Chương 3 : Xuyên Qua

Mặt trời ngã về tây, ánh chiều tà trải dài không .Trong một hành cung hoa lệ sừng sững ngạo nghễ biểu thị công khai địa vị hiển hách của chủ nhân của nó . Duy chỉ trong một sân viện hẻo lánh, căn phòng duy nhất lung lay như sắp đổ, trong phòng chỉ có một cái giường nhỏ, miễn cưỡng cũng có một cái bàn gỗ cùng một ngăn tủ rách nát. Trong sân viện chỉ có một cây đại thụ, bóng dáng nho nhỏ nằm trên giường hô hấp khó khăn cho thấy sinh mạng nàng đang rất mỏng manh lúc có lúc không.

Cô trúng độc mà người hạ độc lại là người chị song sinh của bạn thân cô .Cô ta lợi dụng người đồng đội vào sinh ra tử cũng là người cô tin tưởng nhất để qua mặt cô.

Cô đã chết!!!!!

Chỉ mấy chữ ngắn ngủi xuất hiện nhưng lại làm cô bừng tỉnh. Một hơi thở lạnh lẽo mang theo sát khí từ cơ thể cô tỏa ra. Cô mở mắt, một ánh mắt sắc lạnh làm lòng người run sợ. Nếu có người nhìn thấy có thể sẽ bị ánh mắt này làm cho vỡ mật mà chết.

Cô nhìn cảnh vật trước mặt. Một căn phòng bằng gỗ có phong cách cổ trang trong phòng không có bất cứ vật dụng nào ngoài cái bàn giữa phòng và một cái tủ đã cũ , mang theo một cỗ hơi thở tang thương theo năm tháng.

Không lẽ là thế gia lánh đời nào đó. Nhìn xuống người quần áo theo lối cổ trang ,nhìn rất cũ nếp nhăn vải đã sờn chất liệu cũng không được tốt lắm.

Chân tay ngắn ngủn xanh xao vàng vọt cô đã hai mươi sáu tuổi sao có thể hình hài như một đứa nhỏ. Chẳng lẽ cô được người cứu nhưng tác dụng của thuốc độc là do cô nghiên cứu cũng không phải chỉ làm cô teo nhỏ mà là phải chết không thể nghi ngờ .Nhưng hiện tại là tình huống gì.

-Cô đã chết mới đúng ,sao lại xuất hiện ở nơi này.

Một ý nghĩ lướt qua trong đầu "xuyên qua" không thể nào ,cô cũng không phải Tĩnh, luôn luôn chìm đắm trong cái gọi là tiểu thuyết thực thực hư hư đó. Lắc đầu xua tan ý nghĩ vừa thoáng qua .

_"Ôi! Đầu mình đau quá !" Cô ôm chặt đầu cúi xuống .

Một chuỗi kí ức xa lạ xâm nhập vào trong trí nhớ của cô .

_Huyền vũ hoàng triều.

-Hiện giờ đứng đầu là Âu Dương Khải Định.

Nàng là một công chúa không được yêu thương ,nương nàng là một phi tần không được sủng của hoàng thượng.

Sau khi lâm hạnh nương xong liền không đến nữa. Nương nàng mang thai sanh ra nàng sau đó sức khỏe càng yếu nên cuối cùng bệnh chết.

Vào ngày nương mất, tên phụ hoàng vô lương kia đến nhìn linh cữu nương rất lâu sau đó rời mắt lướt qua nàng, mở miệng lạnh nhạt nói ban cho nàng một cái tên gọi Âu Dương Ngữ Hinh( cùng tên với cô).

Cũng chẳng nhìn nàng thêm lấy một lần chứ nói gì tới quản sống chết của nàng. Nương của nàng sống tại nơi hẻo lánh nhất tại hoàng cung. Sau khi, nương mất, toàn bộ đồ đạc quý giá đều bị những nô tỳ thái giám trong cung cầm đi để đút lót vào một nơi khác tốt hơn . Đây là một chuyện rất thường xảy ra nên chẳng ai để ý nhất là với những người không được sủng như nàng.

Khi đó , nhũ mẫu tức đến nỗi nói không nên lời. Những vật dụng hàng tháng được phân phát từ khố phòng đều bị cắt xén khiến nàng sống bữa đói bữa no, toàn bộ đều là nhũ mẫu đi năn nỉ cầu xin mới lấy .

_Vốn tưởng năm nàng năm tuổi khảo nghiệm tư chất có thể làm phụ hoàng chú ý tới nàng, không ngờ cơ thể không tốt không thể hấp thu huyễn khí ,vốn không hấp thu huyễn khí thì nàng vẫn có thể trở thành một võ giả nhưng mà nàng chính là sức khỏe kém do ăn uống không đủ chất ,cho nên cơ thể suy yếu nên dù có chăm chỉ luyện tập cũng không thể trở thành cao thủ cho nên không ai nguyện ý đi dạy nàng tu luyện . Mà ở trên đại lục dùng võ vi tôn này, người không thể tu luyện đều chính là phế vật nên cuộc sống của nàng càng khó khăn hơn so với trước.

“Không được, ta tuyệt đối không thể từ bỏ! Nếu như không thể bước vào con đường tu luyện, ở trên đại lục cường giả vi tôn này, trừ khi chịu sống trong khuất nhục, bằng không cũng chỉ có thể chờ chết! Mà từ trước tới giờ ta đều không cam tâm làm một phế vật!”

Không phải ,nàng chưa từng thử tu luyện, thế nhưng mỗi lần nàng bắt đầu hấp thu linh khí xung quanh đều cảm thấy cả người đau đớn, mồ hôi lạnh ứa ra. Nhưng nàng ấy chưa bao giờ từ bỏ ngày ngày cố gắng chịu đựng đau nhức để hấp thụ linh khí từng chút một.. Không phụ mong đợi nàng cũng có thể hấp thụ một chút linh khí nhưng rất chậm. Chịu đủ mọi đau đớn tủi nhục, nhưng nàng chưa từng từ bỏ vì nàng biết bản thân còn có người cần bảo vệ ,nên nhất định phải trở lên mạnh mẽ.

Nàng nhớ mãi năm nàng bảy tuổi, cái ngày tuyết rơi đầy trời, nhũ mẫu đi xin được một ít than về đốt sưởi ấm cho nàng lại người ta bị đổ oan trộm đồ nên loạn côn đánh chết ,trước khi chết nhũ mẫu ôm lấy nàng nói nhỏ bên tai nàng .

"Các ngươi buông tay, nhũ mẫu không có trộm đồ ,các ngươi không thể vu oan cho người ! ".Nàng gào thét cố dùng hết sức lực đánh đấm loạn xạ xông lên qua 2 tên thái giám. Bọn chúng khinh thường xì mũi chân đấm tay đá vào người nàng :" Cái đồ phế vật như ngươi còn không an phận, ta đánh chết ngươi , ngươi nghĩ ngươi là ai, dám đánh bọn ta ".

" Công chúa người đừng qua đây, người trở về đi ,ta không sao! Các ngươi dám đánh công chúa, lũ nô tài các ngươi thật to gan ".Nhũ mẫu xông vào che chắn cho nàng không ngại những quyền cước đang rơi xuống người mình, những cây gậy liên tục rơi xuống cho đến khi không thấy nhũ mẫu động đậy nữa mới dừng lại.

" Nhũ mẫu người không sao chứ! Người đừng làm con sợ, người tỉnh lại, mau tỉnh lại ,Hinh nhi sẽ ngoan, sẽ nghe lời, người tỉnh lại đi, con chỉ còn có người thôi! ".Nàng liều mạng gấp gáp lay nhũ mẫu cho đến khi người mở

mắt .

"Nhũ mẫu.... ,người không sao thật tốt quá, con đưa người trở về ". Nàng khóc nấc lên ,nước mắt thi nhau chảy xuống .

"Hinh nhi ....ngoan đừng khóc "Nhũ nương đưa tay lau những giọt nước mắt của nàng..

_"Con phải nhớ kĩ những lời nhũ nương nói sau đây... ,những năm này là ta không chăm sóc tốt cho con để con chịu khổ chịu hết những khuất nhục,....... chỉ trách ta vô dụng không thể bảo vệ con ,ta biết con là một đứa trẻ ngoan...... ,dù bị bắt lạt ,bị đánh cũng nhận nhịn chịu đựng." Giọng nói ngắt quãng vô cùng suy yếu, giống như lúc nào cũng có thể biến mất.

" Nhũ mẫu, người đừng nói nữa, con đưa người về, đợi người khỏe lại, con sẽ nghe người nói"

" Con để ta nói cho hết , ta sợ không nói sẽ không kịp nữa..."

" Được ,người nói đi "

" .....Năm đó nương con sanh khó....., suýt mất mạng,..... nhưng may mắn ông trời có mắt, nhưng sau đó nương con phát hiện bản thân trúng độc ,.....nhưng không có thuốc giải sau đó sức khỏe ngày càng yếu nên mới từ từ suy yếu rồi mất ".

."Nương con trước khi mất phó thác con cho ta nhưng ta lại không thể bảo vệ con cho tốt...... Nếu ta có việc gì ,..... con phải sống cho tốt ,bảo vệ bản thân mình, .....chỉ cần con sống tốt là nhũ nương cũng không hổ thẹn với nương của con.......ta ...ta..."

"Nhũ mẫu người cố lên, con đưa người về ...hức, hức ...con gọi thái y chữa trị cho người.......hức, hức..... người yên tâm con sẽ không để người có việc gì !!!! Nhũ mẫu người, mở mắt nhìn con đi, người đừng làm con sợ, con chỉ có người thôi......Nhũ nương..... ".

Nàng ôm chặt lấy cơ thể loang lổ những vết máu của nhũ nương giữa trời đầy tuyết trắng xóa ngửa mặt lên trời hét .

_"A...........!!!!!!" .Tột cùng đau khổ gào lên, dư âm chói tai giống như thay cho lỗi đau trong lòng nàng.

Tay nàng nắm chặt đến chảy máu, nhưng điều này có là gì so với nỗi đau trong lòng, tim nàng rỉ máu….

Ông trời giống như biết lỗi căm phẫn trong lòng nàng một tiếng sấm chớp vang trời vang lên sau đó mưa bắt đầu rơi.

Ngẩng đầu lên nhìn trời, nàng nhìn không chớp mắt, nàng không khóc, nhưng khóe mắt lại ướt mi, rơi xuống phía dưới, thấm đẫm vào y phục. Rốt cuộc không biết là mưa hay là nước mắt?

Khi đó ,nàng còn có một người hầu cũng không lớn hơn nàng bao nhiêu , lại phải nghĩ cách để cả hai tiếp tục duy trì được cuộc sống , cho nên không thể thời thời bảo vệ nàng. Sau đó, cũng bị lấy cớ điều chuyển đi cung khác, lâu lâu nàng ta lại dấu đồ ăn lén mang đến cho nàng.

Nàng thường bị những công chúa hoàng tử khác dùng làm nơi chút giận , bị đánh chửi làm nơi luyện tập hằng ngày.

"Phế vật như ngươi chỉ xứng để làm nơi ta tập luyện, cũng không nghĩ tới thân phận của ngươi xem , chính là một nghiệt chủng không được phụ vương quan tâm cũng xứng ngang hàng với chúng ta".Đây là vô số lời nhạo báng công kích nàng.

Ngày ngày, nàng ấy bị đối xử còn tệ hơn cả cung nữ thái giám. Hôm qua, khi nàng bị một cung nữ thân cận bên cạnh Âu Dương Thiên Hương gọi tới ngự hoa viên. Mà Âu Dương Thiên Hương là con gái hoàng quý phi sinh ra, hằng ngày cô ta đều lấy lí do tu luyện để hành hạ nàng.

Cô ta giờ là võ giả sơ cấp , mười hai tuổi võ giả sơ cấp đã được gọi là thiên tài. Nên hoàng thượng càng yêu thương cô ta hơn. Vì vậy sau khi cùng Âu Dương Thiên Hương tập luyện đến thương tích đầy mình nàng được một thái giám đưa về. Tiếp thu hết kí ức của nguyên chủ , nàng thật sự đồng tình cho số phận bi ai của nàng ấy. Giống như như cảm nhận được sự đồng tình của nàng sâu trong tiềm thức bỗng vọng tới giọng nói.

- "Ha ha ha. . . . . . Ha ha! Đáng hận, đáng hận a! ! Vì sao? Vì sao . . . . . . . . . . . .Ta đã cố như vậy cũng không thể bảo vệ người ta quan tâm nhất ,để rồi ngay cả mạng cũng không giữ được ? Ha ha ha. . . . . . Vì sao lại như vậy. . . . . . Ta thật không cam tâm ! !"

"Hứa với ta !Giúp ta báo thù những kẻ dã hại ta!!!!! ."

Nhưng sau khi nói xong những lời này, bỗng toàn bộ thân nàng đều thoải mái, nàng biết, đây là oán khí của nguyên chủ của cơ thể này muốn nàng giúp nàng ấy báo thù, bởi vậy một chút tàn niệm cuối cùng lưu lại trong thân thể hiện tại cũng biến mất.

............

Đây là cô xuyên qua!!!

"Phế vật sao?" Cô khinh bỉ, hai mắt nhíu lại, khí thế bệ nghễ thiên hạ lộ ra. " Nếu ta đã nhập vào thân thể cô, vậy ta sẽ thay cô sống thật tốt. Làm cho lũ người cười nhạo cô mở rộng tầm mắt xem ai mới là cường giả ! Ta sẽ hoàn thành tâm nguyện của cô."

Từ giờ nàng chính là Âu Dương Ngữ Hinh. Ai cũng không thể chạm vào nàng ,khinh khi nàng .Nàng đứng dậy đi về phía trước mở chiếc hòm cũ , vạch những thứ lộn xộn ra, dưới đáy hòm hai tay run rẩy thận trọng nâng hai tấm bài vị lên vuốt ve đặt lên bàn,hai mắt đỏ lên, giọng nói khàn khàn tắc nghẹn.

-" Nương, nhũ mẫu xin nhận của con một lạy .Hai người yên tâm, thù này của hai người, sớm muộn con cũng sẽ báo ! Cho dù là tên cẩu hoàng đế ngu ngốc vô đạo, hay là người thật sự hại chết hai người, con cũng sẽ hồi báo lại cho bọn hắn. ”

-Nàng đứng dậy đến nhìn qua một lượt , thân thể này quá gầy rồi, mười tuổi nhìn như mới sáu bảy tuổi vậy nhưng xương cốt rất tốt không hề giống tưởng tượng của cô bết bát không thể tập luyện . Cô còn phát hiện một chuyện nguyên lai thân thể này mang một thân kịch độc nên dẫn đến tắc nghẽn kinh mạch , đây là nguyên nhân nàng hấp thu linh khí nhưng vô cùng đau đớn ,kiểm tra không tra thiên phú. Mà nàng là ai chứ chút độc này có thể làm khó nàng được sao .

Thân thể chằng chịt vết thương cũ mới, trở về giường nàng nằm nghỉ dưỡng sức. Bây giờ đã gần tối , khối thân thể này hiện tại quá yếu ớt, nàng không muốn mất luôn cái mạng vừa mới nhặt về.

Loại độc tích tụ tận xương , không giống như ngày một ngày hai, có lẽ là khi nương mang bầu đã trúng độc nên bị nàng hấp thu một phần độc nên nương nàng mới có thể sống thêm mấy năm. Nhưng không được chữa trị cho nên mới mất sớm như vậy. Hay cho một kẻ ác độc đừng để cô bắt được, cô sẽ phanh thây kẻ đó.

Hot

Comments

Thuthuyp

Thuthuyp

xuyên cũng không được thân thế tốt

2020-05-02

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play