Chương 3: Không còn nơi để về

Lúc cô nằm thiếp đi luôn cảm thấy có một người nào đó vuốt ve bàn tay của cô, rồi lại sờ lên gương mặt rồi rồi vội vàng rụt lại, giống như sợ chạm vào thì cô liền bị vỡ đi.

Giọng nam trầm ấm cứ ngồi bên giường liên tục nói cho cô nghe rất nhiều thứ, nói rằng lẽ ra anh không nên để cô một mình lâu đến như thế, lẽ ra anh nên sớm nên nói cho cô biết tên đó là đồ cặn bả, trực tiếp đến để tách cô với hắn ra.

Có rất nhiều lời nói của người ấy khiến cô tỉnh dậy trong mơ màng, lúc cô chập chờn mở mắt ra một lần nữa thì bầu trời cũng đã chuyển sang màu đen, Y Sương cảm thấy đầu cô rất đau, giống như có hàng vạn cây kim đâm chi chít vào đầu của mình.

Cô gắng gượng để bản thân không trở nên quá khó coi, nhưng trải qua những chuyện như thế khiến cô cảm thấy bản thân mình chẳng thể nào mạnh mẽ được nữa.

Y Sương nhớ mẹ của mình, thật ra mẹ của cô cũng đã mất rất lâu rồi, hình như thời điểm đó cô chỉ vừa mới 6 tuổi thì mẹ đã qua đời. Bà thường sẽ vuốt ve mái tóc của cô rồi khen rằng cô có một mái tóc rất đẹp.

Chuyện đã thành ra như thế rồi Y Sương nghĩ rằng phải gọi điện để thông báo cho bố của cô biết, ít nhất ông ấy là người nhà duy nhất của cô, ông ấy có thể đưa cô về nhà.

Cô theo thói quen với lấy chiếc điện thoại ở trên bàn cạnh giường, nhưng mò mẫm một lúc lâu vẫn không thấy, vô tình chạm phải vết thương khiến Y Sương phải khẽ rên vì đau đớn.

“Em sao đấy, em tỉnh rồi sao?”

Thì ra từ nãy đến giờ có người ngồi ở cái bàn nhỏ trong phòng này, vậy mà cô cứ nghĩ rằng mình chẳng còn ai nữa chứ. Y Sương quen miệng thốt lên cái tên mà cứ mỗi lần cô gặp vấn đề đều sẽ kêu.

Người đàn ông im lặng một lúc lâu rồi mới bước đến cạnh giường, ánh trăng phía ngoài cửa hắt vào gương mặt của anh ta.

“Để em phải thất vọng rồi, anh không phải là Vĩnh Tuân. Anh là Hà Tử Hoan.”

Người đàn ông nói xong thì cúi xuống đỡ cô ngồi lên đầu giường, rót cho cô một ly nước ấm.

Y Sương ngượng ngùng tiếp nhận lấy rồi uống ừng ực, hình như cả một ngày nay cô chưa ăn uống gì. Cô lén lút liếc mắt nhìn đến người đàn ông trước mặt.

Hà Tử Hoan là giám đốc của công ty giải trí xem như đứng top trong cả nước này, không nghĩ đến giám đốc bình thường bận rộn lại có thời gian đến để thăm cô.

“À cảm ơn anh. Làm phiền anh quá. Thật ra thì tôi thấy bản thân mình cũng đã ổn hơn rất nhiều rồi. Anh không cần phải chăm sóc cho tôi nữa đâu.”

Ý chính trong câu nói chính là cô không muốn làm phiền anh ta đó, nếu anh ta có việc thì cứ về đi không sao cả.

Người đàn ông vậy mà dường như lại nghe không ra ý của cô nói thì phải, anh ta cất ly nước rồi lại đỡ cô nằm xuống. Dém chăn lại lần nữa rồi mới trở về chỗ làm.

Hóa ra anh ta cũng không rảnh lắm, ánh sáng ở phía góc phòng từ nãy giờ phát ra từ chiếc laptop của anh.

“Anh có thể cho tôi mượn điện thoại một chút được không?”

Y Sương muốn gọi cho ba của mình, ít nhất thì ông ta có thể đến đón cô về nhà. Cô sợ nếu mình còn ở lại bệnh viện thêm một ngày thì sẽ nhìn thấy tờ đơn ly hôn nhiều thêm một ngày.

Anh ta tiến đến cầm điện thoại rồi bảo cô đọc số đi. Y Sương đọc ra một dãy số vừa lạ mà lại vừa quen, cô đã không còn gọi điện cho số điện thoại này cũng phải được 4 năm rồi. Kể từ sau khi bản thân lên đại học cho đến bây giờ cũng ít về nhà hẳn.

Điện thoại liên tục đổ chuông, một lúc sau có giọng nói của một người, là giọng của mẹ kế cô.

Y Sương nhíu mày, cô và mẹ kế của mình từ trước đến nay vốn dĩ không quá hòa hợp, mong rằng bà ta cũng không làm khó cô.

“Tôi muốn gặp ba của mình, phiền dì đưa điện thoại cho ba giúp tôi.”

Người phụ nữ bên kia nghe được giọng nói của cô thì cười khẩy, Y Sương còn đang tự hỏi giọng

cười kia có ý nghĩa gì.

“Chà xem ai đây, hóa ra là chim vàng anh đã bị người ta bỏ rơi mới nhớ đến căn nhà nhỏ mọn này đấy à. Ôi chao, không nghĩ rằng sẽ có một ngày lại nghe thấy Y Sương cô gọi điện thoại về nhà đấy chứ, làm tôi cứ hoài nghi không biết có phải điện thoại bị hư rồi không?"

Y Sương biết người phụ nữ này nhất định đã biết được chút tin tức gì rồi.

“Phiền dì đưa điện thoại cho ba tôi.” – cô trầm giọng nói lại một lần nữa.

“Ai cơ, cô bảo là đưa điện thoại cho ba cô à? Ba của cô bây giờ còn đang giận cô đến muốn điên lên rồi kia. Vĩnh Tuân khi sáng vừa mới điện thoại sang bên này nói rằng hắn và cô đã chuẩn bị ly hôn rồi. Chắc là trong tuần sau sẽ công bố ra bên ngoài thôi. Cô đoán thử xem vẻ mặt của ba cô lúc nghe thấy là gì?”

 Y Sương không dám trả lời. Đợi một lúc không thấy cô lên tiếng, người phụ nữ ở đầu dây bên kia tiếp tục độc thoại.

“Ba cô bảo rằng cô không cần phải về nhà nữa, cái nhà này không chứa chấp nổi cô đâu. Cứ xem như cô bây giờ đã gả đi trở thành con người ta rồi. Vậy cũng đừng quay về đây làm gì.”

Bà ta nói xong thì thẳng tay cúp máy, cũng chẳng đợi Y Sương giải thích thêm câu nào.

Hot

Comments

Khánh Linh

Khánh Linh

ông bố cũng tồi tệ nốt :((

2022-06-29

4

Huong Nguyen

Huong Nguyen

tểu tam mẹ kế

2022-03-25

1

Đôi môi này chỉ ăn cơm cá 🐬

Đôi môi này chỉ ăn cơm cá 🐬

giờ đến gia đình cũng hắt hủi 🥺 ủ ma nữ chính của tôi chị tôi

2022-03-19

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Bắt gặp chồng và bạn thân ngoại tình
2 Chương 2: Tiểu Nhã và Vĩnh Tuân có thai với nhau
3 Chương 3: Không còn nơi để về
4 Chương 4: Ngoài Hà Tử Hoan không còn ai
5 Chương 5: Sống lại lần nữa
6 Chương 6:Vừa sống lại đã gặp Hà Tử Hoan
7 Chương 7: Nhà hàng Diên Lạc cũng có rác
8 Chương 8: Vả mặt Nhã Tinh thật sảng khoái
9 Chương 9: Y Sương vẽ cửa sau cho Nhã Tinh.
10 Chương 10: Buổi casting
11 Chương 11: Y Sương và Nhã Tinh diễn đôi với nhau
12 Chương 12: Bảng phân vai
13 Chương 13: Kim chủ nhà cô
14 Chương 14: Chúng ta chia tay đi
15 Chương 15: Ai dám làm em khóc, anh đánh người đó cho em được không?
16 Chương 16: Hà Tử Hoan, thật ra em rất sợ.
17 Chương 17: Hà Tử Hoan vừa mới tắm xong
18 Chương 18: Anh không bận, cũng không thích lo chuyện bao đồng
19 Chương 19: Kem Dưa Hấu hơi chua chua xen lẫn vị ngọt
20 Chương 20: Trợ lý phát hiện ra chuyện động trời
21 Chương 21: Kim chủ nhà cô được giải thoát rồi
22 Chương 22: Gã ta nói "chị dâu"?
23 Chương 23: Người cũng đã đến trước cửa rồi còn chưa chịu mang kiệu xuống rước người ta sao?
24 Chương 24: Lục Âm quảng cáo Hà Tử Hoan cho Y Sương.
25 Chương 25: Lỡ như anh không kịp xuất hiện lúc em cần thì sao?
26 Chương 26: Anh sẽ để Vĩnh Tuân trả giá
27 Chương 27: Hà Tử Hoan là hàng xóm? Hà Tử Hoan bao nuôi tình nhân?
28 Chương 28: Tuân, tôi thà làm con phượng hoàng nhỏ bên cạnh Hà Tử Hoan cũng không muốn làm
29 Chương 29: Y Sương là Hà phu nhân?
30 Chương 30: Thưa ông chủ, bà chủ đang đứng đợi ngài
31 Chương 31: Giận thì giận mà hôn thì hôn
32 Chương 32: Anh có phải người đàn ông tốt nhất của em không?
33 Chương 33: Cảnh quay "tự vẫn"?
34 Chương 34: Hai người đẹp đôi lắm, cậu tranh thủ đi nhé.
35 Chương 35: Hà Diêu Vi gọi điện cho anh trai
36 Chương 36: Nhã Tinh vào nhầm phòng Hà Tử Hoan
37 Chương 37: Hà Tử Hoan vì Y Sương mà mắng em gái
38 Chương 38: Em ấy không uống sữa buổi sáng được
39 Chương 39: Bạn bè không ai dùng chung một tên đàn ông đâu
40 Chương 40: Nhã Tinh cố tình diễn tệ
41 Chương 41: Vĩnh Tuân đến thăm phim trường
42 Chương 42: Lâu rồi mới được thấy em diễn
43 Chương 43: Chỗ em đi qua, anh không thích có mùi của tên đó vuơng lại
44 Chương 44: Vậy anh có thể không?
45 chương 45: Anh muốn đóng phim với em, cảnh trên giường
46 Chương 46: Em muốn anh chạm vào đâu?
47 Chương 47: Y Sương bị phóng viên bắt gặp
48 Chương 48: Y Sương là bồ tát sống?
49 Chương 49: Y Sương gọi ông xã
50 Chương 50: Nam chính đến trễ
51 Chuơng 51: Đối diễn nữ Ba
52 Chương 52: Tử Hoan, chúng ta hẹn hò đi
53 Chương 53: Bất lực với anh
54 Chương 54: Hà Tử Hoan chúng ta ngắm hoa đi
55 Chương 55: Có chuyện gì?
56 Chương 56: Giải Lâm
57 Chương 57: Tề Minh tức giận
58 Chương 58: Tề ảnh đế
59 Chương 59: Em muốn ăn anh
60 Chương 60: Người rảnh người bận
61 Chương 61: Y Sương bị chế nhạo
62 Chương 62: Tôi đổi với cô ấy
63 Chương 63: Sắp bị xem thành heo mà nuôi dưỡng
64 Chương 64: Em muốn kịch bản này
65 Chương 65: Hà Tử Hoan nào
66 Chương 66: Kim chủ đại nhân
67 Chương 67: Nam chính sẽ không cặn bã nữa cứu
68 chương 68: phải có thật nhiều tiền
69 chương 69: Cô ấy không giống với lời đồn
70 chương 70: Hà Diêu Vi
71 chương 71: Mình thích anh trai cậu
72 chương 72: Cùng Ăn một bữa
73 Chương 73: Cô tránh xa tần lạc ra
74 chương 74: Nghỉ phép 3 ngày
75 chương 75: Hóa ra là tự cô đa tình
76 chương 76: Nhanh đem người đến đây
77 chương 77: Hóa ra gia thế cô ấy không tầm thường
78 chương 78: Coi chừng cô vợ nhỏ chạy mất
79 chương 79: Cảm phiền cậu coi giờ hãy gọi điện
80 chương 80: Y Sương mang thai
81 Chương 81: Gặp một người
82 chương 82: Về Nước
83 Chương 83: Vừa về đã gặp tình địch
84 Chương 84: Gì Hà Tử Hoan
85 Chương 85: Tôi biết
86 Chương 86: Hắn rất mang thù
87 Chương 87: Chửi cho máu chó ngập đầu
88 Chương 88: Đại Tiểu Thư
89 Chương 89: Đảo ngược tình thế
90 Chương 90: Đã giận hơn hai năm rồi, còn muốn giận sao
91 Chương 91: Kết thúc viên mãn
Chapter

Updated 91 Episodes

1
Chương 1: Bắt gặp chồng và bạn thân ngoại tình
2
Chương 2: Tiểu Nhã và Vĩnh Tuân có thai với nhau
3
Chương 3: Không còn nơi để về
4
Chương 4: Ngoài Hà Tử Hoan không còn ai
5
Chương 5: Sống lại lần nữa
6
Chương 6:Vừa sống lại đã gặp Hà Tử Hoan
7
Chương 7: Nhà hàng Diên Lạc cũng có rác
8
Chương 8: Vả mặt Nhã Tinh thật sảng khoái
9
Chương 9: Y Sương vẽ cửa sau cho Nhã Tinh.
10
Chương 10: Buổi casting
11
Chương 11: Y Sương và Nhã Tinh diễn đôi với nhau
12
Chương 12: Bảng phân vai
13
Chương 13: Kim chủ nhà cô
14
Chương 14: Chúng ta chia tay đi
15
Chương 15: Ai dám làm em khóc, anh đánh người đó cho em được không?
16
Chương 16: Hà Tử Hoan, thật ra em rất sợ.
17
Chương 17: Hà Tử Hoan vừa mới tắm xong
18
Chương 18: Anh không bận, cũng không thích lo chuyện bao đồng
19
Chương 19: Kem Dưa Hấu hơi chua chua xen lẫn vị ngọt
20
Chương 20: Trợ lý phát hiện ra chuyện động trời
21
Chương 21: Kim chủ nhà cô được giải thoát rồi
22
Chương 22: Gã ta nói "chị dâu"?
23
Chương 23: Người cũng đã đến trước cửa rồi còn chưa chịu mang kiệu xuống rước người ta sao?
24
Chương 24: Lục Âm quảng cáo Hà Tử Hoan cho Y Sương.
25
Chương 25: Lỡ như anh không kịp xuất hiện lúc em cần thì sao?
26
Chương 26: Anh sẽ để Vĩnh Tuân trả giá
27
Chương 27: Hà Tử Hoan là hàng xóm? Hà Tử Hoan bao nuôi tình nhân?
28
Chương 28: Tuân, tôi thà làm con phượng hoàng nhỏ bên cạnh Hà Tử Hoan cũng không muốn làm
29
Chương 29: Y Sương là Hà phu nhân?
30
Chương 30: Thưa ông chủ, bà chủ đang đứng đợi ngài
31
Chương 31: Giận thì giận mà hôn thì hôn
32
Chương 32: Anh có phải người đàn ông tốt nhất của em không?
33
Chương 33: Cảnh quay "tự vẫn"?
34
Chương 34: Hai người đẹp đôi lắm, cậu tranh thủ đi nhé.
35
Chương 35: Hà Diêu Vi gọi điện cho anh trai
36
Chương 36: Nhã Tinh vào nhầm phòng Hà Tử Hoan
37
Chương 37: Hà Tử Hoan vì Y Sương mà mắng em gái
38
Chương 38: Em ấy không uống sữa buổi sáng được
39
Chương 39: Bạn bè không ai dùng chung một tên đàn ông đâu
40
Chương 40: Nhã Tinh cố tình diễn tệ
41
Chương 41: Vĩnh Tuân đến thăm phim trường
42
Chương 42: Lâu rồi mới được thấy em diễn
43
Chương 43: Chỗ em đi qua, anh không thích có mùi của tên đó vuơng lại
44
Chương 44: Vậy anh có thể không?
45
chương 45: Anh muốn đóng phim với em, cảnh trên giường
46
Chương 46: Em muốn anh chạm vào đâu?
47
Chương 47: Y Sương bị phóng viên bắt gặp
48
Chương 48: Y Sương là bồ tát sống?
49
Chương 49: Y Sương gọi ông xã
50
Chương 50: Nam chính đến trễ
51
Chuơng 51: Đối diễn nữ Ba
52
Chương 52: Tử Hoan, chúng ta hẹn hò đi
53
Chương 53: Bất lực với anh
54
Chương 54: Hà Tử Hoan chúng ta ngắm hoa đi
55
Chương 55: Có chuyện gì?
56
Chương 56: Giải Lâm
57
Chương 57: Tề Minh tức giận
58
Chương 58: Tề ảnh đế
59
Chương 59: Em muốn ăn anh
60
Chương 60: Người rảnh người bận
61
Chương 61: Y Sương bị chế nhạo
62
Chương 62: Tôi đổi với cô ấy
63
Chương 63: Sắp bị xem thành heo mà nuôi dưỡng
64
Chương 64: Em muốn kịch bản này
65
Chương 65: Hà Tử Hoan nào
66
Chương 66: Kim chủ đại nhân
67
Chương 67: Nam chính sẽ không cặn bã nữa cứu
68
chương 68: phải có thật nhiều tiền
69
chương 69: Cô ấy không giống với lời đồn
70
chương 70: Hà Diêu Vi
71
chương 71: Mình thích anh trai cậu
72
chương 72: Cùng Ăn một bữa
73
Chương 73: Cô tránh xa tần lạc ra
74
chương 74: Nghỉ phép 3 ngày
75
chương 75: Hóa ra là tự cô đa tình
76
chương 76: Nhanh đem người đến đây
77
chương 77: Hóa ra gia thế cô ấy không tầm thường
78
chương 78: Coi chừng cô vợ nhỏ chạy mất
79
chương 79: Cảm phiền cậu coi giờ hãy gọi điện
80
chương 80: Y Sương mang thai
81
Chương 81: Gặp một người
82
chương 82: Về Nước
83
Chương 83: Vừa về đã gặp tình địch
84
Chương 84: Gì Hà Tử Hoan
85
Chương 85: Tôi biết
86
Chương 86: Hắn rất mang thù
87
Chương 87: Chửi cho máu chó ngập đầu
88
Chương 88: Đại Tiểu Thư
89
Chương 89: Đảo ngược tình thế
90
Chương 90: Đã giận hơn hai năm rồi, còn muốn giận sao
91
Chương 91: Kết thúc viên mãn

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play