Chap 3. Hôn Lễ.

Sau bao nhiêu năm chờ đợi, Lãnh Triết cuối cùng cũng chuẩn bị cưới được người mình yêu... anh đợi điều này lâu lắm rồi, anh vui vẻ, nhìn vào tấm ảnh của cô gái, khuôn mặt bảnh bao đó là thứ khiến anh không che giấu được sự hạnh phúc mà phô trương khiến cho chú ý... nhưng không biết sao hơn nửa tháng nay anh không thể liên lạc được với Mẫn Nhi. Không biết cô ấy có xảy ra chuyện gì không nữa, vào cái hôm cô bị tai nạn, anh cũng có chút linh cảm xấu, muốn đi tìm, nhưng vì bận khá nhiều việc nên cũng quên luôn, đến nay cũng được một khoảng lâu, có lẽ sự mong chờ làm anh quên luôn lý trí vốn nhạy bén lâu nay.

"Nhìn đi kìa... mặt lúc nào cũng sáng rỡ, có thể chia cho anh chút hạnh phúc không... hahaha."

Giọng nói được cho là của Tiêu Nghị... anh trai thứ ba của Lãnh Triết, và anh bỗng thấy được nét mặt mà trước giờ chưa từng thấy ở Lãnh Triết khi bước vào, biết nó là gì. Anh ngạc nhiên thích thú trong im lặng, rồi phun ra một câu ghẹo chọc khi đã đi qua cửa... Thế nhưng Lãnh Triết thì nhíu mày... có lẽ chàng trai không hài lòng câu nói vừa rồi.

"Tam ca..." Mở đầu như lời chào, Lãnh Triết thoáng nhìn qua cánh cửa, nó được mở sẵn, anh mới quay trở lại vị trí ban đầu, hơi cúi mặt vô tâm một chút. "Ý anh là sao."

"Ý anh là... không biết sao lại may mắn như thế, cưới được vợ vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, kiếp trước chắc tích được nhiều đức lắm."

Tiêu Nghị thong thả ngồi xuống sofa, người đàn ông vẫn chưa thôi nhìn hành động của đối phương, Lãnh Triết chỉ cười nhạt sau một tràng dòng chữ, rồi thầm nghĩ... Chỉ còn vài tiếng nữa thôi, anh đã danh chính ngôn thuận rước Mẫn Nhi về nhà riêng của mình. Căn nhà thuộc sở hữu của một mình anh, không phải sống chung với bất cứ người anh em cha mẹ nào, nó được mẹ để lại cho, đến nay cũng đủ để nó cũ kĩ, nhưng anh vừa vung tiền làm cho mới. Tất cả được làm lại theo sở thích của Mẫn Nhi, và cô chắc chắn sẽ bất ngờ khi thấy nó khác với trước kia... chờ khoảnh khắc này cũng đã năm năm rồi, đáy mắt anh cười, nhưng khuôn mặt lại không có biểu cảm gì, làm cho người đang ngồi trên sofa cũng ngưng sự thích thú.

...

Theo như mọi sắp xếp của gia đình hai bên, à không... cũng không hẳn là hai bên gia đình khi người cha sinh ra Lãnh Triết lại không thèm để tâm đến, Lãnh Triết tự mình hỏi cưới, tự mình chọn sính lễ. Buổi sáng hôm sau tổ chức hôn lễ tại một hòn đảo gần thành phố S. Lễ cưới được trang trí hoành tráng nguy nga, màu chủ đạo là màu xanh trắng vì đây là màu mà Mẫn Nhi thích... mọi thứ cô thích anh đều nhớ rõ, và sẽ âm thầm thay đổi tất cả, chỉ để cho cô bất ngờ.

Dàn khách mời toàn là những người giàu có, và khá thân thiết với Lãnh Triết...

Đến giờ rước dâu, một dàn siêu xe thay nhau đua trên đường, không khí cũng vì thế mà huyên náo khi những chiếc xe có đầy hoa cưới ầm ầm đi ngang, ai nhìn vào cũng ganh tị hết nức. Không biết cô dâu là ai mà sao lại may mắn đến thế, chắc phải hạnh phúc lắm khi có được một hôn lễ như thế này... là điều mà mọi người đều tóm tắt trong lòng khi nhìn đoàn xe đi ngang.

"Con gái của mẹ... vừa khỏi bệnh chưa được bao lâu thì đã đi xuất giá, ở nhà được yêu thương đùm bọc không biết qua đó sẽ thế nào... Tuy gia đình ta cũng thân với nhà kia nhưng không đến mức quá thân, mẹ cũng không yên tâm, cầu trời cho con gái của mẹ sẽ được hạnh phúc."

Cánh tay được đặt lên hai vai Lộ Thất, cô biết mẹ không đành lòng, còn đang lo lắng cho cô một cách không mong muốn, qua bóng hình được phản chiếu trong tấm gương, cô thấy đằng sau cũng rõ, rồi cô dời ánh nhìn đến khuôn mặt bà trìu mến.

"Mẹ không cần phải lo, con tự biết bảo vệ bản thân, nếu anh rễ... à không, nếu Lãnh Triết đó có ức hiếp thì con sẽ giết hắn... con gái của mẹ không yếu đuối, trái tim cũng không còn yếu đuối."

Cô tự tin nói rồi cười ha hả... muốn phần nào trấn an tâm trạng mẹ, nhưng cô cũng quyết rồi, dặn bản thân không được yếu đuối, không được để thứ gì quật ngã vì giờ đây cô đã khác, có một cuộc sống mới, một cuộc sống mà Mẫn Nhi ban cho. Cô không cần biết đó liệu có phải là sự tồi tệ nhất dành cho bản thân, khi làm trái lại với lòng mình, nhưng nếu đã lâý đi thứ mà Lãnh Triết yêu nhất, thì cô phải trả, trả lại cuộc đời có lẽ sẽ làm trâu chó cho anh nếu như anh muốn. Cũng được, cô sẵn sàng rồi, cô nghĩ sự tồi tệ đó sẽ không nằm ở giới hạn nhỏ nhoi, nhưng trách nhiệm của cô còn nhiều hơn, khiến cô không còn sợ hãi người đàn ông đó nữa.

Hôm nay trông cô xinh đẹp hơn rất nhiều, không còn mang khuôn mặt vẻ trầm uất do bệnh tật. Cô đẹp, đẹp theo phong cách ngọt ngào với đôi mắt long lanh, đôi môi mỏng hơi cong, và một nước da trắng hồng, mọi thứ càng đẹp hơn khi cô có nhiều điểm nhấn khiến bản thân trông nổi bật. Chiếc váy cưới này.... nó thật đẹp, cô từng nghĩ bản thân sẽ lấy được người mình yêu rồi sẽ thế này, hạnh phúc biết bao. Nhưng bây giờ... là một sự sắp đặt của định mệnh.

"Con gái ngốc của ba, nếu có bị ức hiếp thì cứ về đây nói với ba, ba mẹ sẵn sàng bảo vệ con... không phải sợ thằng nhóc đó, cũng đừng nhượng bộ nếu uất ức... chúc con gái hạnh phúc."

Là điều cuối cùng mà ông nói trước khi cô bước khỏi căn nhà này, trở thành vợ người ta, mang họ của người ta, sẽ không còn được sống chung nữa... ông nói nhẹ nhàng, và không giấu được vẻ đượm buồn lấp ló dưới sự chúc phúc.

"Ba yên tâm... sẽ không sao đâu, nếu bị ức hiếp... con gái sẽ chống trả lại mà."

Cô không biết tương lai sẽ như thế nào, nhưng hiện tại cô nàng cảm thấy mình nặng lòng lắm.

"Được, vậy thì tốt."

"Nói nhiều với chị ấy làm gì mất thời gian quá... đoàn xe rước dâu đến tới nơi rồi... chị còn không định ra chào đón à."

Giọng phàn nàn đâm rung trong màng nhĩ, nhưng Lộ Thất từ lâu vốn cũng quen thái độ này, nếu là nói ngọt ngào có lẽ cô nàng sẽ phải đề phòng, cô khôi phục vẻ mặt lạnh lùng, không một chút sốt sắng. Nghe tới đây Phương Tịnh càng thêm nghẹn lại, đứa con gái mà mình nâng niu bấy lâu nay phút chốc đã thành vợ người ta, trong thâm tâm bà vẫn chưa thể chấp nhận được, bà dụi mắt khẽ bật khóc...

"Mẹ... mẹ đừng khóc, con sẽ thường xuyên về thăm mẹ và ba, hai người nhớ giữ sức khỏe."

Lộ Thất ôm bà vào lòng, trong cuốn họng cũng có chút nghẹn nghẹn, khoé mắt đã bắt đầu cay, cô liên tục chớp mắt kiềm nén, cho nước mắt chảy ngược vào trong, nếu không cô nàng sẽ có khóc oà rồi không nỡ rời xa ba mẹ mất.

"Con đi nhá..."

Cô đứng dậy thu gọn chiếc váy cưới cồng kềnh rồi sải bước, trông cô lúc này đúng là xinh đẹp, xinh đẹp đến động lòng người, nhưng lại đáng thương đến xót xa, không phải được lấy người mình yêu, Phương Tịnh nhớ đến Lý Trần Bạch, người mà cô nàng theo đuổi ròng rã suốt mấy năm trời, biết Lý Trần Bạch đang tìm con gái, nhưng lại che giấu chuyện bệnh tật khiến cho tìm kiếm cũng khó khăn, rồi chàng trai đó sẽ thế nào nếu biết Lộ Thất đã đi lấy chồng. Bà cảm thấy thật tội lỗi khi chia cắt đôi uyên ương này, cũng vì giấc mơ đó, giấc mơ về Mẫn Nhi và nguyện vọng cuối cùng, nhưng đã quá muộn để thông suốt nó suy cho cùng cũng chỉ là một giấc mơ không có thật. Phương Tịnh và Chữ Văn dõi theo từng bước chân của cô, ánh mắt cả hai đã chứa đầy nước mắt, lúc này không kiềm nén được nữa mà khóc oà lên.

...

Lộ Thất cầm váy cưới rồi nhấc từng bước chân đi xuống, dáng người nhỏ nhắn mảnh khảnh của cô khiến cho Lãnh Triết liền chú ý, không thể rời mắt khi thấy cô bước xuống. Người con gái này thật đẹp, thật giống trong trí tưởng tượng của anh, và anh cũng không thảng thốt mấy, khi thấy tại sao cô lại hút ánh mắt của mình mất nhiều giây.

Lãnh Triết tiến lại phía Lộ Thất, trông anh như một chàng hoàng tử, khuôn mặt bảnh bao, sóng mũi cao, đôi mắt màu sậm dưới đôi lông mày rậm, và có hàm rộng mạng mẽ, vóc dáng cao ráo như pháo đài vững chắc, là mẫu người vừa có tiền vừa có sắc, khiến bao nhiêu người phụ nữ chao đảo muốn có cho bằng được. Trong lòng Lãnh Triết không khỏi hạnh phúc, cô thấy rõ điều đó qua tấm vải chùm đầu, mờ nhạt... nhưng nụ cười dịu dàng đó cô thấy bằng trái tim, cô thực sự đã là vợ của anh rồi sao? người mà cho là anh rễ tương lai đấy.

Thất thần một lúc, Lộ Thất mới đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình đặt lên bàn tay đang chờ đợi từ lâu, như gửi gắm, người đàn ông chạm được nó rồi, cũng thoáng nhìn bàn tay nhỏ, rồi cứ thế mà cúi đầu nhỏ giọng bên tai cô.

"Bảo bối, em xinh lắm... khiến anh không thể nào rời mắt... tối đến... chắc có lẽ sẽ còn thấy rõ hơn nữa."

Đôi môi màu tươi khẽ cong lên, không cười, mà đang hoang mang tột độ, cô bước đi một cách run run khi giọng nói trầm ấm của anh là thứ chọc khuấy cô thành bộ dạng này. Cô có chút đỏ mặt... để lộ đôi má hồng hồng lấp ló dưới chiếc lưới mỏng đang che, biết cô đang xấu hổ, anh lại lên giọng trêu ghẹo thêm, để thỏa mãn thú tính nhìn người khác ngại ngùng mà thầm vui.

"Chuẩn bị lý thuyết cả rồi đấy, một chiếc giường khá chắc chắn nữa... chỉ mong người đêm nay cùng thực hành sẽ chịu đựng giỏi."

Mặt cô càng lúc càng đỏ au, cánh môi cứ giần giật không ngừng vì trương phình sự xấu hổ... thường xuyên nói nên có vẻ trôi chảy lắm, chỉ thầm chửi cái tên dâm chúa này nói chuyện biến thái như thế thật khiến người khác nỗi óc.

Anh thấy cô im bặt, chỉ cười cười rồi dìu cho cô vào trong xe trước, chọc mãi có khi sẽ nỗi cáu, không mắng chửi, mà quay sang hờn dỗi trong im lặng ấy, sợ điều đó hơn điều gì, vì anh hiểu rõ tính Mẫn Nhi, nên sẽ dừng trêu đúng lúc... lúc cô khom người xuống vô tình để lộ bờ ngực trắng ngần, anh nhìn thoáng qua rồi thắc mắc.

"Mẫn Nhi có nốt ruồi son ở ngực từ khi nào... sao lúc trước chưa từng thấy. À chắc có lẽ là do không để ý, nhưng rõ ràng là chưa từng thấy qua."

Lộ Thất biết anh đang nhìn vào đâu của mình thì liền dùng tay che lại một cách cung cúc.

"Che cái gì mà che... chẳng phải cũng đã thấy hết rồi sao, mà đêm nay có lẽ là sẽ còn nhìn rõ hơn nữa..."

Anh xít lại gần tai cô nói nhỏ, tiếp xúc gần gũi như thế khiến tim cô đập loạn xạ lên, cô ngồi trong xe mà hô hấp khó khăn... thật muốn đẩy cho xa ra một chút, nhưng như có gì đó không cho phép cô nàng làm vậy, miễng cưỡng dùng cách khác "Có thể bật điều hoà không?"

Lãnh Triết quay sang với dáng vẻ ngạc nhiên. "Đang nóng sao... còn đang nóng hơn anh nữa hửm... kiềm nén một chút để tối làm không được sao."

Lời nói anh nói ra khiến cô nàng càng lúc càng không vừa ý, nhưng cô tạm thời chịu đựng, nuốt những cơn ngại ngùng xuống bụng, cho tự nhiên, lắp bắp đớp đại vài chữ giải thích, để anh ta bớt suy viễn linh tinh...

"Do bộ váy này hơi nóng."

"Thế sao?... có cần anh thay bộ khác giúp em không..."

Lộ Thất quơ tay lia lịa phản bác, không tin là có thể nói được như vậy, người đàn ông này khiến cô bắt đầu hoang mang.

"Không không... không cần đâu, không nóng nữa."

Lãnh Triết phì cười với biểu cảm đáng yêu của cô, anh nghĩ chắc đang mắc cỡ vì có tài xế ngồi ở phía trước, chứ mọi khi cô còn chiêu trò hơn anh nữa là... hôm nay có lẽ run nên để anh bắt thóp được, nhưng sau này thì không chắc, vì vô biết anh yêu mình, sẽ lợi dụng điểm đó mà leo lên trên đầu.

"Nhưng giọng của em hôm nay có chút khác"

Lãnh Triết nhìn cô, Lộ Thất liền chột dạ, bàn tay cô bấu vào váy cưới nhắm mắt như hoá đá, bất giác bịa ra một lí do nào đó...

"Là... là do hôm qua ăn quá nhiều kem nho... đau họng một chút." Còn giả bộ ho khụ khụ sao cho giống thật, Lãnh Triết quả thật không nghi ngờ gì, anh luôn tin cô một cách chân thành như vậy, khẽ chau mày rồi vỗ nhẹ vào lưng.

"Lần sau mà còn ăn uống bậy bạ như thế thì em chết chắc... cũng may là bình thường, đỗ bệnh thì có lẽ phải trì hoãn."

"Biết rồi."

Sự quan tâm khiến cô cảm thấy ấm áp, nhưng tự nhắc mình nó không phải dành cho bản thân, cũng không cầu mong có một ngày như vậy.

...

Ở lễ cưới, cô dâu từ trên xe bước xuống thì mọi ánh mắt đều đổ về phía cô, dáng đi uyển chuyển, nước da trắng ngần khiến mọi người nhìn vào đều phải thốt lên hai chữ "Tuyệt sắc." và ngưỡng mộ. Cô bước đi từng bước trên lễ đài, đi kế là Lãnh Triết, trên mặt anh lúc này toàn là những nét hạnh phúc, nhìn cô cười dịu dàng, nụ cười chỉ dành cho người anh yêu. Cô lại có chút áy náy... cảm giác này thật khiến khó chịu, uất nghẹn, những thứ trước mắt vốn không thuộc về mình, đang lơ ngơ suy nghĩ thì bỗng nhớ đến Mẫn Nhi, rồi trái tim cô trở nên ôn hoà bình tĩnh một cách lạ thường, cứ như có một sức mạnh vô hình đã xoa dịu cô, và mang đi những thứ cảm giác đó đi.

Người đàn ông lớn tuổi được cho là mục sư chủ trì hôn lễ, cất giọng...

"Lãnh Triết, xin anh hãy đặt tay lên quyển kinh thánh. Anh có bằng lòng lấy cô ấy làm vợ, yêu thương, chung thủy với cô ấy, dù cô ấy có nghèo khó ốm đau hay bệnh tật, anh cũng bằng lòng lấy cô ấy chứ?"

Lãnh Triết nhìn cô rồi trìu mến, anh không chần chừ...

"Tôi bằng lòng."

"Lộ Thất, xin hãy đặt tay lên quyển kinh, cô có bằng lòng cưới Lãnh Triết làm chồng, yêu thương, chung thủy với anh ấy... cô cũng bằng lòng lấy anh ấy chứ?

Cô do dự một chút.

"Tôi... bằng lòng."

Lãnh Triết thoáng nở nụ cười.

"Tôi đại diện cho Chúa, chúc phúc cho hai người... Amen... mời cô dâu chú rễ, trao nhẫn cho nhau."

Tiếng vỗ tay chúc phúc vang lên, Lãnh Triết ôm Lộ Thất vào lòng rồi hôn cô qua tấm màng che mặt, cô sẽ không mở nó ra, và anh cũng không có phản bác gì. Bị hôn mất ngờ nên cô cứ nhắm tịt mắt lại ngơ ngác, anh cười nhẹ rồi gõ vào đầu cô.

"Mắc cở đến thế hửm... đây đâu phải là lần đầu chúng ta hôn nhau, mà lại trưng cái bộ mặt đó ra cơ chứ."

Lúc này Lưu Sở ở dưới khán đài đang dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn Lộ Thất, cô không muốn Lộ Thất được hạnh phúc như thế, trông khi dễ dàng có mọi thứ trải sẵn, để bước đến thuận lợi... cô sẽ không để chuyện đó xảy ra.

"Đêm động phòng của chị... có lẽ là đêm khởi đầu của những ngày tháng đau khổ đấy... tôi sẽ khiến tình yêu mãnh liệt của Tiêu Lãnh Triết... trở thành thứ bức chết chị." Giọng cô căm phẫn.

Chapter
1 Chap 1. Tai Nạn.
2 Chap 2. Con Sẽ Thay Chị Gả Vào Đó.
3 Chap 3. Hôn Lễ.
4 Chap 4. Dù Cô Có Mười Cái Mạng Cũng Không Bù Lại Được!
5 Chap 5. Tùy Anh Xử Trí.
6 Chap 6. Tình Nhân.
7 Chap 7. Cô Không Ghen Sao?
8 Chap 8. Du Thuyền.
9 Chap 9. Bắt Cóc.
10 Chap 10. Tức Giận.
11 Chap 11. Bị Nhốt.
12 Chap 12. Cô Không Ghét Tôi Sao?
13 Chap 13. Gặp Lại Bạn Cũ.
14 Chap 14. Sai à? Nhưng Đã Muộn Mất Rồi.
15 Chap 15. Thất Dâm Đãng. ( H+)
16 Chap 16. Lần Sau Tôi Sẽ Chơi Chết Cô.
17 Chap 17. Muốn Cô Thơm Má.
18 Chap 18. Hôm Nay Tôi Sẽ Phục Vụ Anh.
19 Chap 19. Say Rượu.
20 Chap 20. Bị Đột Kích.
21 Chap 21. Về Nhà.
22 Chap 22. Tôi Không Thích Những Món Đó, Tôi Chỉ Thích Mandoo.
23 Chap 23. Kí Ức.
24 Chap 24. Viếng Mộ 1.
25 Chap 25. Viếng Mộ 2.
26 Chap 26. Viếng Mộ 3.
27 Chap 27. Bị Sốt.
28 Chap 28. Rớt Cái Nết Đàn Ông.
29 Chap 29. Tự Tay Chăm Sóc.
30 Chap 30. Bắt Sâu.
31 Chap 31. Về Nhật Bản.
32 Chap 32. Tiêu Lãnh Triết ( Kirito ) Và Bang Hội Yakuza.
33 Chap 33. Sản Xuất Em Bé 1. (H+)
34 Chap 34. Sản Xuất Em Bé 2. (H+)
35 Chap 35. Quá Khứ Của Hạ Uyển.
36 Chap 36. Mất Mẹ.
37 Chap 37. Bị Cưỡng Hiếp.
38 Chap 38. Kẻ Làm Phiền Xứng Đáng Bị Trảm.
39 Chap 39. Thúc ấy đang muốn em sinh cháu cho thúc ấy, vậy em nghĩ sao?
40 Chap 40. Gửi Vợ.
41 Chap 41. Một Ngày Chứa Đầy Sự Không Vui.
42 Chap 42. Lãnh Triết Gặp Tai Nạn.
43 Chap 43. Công Chúa Aiko Chạm Mặt Với Hạ Uyển.
44 Chap 44. Giúp Chị Dâu Cảnh Cáo Trà Xanh.
45 Chap 45. Tình Cờ Gặp Lại Nhã Mai.
46 Chap 46. Tư Thiên, Anh Say Rồi!
47 Chap 47. Cô Đúng Là Biến Thái!
48 Chap 48. Rắc Rối.
49 Chap 49. Cảm Nhận Được Điềm Không Lành.
50 Chap 50. Không sao, tôi đã xem cô là đàn ông rồi! Nên cô không cần phải xấu hổ.
51 Chap 51. Lãnh Triết.
52 Chap 52. Trò Chơi Bekuha.
53 Chap 53. Gậy Ông Đập Lưng Ông.
54 Chap 54. Quyết Chiến Sinh Tử Với Thắng Nhân.
55 Chap 55. Giải Cứu Lộ Thất.
56 Chap 56. Hay Là Lấy Tấm Thân Này Trả Đi!
57 Chap 57. Anh Có Thấy Ai Thích Rác Bao Giờ Chưa?
58 Chap 58. Xuất Viện.
59 Chap 59. Dùng Nhục Hình.
60 Chap 60. Rốt Cuộc Là Kì Lạ Ở Điểm Nào?
61 Chap 61. Thất Vọng.
62 Chap 62. Mưa.
63 Chap 63. Lời Nhắc Nhở.
64 Chap 64. Tiệc Sinh Nhật. (1)
65 Chap 65. Tiệc Sinh Nhật. (2)
66 Chap 66. Bỏ Lỡ Thứ Quan Trọng.
67 Chap 67. Nói Tọc Mạch.
68 Chap 68. Trai Hay Gái Cũng Đều Được.
69 Chap 69. Đá Xoáy.
70 Chap 70. Có Thẳng Thắn Quá Không Vậy?
71 Chap 71. Về Nước.
72 Chap 72. Đừng Nhắc Đến Cô Ấy Nữa.
73 Chap 73. Thất Thất Định Sẵn Là Con Dâu Của Nhà Họ Cố.
74 Chap 74. Giác Ngộ.
75 Chap 75. Trốn Thoát.
76 Chap 76. Mất Mát To Lớn.
77 Chap 77. Khúc Mắt Của Lộ Thất.
78 Chap 78. Bức Thư Của Lý Trần Bạch.
79 Chap 79. Lời Khuyên.
80 Chap 80. Đã Đến Lúc Buông Bỏ.
81 Chap 81. Tuyệt Vọng.
82 Chap 82. Nôn Nóng.
83 Chap 83. Có Bắt Đầu, Sẽ Có Kết Thúc.
84 Chap 84. Kết Thúc. (1)
Chapter

Updated 84 Episodes

1
Chap 1. Tai Nạn.
2
Chap 2. Con Sẽ Thay Chị Gả Vào Đó.
3
Chap 3. Hôn Lễ.
4
Chap 4. Dù Cô Có Mười Cái Mạng Cũng Không Bù Lại Được!
5
Chap 5. Tùy Anh Xử Trí.
6
Chap 6. Tình Nhân.
7
Chap 7. Cô Không Ghen Sao?
8
Chap 8. Du Thuyền.
9
Chap 9. Bắt Cóc.
10
Chap 10. Tức Giận.
11
Chap 11. Bị Nhốt.
12
Chap 12. Cô Không Ghét Tôi Sao?
13
Chap 13. Gặp Lại Bạn Cũ.
14
Chap 14. Sai à? Nhưng Đã Muộn Mất Rồi.
15
Chap 15. Thất Dâm Đãng. ( H+)
16
Chap 16. Lần Sau Tôi Sẽ Chơi Chết Cô.
17
Chap 17. Muốn Cô Thơm Má.
18
Chap 18. Hôm Nay Tôi Sẽ Phục Vụ Anh.
19
Chap 19. Say Rượu.
20
Chap 20. Bị Đột Kích.
21
Chap 21. Về Nhà.
22
Chap 22. Tôi Không Thích Những Món Đó, Tôi Chỉ Thích Mandoo.
23
Chap 23. Kí Ức.
24
Chap 24. Viếng Mộ 1.
25
Chap 25. Viếng Mộ 2.
26
Chap 26. Viếng Mộ 3.
27
Chap 27. Bị Sốt.
28
Chap 28. Rớt Cái Nết Đàn Ông.
29
Chap 29. Tự Tay Chăm Sóc.
30
Chap 30. Bắt Sâu.
31
Chap 31. Về Nhật Bản.
32
Chap 32. Tiêu Lãnh Triết ( Kirito ) Và Bang Hội Yakuza.
33
Chap 33. Sản Xuất Em Bé 1. (H+)
34
Chap 34. Sản Xuất Em Bé 2. (H+)
35
Chap 35. Quá Khứ Của Hạ Uyển.
36
Chap 36. Mất Mẹ.
37
Chap 37. Bị Cưỡng Hiếp.
38
Chap 38. Kẻ Làm Phiền Xứng Đáng Bị Trảm.
39
Chap 39. Thúc ấy đang muốn em sinh cháu cho thúc ấy, vậy em nghĩ sao?
40
Chap 40. Gửi Vợ.
41
Chap 41. Một Ngày Chứa Đầy Sự Không Vui.
42
Chap 42. Lãnh Triết Gặp Tai Nạn.
43
Chap 43. Công Chúa Aiko Chạm Mặt Với Hạ Uyển.
44
Chap 44. Giúp Chị Dâu Cảnh Cáo Trà Xanh.
45
Chap 45. Tình Cờ Gặp Lại Nhã Mai.
46
Chap 46. Tư Thiên, Anh Say Rồi!
47
Chap 47. Cô Đúng Là Biến Thái!
48
Chap 48. Rắc Rối.
49
Chap 49. Cảm Nhận Được Điềm Không Lành.
50
Chap 50. Không sao, tôi đã xem cô là đàn ông rồi! Nên cô không cần phải xấu hổ.
51
Chap 51. Lãnh Triết.
52
Chap 52. Trò Chơi Bekuha.
53
Chap 53. Gậy Ông Đập Lưng Ông.
54
Chap 54. Quyết Chiến Sinh Tử Với Thắng Nhân.
55
Chap 55. Giải Cứu Lộ Thất.
56
Chap 56. Hay Là Lấy Tấm Thân Này Trả Đi!
57
Chap 57. Anh Có Thấy Ai Thích Rác Bao Giờ Chưa?
58
Chap 58. Xuất Viện.
59
Chap 59. Dùng Nhục Hình.
60
Chap 60. Rốt Cuộc Là Kì Lạ Ở Điểm Nào?
61
Chap 61. Thất Vọng.
62
Chap 62. Mưa.
63
Chap 63. Lời Nhắc Nhở.
64
Chap 64. Tiệc Sinh Nhật. (1)
65
Chap 65. Tiệc Sinh Nhật. (2)
66
Chap 66. Bỏ Lỡ Thứ Quan Trọng.
67
Chap 67. Nói Tọc Mạch.
68
Chap 68. Trai Hay Gái Cũng Đều Được.
69
Chap 69. Đá Xoáy.
70
Chap 70. Có Thẳng Thắn Quá Không Vậy?
71
Chap 71. Về Nước.
72
Chap 72. Đừng Nhắc Đến Cô Ấy Nữa.
73
Chap 73. Thất Thất Định Sẵn Là Con Dâu Của Nhà Họ Cố.
74
Chap 74. Giác Ngộ.
75
Chap 75. Trốn Thoát.
76
Chap 76. Mất Mát To Lớn.
77
Chap 77. Khúc Mắt Của Lộ Thất.
78
Chap 78. Bức Thư Của Lý Trần Bạch.
79
Chap 79. Lời Khuyên.
80
Chap 80. Đã Đến Lúc Buông Bỏ.
81
Chap 81. Tuyệt Vọng.
82
Chap 82. Nôn Nóng.
83
Chap 83. Có Bắt Đầu, Sẽ Có Kết Thúc.
84
Chap 84. Kết Thúc. (1)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play