[Mạt Thế] Chỉ Là Người Qua Đường
Làm quen thế giới mới
Khi mặt trời hoàn toàn ló dạng khỏi chân trời và tỏa ra ánh nắng ấm áp xuống thành phố đông đúc, từng tia nắng sáng chói thay nhau xuyên qua cửa sổ chiếu vào căn phòng nhỏ, đó cũng là lúc đồng hồ nhỏ nằm trên kệ tủ bắt đầu làm việc.
Reng! Reng! Reng! Từng tiếng chuông ồn ào phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch trong phòng.
Nằm trên giường, Mạc Niên lúc này khó khăn trở người, cô vươn cánh tay trắng nõn của mình tắt đi tiếng chuông rồi lại vùi đầu vào trong chăn, hơi ấm từ lớp chăn mềm mại khiến cô chỉ muốn mãi mãi được nó bao bọc. Nhưng, đời không cho phép cô tiếp tục ngủ.
"Niên!"
Xuyên qua cửa phòng là một âm thanh với tần số cao và tiếng đập cửa dồn dập khiến Niên giật mình tỉnh giấc.
"Giờ này rồi tại sao còn ngủ hả? Có biết mấy giờ rồi không? Dậy ngay!"
Mới sáng sớm đã phải nghe âm thanh còn hơn cả chuông đồng hồ, Niên lại không thể làm gì ngoài bất đắc dĩ ngoáy ngoáy lỗ tay nói vọng ra.
"Con dậy rồi ạ."
Lúc này người ngoài cửa mới chịu dừng lại việc gõ cửa nhưng vẫn tiếp tục cất lên chất giọng chói tai.
"Hừ, nhanh lên."
"Vâng."
Nằm trên giường đáp lại, Niên nhìn trần nhà màu trắng đục mà thở dài tự hỏi tại sao cô lại xuyên tới đây cơ chứ.
Kiếp trước, Niên vốn là một sinh viên năm tư của một đại học tầm trung. Cuộc sống của cô rất bình thường đến tầm thường, bạn bè cũng không nhiều. Vốn dĩ, mọi thứ sẽ như vậy trôi qua đến khi cô tốt nghiệp đại học.
Nhưng, một lần, khi cô đang ngủ trưa ở trong căn hộ nhỏ. Ở căn hộ kế bên là một cặp gia đình sống, không biết họ làm gì, một tiếng bùm xuyên vào màng nhĩ của Niên. Sau đó, khi ý thức quay trở lại với thể xác, cô đã xuyên rồi.
Xuyên thì thôi xuyên vào một thế giới bình thường đi, cớ gì, Niên lại bị xuyên vào một thế giới tận thế. Nguyên nhân cô biết được điều đó thần kỳ lắm, thời điểm linh hồn cô chuẩn bị nhập vào thể xác mới, linh hồn nguyên chủ cũng cùng lúc xuất hiện.
Tất nhiên Niên sẽ không ích kỷ chiếm đoạt thể xác của người ta, nhưng nguyên chủ lại nói không muốn sống lại nữa mà muốn đi đầu thai. Sau đó ném cho cô những ký ức này, linh hồn của nguyên chủ trở nên trong suốt và biến mất.
Niên không thể vứt ký ức này đi đâu được, chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận, nhờ vậy biết được thế giới cô xuyên tới là thế giới như nào, và, nó cẩu huyết như thế nào.
Tình tiết chính trong ký ức của nguyên chủ khiến Niên cảm thấy nó khá giống bộ truyện mà cô đọc ở kiếp trước. Đó là một bộ tiểu thuyết mạt thế, kể về một sát thủ xuyên tới thế giới khác, nhập vào người có tên Sở Mạt Y. Sau đó, với thuộc tính hấp dẫn rắc rối của nhân vật chính, Sở Mạt Y cùng với năng lực mạnh mẽ vượt qua những rắc rối đó và thu thập hậu cung, đứng ở đỉnh cao tận thế.
Lượn lờ quanh nữ chính là những nhân vật phụ, phản diện và nhân vật qua đường phụ trách làm nổi bật nhân vật chính.
Một trong những nhân vật phản diện bám lâu nhất chính là Mạc Hy. Cô ta có một chị em song sinh tính cách trái ngược hoàn toàn được gọi Mạc Niên. Trùng hợp thay, Niên đã xuyên vào cơ thể này.
Nói cách khác, phải chăng cô đã xuyên vào bộ tiểu thuyết mà cô đã đọc?
Niên không rõ nữa, cô không phải là một người thông minh để có thể tìm ra những kẽ hở bất hợp lý, từ đó đưa ra sự thật. Cô chỉ là một người bình thường với trí thông minh bình thường ủng hộ quan niệm "Cuộc đời là những biến số không thể lường trước" mà thôi. Vì vậy, cần phải học cách thích nghi nhanh chóng trước những biến số đang không ngừng nhảy tới.
•
Mạc Niên nhanh chóng rời khỏi giường gấp gọn chăn gối, trải phẳng ga giường. Sau đó vào phòng vệ sinh đối diện phòng mình vệ sinh cá nhân. Cuối cùng trở về phòng thay đồ, mang balo và đi xuống tầng 1.
Vừa đi được nửa cầu thang, Niên đã nghe thấy được âm thanh vui đùa ấm cúng từ phòng bếp vọng tới. Cẩn thận lắng nghe có thể phân biệt được âm thanh của ai với ai. Một ồm ồm của đàn ông chính là ba cô Mạc Doãn. Một hơi chói tai của phụ nữ là mẹ cô La Xuyên. Và một trong trẻo của cô gái. Âm thanh trong trẻo đó chính là của chị cô, Mạc Hy.
Theo như ký ức của nguyên chủ, Mạc Hy là một cô gái ngọt ngào luôn tỏa năng lượng như mặt trời, ai ai cũng yêu quý cô nàng hoạt bát đó. Nhưng ở góc khuất ít ai biết được, hay nói, chỉ có nguyên chủ biết thì Mạc Hy thực chất lại có một tâm lý vặn vẹo.
Cô ta yêu thích sự chú ý, khen ngợi và nịnh nọt. Luôn luôn chiếm vị trí trung tâm của ánh nhìn. Và là một người ích kỷ, tham lam. Những khi không vui, cô ta sẽ bắt nạt nguyên chủ. Nguyên chủ vốn đã nhút nhát, trầm tính lại an phận tất nhiên sẽ không biết nên phản kháng thế nào, nhất là trong một gia đình ba mẹ bất công yêu thương cô ta hơn nguyên chủ.
Chính cái tâm lý vặn vẹo đó đã khiến Mạc Hy trở thành một trong những nhân vật phản diện của nữ chính.
Nhưng đừng nói xa như vậy, nói gần lại chút, chính cái tâm lý vặn vẹo đó mà Mạc Hy đã không ngần ngại đem nguyên chủ làm bia đỡ cho cô ta khi tang thi tấn công. Nguyên chủ chính là vì hành động đó mà mất mạng.
Và sao đó mới có Niên ở đây.
Ngẫm lại những điều đó, Niên chỉ muốn nở một nụ cười tiếc thương cho nguyên chủ. Nhưng rồi lại nhớ ra bây giờ cô đang là Mạc Niên mà? Vậy thì những chuyện kế tiếp cần phải cẩn thận rồi, tránh rơi vào vết xe đổ của nguyên chủ.
Dưới lầu lại vọng tới âm thanh khó chịu của La Xuyên.
"Mấy giờ rồi mà con Niên sao còn chưa dậy nhỉ? Đã gần 6h30 rồi. Cái con bé này."
Âm thanh xô đẩy của ghế, Niên nghe thấy bước chân của bà ta đi về phía cầu thang lại bị Mạc Hy gọi lại.
"Chắc là hôm qua Niên ngủ muộn nên sáng nay dậy muộn chút thôi mà mẹ. Mẹ đừng giận em. Mà mẹ cũng sắp đi làm rồi mà? Mẹ mau ăn sáng đi, con lên gọi em cho."
Âm thanh ngọt ngào đầy quan tâm khiến người nghe mát lòng, La Xuyên nở nụ cười khen ngợi Mạc Hy.
"Vẫn là Hy nhi của mẹ ngoan nhất."
"Hihi."
Niên nghe được bĩu môi, một nhà ba người thì đúng là tuyệt rồi. Đáng tiếc ông trời ghét sự hoàn hảo đó mà chèn thêm cô vào. Haizz.
Nghe được dưới cầu thang có người đang bước lên, Niên hồi thần tiếp tục đi xuống, cô và Mạc Hy nhanh chóng chạm mặt nhau. Cái chạm mắt chưa đầy vài giây, Niên đã bắt được tính toán gì đó trong mắt Mạc Hy nhưng cô ta đã kịp thời thay đổi biểu cảm.
"A, Niên, em dậy rồi à? Mau mau xuống ăn sáng đi. Ba mẹ đang đợi em đấy."
Dứt lời, Mạc Hy vươn tay tới kéo Niên xuống nhà. Cái kéo tay có lực hơi mạnh khiến Niên suýt thì trượt chân ngã. May là cô nhanh chóng phản ứng, tay còn lại nắm chắc cầu thang, nếu không sợ rằng thật sự đã bị Mạc Hy làm cho mất mặt rồi.
Tất nhiên, cũng phải cảm ơn ký ức vô cùng chi tiết của nguyên chủ nữa.
Sáng sớm Mạc Hy đã có chút khó chịu chẳng hiểu vì lý do gì, cô ta cũng chẳng bận tâm nguyên nhân, chỉ muốn nhanh chóng trút bỏ sự khó chịu này. Tất nhiên nơi trút bỏ của cô ta chính là đứa em song sinh khiến cô ta mất mặt này rồi. Một nhãi con dám có chung ngoại hình với cô ta, rất tốt chính là tính cách của nó quá nhút nhát, nhờ vậy mới không khiến cô ta cảm thấy quá mức khó chịu.
Nhưng hôm nay hình như có gì đó không đúng lắm, Mạc Hy lại không cảm nhận được điểm không đúng đó ở đâu, cô ta duy trì độ cong nơi khóe miệng kéo Niên vẫn yên ổn tới bàn ăn.
"Mau, ra ăn sáng nào. Hôm qua chị thấy em học khá muộn. Chắc là vì sắp tới kỳ thi phải không? Nếu vậy thì em nên ăn sáng nhiều chút để bồi bổ bản thân. Chúng ta sẽ phải học tới tận trưa mới được ăn tiếp đấy. Nếu bây giờ không ăn no thì sẽ mệt đó."
Bị kéo ngồi xuống bên cạnh, Niên nhìn lướt xuống cổ tay nơi Mạc Hy vừa nắm lúc này đang ẩn ẩn truyền tới cảm giác đau. Khi nãy không kéo Niên ngã được, cô ta đã đổi nơi trút giận là cổ tay cô. Có vẻ như Niên tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa rồi. Mà cũng không thể trách được, với tính cách nhẫn nhịn của nguyên chủ, lúc này Niên không thể phản kháng được.
Nhìn tới bát cơm đã bị Mạc Hy cho đầy thức ăn, khóe miệng Niên giật giật không ngừng. Mạc Hy,...cô ta đang ám chỉ cô là heo sao? Hay là một người đang viện cớ học hành mệt mỏi muốn được để tâm? Không cần biết là với lý do gì, Mạc Hy đang muốn cô bị mắng.
"Mày thì mệt cái gì? Học hành còn chẳng bằng cái Hy mà ngồi đó đòi ăn ăn ăn. Mày là lợn à? Có biết chỗ thức ăn này tốn bao nhiêu tiền không?"
La Xuyên vô cùng không vui khi bao nhiêu thức ăn ngon mà Mạc Hy lại không gắp vào bát con bé, ngược lại lại gắp vào bát Mạc Niên. Trong mắt bà ta, tuy hai đứa do bà ta sinh cùng một lúc, nhưng sự tài giỏi của Mạc Hy sớm đã khiến bà ta quên mất còn có đứa con khác rồi. Với bà ta, Mạc Niên sớm đã là đồ thừa, một đứa ăn bám trong nhà rồi.
Nhìn Mạc Niên bị mắng, Mạc Hy cảm thấy sảng khoái vô cùng, nhưng cô ta vẫn đệm lời.
"Con cảm thấy ăn nhiều tốt cho sức khỏe mà mẹ. Niên cũng là vì mệt nên vậy thôi. Mẹ đừng trách em mà."
La Xuyên trừng mắt nhìn Mạc Hy, lời thốt ra chuyển thành mắng yêu.
"Con đấy, chỉ biết bênh Niên thôi."
"Vì em là em con mà, hihi."
Mạc Doãn ngồi bên cạnh lại chẳng nói một câu gì, vẻ mặt không có chuyện gì đáng để ông ra mặt tiếp tục gắp thức ăn vào miệng.
Ngồi một bên cúi gằm mặt ăn từng miếng thức ăn, Niên cảm thấy cô sắp chịu không nổi mà muốn lật bàn đập mấy người này rồi. Mặc dù đã xem qua từ ký ức của nguyên chủ rồi nhưng chính mình tự trải nghiệm cảm giác còn câm nín hơn. Cả cơ thể giống như ngập tràn tức giận nhưng lại chẳng thể xả ra, chỉ có thể tự nhủ nhịn, không được đánh những người này vì đánh sẽ chỉ khiến tay bản thân bẩn.
Cắn thật mạnh đồ ăn trong miệng nhiều lần, Niên lúc này mới kiềm chế được cảm xúc của bản thân. Một lần nữa, cô thở dài tiếc thương cho nguyên chủ khi lỡ sinh ra trong một gia đình như này.
Updated 135 Episodes
Comments
Furina_Thuỷ Thần💧💙
.
2024-03-29
0
♪⚘✘⟳♮‷♮✃ ốm muôn
Tình thân bị quăng cho chó gặm mất rồi.
2024-01-22
0
♪⚘✘⟳♮‷♮✃ ốm muôn
Giống bố mẹ mình cực, chỉ là khác cách nói một tí.
2024-01-22
0