Sáng, tại khu biệt thự Kim Sơn.
Nhược Thư Di từ từ mở mắt, căn phòng với xa hoa cùng với chiếc giường tráng lệ cỡ lớn làm cô hoang mang không thôi...
Cô bật dậy khi nhận ra đây không phải nơi ở mình, kiểm tra quần áo thấy vẫn chỉnh tề thì thở phào, cô bước xuống giường dò xét, vừa mở cửa thì thấy bóng dáng cao lớn, cô ngước lên thì bắt gặp một gương mặt ấm áp, khác hẳn hôm qua:
-Cô tỉnh rồi? Hôm qua thấy cô mệt quá nên tôi mới đưa về nhà tôi luôn mặc dù nó không tiện nhưng tôi không biết địa chỉ của cô.
Nhược Thư Di cúi gằm mặt:
-Vâng, cảm ơn đã cho tôi ở nhờ đêm qua. Làm phiền anh quá rồi, tôi xin phép!
-Để tôi đưa cô đi!
-Tôi...
Mạc Khang Dụ mỉm cười ấm áp, còn đưa mặt sát về phía cô:
-Tiểu thư xinh đẹp, nghe lời tôi nào!
Giọng nói ma mị cùng khuôn mặt điển trai hiện rõ mồn một ngay trước mắt cô làm mặt Thư Di đỏ bừng...Mạc Khang Dụ thấy phản ứng này của cô thì thầm cảm thấy hài lòng, xoay người tời đi.
Nhược Thư Di hít sâu 1 hơi, bình ổn lại cảm xúc rồi chậm chạp theo sau anh ta, anh dừng lại cạnh chiếc xe, mở cửa ghế phó lái, làm động tác mời, cô chần chừ vài giây rồi đành quyết định lên xe, khi ngồi yên vị trên xe cô chợt nhận ra bầu không khí im lặng này có chút gượng gạo.
Chiếc xe cứ chầm chậm lăn bánh, tiếng nói của Mạc Khang Dụ cất lên phá tan không khí khó xử:
-Cô vẫn đang đi học sao?
-Vâng, tôi đang theo học tại viện Sân khấu điện ảnh Đế Đô!
-Đáng nể đấy!
Nhược Thư Di cười gượng gạo, chợt lại thấy anh ta lên tiếng:
-Hình như tôi chưa biết tên cô thì phải?
-A, gọi tôi là Nhược Thư Di là được rồi!
-Thư Di, hình như chẳng có mấy người mang tên này thì phải.
Nhược Thư Di không đáp lại, cô lén nhìn anh ta một chút, người này cơ bản cũng khá thoải mái và biết cách tạo bầu không khí. Nghĩ nghĩ, Thư Di vô tư hỏi lại:
-Hình như tôi cũng chưa biết tên anh thì phải?
Chàng trai sững lại, sau lại bật cười thành tiếng:
-A.... thế mà tôi lại quên không giới thiệu bản thân với cô sao? Thật thất lễ mà!
Thư Di thấy anh ta trịnh trọng xin lỗi như vậy thì có chút ngại ngùng, cô vội nói:
-Không...không, anh đã cứu tôi một mạng, tôi còn mang ơn anh không hết nữa là!
Chàng trai buồn cười :
-Được rồi, gọi tôi là Mạc Khang Dụ .
-Tên anh...cũng thật hay!
Thư Di hơi mím môi, cúu mặt, nhỏ giọng nói. Khang Dụ bắt gặp được vẻ mặt này thì không kìm được mà cong môi tự mãn...
A...lại thêm 1 con cá ngu xuẩn mắc lưới rồi!
***
Sân trường đã có đã đông hơn hôm qua, tại trường nơi cô học, thời gian như nước rút, mỗi sinh viên trong trường đều là những người ưu tú, ai cũng phải tranh thủ từng giây phút để tích lũy đủ mọi mặt...
Đang mải mê suy nghĩ, bỗng có một lực đạo từ đâu đẩy tới khiến cô mất thăng bằng, ngã dúi về phía trước.
-Nhược Thư Di, ở đây đâu có thằng đàn ông nào, mày ngã ra đây cho ai xem, tao thì buồn nôn lắm, không thừa lòng thương người để bố thí cho mày đâu!
Thư Di khó khăn nhìn lên, là mấy anh chị năm cuối, nhưng mình đâu có làm gì họ?
Cô giữ vết rách ở khuỷu tay đang chảy máu, gắng gượng nói:
-Có hiểu lầm gì sao? Tôi đâu có đụng vào mấy người đâu?
Cô lại liếc thấy một người con gái rất nổi bật đứng đó, cô ngạc nhiên, chị ta học ở đây từ khi nào vậy.
Lệ Giai Kì kéo dài giọng :
-Ê, Lăng Tuyết, con này nó kêu nó không quen mày kìa!
Lăng Tuyết tiến lại gần, phải cô ta chính là chị họ của Thư Di. Lăng Tuyết nhìn Thư Di từ trên cao một cách cao ngạo, rồi chợt ngồi xuống nâng cằm Thư Di:
-Chậc chậc, mặt mũi cũng sáng sủa vậy mà lại là cái đứa chỉ biết ăn cháo đá bát, chị rất thất vọng đó, em gái à!
Nhược Thư Di cúi gằm mặt xuống, phải, cô đang là đứa ở nhờ, dùng tiền của nhà chị ấy để đi học, có thể nói gì đây?
Lệ Giai Kì lại chanh chua xen vào:
-Mình muốn vặn cổ con ả này quá? Nhìn đã mắc ói.
Lăng Tuyết quay qua hướng Lệ Giai Kì, suỵt một tiếng với ả, rồi lại ghé vào tai Thư Di một cách chậm rãi, nói nhỏ chỉ đủ cho hai người nghe được:
-Em gái nhỏ à, tối hôm qua em xem phim người lớn, trải nghiệm tốt không!
Thư Di xấu hổ, lắp bắp hỏi:
-Chị....Chị...sao chị biết!
-Sao? Vì chị là nữ chính của bộ phim đó mà!
Nhược Thư Di đứng hình, nhìn vào Lăng Tuyết bằng ánh mắt không thể tin nổi, Lăng Tuyết lại tiếp:
-Em định bồi thường gì cho chị khi phá hỏng chuyện tốt của chị đây?
Lệ Giai Kì nghe vậy thì hỏi Lăng Tuyết:
-Cái gì? Cậu đã tán được Du Minh đàn anh rồi á?
Lăng Tuyết nghe vậy thì khinh thường:
-Có gì ngạc nhiên cơ chứ? Có tên đàn ông nào lại không thèm muốn cơ thể của mình?!
Nhược Thư Di chợt nhớ lại chuyện mấy năm trước: Cô lỡ tay làm đổ nước vào áo chị thì toàn bộ áo quần của cô đã ngập nước hết cả, hay khi cô làm tóc của con búp bê chị yêu quý bị ướt, chị đã tấy tức giận mà kéo tóc cô rồi dìm mặt xuống chậu nước cho tới khi cô bất tỉnh, và rồi tỉnh lại thì chẳng còn quần áo trên người nữa...Mọi thứ cứ hiện ra trước mắt cô như mới hôm qua vậy, từ sâu trong suy nghĩ, Thư Di cảm thấy chị thật đáng sợ....
-Món quà chị chuẩn bị cho em rất đặc biệt, nằm mơ cũng chẳng thấy đâu.
Cô lắp bắp chẳng lên lời, cho đến khi Lăng Tuyết đứng thẳng người rời đi chẳng thèm nhìn lại cô, Lệ Giai Kì cũng lắc mông rời đi để lại 3 gã đàn ông to khỏe:
-Chẹp, cô em à, mình cùng chơi với nhau thôi!!
Updated 76 Episodes
Comments
Thuy Lieu Doan
khốn
2023-07-20
0
🍒 Tiểu Mật Quất 🍒
😊😊😊
2023-07-04
2
3061
nu9 ngây thơ quá chòy-.-
2021-06-28
4