Tư Hàn Trạch trả máy lại cho Thẩm Hạo rồi gõ gõ ngón tay lên bàn nhìn đống tài liệu mình cần giải quyết, mới nhìn thấy chúng là đầu anh liền giật giật. Dù sao anh cũng mới có 27 tuổi vậy mà cha đã ném một công ty khổng lồ cho anh quản lý rồi đi chơi vui vẻ với mẹ...
Chiếc điện thoại bên cạnh bỗng reo lên, nhìn thấy tên người gọi Tư Hàn Trạch liền bắt máy lập tức bỏ lên tai: "Alo"
[Trạch ca, hôm nay em đi ăn cơm cùng bạn nên tối anh đi quán nào đó ăn tạm đi nha!]
"Ừ"
Người gọi là Tư Thiên Tuyết, em gái của anh.
Tư Hàn Trạch nhìn điện thoại giờ mới tầm 3 giờ, con bé này cả ngày thích đi chơi, mẹ đã dặn anh phải để ý con bé một chút nên tối nay anh phải đích thân đi đón về mới được.
Lúc Lam Kha Nguyệt tỉnh dậy thì đã là 6 giờ chiều, cô vươn vai khởi động một chút rồi đi thay đồ chuẩn bị ra ngoài ăn cơm.
Nói ra có chút xấu hổ nhưng thật sự cô 24 tuổi đầu rồi còn chưa biết nấu ăn.
Đeo khẩu trang, kính râm và mũ cẩn thận rồi cô mới bước xuống nhà xe lái xe đi mà không biết có một người đang âm thầm theo dõi mình.
Đến một nhà hàng nổi tiếng cô đặt riêng một phòng rồi gọi những món mình thích lên ăn ngon lành. Một nghệ sĩ quan trọng nhất là vóc dáng, chế độ ăn của các minh tinh luôn rất nghiêm khắc, ba bữa toàn rau xanh.
Nhưng cô rất đặc biệt là dù ăn nhiều cũng không béo lên, cô nhớ có một lần cô đi du lịch năm ngày, trong năm ngày đó cô đã ăn gần hết các đặc sản và các món nổi tiếng ở đó nhưng một gam cũng không tăng.
Ăn no chán chê cô gọi thêm miếng bánh và cốc cà phê uống tráng miệng, vừa ăn vừa xem các hợp đồng Dương Nghệ gửi đến.
Cô định trong khoảng thời gian tiếp theo khi xong buổi fanmeeting sẽ nghỉ khoảng một khoảng thời gian.
8 giờ cô lái xe rời khỏi nhà hàng rồi đi lượn quanh thành phố một vòng. Đi ra khỏi ngoại thành cô lái men theo đường biển, lúc này định dừng xe để xuống biển chơi một chút nhưng cô phát hiện phanh xe mình không ăn!
"Chết tiệt, phanh bị sao thế này!" Lam Kha Nguyệt liên tục đạp phanh nhưng đều không ăn, rõ ràng là lúc nãy đang còn tốt cơ mà.
Chẳng lẽ cô bị hại rồi?
Vì quá tập trung để sử lý phanh xe mà cô không để ý trước mặt có một chiếc xe đang đậu.
"Này! Người ngồi lái xe!"
Một thanh âm quát lớn kéo Lam Kha Nguyệt nhìn lên, cô tái mặt quay vô lăng và hết sức đạp phanh nhưng không kịp.
Rầm
Lam Kha Nguyệt đầu óc choáng váng run rẩy ngẩng đầu lên, may mà cô không bị thương nặng, nhìn đuôi chiếc BWM xa xỉ đang bốc khói trắng, cô cảm thấy mình không xong rồi.
Nếu chọc phải một thiếu gia nhà giàu nào đó thì sẽ phiền phức lớn.
Bên ngoài có tiếng giày lộp độp đi đến, cô đưa tay mở cửa xe, nhưng vì vẫn còn rất choáng và hoa mắt nên liền ngã xuống, tưởng mặt mình sẽ tiếp xúc với nền đất lạnh nhưng không, một mùi hương nam tính thoang thoảng xộc vào chóp mũi, cảm giác an toàn và ấm áp lan tỏa ra khắp tế bào, cô khẽ lắc đầu rồi từ từ nhìn lên người vừa mới đỡ mình.
Khuôn mặt tuấn mĩ nghịch thiên mà cô vẫn luôn suy nghĩ đến đập vào mắt, càng nhìn gần ngũ quan của anh càng đẹp đến ngơ ngẩn, hơn nữa đôi mắt... Cũng đủ để mê hoặc tất cả mọi người.
"Cô gái, cô không sao chứ?" Tư Hàn Trạch mở miệng, anh không ngờ người đâm vào xe anh lại là cô gái trong đoạn quảng cáo anh chú ý sáng nay, nhìn rõ thì nhan sắc đúng là không
tệ... Khụ khụ.
"Tôi... Tôi không sao, cảm ơn anh." Lam Kha Nguyệt lắp bắp nói rồi rời khỏi người anh, cô xoa xoa đầu một chút rồi phủi quần áo của mình, nhìn Tư Hàn Trạch nói: "Cảm ơn và cũng rất xin lỗi anh."
"Cô đâm nát đít chiếc xe tôi yêu thích nhất, cô dự tính thế nào?" Anh lạnh lùng nói với cô.
"Tôi sẽ đền." Cô nghiêm túc nói.
"Đền nổi không?" Anh ngược lại không tin tưởng.
"Anh cứ mang đi sửa, hết bao nhiêu thì nói với tôi." Lam Kha Nguyệt đưa cho anh danh thiếp của mình.
"Được, với lại trông cô không giống bị say rượu, sao lại không chú ý lái xe?" Nói xong câu này Tư Hàn Trạch bỗng cảm thấy đây là lần đầu tiên mình nhiều lời, anh quan tâm truyện này làm gì?
"Chuyện này là ngoài ý muốn." Cô phải tìm ra người đứng sau, hại cô suýt chết như vậy nhất định là người rất căm thù cô.
"Ừ." Tư Hàn Trạch cũng không nói nhiều nữa, anh liếc mắt nhìn chiếc xe mình lái chưa được ba lần mà đã phải mang đi sửa.
Lam Kha Nguyệt thấy anh gọi điện cho ai đó, gần năm phút sau một chiếc xe đen sang trọng đi đến, anh tùy ý mở cửa xe định lên nhưng bỗng nhìn cô hỏi: "Có cần nhờ xe tôi về không?"
"Nếu anh không phiền." Cô cũng đã gọi điện cho Dương Nghệ nhờ người đến lấy xe đi và điều tra, nơi này khá vắng, nãy giờ không thấy một chiếc taxi nào đi qua, với lại cô là minh tinh, không thể ở lại đây lâu được.
Updated 56 Episodes
Comments
Thiên Bình
Góp ý xíu nha mn. Ý kiến của cá nhân mk thui, mong mn đừng ném gạch đá ạ 🥲. TG dùng từ chưa đc trau chuốt lắm, vd như câu đít xe or thắng xe ko ăn...Câu văn cũng chưa đc hoàn thiện, mượt mà ạ. Mong rằng TG sẽ hoàn thiện hơn mỗi ngày ạ. Xin cảm ơn /Smile/
2024-09-19
0
Nguyễn Hồng Ngọc
Người ta đã nói đền rồi mà anh nhiều chuyện thế
2024-07-05
1
Nguyễn Hồng Ngọc
Dùng thân báo đáp🌚
2024-07-05
0