Chương 3: Gặp mặt

Trên chiếc ghế trải một tấm lông, có một người đàn ông đang ngồi bắt chéo chân bộ dạng lưu manh, lười nhác, láo xược không thể tả.

- Cậu chủ bên luật sư Triệu đã tới. Tên vệ sĩ nhanh nhẹn chạy vào báo cáo với Lâm Minh.

- Tới rồi sao mau mời họ vào đây chúng ta nói chuyện. Vẻ mặt đểu cáng , trên môi lại hiện lên ý cười cợt nhả.

- Vâng thưa cậu chủ. Tên vệ sĩ kia nói rồi liền chạy ra ngoài mời họ vào.

Hôm nay là ngày hắn gặp luật sư Triệu và vị hôn thê của mình ngay sau ngày hôm qua hắn biết chuyện , không biết người kia có dung mạo ra sao.

- Cậu chủ người tới rồi. Đang suy nghĩ vu vơ bỗng giọng nói của tên vệ sĩ kia vang lên.

Sau giọng nói ấy thì liền có tiếng bước chân bước vào căn phòng.

Luật sư Triệu bước vào đi theo sau đó là một người khiến hắn nhìn thấy muốn quay lưng lại dừng hết các ý nghĩ về vị hôn thê trong đầu hắn cũng không ngờ rằng vị hôn thê của mình là người kia, thấy vậy hắn không muốn nói chuyện gì nữa ở đây hết, chỉ  muốn đá cái người kia ra khỏi đây.

Luật sư Triệu bước tới trước mặt chào hỏi cậu rồi nhẹ nhàng ngồi xuống.

- Chào Lâm thiếu gia tôi tới đây vì chuyện của ba cậu .

- Ơ thế vị hôn thê của tôi đâu tại sao người này lại vào đây. Khuôn mặt cùng biểu cảm của cậu giờ đây rất là hoang mang.

- Thưa thiếu gia đây chính là hôn thê của cậu. Luật sư Triệu dõng dạc nói.

- Không không thể nào..... Không được... Thiếu gia họ Lâm hoang mang tuyệt vọng .

Hắn tưởng đâu là một vị tiểu thư xinh đẹp, giỏi giang nào được ba mình để vào mắt liền tin tưởng cô cho cô ta kết hôn với hắn ai ngờ là cái tên Lê Minh Hiên từ trước tới giờ không đội trời chung suốt ngày cãi nhau đó giờ đây lại là hôn thê à đâu hôn phu của hắn.

Hắn còn nghĩ nếu là một vị tiểu thư nào đó eo nhỏ chân dài , đầy đủ ba vòng , thông minh , xinh đẹp thì hắn còn tính tới chuyện yêu đương lâu dài luôn đó chứ ai dè hôn thê của hắn giờ đây lại biến thành hôn phu là cái kẻ mà hắn hay so đo từ nhỏ tới lớn nhất. Ừ thì cậu ta cũng eo nhỏ chân dài , dáng người cũng nhỏ nhắn đó chứ nhưng mà không có số đo ba vòng thì nhìn sơ là biết nam nhân thì làm gì có số đo ba vòng như nữ nhân mà kể cả có thì hắn cũng chả thèm muốn gì đâu.

Khuôn mặt Lâm Minh thay đổi hẳn khi nhìn thấy người kia. Mang chút tức tối không vui nghe luật sư Triệu nói về chuyện ủy thác.

- Thưa hai cậu, ba cậu là Lâm Mặc đã nghỉ hưu và giao quyền thừa kế tập đoàn và quyền thừa kế gia tộc giao lại cho cậu đây là Lâm Minh. Nhưng với một điều kiện là cậu phải kết hôn với người mà ba cậu là Lâm Mặc đã chỉ định là cậu Lê Minh Hiên đây. Cậu ấy sẽ giúp đỡ Lâm thiếu gia đây tiếp quản tập đoàn , hay giúp đỡ việc tiếp quản gia tộc và cũng có quyền quản cậu trên danh nghĩa hai người là vợ chồng hợp pháp và cậu ấy sẽ có gần một nửa cổ phần của cả tập đoàn này . Trước khi hai người kết hôn , cậu đây và Lâm thiếu sẽ được sống trong biệt thự riêng của Lâm lão gia đã chọn sẵn cho hai người, sau khi kết hôn rồi hai người sẽ được hưởng tuần trăng mật ở một khu nghỉ dưỡng ngay gần biển ở Thái Lan.  Xin hết.

- Cái gì cậu ta có quyền quản tôi sao. Lại còn ở chung nhà nữa.Hắn nghe xong thấy không đúng liền tức giận quát.

- Trên danh nghĩa vợ chồng là đúng như vậy với lại ba của cậu cũng đã nói là để cậu Minh Hiên đây để ý cậu không cho cậu chơi bời lêu lổng

- Ba tôi có nói sao . Cậu ngạc nhiên.

- Chắc chắn là vậy rồi , những gì tôi đang nêu trên đây đã có chữ kí và dấu xác nhận của Chủ tịch Lâm , bản thân tôi cũng không có quyền lợi gì mà dám xen vào sửa đổi những gì ba cậu viết.

- Không không được , vậy thì tôi không đồng ý cuộc hôn nhân này thì sao . Hắn hoang mang trả lời.

- Vậy thì cậu sẽ không có quyền tiếp quản gia tộc và tập đoàn mà thay vào đó cậu Minh Hiên sẽ tiếp quản tập đoàn và gia tộc thay cho Lâm thiếu đây, cậu suy nghĩ đi ạ

- Mau suy nghĩ kĩ đi bằng không quyền thừa kế và quyền tiếp quản sẽ do tôi nắm quyền luôn đó.

Người bước vào theo luật sư Triệu hồi nay không nói gì giờ đây tuôn ra một câu khiến hắn phải tức tối đen mặt suy nghĩ.

Minh Hiên đang ngồi đối diện hắn khuôn mặt xinh đẹp nở một nụ cười khiêu khích, tuy là con trai nhưng Minh Hiên lại mang một khuôn mặt có đôi chút giống con gái, đôi mắt hoa đào cười cười nhìn hắn, sống mũi đẹp thẳng dài ( như bắn một phát vào trái tim em ) đôi môi của cậu ta đỏ hồng trông rất quyến rũ.

Hắn nghĩ " Nếu như hắn đồng ý thì hắn sẽ có thể tiếp quản gia tộc và tập đoàn như đúng lời hứa với ba cậu nhưng mà nếu cậu không đồng ý thì tập đoàn và gia tộc sẽ bị cậu ta tiếp quản haizzzz.....  Mình không thể thất hứa được hay là mình đồng ý rồi ký một hợp đồng hôn nhân với cậu ta , được ý này hay làm vậy đi..."

- Được tôi đồng ý những điều kiện trên.

Thấy hắn đồng ý Minh Hiên liền khẽ nhếch lên một nụ cười " đúng là thằng lõi con".

- Cậu Lâm đây đồng ý rồi vậy thì hai người ký vào đây đi.

- Còn phải ký nữa sao. Lâm thiếu gia nghi hoặc hỏi tên luật sư .

- Vâng thưa thiếu gia , chữ ký trên giấy cũng như được coi là sự đồng ý của hai bên.

- Được rồi ký thì ký. Lâm Minh có chút tức tối nói.

Hai người ký xong rồi đột nhiên luật sư Triệu lại bồi thêm một câu.

- Theo chỉ thị của Lâm lão gia thì ngày mai Lâm thiếu gia cũng cậu Minh Hiên đây cùng  đi theo tôi làm thủ tục đăng ký kết hôn.

- Cái gì cơ mai á, tôi tưởng....

- Cậu tưởng gì hả Lâm thiếu. Minh Hiên dùng ánh mắt cợt nhả nhìn hắn.

- Cậu cậu... Hắn tức tối không nói nên lời.

- Tôi làm sao. Minh Hiên nhướng mày khiêu khích cái tên Lâm thiếu gia kia.

Hắn thấy vậy không nhìn được nữa bàn tay nắm thành quyền dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn Minh Hiên.

Cậu thấy vậy cũng chả kém cạnh gì con mắt hình viên đạn của cậu cũng nhìn chằm chằm Lâm thiếu gia.

Hai con mắt cứ như vậy nhìn nhau khí tức của hai người áp lên mặt của luật sư Triệu làm ông còn cảm thấy hoang mang lo sợ nữa mà lại.

Thấy thế ông liền đứng dậy khuyên ngăn hai người không nên đánh nhau trong nhà lại còn là dinh thự sang trọng lộng lẫy nữa chứ làm gì cũng phải từ từ.

- Thôi thôi hai người đứng dùng ánh mắt như vậy nhìn nhau tôi ở giữa trông còn thấy lo sợ hai người đánh nhau đây này. Nên dừng lại nên dừng lại.

Minh Hiên nghe vậy cũng thôi nhìn hắn ta .

- Vậy luật sư Triệu à tất cả mọi việc đã xong xuôi rồi chứ.

- Đã xong , đã xong hết rồi. Luật sư Triệu đáp.

- Vậy thì tốt thôi tôi có thể về nhà rồi chứ. Minh Hiên nói.

- Không được hai người sau khi ký xong liền có thể về căn biệt thự mà Lâm lão gia chuẩn bị sẵn kia có thể ở chung nhà với nhau từ bây giờ.

- CÁI GÌ....  Cả hai đồng thanh

Thấy thế luật sư Triệu liền nhắc lại điều kiện hồi nãy.

- Chả phải Lâm lão gia nói hai người có thể ở trong căn biệt thự đó khi hai người ký xong bản hợp đồng chuyển nhượng quyền thừa kế ... Đó sao.

- Thì ra là vậy .

- Hứ . Bức cả mình sao lại phải sống với cái con người kia chứ.  Lâm Minh nói .

- Không sống cũng phải sống thôi, ai mà muốn thế đâu. Minh Hiên cũng chả vừa nói như khiêu khích Lâm Minh.

- Cậu hừ .... Ờ đi thì đi để tôi đi dọn đồ đạc.

- Vâng thưa cậu. Luật sư Triệu kính cẩn đáp.

Hắn không thèm nhìn cậu nữa vẻ mặt tức tối mà lên lầu dọn đồ.

- Vậy luật sư Triệu à tôi cũng về dọn đồ đây ông hết việc ở đây có thể về được rồi.

- Vậy tôi đi trước chào cậu.

Cậu gật đầu tiễn ông ra khỏi cửa,đang chuẩn bị về nhà bỗng thấy chiếc xe sang trọng dừng xuống , hắn bước tới không thèm để ý đến cậu liền cất đồ vào đằng sau xe.

- Ê cho đi theo với. Minh Hiên dở một giọng nói cợt nhả trêu tức hắn.

- Không . Hắn tức giận chỉ nói ra một chữ liền leo lên xe đi thẳng đến biệt thự.

- Ê né không chờ nhau à . Cậu bĩu môi chê cười.

- Haizzx đành bắt taxi về vậy.

Cậu bắt đại một chiếc xe nào đó rồi kêu tài xế đưa cậu về nhà.

Thực ra cậu đâu muốn kết hôn cùng hắn đâu , cậu chỉ muốn ôm mấy em xinh đẹp mềm mềm trắng trắng trong lòng thôi ai lại muốn cái tên mặt lạnh , lưu manh thế kia ừ thì hắn cũng đẹp trai đấy nhưng làm sao mà bằng mỹ nữ chân dài eo thon xinh xẻo được.

Nhớ lại thì mấy hôm trước ba của cậu ta gọi điện cho cậu nói rằng muốn cậu kết hôn với hắn ta , giúp đỡ hắn trong công việc và giảm bớt thời gian hắn ở lại quán bar hơn. Cậu nghe thế thật sự cậu cũng chả muốn đâu nhưng được nghe hết đầu đuôi sự việc ra sao đắn đo một lúc rồi cũng đồng ý." Kiểu gì cậu ta cũng nhịn được 1-2 năm rồi chia tay thôi mà " cậu nghĩ vậy nên cũng chả lo mất mát gì chỉ là trên danh nghĩa vợ chồng ràng buộc ở mặt pháp luật thôi chứ .

Nhưng mà càng nghĩ càng ghét cái tên kia từ nhỏ khi ba mẹ cậu đã bị giết hại sau một vụ thảm sát , ba của Lâm Mặc thấy thương xót liền đưa cậu về nhà hắn ở lúc đó mẹ hắn ta còn sống nên lúc ấy bác gái rất quý cậu , từ nhỏ tới năm cậu 18 tuổi cậu và hắn thường xuyên gang đua nhau trong học tập, thể thao .... Ngay cả đến người yêu cũng phải tranh giành nhau hai người bằng tuổi nhau nên chuyện học tập lại ganh đua nhau nhiều hơn, cậu điểm cao hơn tôi , lần sau tôi phải điểm cao hơn cậu..v.v..  . Nhưng đến khi năm cậu 18 tuổi cậu liền rời khu dinh thự đó muốn tự tay tạo ra một cửa hàng hoa cho riêng mình , bác trai thấy vậy những ngày đầu bác đã giúp đỡ cậu rất nhiều , tại sao cậu thích mở cửa hàng hoa ư có lẽ là bởi vì bác gái rất thích hoa chăng từ lúc cậu nhận thức được bác gái đã cùng cậu chăm sóc cây cảnh, dạy cậu cánh trồng và chăm bón cho chúng , nhưng đến năm 12 tuổi bác ấy lại mất sau một vụ tai nạn khiến cho gia đình Lâm gia đau buồn và cậu cũng chả kém gì. Có lẽ cậu muốn thấy được những hình ảnh đó một lần nữa bông hoa nở rộ xinh xắn , ánh nắng chiếu xuyên qua những cánh hoa tại khu vườn ấy hai bác cháu cười vui vẻ cùng nhau chăm sóc những đoá hoa , cây cảnh trong vườn. Đó có thể là lý do mà cậu muốn mở tiệm hoa để cho người thấy được sự thanh thuần xinh đẹp của bông hoa mới nở chăng.

Nghĩ đi nghĩ lại thì cậu nợ hai bác một ân tình lớn thôi thì giúp cái tên mặt lạnh kia coi như để trả mối ân tình kia vậy.

***

15/5/2023

Hot

Comments

Ngọc Hân

Ngọc Hân

trời khen thừa,con trai t đẻ mà.Đẹp giống t đó trời:))

2023-06-12

3

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play