Trong phòng ngủ của anh, một căn phòng màu đen trắng kết hợp theo phong cách phương tây ảm đạm, lạnh nhạt nhưng lại sạch sẽ, gọn gàng, có mùi nước hoa thang thoảng. Cô nhìn lên trần nhà chăm chú rồi bỗng lên tiếng:
- Tiểu Phàm à, tôi quyết định rồi, tôi sẽ học võ. Cậu học chung với tôi nha?
- Nhưng tại sao bỗng nhiên lại muốn học võ?
- Tôi muốn được mạnh mẽ để tự bảo vệ bản thân, không muốn giống như lần này bị đánh mà không phản công lại được.
- Tôi có thể bảo vệ cho cậu mà, cậu yên tâm.
- Không, tôi muốn tự bảo vệ bản thân thật tốt. Đâu phải lúc nào cậu cũng có thể ở bên cạnh bảo vệ cho tôi được!
Cô quay mặt qua nhõng nhẽo đòi anh cùng đi học võ chung, bất đắc dĩ anh phải đồng ý.
Bỗng Hà Trương Nhi chớp chớp mắt mỏi mệt, nhìn qua Dương Thiếu Phàm nhỏ giọng:
- Tiểu Phàm à, tôi buồn ngủ quá, cậu hát ru cho tôi nha!
Dương Thiếu Phàm bất đắc dĩ gật đầu.
Trương Nhi nhắm mắt lại, gối đầu trên chân anh, nghe anh hát rồi ngủ lúc nào không hay, khi tỉnh dậy đã là chập tối rồi.
Cô chạy xuống nhà thấy anh đang coi tivi rồi khẽ cất tiếng:
- Cậu đang làm gì vậy?
- Coi tin tức
- Thôi, đừng coi nữa, đi ăn cơm đi, tôi đói lắm rồi! - Hà Trương Nhi vội vàng ngồi cạnh anh, tay vòng qua tay anh lắc lắc hối thúc.
- Được rồi, đừng hối nữa, chúng ta đi thôi!
Ngày hôm sau cô trở về nhà mình, cô nằng nặc đòi bố cho đi học võ. Trước sự nhõng nhẽo của cô ông đành đồng ý.
Cô và anh có thể chất tốt, lại thông mình nên chỉ sau vài tháng tập luyện đã có đai đen. Tuy cô nhìn ngốc ngốc vậy nhưng cũng rất thông minh nha~
Năm học lớp 10, cô và anh vẫn học chung và cô vẫn là lớp trưởng. Với nhan sắc khuynh thành của mình, Trương Nhi luôn là hoa khôi của khối được mọi nam sinh đều muốn theo đuổi. Thiếu Phàm cũng không kém cạnh, là nam thần trong lòng các nữ sinh luôn đó.
Có một lần, một tên lớp trên cứ theo đuổi tỏ tình với Trương Nhi nhưng cô không thích cương quyết từ chối. Nhưng hắn đâu có đơn giản mà từ bỏ như vậy, là con của một đại ca giang hồ hắn có sự kiên trì khó ai sánh bằng. Hết tặng hoa, tặng quà lại đi theo sau đòi bảo vệ cho cô. Nhiều lần cô tức giận lắm, cứ theo đuôi mãi bị cô đánh cho bầm dập mà cũng không chừa. Cô bí quá đành phải nói:
- Nói cho anh biết, tôi có bạn trai rồi. Anh đừng đi theo tôi nữa, bạn trai tôi ghen đấy!
- Ha ha, em tưởng anh dễ bị lừa à? Đi theo em cả tuần có thấy em đi chơi hay hẹn hò với thằng nào đâu? Đừng có hòng lừa gạt anh.
- Đấy là tại... tại bọn tôi đang giận nhau nên mới vậy. Mấy bữa nữa bọn tôi liền làm lành thôi! - Trương Nhi hơi ấp úng khi nói dối nhưng cũng hết cách.
- Anh không tin, nếu thật như vậy thì em lôi cái thằng đó ra đây, sau khi tan học đến quán cà phê gần trường để anh coi thử.
- Được thôi - Trương Nhi nhanh chóng đồng ý, trong lòng suy nghĩ tìm cách đánh lừa tên trước mặt.
Miệng nói tự tin vậy nhưng trong lòng lại lo lắng vô cùng, đứng ngồi không yên biết tìm ai giải cứu mình giờ. Chợt cô nhớ đến Dương Thiếu Phàm rồi nhếch một nụ cười nham hiểm. Cô chạy nhanh ra căn tin trường mua một chai nước cùng chiếc bánh đem đến trước mặt anh mà nói:
- Tiểu Phàm à, thấy cậu gầy quá, ăn nhiều vào nha.
Mấy bữa nay Dương Thiếu Phàm mải mê chuẩn bị qua kỳ thi học sinh giỏi cấp tỉnh, đúng là có chút bận rộn, cô không thể gặp được anh, lại không biết anh lo học mà gầy đi trông thấy.
- Được rồi, cậu có ý đồ gì thì mau nói đi, không cần vòng vo nữa. - Anh đâu có nghĩ người ta có lòng, trực tiếp vạch mặt cô
- Ha ha, vẫn là cậu thông minh. Tôi muốn nhờ cậu giả làm bạn trai tôi nha, nha. Tôi đang...
- Được thôi nhưng có một điều kiện
Cô chưa kịp nói xong anh đã đồng ý rồi.
- Điều kiện gì cũng được, vậy quyết định vậy đi. Ra về nhớ đợi mình đó
Nói rồi cô vui vẻ chạy nhanh về chỗ ngồi mà không cần biết điều kiện mà anh nói là gì.
Updated 22 Episodes
Comments