Chương 2 : Cái gì, kết hôn sao!!

Tại khu Dinh thự của Lâm gia nơi đây xa hoa, tráng lệ một chiếc xe bỗng phanh gấp dừng lại trước cánh cổng, người con trai đó bước ra khỏi chiếc ra sang trọng đấy. Vị đó không ai khác chính là Lâm thiếu gia.

- Lâm thiếu gia về rồi, vừa hay ngài chủ tịch vừa gọi điện cho cậu.

Hắn mới xuống xe bước vào cổng liền nghe thấy quản gia nói vậy nghi ngờ.

- Cha tôi gọi sao, có chuyện gì vậy

- Ngài ấy nói khi nào cậu nghe máy ngài ấy mới nói ạ.

- Vậy sao.

Nói rồi đôi chân dài sải bước vào nhà. Bước vào nhà hắn đi qua vườn hoa , những bông hoa mới nở rộ được đón ánh nắng rực rỡ vui vẻ tỏa ngát hương thơm , nhưng bỗng hoa ấy toả ra hương thơm mê người như vậy cũng nhờ người trồng đã tự tay chăm sóc chúng nhưng người ấy đã không còn nữa.

Người trồng những cây cảnh hay những bông hoa nơi này là mẹ hắn, bà ấy là một người xinh đẹp , giỏi giang, hai vợ chồng Lâm gia có tình cảm với nhau rất sâu nặng , nhưng rồi một ngày năm ấy hắn 12 tuổi bà lại bị tai nạn xe không biết tại sao nhưng thấy cha hắn nói rằng là bị một chiếc xe tải cán qua. Năm ấy cậu mới 12 tuổi đã mất mẹ , ba hắn suy sụp ngồi khóc cạnh chiếc quan tài bà ấy. Lâm thiếu gia năm đó đang độ ngây ngô biết mẹ bị tai nạn mất liền không không chế được chạy về nhà trong khi vẫn còn có tiết học ở trường.

Về đến nhà hắn đã thấy ba cậu ngồi ôm thân thể bà ấy mà khóc, khi thấy hắn , ông liền chạy lại ôm hắn vào lòng, thấy thế hắn cũng không nhìn được nữa liền bật khóc. Ba hắn thấy vậy dỗ dành và nói " sau này kể cả ai con đừng có tin , chỉ dám tin những người ta giới thiệu chứ không được tin ai hết con nghe không, con đừng bị người khác lợi dụng biết không ".

Hắn năm đó nghe không hiểu nhưng cũng gật đầu. Nhưng giờ đây khi hắn lớn lên nhiều người theo đuổi hắn chỉ vì cái danh cái lợi thì cũng hiểu được câu mà cha hắn nói khi xưa.

Bước vào nhà chính liền thấy bên phải là một đám người hầu , bên trái là một dàn vệ sĩ đang kính cẩn cúi đầu chào cậu.

- CHÀO MỪNG CẬU CHỦ ĐÃ VỀ.

Hắn gật đầu phất tay ý chỉ bọn họ lui đi.

Khung cảnh khu biệt thự nguy nga tráng lệ vừa bước vào sảnh chính thôi mà cũng rộng lớn nguy nga không kém , đúng như lời đồn đây thật sự là nơi giành cho hoàng tử sinh sống mà.

Căn nhà lấy tông màu chủ đạo là màu trắng . Phòng khách có tông màu chủ đạo là màu vàng kim , trên trần những chiếc bóng đèn xa hoa lấp lánh đang chiếu sáng nhè nhẹ mang cảm giác ấm áp cho căn phòng , cách bố trí trong dinh thự trông rất ngăn nắp tiện lợi, đệm ghế ngồi còn được trải thêm một lớp lông mềm trông rất quý phái và sang trọng.

Đang bước đi qua phòng khách thì có một tên vệ sĩ chạy tới.

- Cậu chủ người đã về rồi. Chủ tịch đang muốn nói chuyện với cậu qua cuộc gọi videocall này.

Tên vệ sĩ đó vừa nói tiếng chuông điện thoại vang lên. Thấy thế hắn cũng chẳng chần chừ nữa. Ngồi xuống trên chiếc ghế trong phòng khách, tên vệ sĩ đó thấy vậy cũng liền bấm nghe cuộc gọi ngại chủ tịch gọi tới.

- Con trai . Giọng ngài chủ tịch vang lên . Trong cuộc gọi videocall một người đàn ông xuất hiện khuôn mặt trông không khác gì Lâm thiếu, nét mặt mang chút già cười với cậu con trai của mình.

- Vâng thưa ba , ba gọi con có việc gì ạ.

Cậu chào ba .

- Con về rồi à.

Hắn gật đầu .

- Vậy được ba không vòng vo nữa mà nói luôn. Ba muốn con kết hôn với người ta chỉ định.

- Cái gì, kết hôn sao!! Hắn không tin vào tai mình đường đường là một đại thiếu gia còn đang muốn ăn chơi, đào hoa phong lưu lâu thêm nữa , mới tối qua vừa hoan lạc với nữ nhân xinh đẹp xong về đến nhà cái bị bắt kết hôn là sao. Hắn không chịu đâu.

- Con từ từ nghe ta nói nhé. Từ giờ ta sẽ từ chức Chủ tịch con sẽ thay ta tiếp quản về sau, nhưng với một điều kiện là phải kết hôn với người ta chỉ định.

- Nhưng không phải ba đang đi công tác sao , sao lại từ chức Chủ tịch ạ. Hắn khó hiểu hỏi lại ba của mình.

- Thật ra ba tới Canada là để chữa bệnh , ba mong con ở đó có thể tiếp quản được gia tộc, tiếp quản tập đoàn, tập đoàn của ba giờ đây giao cho con .

- Sao , tại sao ba lại bị bệnh ạ và ai là hôn thê của con. Hắn lo lắng hỏi thăm tình trạng sức khỏe của ba mình.

- Con yên tâm ta ở đây đang điều trị rất tốt, con ngoan ở lại đó tiếp quản tập đoàn, người đó sẽ xuất hiện sớm thôi hiện tại ba chưa thể nói cho con biết được. Ông ấy cười với hắn rồi tiếp tục nói

- Sự việc ra sao, cụ thể như thế nào ngày mai luật sư Triệu sẽ nói cho con biết cụ thể hơn.

- Ba ,ba con xin lỗi ba , giữ sức khỏe nhé ba.

- Ừ ,con hãy nhớ đừng tin tưởng ai ngoài vị hôn thê của con , đừng bị người ta lừa dối lợi dụng mà hãy biết nắm bắt thóp của bọn chúng mà lợi dụng bọn chúng ngược lại. Con nhớ nhé. Ba phải tắt máy rồi, tạm biệt con và con cũng giữ sức khỏe nhé. Ba hắn cười rồi cũng tắt máy.

- Tạm biệt thưa ba.

* Tại Canada*

- Ông chủ làm vậy cậu chủ có thể ổn không. Trưởng vệ sĩ Lâm gia cất tiếng hỏi.

- Ta nghĩ thằng bé sẽ ổn thôi, mặc dù đây là lần đầu ta bỏ mặc nó tự tay nó tiếp quản tập đoàn và tiếp quản gia tộc, hy vọng nó không còn ăn chơi trác tán nữa mà trở thành một người có ý chí kiên định chính chắn và trưởng thành.

Vệ sĩ trưởng nghe vậy cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

- À mà đã tìm được thông tin gì về phía anh ta chưa.

- Thưa ông chủ vẫn chưa tìm được thông tin gì về phía Lâm nghi .

Anh ta chính là Lâm nghi là anh trai ruột của Lâm Mặc, gia tộc họ Lâm có hai người con trai , năm đó Lâm Mặc được gia tộc tín nhiệm nên được cầm quyền gia tộc còn anh trai Lâm Mặc thì không được cầm quyền gia tộc mà chỉ được chia một phần của một chuỗi công ty kinh doanh khác cho để làm ăn, hai anh em họ lúc trước cũng rất thân thiết nhưng từ chuyện đó về thì hai anh em không còn gắn bó thân thiết là mấy nữa, người anh cũng từ đó mà không còn trở lại gia tộc nữa. Anh ta sinh sống ở ngoài cũng từ đó cắt đứt liên lạc với nhau . Đáng lý ra là anh cả trong gia tộc là phải tiếp quản gia tộc nhưng năm đó Lâm Nghi mắc một lỗi lớn khiến cho mọi người trong gia tộc không thể chịu được mà để cho Lâm Mặc được tiếp quản gia tộc.

Nhưng bỗng dưng một ngày anh trai đó xuất hiện muốn hợp tác làm ăn với công ty của ông , nhìn dáng vẻ của anh trai lâu ngày không gặp ông cũng nghẹn ngào lắm nhưng nhìn biểu tình muốn hợp tác đó khiến ông nghi ngờ đây là chuyện xấu nên Lâm Mặc không đồng ý. Anh trai ông nghe vậy tức tối lắm , ông ta còn nói một câu " ngày nào đó mày sẽ phải trả giá cho những việc mày làm" , nói rồi Lâm Nghi quay gót lạnh lùng bước đi .

Lâm Mặc không hiểu tại sao anh trai của mình lại nói vậy , cũng vội cho người điều tra bây giờ anh ấy sống thế nào.

Sau khi điều tra ông biết rằng bây giờ anh trai mình đang sống một cuộc sống tốt , có một người vợ và một cậu con trai, việc kinh doanh của anh ta rất ổn anh ta còn lập nên nhiều công ty khác từ đó mà nổi trội lên. Nhìn thấy anh trai mình sống tốt như vậy ông cũng vụ vẻ phần nào .

Một hôm Lâm Mặc đến bữa tiệc của một vị doanh nhân nào đó , khi ấy ông lại gặp anh trai của mình. Anh ấy khuôn mặt điềm tĩnh nhẹ nhàng bước tới chào hỏi ông, không giống như lúc trước Lâm Nghi dùng giọng điệu đểu cáng tức giận nói chuyện với ông mà anh ta dùng giọng dịu dàng tôn trọng nói chuyện với Lâm Mặc khiến cho ông cũng phải nghi ngờ.

Nhưng từ cái lúc ông trở về sau buổi tiệc đó liền cảm thấy trong người cứ là lạ không ổn , thấy vậy ông gọi vệ sĩ trưởng đến kêu đi tìm một vị bác sĩ ngoại quốc vào khám cho ông. Khi vị bác sĩ kia khám xong ông cũng liền biết được mình bị trúng độc , mà độc này may ra ông phát hiện kịp thời nên thời gian đầu ông sang Canada chữa mới đủ vật tư y tế, với tình hình hiện tại thì bây giờ có thể chữa trị, nghe vậy không nghĩ gì nhiều ông liền theo vị bác sĩ kia về Canada để chữa trị.

Đến Canada được 3 ngày sau khi sắp xếp xong mọi sự ổn thỏa mới có thể gọi cho con trai mình , ông chỉ có thể nói nôm na như thế thôi còn lại ông nhờ vào sự thông minh của con trai mình thì rất nhanh sẽ biết được đáp án ngay thôi.

Hai ngày trước ông cho người đi điều tra mọi ngóc ngách trong bữa tiệc đó liền phát hiện ra người đã hạ độc mình. Bất ngờ hơn là người hạ độc mình lại chính là anh trai  ruột thân yêu thân thiết lúc xưa của mình.

Ông không biết tại sao anh trai ruột của mình lại nhẫn tâm hạ độc mình hạ độc chính em trai mà lúc đó Lâm Nghi yêu thương nhất. Khi biết được việc này ông nhất thời suy sụp dẫn đến suýt nữa còn bị đột quỵ may ra vệ sĩ trưởng Lâm gia tới kịp đưa ông vào bệnh viên chữa trị ngay lập tức.

Ông tin rằng chắc chắn con trai của mình sẽ làm được thôi. " Ba tin ở con, con trai ".

* Tại dinh thự Lâm gia*

Sau khi chào tạm biệt ba hắn , Lâm Minh liền bước về phòng với khuôn mặt thất thểu buồn.

Trong đầu hắn giờ đây suy nghĩ đủ thứ.

" Tại sao ba lại bị bệnh mà hắn lại không hề biết chút gì, tại sao ba lại bỏ mặc mình một mình cô đơn như vậy, ba ơi! Ba đừng bỏ con như mẹ năm ấy nhé, con đau lắm "

Hắn đau lòng nhưng không thể khóc bởi vì ba từng nói con trai không được khóc, khóc sẽ xấu , sẽ không ai theo đuổi con đâu.

Hắn chợt nhớ đến vị hôn thê của mình nghĩ " không biết vị hôn thê của mình là ai mà ba bảo rằng có thể tin tưởng người này nhỉ "

Hắn suy nghĩ trong lòng đắn đo một hồi cũng gọi một tên vệ sĩ vào phòng.

- Cậu chủ gọi tôi.

- Cậu biết tại sao ba tôi bị bệnh không.

- Dạ thưa cậu tôi không biết ạ.

- Tại sao không biết, cậu là người làm việc bên cạnh ba tôi và về sĩ trưởng kia mà. Hắn giận dữ quát.

- Dạ thưa cậu tôi thật sự không biết, những chuyện này ngài chủ tịch và vệ sĩ trưởng giấu rất kĩ ngay cả tôi và tất cả người làm trong nhà cũng không hay biết việc đó từ khi nãy ông chủ gọi tới ạ . Tên vệ sĩ vội vã trả lời sợ tới mức xanh mặt .

- Thật sự. Hắn nói .

- Thật ạ thưa cậu. Rụt rè nói nhỏ.

- Vậy thì mau đi điều tra xem tại sao ba tôi lạ bị bệnh đi và nguyên do là gì.

- Vâng tôi đi liền đây ạ.

Cậu vệ sĩ chạy nhanh ra khỏi phòng Lâm Minh.

Mặc dù hắn đang ăn chơi trác tán nhưng bỗng dưng lại bị kết hôn làm hắn cũng phải ngạc nhiên, thôi thì cứ để hắn tiếp nhận từ từ vậy, với lại cũng muốn biết đó là ai mà ba mình tin tưởng đến vậy.

***

15/5/2023

Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play