Chương 5: Tập đoàn Mục Thị rất ảm đạm

Mẹ Tô lắc đầu không muốn đoán, "Nói mau, con đừng vòng vo nữa."

Tô Vãn Hạ cười khẽ: "Là một bữa tiệc tối, liên quan đến công việc."

Mẹ Tô lướt nhìn cô và tò mò nói: "Hạ Hạ, mẹ vẫn chưa biết con ở nước ngoài làm công việc gì vậy?"

Tô Vãn Hạ ngồi bên cạnh mẹ Tô, hớn hở nói: "Sau khi con đi nước ngoài, con đã học hai năm thiết kế kiến trúc sau đó thì lập tức đi làm."

Mẹ Tô mừng vui nhìn Tô Vãn Hạ: "Từ nhỏ con đã thích các loại đồ trang trí kiến trúc, bây giờ con có thể làm việc trong ngành này, mẹ cũng mừng cho con."

Tô Vãn Hạ cười đắc ý: "Cũng bởi vì cha mẹ đó, con bị ảnh hưởng bởi môi trường thôi." Công ty của cha cô làm về kiến trúc xây dựng, từ nhỏ cô đã thích những công trình kiến trúc tinh xảo và các phong cách kiến trúc khác nhau.

Nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy năng lượng của con gái, mẹ Tô cuối cùng cũng đã yên lòng, chuyện xảy ra 6 năm trước hãy để nó qua đi, bà ấy hy vọng Hạ Hạ của bà sẽ sống hạnh phúc mãi mãi.

"Hạ Hạ, mẹ rất vui và tự hào về con"

"Mẹ, cũng muộn rồi, chúng ta vào bếp nấu cơm chờ cha trở về nhé." trên gương mặt Tô Vãn Hạ vẫn nở nụ cười, nhưng trong lòng lại nhớ tới hành trình học tập vất vả ở nước Anh, vì thành tích của ngày hôm nay cô thực sự đã phải nỗ lực rất nhiều.

"Ừm, được."

Khi bữa tối chuẩn bị xong, cha Tô cũng đã trở về, khi nhìn thấy Tô Vãn Hạ, ông ấy cũng có biểu cảm kinh ngạc, sau đó thì hỏi cô chuyện này chuyện kia, chủ yếu là muốn biết cô sống có tốt không, có tủi thân không, có quen với cuộc sống bên đó không v.v...

Tô Vãn Hạ dở khóc dở cười: "Cha, thật ra cuộc sống ở nước ngoài không tệ như cha nghĩ đâu."

"Ở bên đó con đã quen với một số bạn bè, sau đó cũng có thêm rất nhiều đối tác làm việc, cuộc sống khá phong phú."

“Vậy thì tốt.” cha Tô cũng thấy yên lòng.

“Được rồi, hai cha con qua đây ăn cơm trước đi.” mẹ Tô cười gọi hai người họ.

"Nghe rồi."

Cả nhà cuối cùng cũng ngồi lại ăn tối cùng nhau, khung cảnh thật ấm áp và hài hòa.

So với khung cảnh vui vẻ, ấm áp của nhà họ Tô thì, trên tầng cao nhất của tập đoàn Mục Thị tràn ngập sự ảm đạm.

Mục Sơ Dương nhìn hai người đối diện bàn làm việc, sau đó nhìn văn phòng Chủ tịch đang đóng chặt và nhỏ giọng hỏi: "Hai người nói anh hai bị sao vậy, từ khi trở về thì xụ mặt ra, cơm trưa cũng không ăn, tự nhốt mình trong đó để làm gì?"

Mục Phong liếc Mục Sơ Dương một cái, tỏ ý là cậu hỏi tôi thì tôi hỏi ai.

Quý Hoa nhìn Mục Sơ Dương: “Hôm nay cậu và anh hai đi thị sát, không phải chúng tôi, được chứ?”

Mục Sơ Dương đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, vỗ bàn và nói: "Em nhớ rồi, chuyện này sao em có thể quên chứ?"

Mục Phong và Quý Hoa đồng thời quay đầu nhìn về phía phòng Chủ tịch, sau đó đồng thanh nói: "Cậu nhỏ tiếng một chút."

Mục Sơ Dương bĩu môi: "Chắc chắn anh hai là vì tấm danh thϊếp đó."

“Danh thϊếp gì?” hai người liền tỏ vẻ tò mò.

Mục Sơ Dương chồm lại gần hai người họ, và thì thầm về việc hôm nay anh ta gặp Tô Vãn Hạ như thế nào, sau đó là biểu cảm của Mục Anh Thần khi nghe thấy tên của Tô Vãn Hạ, sau đó anh đã giữ lấy tấm danh thϊếp làm của riêng.

Nói xong, khi nhìn lại biểu cảm của hai người thì khiến anh ta ngẩn ra.

Tại sao hai người này cũng có biểu cảm như vậy?

Tất cả họ đều biết Tô Vãn Hạ là ai, nhưng chỉ một mình anh ta không biết.

"Này, các ngươi đừng ngây ra như vậy nữa, Tô Vãn Hạ là ai, cũng phải nói em biết chứ?" Mục Sơ Dương nóng vội, thứ cảm giác mà người khác đều biết chỉ một mình mình không biết thì không vui chút nào.

Quý Hoa trợn tròn mắt, không khỏi kêu lên: "Trời ạ, Vãn Hạ đã quay lại rồi!"

Mục Phong nói tiếp: "Đúng vậy, tôi thật sự không dám tin."

Quý Hoa lại nói: "Nếu không vì thấy được anh hai như vậy, tôi cũng không dám tin."

Mục Phong: "Haizz, xem ra anh hai vẫn chưa buông bỏ cô ấy."

Quý Hoa: “Không biết lúc đầu Vãn Hạ nghĩ như thế nào, sao lại đột nhiên muốn xuất ngoại?”

Mục Sơ Dương đập mạnh xuống bàn: "Hai người nói xong chưa mau nói em biết với!"

Hai người hoàn hồn lại, Quý Hoa nhìn Mục Sơ Dương: "Lúc đó cậu ra nước ngoài rồi nên không biết, thật ra Tô Vãn Hạ khi đó là bạn gái của anh hai chúng ta."

"Cái gì? Tại sao chưa từng có ai nói với tôi chuyện này!" Mục Sơ Dương sửng sốt.

“Khi cậu trở về thì anh hai cũng đã chia tay cô ấy rồi nên không ai dám nhắc tới.” Quý Hoa tức giận nói.

“Vậy tại sao họ lại chia tay?” Đây là điều Mục Sơ Dương tò mò nhất.

Mục Phong tiếp tục: “Cũng không biết được, sáu năm trước Vãn Hạ đột nhiên xuất ngoại, sau đó trong một lần anh hai say rượu đã vô tình nói ra sự thật, haizz, lúc đó chúng tôi mới biết họ đã chia tay, hơn nữa do chính Vãn Hạ đòi chia tay."

Mục Sơ Dương vô cùng sửng sốt: “Không thể nào!” Nghĩ đến địa vị của anh trai mình, có bao nhiêu phụ nữ tranh giành làm bạn gái của anh, Tô Vãn Hạ nghĩ như thế nào vậy.

Cánh cửa văn phòng Chủ tịch đột nhiên mở ra với một tiếng cạch, ba người họ hoảng hốt giả vờ nhìn vào tệp tài liệu trên tay.

Mục Anh Thần liếc nhìn họ và bước ra ngoài.

Ba người thở phào nhẹ nhõm, Quý Hoa đứng lên: "Dọn đồ đi về thôi."

Sau đó, mấy người họ mới trở lại văn phòng của mình để thu dọn đồ đạc và chuẩn bị tan làm.

Mục Anh Thần trên đường lái xe về nhà, anh đã đỗ xe bên lề đường khi đến ngã tư ở khu Đông.

Nhà của Tô Vãn Hạ cách đây không xa, nếu bây giờ anh rẽ phải thì có thể đến nhà cô.

Đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào vô lăng, sau ba phút, anh đã quay vô lăng và lập tức rời đi.

Tô Vãn Hạ đã tắm xong, đang say đắm nằm trên chiếc giường lớn của mình thì đột nhiên điện thoại của cô đổ chuông.

"Hi. Jesse"

"Summer, cô đã gặp gia đình của mình chưa?" Tiếng Trung lưu loát của Jesse vang lên ở đầu dây bên kia.

Tô Vãn Hạ mỉm cười: "Đã gặp rồi, tôi rất vui."

"Tốt lắm, như vậy tôi cũng yên tâm một chút."

"Jesse, ừm. Rất cảm ơn sự giúp đỡ của anh ở nước Anh." Giọng điệu của Tô Vãn Hạ rất tự nhiên, và bày tỏ sự cảm ơn chân thành.

"Cô không cần nói những lời cám ơn, chỉ cần cô vui là được, buổi tiệc ngày mai tôi cũng sẽ tham dự."

Tô Vãn Hạ có hơi ngạc nhiên và thốt lên: "Thật sao? Anh sẽ đến Trung Quốc sao?"

"Đúng vậy, có chào đón không?"

"Chào đón, rất hoan nghênh"

"Vậy ngày mai chúng ta sẽ gặp lại"

"Ừm, hẹn ngày mai gặp"

Sau khi cúp điện thoại của Jesse, Tô Vãn Hạ ngơ ngác nằm trên giường.

Jesse là con trai của ông chủ lớn của cô ở Anh, cô là giám đốc thiết kế của công ty, Jesse tương đương với phó Chủ tịch công ty.

Khi cô mới vào công ty, hầu hết mọi người đều xa lánh cô vì cô là người Trung Quốc, ở sau lưng gây rắc rối cho cô, tất cả đều nhờ Jesse đã giúp cô giải quyết từng cái một.

Vì Jesse là con lai, cha anh ấy là người gốc Anh, mẹ là người gốc Hoa nên anh ấy khá thích người Trung Quốc và văn hóa Trung Quốc.

Sau khi cả hai dần hiểu nhau, họ trở thành những người bạn rất tốt, trong vòng hai năm cô có thể đảm nhận vị trí giám đốc thiết kế là nhờ có sự đề bạt và chỉ dẫn của Jesse.

Mặc dù Tô Vãn Hạ biết Jesse có những ý định khác về mình, nhưng cô không muốn vạch trần điều đó, vì vậy cô chỉ giả vờ như mình không biết gì, chẳng phải làm bạn vẫn tốt sao?

Cô khẽ thở dài một hơi, để đầu óc trống rỗng, nằm trong chăn và rất nhanh liền chìm vào giấc ngủ say.

Chapter
1 Chương 1: Chuyện cũ
2 Chương 2: Gặp lại
3 Chương 3: Cô ấy đã về
4 Chương 4: Cảm giác về nhà thật tốt
5 Chương 5: Tập đoàn Mục Thị rất ảm đạm
6 Chương 6: Buổi tiệc tối 1
7 Chương 7: Buổi tiệc tối 2
8 Chương 8: Dạ tiệc (3)
9 Chương 9: Dạ tiệc (4)
10 Chương 10: Cô gái uống quá chén (1)
11 Chương 11: Cô gái uống quá chén (2)
12 Chương 12: Những kẻ đần sửng sốt
13 Chương 13: Cậu thật sự không có say tới phát điên
14 Chương 14: Cô Tô, Mục tổng có chuyện tìm cô
15 Chương 15: Những kỷ niệm tuyệt vời
16 Chương 16: Hiện thực thật tàn nhẫn
17 Chương 17: Thăm ban 1
18 Chương 18: Thăm ban 2
19 Chương 19: là anh lừa gạt hay cô nghĩ sai?
20 Chương 20: Mờ ám
21 Chương 21: Mục Anh Thần nổi giận 1
22 Chương 22: Mục Anh Thần nổi giận 2
23 Chương 23.1: Mục Anh Thần, em xong rồi!
24 Chương 23.2: Mục Anh Thần, em xong rồi!
25 Chương 24.1: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
26 Chương 24.2: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
27 Chương 25.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
28 Chương 25.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
29 Chương 26.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
30 Chương 26.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
31 Chương 27: Không giải quyết được nam thần nữ thần 3
Chapter

Updated 31 Episodes

1
Chương 1: Chuyện cũ
2
Chương 2: Gặp lại
3
Chương 3: Cô ấy đã về
4
Chương 4: Cảm giác về nhà thật tốt
5
Chương 5: Tập đoàn Mục Thị rất ảm đạm
6
Chương 6: Buổi tiệc tối 1
7
Chương 7: Buổi tiệc tối 2
8
Chương 8: Dạ tiệc (3)
9
Chương 9: Dạ tiệc (4)
10
Chương 10: Cô gái uống quá chén (1)
11
Chương 11: Cô gái uống quá chén (2)
12
Chương 12: Những kẻ đần sửng sốt
13
Chương 13: Cậu thật sự không có say tới phát điên
14
Chương 14: Cô Tô, Mục tổng có chuyện tìm cô
15
Chương 15: Những kỷ niệm tuyệt vời
16
Chương 16: Hiện thực thật tàn nhẫn
17
Chương 17: Thăm ban 1
18
Chương 18: Thăm ban 2
19
Chương 19: là anh lừa gạt hay cô nghĩ sai?
20
Chương 20: Mờ ám
21
Chương 21: Mục Anh Thần nổi giận 1
22
Chương 22: Mục Anh Thần nổi giận 2
23
Chương 23.1: Mục Anh Thần, em xong rồi!
24
Chương 23.2: Mục Anh Thần, em xong rồi!
25
Chương 24.1: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
26
Chương 24.2: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
27
Chương 25.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
28
Chương 25.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
29
Chương 26.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
30
Chương 26.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
31
Chương 27: Không giải quyết được nam thần nữ thần 3

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play