Hồi 3: Đời này ta định sẵn phải làm trâu làm ngựa làm cá cho hắn.
Rõ ràng ta đang cùng phụ thân tung tăng chuyển nhà sang Đông Hải vậy mà người này lại thò tay vớt ta lên đem về cái ao nhỏ hẹp này. Là hắn hãm hại ta nhà tan cửa nát.
Khí thế năm đó của chàng thật sự khiến ta sợ hãi, ta ngồi bệt xuống đất nước mắt nước mũi chảy tèm lem ngày càng khóc lớn.
Vẻ mặt chàng lạnh tanh trông như người câu cá ở nhân gian quá đáng sợ. Hơi thở người này cũng quá đáng sợ rồi.
Sự lạnh lẽo, phẫn nộ và sợ hãi lập tức tuôn trào trong lòng ta.
Con ngươi của ta tan rã, tóc đen cũng đang run rẩy. Từ nhỏ ta đã không thích bị áp đảo nêu liều mạng chống cự nỗi sợ hãi ăn sâu vào máu kia ngẩng mặt nhìn kẻ đã hại ta ly tán.
Nhìn trực diện khiến ta run càng dữ dội hơn, có lẽ khoảnh khắc đó chàng thấy thú vị nên hơi chồm người tới trước nhìn kỹ ta.
"Ngươi sợ ta à? Không phải lúc nãy mắng hăng lắm sao, mắng tiếp ta nghe!"
Theo bản năng rõ ràng muốn nói "không sợ" nhưng khí thế mạnh mẽ như vực sâu núi thẳm kia vẫn áp đảo ta.
Cửu thiên điện này đột nhiên sấm chớp giật đùng đùng, ta bị khí thế này làm chống mặt, trong lúc hoảng hốt tìm đường nhảy lại hồ sen ta vội vàng bất dậy vô tình đụng trúng cằm con khỉ áo vàng này.
Thiên đế đang khom người nghiên cứu vật nhỏ thì bị ám kích, đầu bị ta đụng loạn xạ.
Tích tích tích y hệt chim gõ kiến.
Lần này Cửu Uyên thiên đế hoàn toàn đứng hình, ta biết lần này mình thật sự đắc tội với chàng rồi.
Chàng phất tay lần nữa đẩy mạnh ta xuống đất.
Cái mông nhỏ nhắn của ta tê rần, con ngươi tan rã khóc nghẹn: "Ta có ăn hết rong biển nhà ngươi không, sao hết lần này đến lần khác ngươi đều hại ta?"
Chàng hết lần này đến lần khác bị ta vu cho cái danh làm tan nhà người khác, mí mặt giật liên hồi, chỉ thẳng vào ta quát: "Con cá mè ngu ngốc này rõ ràng là bổn điện cứu ngươi, ai đời cá mè sống ở hồ nước ngọt lại xông ra biển lớn. Không có ta ngươi lại thành cá mè muối rồi, con cá ngu ngốc này ngày càng không biết lý lẽ."
Mắt ta trợn tròn.
Người này cứu sống ta nhưng lại chia cách cha con ta. Đây là chuyện người bình thường có thể làm sao.
Quả là Diêm La sống!
Nhưng sau đó ta vẫn không tin hét lớn: "Vậy sao ngươi không cứu cha ta."
Ta biết trong lòng chàng đang mắng ta là "con cá chết tiệt", chỉ hận không thể vùi đầu ta vào đất linh để mở mang trí tuệ.
"Ngươi nhận một con rồng làm cha sao? Đời này các ngươi đã định sẵn chia cắt rồi."
Ta cúi đầu nhìn đất dưới chân sau đó lại khóc lớn. Đời này không thể gặp lại cha rồi!
Ta ở bên cạnh chàng lâu như vậy đương nhiên là biết châm ngôn sống của chàng: ''Không thích người khác sống yên lành.'' Mỗi lần Cửu Uyên nhìn người khác đau khổ lại muốn bật cười,cười thật lớn hớ hớ hớ hớ hớ hớ.
Đúng vậy, chàng là một kẻ đại xấu xa nhưng lại khiến ta nhung nhớ cả đời.
Rồi lại rũ mắt nhìn ta. Cửu Uyên đã cứu ta một mạng đời này định sẵn phải làm trâu làm ngựa làm cá cho hắn.
Chàng cũng không khách sáo mà dùng triệt để ta, để ta trở thành tai mắt ở núi Tiên Du.
Chỉ mới một khắc ngắn ngủi chàng đã vạch xong kế hoạch sử dụng ta.
Mỗi lần nghĩ ra chủ ý xấu, Cửu Uyên cười nhiều hơn, đột nhiên chộp lấy tay ta, kéo ta vào điện Cửu thiên.
Cơn ác mộng của ta sắp bắt đầu rồi!
Updated 32 Episodes
Comments
rilari_Ri
lúc viết người này tui liên tưởng đến Tôn Ngộ Không
2022-11-27
1
Bí đao xào tỏi
Vc hớ hớ hớ hớ =)))
2022-11-27
0
Bí đao xào tỏi
ô mai ca :)))
2022-11-27
1