Bảo Kỳ ôm nó thật chặt, như muốn dùng tất cả sức lực để ôm lấy tình cảm giữa cậu và Mộc Phong.
Nhưng có lẽ tất cả bây giờ đều vô nghĩa. Nước mắt cậu không tiếng động rơi xuống. Ngoài trời mưa bắt đầu rơi.
Mộc Phong bất chấp trời đang mưa chạy đến nhà cậu.
"Bảo Kỳ, em có ở trong đó không, Bảo Kỳ." Bỏ qua những giọt nước mưa đang rơi trên người mình, anh đập cửa gọi. Nhưng trả lời anh chỉ là sự im lặng.
"Bảo Kỳ, Anh biết em đang ở trong đó, mở cửa cho anh được không, Bảo Kỳ"
"Bảo Kỳ, mở cửa ra được không, mở cửa nghe anh giải thích đi mà." Sự im lặng khiến Mộc Phong như phát điên.
"Bảo Kỳ, mở cửa nghe anh nói được không..."
"Bảo Kỳ, mở cửa đi mà..."
"Bảo Kỳ..."
Mộc Phong tiền cuộc gọi cửa nhưng trả lời anh chỉ là sự im lặng đáng sợ.
Một lúc sau, Mộc Phong dường như đã lấy lại được bình tĩnh, Anh không đập cửa, không điên cuồng gọi cậu nữa.
Mộc Phong cũng không rời đi, mà vẫn đứng đó mặc cho trời mưa như trút nước đang đập lên mặt, lên người mình.
Đôi đôi mắt hổ phách đau đớn vô hồn, khuôn mặt ướt đẫm không phân biệt được đó là nước mưa hay là nước mắt của anh nữa.
Bảo Kỳ thấy phía ngoài cửa im lặng thì bật khóc thành tiếng. Một lúc sau cậu ngủ thiếp đi, nhưng Nước mắt vẫn khẽ rơi.
Hai người chỉ cách nhau một cánh cửa, vốn dĩ rất gần nhưng lại xa không với tới.
Bảo Kỳ ngủ thiếp đi không hề biết Mộc Phong vẫn đứng dưới màn mưa, chờ cậu suốt một đêm. Chờ cậu cho anh cơ hội giải thích.
***
Ánh sáng ban Mai chiếu rọi mọi ngóc ngách trong căn phòng, làm cho Bảo Kỳ tỉnh giấc. Khi Bảo Kỳ mở cửa ra thì cảnh tượng trước mặt khiến cậu giật mình.
Mộc Phong đứng đó, cả người ướt nhẹp, khuôn mặt trắng bệch, Thấy Bảo Kỳ mở cửa anh vui mừng muốn chạy lại ôm lấy cậu nhưng lại ngã xuống ngất xỉu.
"Mộc Phong, Mộc Phong, anh làm sao vậy... Anh tỉnh lại đi...đừng làm em sợ..." Nhìn Mộc Phong những cười ngất xỉu trước mặt mình, trái tim Bảo Kỳ như bị bóp chặt, cậu sợ hãi.
***
*P**hòng vip bệnh viện*.
Khi Mộc Phong tỉnh lại đã là buổi sáng hôm sau.
Đập vào mắt anh là trần nhà trắng tinh và mùi thuốc sát trùng. Bên vậy Bảo Kỳ đang nắm tay anh ngủ quên bên mép tường.
Thấy Bảo Kỳ mơ màng tỉnh dậy, Mộc Phong biển ôm lấy cậu thật chặt luống cuống giải thích.
"Bảo Kỳ, nghe anh giải thích được không, mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu, Anh với Ngọc Tuyết Nhi..."
"Em biết" Bảo Kỳ nhìn Mộc Phong luống cuống như vậy thì mỉm cười cắt ngang.
Updated 42 Episodes
Comments
hủ
hình như chương nó bị lập lại hay sao á
nó giống chương trước
2020-05-15
3
bảo💦
khổ cho hai người này
2020-04-10
8
YugatoremKoku
ủng hộ bạn ạ.
chéo vs mk bộ: Bá Nữ nha. mk cảm ơn.
2020-04-08
2