…
Ta đọc trong sách cổ thiên giới có viết, nước sông Trường Tư có thể gội rửa hết tình. Ta không biết nước sông Trường Tư có rửa sạch đau khổ của ta không? Nếu rửa sạch, ta mới có thể thanh thản đi tìm sư phụ.
Nghĩ như vậy ta liền kéo nhẹ then cửa, cẩn thận từng ly từng tý bước ra khỏi cung Trọng Hoa.
Tiếng chuông gió chậm rãi vang lên, dây tơ hồng treo khắp trời không còn nữa. Đúng rồi, chàng đã tìm được nhân duyên thì cần gì…
Ta rón rén bước ra khỏi Cửu thiên điện, đi về phía Bắc, nơi này vắng vẻ không bóng người. Cũng đúng, nước sông Trường Tư không khác gì canh mạnh bà của địa phủ, ai lại muốn đến gần chứ!
Ta đi đến gần sông Trường Tư hơn, bên tai vang lên tiếng gầm rõ mồn một. Ta nhìn về hướng phát ra tiếng kêu, sau đó lập tức ngẩn ngơ.
Trên mặt sông chằng chịt pháp trận, vô số dây đen đan xen nhau, phía trên cột hàng ngàn bùa chú, chuông gió, gió thổi qua liền phát ra tiếng ngân êm tai.
Chuông gió…
Trên hòn đá nhỏ giữa sông có một con rồng đang nằm thoi thóp trong nước.
Con ngươi ta lập tức co lại, nước mắt tràn ra: "Phụ thân…là người sao?''
Phụ thân không trả lời ta, người nằm im không hề nhút nhích.
Ta leo lên mặt đá chạy lại gần người. Phụ thân của ta đã bị ai rút gân rồng? Là kẻ nào? Kẻ nào độc ác như vậy?
Ta quỳ sụp xuống bên cạnh phụ thân như ngày nhỏ.
Là chàng sao Cửu Uyên? Chàng hại phụ thân ta!
Khí độc bao quanh sông Trường Tư càng khiên tâm trí ta điên loạn, ta cười thật lớn, rõ ràng là cười nhưng lòng ta đau như cắt.
Ta chợt bừng tỉnh!
Ta đã đủ bi thảm rồi, cho nên không thể chịu bi thảm hơn nữa!
Là ta tự làm tự chịu.
Ta tháo xích cho phụ thân, chạm vào vảy rồng đã lạnh của người, đẩy người xuống sông Trường Tư, mong rằng mọi đau đớn này người sẽ quên hết.
Ta đứng dậy, bước xuống sông, từng bước từng bước, nước đã sắp ngập đến vai ta.
Một hồi lâu, bên tai văng vẳng tiếng chàng: "Cá Mè nhỏ."
Ta vẫn đi tiếp, hiện tại ta không muốn nhìn thấy mặt chàng, là chàng gạt ta, hại sư phụ ta, rút gân cha ta, hại ta thảm thật. Ta cũng không muốn nghe lời chàng nói nữa, cho dù oán trách chàng trăm lần, ngàn lần không còn nghĩa gì nữa.
Thật khó khăn lắm, ta mới quay đầu lại nhìn chàng lần cuối: "Cửu Uyên, đến bước này chàng tha cho ta đi. Phụ thân đang đợi ta dưới lòng sông, sư tôn cũng đang đợi ta ở núi Tiên Du, chúng ta đến đây thôi. Từ nay ta với chàng ân đoạn nghĩa tuyệt!"
Ta nhìn thấy Cửu Uyên không chịu buông tha cho ta, ta nghe chàng đang lải nhải cái gì đó nhưng tâm trí ta đã bị khí độc nơi này bao phủ căn bản không nghe rõ chàng đang nói liên miên cái gì? Chàng bay thật nhanh, chỉ một chút là chạm được góc áo của ta rồi. Nhưng ta đâu thể để chàng được như ý, ta nhảy thật nhanh vào lốc xoáy giữa lòng sông. Ta vẫn nghe thấy giọng nói của chàng bên tai, chàng ấy yêu quyền thế vậy chắc không nhảy theo ta đâu. Ta lại tự mộng mị nữa rồi!
Khi ấy ta chỉ biết rằng nước sông Trường Tư gội rửa hết tình, đâu ngờ lại diệt luôn từ tiên cách đến yêu cách của ta. Diệt luôn cả một ngàn năm tu hành mà chàng cho ta. Như vậy cũng tốt dứt tình đoạn tuyệt.
Những chuyện xa xưa liên tục dội về, những yêu hận ân oán mấy trăm năm như được nước sông Trường Tư phóng đại càng khiến ta đau đớn hơn gấp bội.
Updated 32 Episodes
Comments
Mây
Híc làm ta nhớ đến đoạn Tiểu Phong nhảy xuống sông Quên trong Đông Cung ghê
2023-01-15
1
Bí đao xào tỏi
Cửu thiên điên luôn 🥲
2022-11-27
1