối, anh hít vào một hơi thật sâu, rống giận đáp, ‘Có! Đổi mau lên! Quy đổi toàn bộ! Mau!’
﹝Tích ——﹞
Hệ thống thay Thẩm Dịch, thông qua âm thanh đồng ý của anh, quyết định mà nhấp vào 〚﹝Yes﹞〛.
Thẩm Dịch thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Sau khi quy đổi được điểm khí vận còn lại thành thời gian, lúc bấy giờ có thể nói Thẩm Dịch đã sạch cháy túi, vét cũng chỉ còn cái vỏ rỗng, anh gần như đã chết lặng đi.
﹝Thời gian đổi được: 10 phút.﹞
﹝Hệ thống thu thập điểm khí vận
Khí vận còn lại: 0
Đã thu thập: 0
Thời gian còn lại: 00.09.59 giây.﹞
﹝Đang trợ giúp kí chủ tìm kiếm khí vận chi tử.﹞
Thẩm Dịch hài lòng với sự phục vụ tận tâm tận tình này của hệ thống trung gian, mặc dù vẫn còn đau xót vì khí vận đã không còn dù chỉ một chút để dự phòng.
Nhưng Thẩm Dịch hiểu, anh vẫn được lợi, hệ thống trung gian thuộc quyền của anh và trợ giúp anh. Nó không yêu cầu thêm cho cuộc giao dịch, giống một cổ máy giải đáp và trợ giúp không công.
Trong lúc Thẩm Dịch chờ đợi nó tìm kiếm mục tiêu khí vận, một bên, Thẩm Dịch đang âm thầm tính toán kế hoạch cho sau này.
Anh đang chịu phạt từ tổng cục, và dựa theo tánh xấu của lũ cấp trên kia, rõ ràng đang muốn mượn cơ hội này để bắt choẹt và răn đe anh một phen cho biết sợ.
Nhưng ngược lại, Thẩm Dịch đã chịu khổ sở vì khí vận quá nhiều, vậy nên đây chỉ như muối bỏ biển. Vừa hay, hệ thống này giống như khiến anh, một con cá đang mắc cạn trở về nước, du hoạt đến linh động.
Nếu như trước kia Thẩm Dịch mơ hồ sờ soạng để tìm ra nguyên tắc hoạt động của việc hấp thu khí vận từ những nhân vật chủ chốt trong cốt truyện.
Anh luôn cảm giác dùng khí vận, thu vào không đủ chi ra để sài, càng về sau càng tiêu hao đến mức vài phút trước vừa ôm nam chính xong, không đến bao lâu tách ra, anh đã ngất xỉu.
Bởi thế vì bất chấp, vì sống sót và ích kỷ của chính bản thân, Thẩm Dịch phá hủy biết bao nhiêu thế giới, cốt truyện, đếm cũng không thể xuể nổi.
‘Haizzz....’ Thẩm Dịch thở dài, ‘Thôi bỏ đi, đến đâu lại hay đến đó. Bây giờ việc đầu tiên là phải sống sót trước, có hệ thống, hiện tại nhiệm vụ xem ra cho mình thân phận, danh chính ngôn thuận, cũng dễ dàng hơn rồi.’
‘Mong rằng.... đây sẽ là chuyện tốt.’ Thẩm Dịch nghĩ, tự an ủi một hồi lâu rồi mới thoát khỏi trạng thái tự kỷ, anh nhìn lướt qua bảng điều khiển, lắng nghe âm thanh của hệ thống trung gian.
Đó không phải thứ tiếng dễ nghe mềm mại của hệ thống nhà anh. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chức năng hữu dụng của hệ thống trung gian cùng Luminol giống nhau, coi bộ cũng có trợ giúp nhiều hơn.
Giúp Thẩm Dịch tìm ra được quy tắc tiêu hao khí vận, như vậy, anh chỉ cần tiềm hiểu sâu về cách đếm được lượng khí vận thu vào đến từ mục tiêu nhiệm vụ, về sau Thẩm Dịch sẽ dễ thở hơn rồi.
Anh gấp đến chờ không nổi muốn gặp đối tượng của mình, Thẩm Dịch lại chờ đợi vài giây. Và rồi, Thẩm Dịch dần cử động lại được, nhớ đến việc 10 điểm khí vận đã tiêu phí.
Thẩm Dịch thịt nát, tim lại đau, chỉ bi thống cười gượng lên, ‘Ha ha.’
﹝Đinh —— !﹞
Tới! Thẩm Dịch vui mừng xoa xoa hai tay.
﹝Kí chủ!! Đã phát hiện vị trí khí vận chi tử gần nhất! Kí chủ, có hay không định vị?﹞Thay thế âm thanh lạnh lẽo kia, là âm thanh Luminol làm nũng, nó nhảy nhót đến báo cáo cho Thẩm Dịch.
Anh chú ý đến sự thay đổi đó, ngữ khí có ngạc nhiên, rồi hỏi ‘Ở đâu?’
﹝Ở....﹞Luminol dừng một chút,﹝Ngay bên cạnh anh, kí chủ.﹞
‘?’ Thẩm Dịch ‘Hả?’
Bên cạnh?
Nói lại coi?
Thẩm Dịch không chắc chắn hỏi lại nó, ‘Không có sai sót?’
﹝Không có sai sót!﹞Luminol đáp một cách chắc chắn, thanh âm trong trẻo ấy bắt đầu gấp gáp lên.
Nó biến thành hình dạng tiểu tinh linh cưỡng chế tiến vào tiểu thế giới, đôi mắt nhìn đến bên cạnh Thẩm Dịch. Lại chuyển dời lên trên người anh, đôi mắt chợt trợn to lên, cảm xúc nó khủng hoảng lên trong nháy mắt.
Luminol dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn kia lôi kéo lấy Thẩm Dịch.
Chỉ là giây sau liền buông bỏ, nguồn năng lượng thứ ba cưỡng chế muốn tống hệ thống ra khỏi nơi này, nó không thể kiềm được mà thút thít nói,﹝Kí chủ! Kí chủ! Anh tùy cơ ứng biến trong chốc lát, em sẽ tỉnh lại ngay!﹞
﹝Còn.... còn có cốt truyện, em.... em tỉnh lại sẽ kể anh nghe sau!﹞
﹝Thật đấy, tin tưởng em, đừng giận em! Ô ~ a!!!﹞
Luminol ủy ủy khuất khuất nói xong, chưa kịp thấy được phản ứng sau đó của kí chủ, nó đã bị cưỡng chế offline, thế lực vô hình kia lãnh khốc vô tình đá văng nó ra khỏi thế giới.
Thanh âm tiếng khóc đứt đoạn một cách bất ngờ, thay thế vào đó là tiếng dữ liệu loạn mã báo lại.
Và im bặt đi.
Thẩm Dịch ‘.....’
Một món quà bất ngờ mà thế giới chuẩn bị cho sự gặp mặt? Cảm giác bất an dần dâng lên, Thẩm Dịch có chút muốn chùn bước không muốn đối mặt. Nhưng rất mau đã bị anh gạt ra sau đầu, nơm nớp lo sợ?
A ha, sao có thể, càng khó khăn, như vậy lại càng kích thích hơn rồi!
Thẩm Dịch bây giờ một thân một mình cũng chẳng có ý kiến gì nhiều.
Trước kia khi mà còn chưa thay đổi hệ thống thành Luminol, Thẩm Dịch nhiều lần đều làm nhiệm vụ đơn độc. Bởi vì hệ thống ban đầu của anh đã chết rồi, cùng lắm nhiệm vụ nào cũng thất bại, cũng bị cử báo và phạt tích phân.
Vẫn là tùy tiện đi, hệ thống có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Huống chi, nếu bên tai luôn có tiếng lải nhải cố tình làm nũng bán manh, còn hai mang dùng để chi phối bản thân, Thẩm Dịch càng ghét.
Nhưng điều quan trọng nhất lúc này đây là, Thẩm Dịch chưa biết cốt truyện là dạng gì, và nguyên chủ có thân phận như thế nào.
Không có truyền tống nhanh.
Nhiệm vụ của Luminol cần làm là giám sát Thẩm Dịch đi theo cốt truyện, báo cáo cốt truyện đã và đang diễn ra là tình tiết gì để anh tuân theo. Và tuyệt nhiên, nhất định không được quyền OOC. Nói giảm nói tránh là đồng hành, nếu nghĩ kỹ lại thì không giống, bản thân anh đang trong thời gian nhận phạt, làm sao có thể đơn giản được chứ?
Sắm vai đôi khi không riêng gì diễn xuất, mà còn phải ứng biến linh động với những cảm xúc và bước ngoặc lớn bất ngờ. Vừa là diễn viên cũng là đạo diễn, cần phải quán xuyến cực kỳ nhiều tràng cuộc.
Nhiệm vụ chưa bao giờ là dễ cả. Nhìn hiện tại, Thẩm Dịch không nắm bất cứ thông tin nào, còn mất mẹ liên lạc với hệ thống chủ chốt, hệ thống trung gian còn đó nhưng không thể giao tiếp được nữa.
Nó tạm thời thay thế Luminol, sau khi Luminol đã đến, nó cũng biến mất theo, Thẩm Dịch lúc này đích xác là một thân một mình, à.
Và còn có nguy hiểm kế bên nữa.
Lại nghĩ về nhiệm vụ, bên trong chắc chắn có bẫy rập, nói nhẹ như lời Luminol là tùy cơ ứng phó, nhưng nếu OOC thì thế nào. Và một chút đi lệch nguyên tác, rất có thể anh phải đối mặt với một thứ còn nghiêm trọng hơn.
Thẩm Dịch, không quá tin tưởng vào Luminol.
‘Thôi, đến đâu hay đến đó đi, biết đâu lại kiếm được một bất ngờ khác thì sao?’ Thẩm Dịch lại tự an ủi bản thân, anh lúc này không hề biết nguyên thân có tính cách gì. Và bây giờ đang trong tình trạng như thế nào cả, quả thật, rất khó nhằn. Sau đó nữa, còn chưa nói đến việc thân thể này yêu cầu khí vận gấp.
Suy nghĩ của Thẩm Dịch lúc này rối như tơ vò, anh bắt đầu có thể điều hành được tứ chi triệt để, từ cơn đau bắt đầu mà bừng tỉnh.
“Ư!” Thẩm Dịch than nhẹ một tiếng.
“A? Ức!” Anh ngạc nhiên, chỉ thử mở mắt muốn trước tiên đánh giá xung quanh, thế nhưng đón chờ Thẩm Dịch không phải ánh sáng của nắng, hoặc đêm tối tịch mịch, cũng chẳng phải cái chói chang bất thường chiếu rọi.
Mà là một màu xám đen hư không, rất kỳ quái.
“?” Thẩm Dịch không cấm có một dấu chấm hỏi nho nhỏ, nghi hoặc to to. Ở ý nghĩ đầu tiên toát lên là ‘Mù? Nguyên chủ không nhìn thấy được?’
‘Không, này không giống.’ Anh phủ nhận suy đoán này rất mau.
Đã từng, Thẩm Dịch không kém những lần trở thành người mù thật sự, đảm đương quá những tháng ngày ‘xem’ bóng đêm, nhưng hiện tại thứ mà anh đang nhìn, nói rằng là bóng đêm, cũng không hẳn.
Nói thế nào nhỉ, nó là một mảnh hư vô không điểm dừng. Giống như hiện tại khi Thẩm Dịch nhìn, cùng với lúc anh nhắm mắt, hai cái khái niệm hoàn toàn là khác nhau.
Vậy nên anh dễ dàng phân biệt được và chắc chắn rằng ý nghĩ nguyên chủ mù lòa này là vô căn vô cớ.
Updated 56 Episodes
Comments
· Ясу обожает Джина ·
Hoàn thành cốt truyện vì đó là cốt lõi, nghiêm cấm những hành vi sai lệch tính cách và hỉu hoại cấu trúc của tương lai mà cốt truyện muốn hướng đến, công lược và giành được tình cảm của nhiệm vụ chỉ định, tức là nam chính, kế tiếp đó là thu thập mảnh hồn.
Nhiều cách lắm, dựa theo cốt truyện được giải thích trước đó và kinh nghiệm của t thì có hai cách chính thống, liên quan đến nhiệm vụ công lược đã nói trên, và để mảnh hồn của thủ tịch (nam chính) thì cần phải để hắn yêu nhiệm vụ đến chết đi sống lại, nguyện ý tự sát và chết đi thì mảnh hồn mới được thu thập thành công.
Nhưng nếu vậy thì cốt truyện đi không được, vậy nên cách này có thể có khả năng không phải dạng này, 1 là công lược và chính tay bé nó giết nam chính. 2 là công lược và để nam chính nguyện ý tự sát và chết. 3 là tại tác giả thích thế nào thì nàm thế đó
:)))
Thôi t cũng ko hiểu 😂
2025-03-20
12
-Fujihana 3R-
Ủa tại s lại là thả mà không phải né- để nhẹ nhàng:)))?
2025-03-19
4
· Ясу обожает Джина ·
1 2 bốn năm sau, :))), eo ơi, này thì chậm rì rì không chịu giải thích, khó hiểu 🤣
2025-03-20
3