Chương 16: Hiện thực thật tàn nhẫn

"Ngài Mục, đồ ăn đã xong, ngài từ từ dùng!" Đột nhiên, âm thanh của người phục vụ cắt đứt suy nghĩ của Mục Anh Thần.

Từ trong trí nhớ hoàn hồn lại, anh nhất thời có ảo giác, anh cho rằng bọn họ đã trở về như lúc trước, trở về quá khứ tươi đẹp như vậy, nhưng tâm trạng trầm mặc của Tô Vãn Hạ lại nhắc nhở anh, bây giờ đã là 6 năm sau, là 6 năm sau khi chia tay.

Tại sao hai người từng yêu nhau nhiều như vậy, giờ lại im lặng không nói gì?

Tô Vãn Hạ nhìn những món ăn được bày trên bàn, vẻ mặt cô đột nhiên thay đổi, trong lòng dâng lên một cảm xúc phức tạp không tên.

Những thứ này…Đây là những món ăn yêu thích của cô, những món ăn yêu thích trước đây của cô.

Tại sao anh...

Trong mắt cô hiện lên một tia đau xót, cô không dám nghĩ nữa, càng không dám nghĩ nữa.

“Ăn đồ ăn nước ngoài 6 năm, có nhớ hương vị quê nhà không?” Mục Anh Thần đặt một miếng sườn ngô vào đĩa của Tô Vãn Hạ.

Bàn tay cầm đũa của Tô Vãn Hạ dừng lại một chút, kìm nén nỗi chua xót trong lòng, khẽ mỉm cười: "Có a."

"Vậy tại sao nhiều năm như vậy không trở về."

"Ách, công việc ở bên kia quá bận rộn ..." Tô Vãn Hạ nhỏ giọng nói.

Mục Anh Thần nghe Tô Vãn Hạ nói như vậy, cười lạnh một tiếng: "Đúng vậy, nhà thiết kế Summer có danh hiệu bách biến nữ vương, công việc chắc hẳn là rất nhiều."

Tô Vãn Hạ há miệng, nhưng cuối cùng cô không thể nói bất cứ điều gì.

Mục Anh Thần thở dài, cũng không nói gì nữa, yên lặng ăn đồ ăn.

Sau khi ăn xong, Tô Vãn Hạ vốn muốn theo Mục Anh Thần trở lại tập đoàn Mục thị vì xe của cô vẫn còn ở đó, nhưng anh lại trực tiếp đưa Tô Vãn Hạ về nhà.

Tô Vãn Hạ vừa xuống xe, mẹ Tô từ trong biệt thự đi ra, nhìn thấy cô liền vui vẻ gọi Hạ Hạ, sau đó đi về phía Tô Vãn Hạ.

"Hạ Hạ, ai đưa con về vậy, sao không mời bạn vào nhà ngồi một chút?"

Tô Vãn Hạ lúng túng cười, sao cô có thể xui xẻo như vậy, lại bị mẹ bắt gặp.

Mục Anh Thần hạ cửa kính xuống, lễ phép chào hỏi mẹ Tô: “Bác gái!”

Khi mẹ Tô thấy đó là Mục Anh Thần, nụ cười dịu dàng trên khóe miệng dừng lại một lúc, sau đó mới phản ứng lại: “Ha ha, là Anh Thần sao, vào nhà uống một chén trà nhé?"

"Không ạ, công ty còn có việc, cháu đi trước." Sau đó, liếc nhìn Tô Vãn Hạ rồi nghênh ngang rời đi.

Thấy Mục Anh Thần biến mất, mẹ Tô nhìn Tô Vãn Hạ,

lặng lẽ thở dài rồi bước vào trong.

Tô Vãn Hạ thấy vẻ mặt của mẹ Tô không đúng, trong lòng biết bà ấy nhất định lo lắng cho mình, cũng đi vào theo.

“Hạ Hạ.” Mẹ Tô ngồi ở trên sô pha lo lắng nhìn cô.

"Có chuyện gì vậy mẹ, sao mẹ lại có vẻ mặt như vậy?" Tô Vãn Hạ ngồi bên cạnh mẹ Tô.

Vẻ mặt của mẹ Tô trở nên nghiêm túc, nắm lấy tay Tô Vãn Hạ nói:

"Hạ Hạ, con với Anh Thần quay lại với nhau sao?"

"Không có, mẹ, mẹ suy nghĩ nhiều rồi."

"Hạ Hạ, mẹ hy vọng con cùng cậu ta không có bất luận liên quan gì."

Sắc mặt Tô Vãn Hạ hơi tái đi khi nghe những lời này của mẹ Tô, nhưng trong nháy mắt lại khôi phục tự nhiên: "Con biết rồi, mẹ yên tâm đi."

Mẹ Tô lúc này mới yên tâm gật đầu.

Chỉ có Tô Vãn Hạ mới biết, trái tim cô lúc này đau đớn như thế nào, như sắp ngạt thở vậy.

Sáng sớm hôm sau, Tô Vãn Hạ ôm một số tài liệu đi ra ngoài, hôm qua không lái xe về, hôm nay cô đành phải bắt taxi đến tập đoàn Mục thị, ồ không đúng, đó là nơi làm việc tạm thời của cô.

Chưa đi được bao xa, một chiếc xe ô tô màu đen quen thuộc dừng trước mặt cô: “Lên xe đi!”

Cô do dự một hồi, cuối cùng mở cửa xe ngồi vào.

Hai người một đường trầm mặc đến tập đoàn Mục thị, sau khi xuống xe, Tô Vãn Hạ định đi thang máy dành cho nhân viên, nhưng Mục Anh Thần không nói hai lời, kéo cô vào thang máy chuyên dụng.

Tô Vãn Hạ trợn tròn mắt, người này sao bây giờ lại bá đạo như vậy!

Đinh! Khi đến tầng 67, Tô Vãn Hạ trực tiếp ra khỏi thang máy, không để ý đến Mục Anh Thần ở phía sau.

Nhìn thấy bộ dáng của Tô Vãn Hạ như vậy, Mục Anh Thần bất đắc dĩ nhướng mày, tính tình còn lớn như vậy.

Tập đoàn của Mục thị không chỉ cao mà còn rất lớn, Tô Vãn Hạ phải mất năm phút để tìm ra cái gọi là bộ phận xây dựng.

Nhưng khi cô bước vào--

"Xin lỗi cô là?"

"Tôi là Summer của dự án đảo Bali." Vì toàn bộ văn phòng đều trong suốt, Tô Vãn Hạ thấy Mạnh Xán đang vẫy tay với cô ở bên trong, sau đó chỉ vào cái thẻ nhân viên trên cổ mình.

Tô Vãn Hạ ngay lập tức hiểu được, cô cần phải có một cái thẻ nhân viên để vào văn phòng.

"Thẻ của cô ở văn phòng tổng giám đốc, ngày hôm qua giám đốc Quý đã dặn dò rồi." Nữ nhân viên hành chính lễ phép nói.

Trái tim của Tô Vãn Hạ bùng lên một ngọn lửa vô danh, Quý Hoa bị điên rồi phải không? Tại sao lại đem thẻ của cô đến phòng của Mục Anh Thần.

"Vậy cô có thể giúp tôi lấy nó được không?"

"Thật ngại quá, chúng tôi không được phép tùy ý ra vào văn phòng của tổng giám đốc."

Tô Vãn Hạ toát mồ hôi hột, cô vừa trợn mắt nhìn Mục Anh Thần, bây giờ lại đến văn phòng của anh một lần nữa, Trời ạ! Thế giới thật tốt đẹp, nhưng cô thật buồn.

Bất đắc dĩ không tình nguyện đi lên tầng cao nhất, muốn tìm tên khốn Quý Hoa để anh ta đi lấy giúp cô, nhưng lại tìm không thấy.

“Cô Tô, cô tìm Mục tổng sao?” Thư ký niềm nở chào chào cô hỏi.

Tô Vãn Hạ không biết tại sao vị thư ký này mỗi lần gặp cô đều nhiệt tình như vậy.

Nhưng cô không biết là vị thư ký này đã chứng kiến cô đùa giỡn Mục Anh Thần trong bữa tiệc, và sau đó được Mục Anh Thần mang đi với khuôn mặt dịu dàng.

Cho tới bây giờ chưa từng thấy tổng giám đốc nhà mình để ý đến người phụ nữ nào như vậy, nói không chừng đó là phu nhân tương lai của tổng giám đốc chăng? Nhất định phải nhiệt tình một chút.

"Ha ha, đúng vậy, tôi tìm anh ấy lấy một thứ."

"Nếu không thì cô lấy giúp cho tôi được không, đó là thẻ từ để vào văn phòng!" Tô Vãn Hạ nhìn thư ký đầy vẻ mong đợi.

“Mục tổng vừa mới căn dặn không cho chúng tôi tùy tiện quấy rầy.” Thư ký vẻ mặt khó xử.

“Vậy được, tôi tự đi.” Cô không còn cách nào khác đành phải tự mình đến cửa phòng tổng giám đốc.

Nhẹ nhàng gõ hai cái, không có phản hồi, lại nhẹ nhàng gõ hai cái, vẫn không có phản hồi.

Tô Vãn Hạ nghi ngờ cau mày, sau đó cẩn thận mở một khe cửa, từ từ thò đầu vào, trong lòng không khỏi thở dài, cô là kẻ trộm sao?

Khi cô nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng bên trong, cơ thể cô cứng đờ ra, Mục Anh Thần đang mở cuộc họp video, cô nghĩ bảo sao không thấy trả lời, thì ra là không rảnh để ý.

"Pause!" Mục Anh Thần định nói gì đó với cánh cửa, nhưng khi nhìn thấy đó là Tô Vãn Hạ,

anh liện kêu tạm dừng với màn hình.

“Sao vậy?” Mục Anh Thần nhướng mày.

Làm gián đoạn cuộc họp của người khác là rất mất đạo đức, Tô Vãn Hạ có chút xấu hổ, "Cái kia, thẻ từ của em có phải ở đây không?"

Mục Anh Thần chỉ vào thẻ từ bên cạnh máy tính.

Tô Vãn Hạ cúi xuống đi đến máy tính, cầm lấy thẻ của cô, lại cúi lưng xuống đi đến cửa.

"Hô— mệt chết đi được."

"Dán ảnh lên, không dán liền phạt tiền." Mục Anh Thần thản nhiên nói.

Khóe miệng Tô Vãn Hạ giật giật, không thể không nghe nói một câu "Biết rồi", sau đó đóng cửa lại, trong lòng thở phì phì mắng to Quý Hoa.

Chapter
1 Chương 1: Chuyện cũ
2 Chương 2: Gặp lại
3 Chương 3: Cô ấy đã về
4 Chương 4: Cảm giác về nhà thật tốt
5 Chương 5: Tập đoàn Mục Thị rất ảm đạm
6 Chương 6: Buổi tiệc tối 1
7 Chương 7: Buổi tiệc tối 2
8 Chương 8: Dạ tiệc (3)
9 Chương 9: Dạ tiệc (4)
10 Chương 10: Cô gái uống quá chén (1)
11 Chương 11: Cô gái uống quá chén (2)
12 Chương 12: Những kẻ đần sửng sốt
13 Chương 13: Cậu thật sự không có say tới phát điên
14 Chương 14: Cô Tô, Mục tổng có chuyện tìm cô
15 Chương 15: Những kỷ niệm tuyệt vời
16 Chương 16: Hiện thực thật tàn nhẫn
17 Chương 17: Thăm ban 1
18 Chương 18: Thăm ban 2
19 Chương 19: là anh lừa gạt hay cô nghĩ sai?
20 Chương 20: Mờ ám
21 Chương 21: Mục Anh Thần nổi giận 1
22 Chương 22: Mục Anh Thần nổi giận 2
23 Chương 23.1: Mục Anh Thần, em xong rồi!
24 Chương 23.2: Mục Anh Thần, em xong rồi!
25 Chương 24.1: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
26 Chương 24.2: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
27 Chương 25.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
28 Chương 25.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
29 Chương 26.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
30 Chương 26.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
31 Chương 27: Không giải quyết được nam thần nữ thần 3
Chapter

Updated 31 Episodes

1
Chương 1: Chuyện cũ
2
Chương 2: Gặp lại
3
Chương 3: Cô ấy đã về
4
Chương 4: Cảm giác về nhà thật tốt
5
Chương 5: Tập đoàn Mục Thị rất ảm đạm
6
Chương 6: Buổi tiệc tối 1
7
Chương 7: Buổi tiệc tối 2
8
Chương 8: Dạ tiệc (3)
9
Chương 9: Dạ tiệc (4)
10
Chương 10: Cô gái uống quá chén (1)
11
Chương 11: Cô gái uống quá chén (2)
12
Chương 12: Những kẻ đần sửng sốt
13
Chương 13: Cậu thật sự không có say tới phát điên
14
Chương 14: Cô Tô, Mục tổng có chuyện tìm cô
15
Chương 15: Những kỷ niệm tuyệt vời
16
Chương 16: Hiện thực thật tàn nhẫn
17
Chương 17: Thăm ban 1
18
Chương 18: Thăm ban 2
19
Chương 19: là anh lừa gạt hay cô nghĩ sai?
20
Chương 20: Mờ ám
21
Chương 21: Mục Anh Thần nổi giận 1
22
Chương 22: Mục Anh Thần nổi giận 2
23
Chương 23.1: Mục Anh Thần, em xong rồi!
24
Chương 23.2: Mục Anh Thần, em xong rồi!
25
Chương 24.1: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
26
Chương 24.2: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
27
Chương 25.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
28
Chương 25.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
29
Chương 26.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
30
Chương 26.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
31
Chương 27: Không giải quyết được nam thần nữ thần 3

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play