Chương 3: Khai giảng

Ngày chủ nhật, Trương Kỳ và Lý Linh đã nhắn tin cho nhau, họ cứ cười tủm tỉm mà nhắn

*Trương Kỳ: Chào Lý Linh, tôi hi vọng hôm qua em thấy vui

#Lý Linh: Thật sao? Hôm qua thật tuyệt vời, cảm giác như nó không có thật ấy.

#Lý Linh: À mà ngày mai khai giảng rồi, nhanh thật đấy. Ước gì cứ mãi là hè để thoải mái nhỉ

*Trương Kỳ: Kkk.. Nếu như em đỗ đại học, tôi sẽ có bất ngờ cho em. Giờ thì em đi ngủ đi, mai còn dạy sớm. Mà làm hết bài tập tôi giao chưa, sau khai giảng tôi sẽ kiểm tra đấy

#Lý Linh: Biết rồi mà, người ta làm xong lâu rồi. Vậy tôi đi ngủ đây, ngủ ngon

*Trương Kỳ: Ngủ ngon nhé Lý Linh

Sáng sớm mai, hai người đến trường với tâm trạng vui vẻ . Dường như cảnh vật, mọi thứ đều nhộn nhịp, thời tiết vô cùng trong lành mát mẻ. Đến phần học sinh giỏi đại diện lên phát biểu. Lý Linh vô cùng xinh đẹp bước lên.Trương Kỳ ở dưới nhìn cô phát biểu, anh mỉm cười dịu dàng.

Đến lúc kết thúc khai giảng, lúc này nếu như có ai muốn chụp hình với nhau để làm kỷ niệm thì trường đã thuê rất nhiều các thợ chụp ảnh đứng ở dưới sân trường. Lý Linh kéo anh:" Đi nào, chúng ta cùng chụp một tấm làm kỉ niệm đi"

Hai người họ chụp ảnh được vài tấm. Anh hỏi cô:" Sau khi khai giảng xong chiều nay sẽ được nghỉ, em có muốn đi chơi ở đâu không?"

Lý Linh thích thú:" Hay là chúng ta tới trung tâm thương mại đi, nào là đi ăn, nào là đi chơi nè,.. dù gì nó cũng rất to mà"

"Được, vậy để tôi ra lấy xe, em chờ tôi ngoài kia nhé"

Một lát sau anh lái mô tô ra:" Quý cô đây có muốn đi không nào?"

Cô mỉm cười, cầm lấy chiếc mũ bảo hiểm lên xe anh.Họ đã đi ăn, đi chơi với nhau khá vui. Trông họ chẳng khác gì mấy cặp tình nhân cả

Sáng mai, Lý Linh không đến trường. Anh vào lớp dạy như bình thường nhưng anh thấy buồn khi hôm nay Lý Linh không đi học. Cuối buổi học, anh gọi điện hỏi cô:

" Lý Linh à! Sao hôm nay em không đi học vậy?Có chuyện gì nói tôi nghe"

Lúc này, đầu dây bên kia truyền đến tiếng ho liên tục, giọng nói nhỏ cất lên:" Không sao, em chỉ bị ốm thôi, thầy không cần lo cho em. Dù gì em đang bị cúm lây, tốt nhất là không nên đến lớp để lây cho mọi người.Khoảng 3,4 ngày nữa em sẽ quay trở lại trường học mà!"

Trương Kỳ lo lắng:" Vậy em cứ nghỉ ngơi nha, chiều tôi đến"

Buổi chiều, tiếng bấm chuông cửa vang lên. Lý linh chỉ có một mình ở nhà, cô chạy ra mở cửa cho anh:

" Anh tới đây làm gì? Không sợ sẽ bị lây sao"

"Aiss, bị lây gì chứ? Tôi không sợ, mà em đã uống thuốc chưa? Tôi mang cháo , sữa với thuốc này. Em nhớ ăn uống nghỉ ngơi đầy đủ nha. À mà đây là bài tập của ngày hôm nay, trong thời gian em nghỉ thì ngày nài tôi cũng sẽ đến để thăm em."

Cô vui vẻ:" Anh thật là tốt quá đi, không cần phải như vậy đâu. Thật sự em rất ngại, cảm ơn anh!"

Và 3, 4 hôm liên tiếp ngày nào anh cũng tới nhà của Lý Linh đều đặn cho đến khi cô quay trở lại trường học. Lúc này thành phố chuẩn bị mở cuộc thi olympic các môn tự nhiên trong đó có toán. Cuối buổi học sáng, anh tới lớp tìm cô:

" Lý Linh à! Chuẩn bị thành phố tổ chức giải olympic toán đó, mà trường yêu cầu đội tuyển của chúng ta đi thi, vì vậy cứ mỗi buổi chiều sau khi học xong. Em hãy tới phòng đội tuyển như cũ để ôn nhé. Em sẽ học cùng các bạn đến 7 giờ tối, rồi tôi sẽ chở em về nhà được chứ?"

Lý Linh ấp úng:" chắc...chắc là.."

"Rồi vậy chốt thế nhé, em đã đồng ý, hẹn gặp em chiều nay 5 giờ ở phòng nha, tôi đã đăng ký cho em đi thi rồi đấy!"

Nói xong, anh đi luôn, mặc cho Lý Linh ở lại hét:" Này, tôi đã đồng ý đâu,.....này...này..tôi chưa đồng ý đi thi mà"

Cô bất lực, đành 5 giờ chiều tới phòng của đội tuyển. Khi cô bước vào thì thấy có tầm 5 người đã ngồi đó, 4 trai 1 gái. Đứa con gái còn lại tên là Địch Như, vô cùng kiêu căng. Cô ta thấy Lý Linh đi vào liền nói kháy:

" Điều gì đưa học bá Lý Linh phải tới cái đội tuyển nhỏ này thế nhỉ? Tưởng là phải ở đội tuyển của quận chứ".

Lý Linh mặc kệ cô ta, ngồi xuống mà lấy đồ dùng ra. Trương Kỳ bước vào cầm một tập giấy trên tay:

"Xin chào các em, như các em sắp biết chuẩn bị thành phố tổ chức olympic rồi đúng không? Vậy để dễ dàng thì ngày hôm nay, chúng ta sẽ làm một bài kiểm tra nhỏ để chọn đội trưởng nhé!"

Một lúc sau, tất cả mọi người làm xong, người thì được 57, người thì 68, người thì 74. Đến lúc anh đưa bài cho nhỏ Địch Như . Cô ta cầm tờ bài được 83 điểm nói với giọng giả tạo:

" Ủa , mình chẳng học cái gì mà cũng được tận 83 điểm, chắc là cao rồi"

Cô ta nhìn thấy Lý Linh thái độ dửng dưng khi nhìn thấy điểm của mình. Tưởng là Lý Linh được điểm thấp nên nói kháy tiếp:

" Ủa, vậy còn Lý Linh đây bao nhiêu điểm, khuôn mặt của cậu thế này chắc là cũng không cao. Thôi không sao, đừng buồn nha, lần sau cố gắng lên. Tớ mà làm đội trưởng thì sẽ giúp đỡ cậu mà"

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play