Thiếu Soái Anh Thật Đê Tiện
Chap 1
Quân doanh nghiêm khắc nhất Thành Đô.
Hình ảnh một cô gái xinh đẹp, toát lên một khí chất cao sang của một tiểu thư quyền quý đang tiến vào trong doanh trại với những ánh mắt thất thần và ngạc nhiên của những người lính ở đây.
Biểu hiện đó cũng không có gì lạ vì nơi đây sẽ không cho phụ nữ bước chân vào, trừ khi đó là người làm trong quân đội hoặc là phu nhân của cấp trên. Nhưng nhìn vào vẻ bề ngoài của cô thì bọn họ có thể chắc chắn rằng cô không phải người làm trong quân đội, vậy chỉ còn một khả năng thôi đó chính là phu nhân của cấp trên, mà người có quyền lực nhất ở đây chỉ có thể là Cố thiếu soái - Cố Ngạo Thiên.
Cô bước vào trong thang máy đi thẳng lên tầng cao nhất. Khi cửa vừa đóng cô liền thở hắt ra một hơi. Quả thực những ánh mắt nhìn cô lúc nãy cô đều hiểu. Nói thẳng ra cô Hàn Tử Nghi tiểu thư cao quý của Hàn gia chính là vợ hợp pháp của Cố Ngạo Thiên nhưng có mấy ai biết tới chứ, ngây cả cô đôi lúc cũng quên đi rằng mình đã kết hôn vì tính đến thời điểm này hai người cũng đá kết hôn 2 năm rồi, nhưng phần lớn thời gian hắn đều ở lại quân doanh, số lần hắn về nhà trong 2 năm đó nói là đếm được trên đầu ngón tay quả thực cũng không có gì sai.
Lần cuối hai người gặp mặt là 6 tháng trước đến bây giờ chưa từng chạm mặt một lần, thứ duy nhất giúp cô có thể nhìn thấy được khuôn mặt lãnh khốc đó của hắn chính là những hình ảnh lan truyền đầy dẫy trên các mặt báo và truyền thông.
Hôm nay cô đến đây cũng đều cũng mục đích rõ ràng chứ không phải vô duyên vô cớ mà chạy đến đây.
"Phu nhân, Thiếu soái nói ngài ấy đang bận chút việc. Cô hãy ngồi ngoài này chờ một chút."
Tham tướng Hà là cấp dưới trực tiếp duy nhất của Cố Ngạo Thiên, cũng vì vậy mà cậu ấy biết được thân phận Thiếu soái phu nhân này của Hàn Tử Nghi. Cậu bước ra lễ phép cúi chào cô rồi nói. Hàn Tử Nghi cũng không bất ngờ cho lắm vì cô biết rằng đường nào thì hắn cũng sẽ để cô chờ một lúc hoặc tệ hơn là sẽ không gặp mặt cô.
"Tôi biết rồi, tôi sẽ ngồi đây chờ."
Hàn Tử Nghi vừa dứt lời thì Tham tướng Hà cũng cúi chào cô rồi rời đi.
Hàn Tử Nghi ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, ở đây thật yên bình làm cho cô không khỏi phải cảm thán một câu “thật tuyệt”.
Đây là một vùng quê cách thành phố một đoạn khá xa, ở đây không có ồn ào, không có khói bụi, ở đây luôn luôn nghe tiếng chim hót, nghe tiếng suối chảy, nghe tiếng xào xạc của lá cây. Hàn Tử Nghi cũng đã nhiều lần khao khát có một cuộc sống an nhàn một nơi yên bình như vậy, nhưng nhìn vào hoàn cảnh của cô bây giờ quả thực rất khó.
Thời gian đã trôi qua hơn hai tiếng nhưng người bên trong vẫn không có động tĩnh gì Hàn Tử Nghi dần mất kiên nhẫn, cô đi lại phía phòng Tổng chỉ huy, tay cô vừa đưa lên định gõ cửa thì cánh cửa đã mở ra, hình ảnh của một thiếu soái lạnh lùng, hiên ngang cùng một bộ quân phục trang trọng xuất hiện trước mắt cô, dù đã chuẩn bị từ trước nhưng khi nhìn thấy hắn thì cô vẫn bị khí chất của hắn làm cho cô có chút rùng mình, Hàn Tử Nghi lùi lại phía sau vài bước, không biết trời xui đất khiến gì mà chân cô bỗng trật một nhịp, người cô bỗng mất thăng bằng ngã ngửa ra sau, Hàn Tử Nghi nhắm nghiền mắt lại trong lòng không khỏi cầu mong Cố Ngạo Thiên sẽ đỡ lấy mình.
Nhưng không, cô cứ thế ngã nhào xuống đất, mông cô truyền đến một cảm giác đau đớn, Hàn Tử Nghi khó chịu xoa xoa mông mình, cô nhăn mặt lại khi vừa định chửi rủa một câu thì cô chật im bặt.
Cố Ngạo Thiên vẫn đứng đấy nhìn cô với khuôn mặt vô cảm, hắn cũng không hề có ý định sẽ đỡ cô dậy, nhìn vào hoàn cảnh của hai người bây giờ ai nghĩ hai người lại là vợ chồng cơ chứ.
Hàn Tử Nghi thấy hắn cũng không có ý định đỡ mình dậy, mà cô cũng không chông chờ gì vào hắn, Hàn Tử Nghi từ từ đứng dậy phủi sạch sẽ rồi mới quay qua đối mặt với hắn.
"Không ngờ Thiếu soái lại bận rộn như vậy, quả thực muốn gặp được anh không phải là chuyện dễ dàng nhỉ?"
Hắn vẫn không nói câu nào mà trực tiếp quay người vào trong phòng, Hàn Tử Nghi thấy vậy thì liền hiểu ý mà đi vào theo sau hắn.
Cố Ngạo Thiên ngồi vào chiếc ghế cao quý và quyền lực của mình, hắn đan tay lại rồi đặt lên bàn phía trước rồi mới nhàn nhạt, nói:
"Không ngờ Thiếu soái phu nhân cũng rất rảnh rỗi, trong giờ hành chính mà cũng chạy đến đây làm loạn."
"Tôi không đến đây để làm loạn, tôi có chuyện quan trọng cần nói với anh."
"Ohhh. Tôi thật muốn biết là chuyện quan trọng gì mà phải làm cho Thiếu soái phu nhân đây phải đính thân tới đây vậy?"
Hàn Tử Nghi không để tâm đến ánh mắt kinh thường của Cố Ngạo Thiên nhìn mình, cô quay qua cầm lấy túi mình rồi lấy ra một tờ giấy đặt lên trước mặt hắn.
"Đơn ly hôn tôi đã ký rồi, chỉ cần chữ ký của anh nữa thôi tôi sẽ đưa cho luật sư giải quyết một cách nhanh nhất có thể."
Cố Ngạo Thiên trầm lặng không nói gì, trên khuôn mặt hắn cũng không để lộ ra một biểu hiện gì nên Hàn Tử Nghi cũng không biết được hắn đang nghĩ gì. Không khí trầm lặng bỗng chốc bao chùm hai người họ.
Được một lúc lâu thấy hắn vẫn không lên tiếng Tử Nghi liền phải lên tiếng trước.
"Cố Thiếu soái, anh có đang nghe tôi nói gì không vậy? Anh xem qua rồi ký đi tôi cũng không có nhiều thời gian đâu."
"Hôm nay tôi rất bận, đừng có rảnh rỗi rồi đến đây kiếm chuyện với tôi."
"Tôi không kiếm chuyện, tôi thật sự muốn ly hôn."
"Cô nghĩ ông nội sẽ cho chúng ta ly hôn sao?" Hắn nhìn cô cười nhạt một cách kinh bỉ rồi ngả người ra sau tựa lưng vào ghế thản nhiên nhìn Hàn Tử Nghi.
"Chuyện này tôi sẽ nói với ông sau, anh không cần lo."
Cô vừa rứt lời Cố Ngạo Thiên liền với tay lấy chiếc bút rồi thoăn thoắt ký tên vào đơn ly hôn. Cô nhìn theo từng nét bút hắn ký trong lòng dâng lên những cảm xúc phức tạp. Vừa hụt hẫng mà vừa nhẹ nhõng như rút bớt được gánh nặng vậy.
Cố Ngạo Thiên ký xong thì đẩy đơn ly hôn về phía cô hắn có chút gằn giọng nói.
"Tốt nhất là cô nên khuyên được ông nội đồng ý. Tôi sẽ chỉ ký một lần duy nhất này thôi nếu có lần sau tôi không rảnh để ký tên thêm một lần nữa đâu."
"Tôi biết rồi. Tôi cũng đâu có rảnh."
Hàn Tử Nghi nói rồi cầm lấy đơn ly hôn bước thẳng ra ngoài không quay đầu nhìn lại nữa.
...
Updated 26 Episodes
Comments
Thương Nguyễn 💕💞
Tình cảm vợ chồng thật là cảm lạnh nha anh
2025-03-26
0
Vaan
.
2025-04-06
0
Mun.
❤️❤️❤️
2025-03-26
0