CẬU LỚP TRƯỞNG VÀ TÊN ĐẦU GẤU KHÓ ƯA [ RhyCap]
Lớp 10A2 nổi tiếng vì có một lớp trưởng "mọi thứ đều hoàn hảo" – Captain. Học giỏi, cao ráo, gương mặt baby như bước ra từ anime. Nhưng điều duy nhất cậu không thể kiểm soát… là Rhyder – học sinh ch
0
6
Hòn Đảo Bí Ẩn
Gió biển rít lên từng hồi khi con tàu Hải Âu bị những con sóng dữ dội đánh dạt vào một bờ cát trắng mịn. Khi tỉnh dậy, Alex—một nhà thám hiểm trẻ tuổi—cảm thấy đầu óc quay cuồng. Xung quanh anh chỉ
1
0
[DooKiều] Giận!
Doo - Đừng trách Doo ác //đè Kiều xuống// Kiều - //nắm cà vạt Doo// Sói cứ việc~ Doo - //bóp ngực của Kiều// Mlem~ Kiều - A~... Bóp nhầm chỗ rồi Doo //di chuyển tay Doo xuống mông// Doo - Oh~ //vuốt
0
9
Cuộc sống
xin chào mn đều có một gia đình yêu thương mình nhỉ có cha lẫn mẹ nhưng có vài người lại không may mắn như vậy. Đó là vào năm tôi mới lên 5 tuổi ba mẹ tôi bị vài việc nên đã đưa nhau ra li dị lúc đó
0
0
Tôi Không Muốn Làm Nữ Chính Ngược Tâm
Tôi là Sở Chi Vân.Hiện nay đã trải qua 28 nồi bánh chưng nhưng vẫn chưa có mối tình vắt vai. Vậy mà sau một giấc ngủ,tỉnh dậy,trước mắt tôi là tờ giấy đề ba chữ ĐƠN LY HÔN. Đối diện tôi là người đàn
4
2
KIM CHÂU CỦA TRỜI
Chương 1: Hai công chúa của trời Nếu ai đó bảo cuộc sống này làm gì có cổ tích ,nếu cổ tích là thứ chỉ dành cho giấc mơ,thì hai cái tên Kim Hasa và Kim Jiah chính là minh chứng rằng một số giấc mơ...
1
3
Tàn
「 Hỉ sự đỏ rực thổi lên giấc mộng uyên ương mặn nồng 」 Tuyết Ngọc là nữ nhi duy nhất của Nguyên gia, cho nên từ nhỏ đã hưởng hết tất cả ân sủng. Được phụ mẫu yêu thương, được huynh trưởng chiều
0
1
Thì ra người ấy là cậu
Tui thích một người… suốt 3 năm. Mỗi ngày đến lớp, tui đều cố tình đi sớm chỉ để được nhìn thấy cậu ấy từ xa. Tui không bao giờ dám lại gần. Chỉ lặng lẽ nhìn, rồi quay đi như chưa có chuyện gì xảy ra
0
1
Nấm
Trong cuộc sống bình thường..có những lúc bản thân cảm thấy bất lực và mệt mỏi, có những khi cảm thấy đã gồng gánh không nổi, chỉ muốn rời đi..đi thật xa.. Nhưng rồi đến khi bản thân vẫn cứ sống.. mọi
0
0
:)
Buổi tối, lúc tự học. Tôi đang gặm mì tôm sống như điên mà không làm bài mà giáo viên giao thì chợt nghe tiếng ai đó thì thầm phía sau: – "Wow, bài kiểm tra Toán khó như quỷ mà mình làm xong trong v
0
3
[duonghung]Sự hối hận ❤️🩹
ngày anh cưới cô ấy cũng là ngày em chết trên bàn mổ Tiếng đồn đạc bị đập phá Dương:em im lặng đi anh ko muốn nghe nữa Hùng:anh ko bao giờ hiểu em anh thay đổi rồi ko còn giống như l
0
0
Pov:Tôi và trùm trường đang lén lút yêu nhau![RhyCap]
Tan học LQH:Ê Duy đi mua bánh tráng với t đi! HĐD:Đc rồi t đi đc chưa? LQH:Troief ơi iu bạn nhất! NQA://chặn lại/ TĐD://theo sau// LQH:Gì nữa đây? TĐD:Về cùng ko Hùng? LQH:Đé-... TĐD://lôi Hùng đi// L
1
2
Hạ năm ấy...!
cuộc đời mỗi người như một thước phim! người đời bảo rằng thước phim ấy là thước phim...vô giá! có những khoảng khắc ta tưởng như giản đơn nhưng lại chứa biết bao kỉ niệm. Rồi có những người ta cũng ă
0
3
Mùa hoa nở
Mỗi mùa xuân về, hoa bằng lăng trước cổng trường lại nở rộ. Hạ đứng lặng nhìn những chùm hoa tím ngắt rơi lả tả trong gió. Gió thoảng qua khe áo mỏng, lạnh và nhẹ như lời hứa của Quân — mơ hồ và khôn
0
1
Thương nhớ tuổi mười tám
tôi và Gia Minh quen nhau từ lúc còn học cấp 2.Tôi học chung lớp với cậu ta.Khi mới vào năm học lớp 6, tôi có ấn tượng rất lạ với anh bạn này,dáng người bé xíu.Người lúc nào trên tay cũng cầm quyển s
0
1
(Linh dị) Huyết Trì.
Huyết Trì, cái tên tựa như tiếng thì thầm ám ảnh vang vọng khắp vùng. Mặt hồ, đỏ rực như máu đông, từ lâu đã là bí ẩn không lời giải. Người lớn trong làng bảo rằng sắc đỏ ấy là từ phù sa, hay tảo đỏ
0
1
Tình là gì?
Izana lúc này ngồi trên ngai vị, trên người khoác chiếc Long bào của Hoàng đế, dòng máu trên thanh kiếm của y cũng róc rách chảy xuống theo chiều kiếm chĩa xuống đất. Tất cả những người chống lại hay
0
1
Xuân Hoa Lạc Ảnh
Mưa xuân rơi lất phất như tơ, nhuộm mờ cả khung cảnh tòa thành hiện đại. Trên con phố nhỏ vắng người, cô gái mặc áo khoác trắng đứng lặng dưới hiên nhà sách cũ. Tên cô là Lâm Nhược Yên – một nghiên cứ
0
1
Mùa thu còn giữ lấy em không?(phần 2)
Em gặp chị vào một buổi chiều tháng Mười, khi lá phong đỏ bắt đầu rơi, rải đầy lối đi, như những kỷ niệm chẳng thể vãn hồi. Gió se lạnh, mang theo một nỗi buồn không thể xua đi, như thể mùa thu này,
1
1
Phía sau một cô gái
Mùa thu năm ấy, Hà Nội nhuộm vàng những con đường anh thường đi qua. Tôi vẫn ngồi sau ô cửa quán cà phê quen, nơi có thể lặng lẽ nhìn thấy bóng anh lướt qua mỗi sáng — không một lời chào, không một
0
2