Tư Hàn Trạch nghiêng đầu, để cho cô trèo lên xe trước rồi mình mới lên sau.
Tài xế nhìn anh qua gương chiếu hậu mà há hốc mồm, không phải cái cây sắt này đang chuẩn bị nở hoa chứ? Phải mau gọi điện báo phu nhân!
Tư Hàn Trạch và Lam Kha Nguyệt mỗi người ngồi một góc xe, Tư Hàn Trạch chống tay nhắm mắt lại, tựa như ngủ rồi.
"Cô lên xe một người lạ không quen không sợ tôi là người xấu sao?" Giọng điệu lười biếng vang lên, nhưng không có lạnh lùng như khi nãy.
"Tôi từng thấy anh trên ti vi rồi, anh là tổng giám đốc của Tư thị, chắc sẽ không làm việc gì để tổn hại đến danh tiếng và công ty đâu."
Lam Kha Nguyệt tùy ý trả lời, không có ngại ngùng hay sợ hãi anh như mấy người trước nên trong lòng anh sinh ra một tia tán thưởng.
Sau đó hai bọn họ không nói gì trên cả quãng đường đi, chưa đến khách sạn cô đã bảo xuống rồi che kín mặt mình.
"Tôi sẽ tự trở về từ đây, cảm ơn anh rất nhiều."
Nhìn bóng lưng của cô rời đi rồi biến mất sau dòng người, Tư Hàn Trạch lấy danh thiếp của cô trong túi áo ra nhìn.
Lam Kha Nguyệt, tên cũng đẹp thật.
Tài xế nãy giờ đều lén lút ghi lại lời nói và hành động của anh rất cẩn thận, nếu đưa thông tin này cho phu nhân mà phu nhân hài lòng, không khéo tiền lương của hắn sẽ tăng lên rất nhiều!
Tối hôm đó có một tin lên đầu hotseach với tựa đề "Giọng ca solo hạng A say rượu lái xe đâm vào một chiếc xe bên đường."
Tin này nhận được sự chú ý của toàn bộ người trên mạng xã hội, rất nhiều người không tin và bảo vệ Lam Kha Nguyệt, đặc biệt là fan của cô.
Nhưng cũng có rất nhiều người là fan của nghệ sĩ khác nhân cơ hội công kích và ném đá Lam Kha Nguyệt.
"Nguyệt Nguyệt, chị đã cho người điều tra rồi quả đúng là Danh Bạch Bạch cho người hại
em." Dương Nghệ tức giận nói với Lam Kha Nguyệt. "Hơn nữa cô ta đã xóa hết video ghi được camera ở bãi đậu xe rồi, chúng ta không có bằng chứng!"
"Chị Nghệ, chị cứ bình tĩnh đi, em đã có cách giải quyết rồi." Lam Kha Nguyệt lướt nhìn những bình luận chửi bới mình, khóe môi thanh lãnh khẽ cong lên.
Chỉ có hình xe của cô đâm vào xe của người khác nhưng không có hình cô và chủ chiếc xe bị đâm, chắc hẳn vì người đó là Tư Hàn Trạch nên Danh Bạch Bạch không dám làm lung tung.
"Cách gì?" Dương Nghệ vội vàng hỏi.
"Chị đừng nóng vội, ngày mai sẽ biết." Lam Kha Nguyệt cười thần bí, dù trên mạng đang có rất nhiều bình luận không hay về cô nhưng cô hoàn toàn không để ý, dù sao người nổi tiếng dính phải tin đồn xấu là truyện bình thường.
"Được." Dương Nghệ hoàn toàn tin tưởng Lam Kha Nguyệt, cô nhóc này nói được làm được, Lam Kha Nguyệt đã vô số lần đối mặt với các vụ bị bôi nhọ nhưng đều tự mình vươn lên rồi tự mình tẩy trắng.
Quả nhiên không phụ lòng tin tưởng của Dương Nghệ, ngày mai đoạn video Danh Bạch Bạch sai người hãm hại Lam Kha Nguyệt được đăng lên, kèm đó là hình ảnh camera ở bãi đậu xe đáng lẽ bị xóa cũng xuất hiện, cảnh sát cũng đã chứng minh đây là video thật không chỉnh sửa và có bằng chứng là chiếc xe của Lam Kha Nguyệt nên Danh Bạch Bạch tạm thời bị đưa đến đồn tra hỏi.
"Nguyệt Nguyệt, em từ khi nào biết khôi phục hình ảnh đã bị xóa vậy?!" Dương Nghệ mới sáng sớm ngủ dậy nhìn thấy tin này liền mừng đến vệ sinh cá nhân cũng quên mà chạy đến phòng cô.
"Em không biết, chỉ là có một người giúp đỡ em thôi." Lam Kha Nguyệt vừa chọn quần áo vừa nói. "Chị Nghệ à, chị mau sửa soạn lại đi, chúng ta đến công ty trò truyện một chút."
Tại phòng họp của công ty SLY entertainment, hội đồng quản trị đang họp về việc của Lam Kha Nguyệt và Danh Bạch Bạch.
"Danh Bạch Bạch đúng là hồ đồ rồi! Đều là nghệ sĩ chung công ty mà lại hãm hại nhau thế này!"
"Tôi nghĩ đến lúc đóng băng Danh Bạch Bạch rồi."
"Vậy còn Lam Kha Nguyệt thì sao? Chúng ta phải giải thích với cô ấy thế nào?"
"Bây giờ fan trên khắp thế giới của Lam Kha Nguyệt đang công kích công ty, đòi chúng ta phải cho họ một câu trả lời công bằng."
"Đáng ghét, đám fan não tàn..."
"Ồ, xin lỗi vì đám fan não tàn của tôi gây khó dễ cho mọi người rồi."
Cửa phòng họp đột nhiên mở ra, Lam Kha Nguyệt mặc y phục đen bó sát, gợi cảm nhưng không hở hang, đôi mắt ngọc lục lạnh nhạt liếc qua tất cả mọi người trong phòng họp rồi đi đến gần giám đốc Tôn, đặt một tệp giấy tờ lên trước mặt ông ta.
"Kha Nguyệt, tệp giấy này là gì?" Giám đốc Tôn lạnh lùng hỏi cô.
"Hừ, ông tự đọc đi." Lam Kha Nguyệt tùy tiện ngồi xuống một vị trí để trống gần đó, cô chống mặt vắt chéo chân, cười nhạt không quan tâm những ánh mắt nhìn mình.
"Lam Kha Nguyệt! Cô muốn hủy hợp đồng với công ty? Cô quên là công ty đã cho cô những gì sao?" Giám đốc Tôn sau khi đọc qua một lần liền tức giận đứng dậy ném tập giấy xuống đất.
"Đơn nhiên tôi nhớ." Cô hờ hững trả lời. "Nhưng quý công ty cũng không quên tôi đã mang cho công ty những gì chứ?"
Updated 56 Episodes
Comments
Nguyễn Hồng Ngọc
Tuyệt vời! Đều có lợi ích cả thôi, việc gì làm khó nhau hen chị?
2024-07-05
2
Anonymous
Chi giỏi thật đấy
2024-06-30
1
Catherine
một câu nói mang tính cực kỳ vả mặt
2022-09-18
0