Lâm Duệ nhìn Ái Lạc Tư trong gương, một thiếu niên gầy gò ốm yếu, xinh đẹp theo kiểu bệnh trạng. Ngũ quan tinh xảo nhưng da dẻ trắng bệch, cả người đều mơ hồ lộ ra những đường gân xanh tím lẫn lộn.
Đồng tử màu đỏ rực vốn là đặc trưng của một vampire thuần huyết chậm rãi bị che giấu dưới một đôi đồng tử đen như mực, ở đuôi mắt có một nốt ruồi, trùng hợp so với nốt ruồi của Lâm Duệ giống nhau như đúc.
Lâm Duệ mở bảng thuộc tính, đem thanh sức khỏe thể lực của Ái Lạc Tư đẩy lên cao nhất.
Ngay lập tức bằng mắt thường có thể nhìn thấy, người vốn gầy yếu bệnh trạng đứng trước gương kia ngay lập tức liền biến thành một thiếu niên căng tràn sức sống. Tuy rằng không cao thêm hay mập ra, nhưng mà khí sắc hoàn toàn khác xa ban nãy.
Thời điểm Lâm Duệ xuyên qua chính là thời điểm Ái Lạc Tư đã nhập học vào trường quý tộc đệ nhất Viễn Phù hơn một tháng.
Lâm Duệ khẽ cong khóe môi, y lấy bộ đồng phục được treo ngay ngắn trên giá mặc lên người, xỏ giày, đeo cặp, sau đó mới ra khỏi phòng.
Xuống tới phòng ăn, liền đã nhìn thấy Ái Lạc Nhĩ đang ngồi trên ghế, vừa đọc báo vừa nhấp một ngụm cà phê. Liễu Hà và Ái Lạc Nhã thì ngồi cạnh nhau nhỏ giọng trò chuyện.
Lâm Duệ vừa xuống, cả ba người đều liếc mắt nhìn một cái nhưng đồng dạng chẳng có ai quan tâm, nhìn một cái rồi thôi, hoàn toàn xem cậu là không khí.
Lâm Duệ cũng lười quan tâm đến bọn họ, chỉ sâu kín liếc nhìn Ái Lạc Nhã một cái. Người hầu rất nhanh đã bưng bữa sáng ra tới, bữa sáng của huyết tộc như Ái Lạc Nhĩ thì chỉ có máu tươi là bổ dưỡng nhất.
Chỉ là còn hai mẹ con Liễu Hà thì khác, thức ăn của loài người phong phú hơn nhiều, chỉ bữa sáng thôi mà bày biện ra năm sáu món.
Trong khi đó, trước mặt Lâm Duệ chỉ có một đĩa thịt bò, Ái Lạc Tư cũng không uống được máu, nhưng thay vào đó là ăn thịt tái sống của động vật để bổ sung dinh dưỡng.
Lâm Duệ không nhanh không chậm ăn hết phần mình, sau đó mới xách cặp lên đi ra chiếc xe đã đỗ sẵn ở ngoài kia. Ái Lạc Nhã chậm rãi ăn xong bữa sáng, sau đó mới khoan thai leo lên xe.
Chiếc xe lúc này mới được khởi động, tài xế xe quen đường quen nẻo chở cả hai người bọn họ đến trường. Trong suốt quãng đường đi, Ái Lạc Nhã không nói lời nào, Lâm Duệ cũng chẳng buồn mở miệng.
Theo thiết lập tính cách, đáng lẽ Ái Lạc Tư sẽ ấp úng quan tâm, hỏi thăm Ái Lạc Nhã một số điều. Chỉ là hiện tại không bị hệ thống ràng buộc, Lâm Duệ muốn làm gì thì làm, muốn diễn sao thì diễn.
Xe rất nhanh liền dừng lại trước cổng trường, Ái Lạc Nhã và Ái Lạc Tư lần lượt xuống xe. Xung quanh cũng có không ít xe dừng đỗ của các con em quý tộc khác, cho nên xe của bọn họ cũng không tính là quá bắt mắt.
Ái Lạc Nhã một mình đi trước, bỏ lại Ái Lạc Tư ở phía sau. Dường như cô ta không muốn mọi người biết quan hệ giữa mình và Ái Lạc Tư.
Dù sao hiện tại ở chung một nhà, nhưng mà suy cho cùng mẹ cô ta lại mang thân phận vợ bé. Theo lẽ đó, cô ta chỉ là con ngoài giá thú, nếu như chuyện bị phơi bày ra, mặt mũi cũng không còn.
Lâm Duệ cũng mặc kệ Ái Lạc Nhã, y không đi thẳng vào trường mà là vòng vào một con hẻm nhỏ nằm sát bên trường học. Lâm Duệ vẫn còn nhớ rất rõ, khi đó Ái Lạc Tư vừa chuyển trường vào, vẻ ngoài xinh đẹp nên thu hút rất nhiều bạn nữ.
Chính vì vậy mà các bạn nam đều không thích y. Hậu quả chính là, Ái Lạc Tư nhỏ yếu không có sức phản kháng, bị nam sinh trong lớp âm thầm ức hiếp. Sáng hôm nào cũng phải đi mua đồ ăn sáng, nước uống cùng quà bánh lặt vặt để cung phụng cho đám nam sinh kia.
Bởi vì không muốn thầy cô chú ý đến, cho nên đám học sinh kia cũng rất thông minh. Muốn đánh hay muốn sai vặt, bóc lột tiền của gì đó đều hẹn Ái Lạc Tư ra con hẻm này.
Lâm Duệ khi đó rất tức giận, y muốn vung nắm đấm, đấm thẳng vào mặt mấy tên côn đồ kia. Nhưng mà cái hệ thống chết tiệt kia dĩ nhiên sẽ không cho y làm vậy, nó chỉ lạnh lùng vô cảm đáp lại một câu.
[Thiết lập tính cách nhân vật không cho phép, cho nên cưỡng chế loại bỏ]
Lâm Duệ muốn phản kháng, nhưng cơ thể không chịu nghe lời, bị hệ thống cưỡng chế điều khiển, chỉ có thể nằm im ngoan ngoãn để cho bọn người đó đánh đủ.
Chỉ là hiện tại, Ái Lạc Tư của bây giờ đã không phải là Ái Lạc Tư của khi xưa nữa. Hôm nay tất cả những gì đám người kia nợ y, hiện tại liền phải trả đủ.
Lâm Duệ vừa quẹo vào con hẻm, hai bên đã đứng bốn năm tên. Tất cả đều mặc đồng phục học sinh, nhưng quần áo lôi thôi, đầu tóc nhuộm màu, tai xỏ khuyên. Có vài tên còn đang hút thuốc, phun mây nhả khói rất tùy tiện. Vừa nhìn liền biết không phải thứ tốt lành gì.
"Đồ của tao đâu? Tại sao không mang tới? Có phải mày lại ngứa đòn rồi không?". Một tên tóc đỏ trong đám đi tới, ánh mắt quét từ trên xuống dưới trên người Lâm Duệ. Sau khi xác định cậu thật sự không đem theo mấy thứ mà hắn đã bảo mua, trong mắt liền trở nên lạnh lẽo.
Updated 124 Episodes
Comments
Như Kỳ
hack kiểu này thì ai chịu nổi:))
2024-06-16
4
Duy Đoàn Phương
báo cáo có đứa hack
2024-01-08
6
xiao zô tri😎👊
đúng là chủ thần có khác
2023-08-27
4