Chương 10: Cô gái uống quá chén (1)

Khi Tô Vãn Hạ nhìn thấy cảnh này, trái tim cô như bị kim châm.

Trước đây anh không bao giờ để ai khoác vào cánh tay của anh, ngoại trừ cô.

Trước đây anh không bao giờ khiêu vũ với người khác, ngoại trừ cô.

Trước đây anh không bao giờ nhìn bất kỳ người phụ nữ khác, ngoại trừ cô.

Trước đây anh cũng không bao giờ phớt lờ sự tồn tại của cô như bây giờ.

Nhưng những chuyện này đã thay đổi từ khi nào? Cô không thể nhớ rõ...

Cô cứ nghĩ sau 6 năm sẽ không còn tình cảm nữa nhưng khi nhìn thấy anh, cô mới biết 6 năm qua mình đã tự lừa dối bản thân và người khác.

Cô cũng đã từng nghĩ rằng, trong 6 năm qua anh chắc chắn đã có người khác, có lẽ đã kết hôn và sinh con, nhưng khi đó cô đang ở nước ngoài chỉ cười trong đau khổ.

Sau khi trở về, cô không nghe được tin anh kết hôn, lúc đó cô đã mừng thầm trong lòng, đúng vậy, cô phải thừa nhận là cô đã mừng thầm.

Nhưng khi cô nhìn thấy anh kề vai sát cánh với những người phụ nữ khác, cô đột nhiên không thể chấp nhận sự thật này, điều này vô cùng tàn nhẫn đối với cô.

Có lẽ đây là tâm lý ích kỷ của con người, người đã từng yêu cô đến chết đi sống lại, bây giờ lại thân mật với người phụ nữ khác trước mặt cô, dù là ai thì trong lòng cũng sẽ có chút khó chịu!

Nhưng cô không chỉ có chút khó chịu, mà là cả người cô từ đầu đến chân đều thấy khó chịu.

Jesse đột nhiên nắm lấy tay cô, Tô Vãn Hạ lập tức thoát ra khỏi luồng suy nghĩ.

"Summer! Khiêu vũ với tôi nhé, tôi sắp rời khỏi đây rồi"

Tô Vãn Hạ ngạc nhiên nhìn anh ấy: "Anh... quay về ngay đêm nay sao, không ở lại Trung Quốc thêm hai ngày à?"

Jesse bất đắc dĩ mỉm cười: "Không, ở Anh còn có rất nhiều chuyện chờ tôi."

"Được thôi"

Một lúc sau, hai người cũng đến trung tâm của sàn nhảy, Tô Vãn Hạ mặc một chiếc váy vải nhung màu đen hở lưng, chiếc váy được đính rất nhiều viên kim đá nhỏ lấp lánh, dưới ánh đèn khiêu vũ càng lấp lánh và mê người.

Cô giống như một thiên thần bóng đêm, giải phóng toàn bộ sự quyến rũ độc đáo của riêng mình.

Nhìn thấy bóng dáng của Tô Vãn Hạ và Jesse, sắc mặt Mục Anh Thần lập tức tối sầm lại, bàn tay to trên vai Đinh Niệm Tử vô thức siết chặt.

Đinh Niệm Tử cố kìm chế không dám phát ra tiếng nào, cô ta không dễ gì được khiêu vũ với anh Thần, nên cô ta không thể phá hỏng bầu không khí đẹp đẽ như vậy.

"Summer, tiễn tôi nhé." Jesse nhìn Tô Vãn Hạ đang lơ đễnh, và nhẹ giọng nói.

"Ừm"

Hai người bước ra khỏi hội trường, đi đến trước cổng khách sạn, một chiếc Maybach màu bạc đã đợi sẵn ở đó.

Jesse nghiêm túc nhìn Tô Vãn Hạ, trầm giọng nói: "Summer, người cô vẫn luôn giấu trong lòng là anh ta sao?"

Tô Vãn Hạ ngạc nhiên nhìn anh ấy, mặc dù Jesse không nói rõ tên nhưng cô biết anh ấy đang ám chỉ Mục Anh Thần.

Cô lúng túng nói: “Không, Jesse, anh cũng thấy rồi đấy, tôi và anh ấy chỉ là bạn học đại học bình thường thôi.”

“Summer, cô không cần giải thích, tôi không thể nhúng tay vào quá khứ của cô, nhưng nếu lần này anh ta không biết quý trọng em, vậy thì tôi sẽ không lùi bước nữa.” Nói xong, anh ấy nhẹ nhàng ôm lấy Tô Vãn Hạ. .

"Tôi biết cô vẫn luôn biết được tấm lòng của tôi, lần này tôi đồng ý cho cô trở về là để cho cô nhìn rõ lòng mình."

"Summer, tôi sẽ chờ đến ngày cô đưa ra lựa chọn."

Sau đó, Tô Vãn Hạ chưa kịp nói lời nào thì anh ấy đã buông cô ra rồi quay người đi tới cửa xe đã mở sẵn.

Anh ấy đứng đó 3 giây, cuối cùng đã không nói gì và bước lên xe mà không quay đầu lại.

Khi chiếc Maybach màu bạc biến mất khỏi tầm mắt, Tô Vãn Hạ vẫn đứng ngây người ra ở đó.

Lựa chọn ư? Cô đã mất đi quyền lựa chọn, Jesse, anh cho rằng anh ấy không trân trọng tôi sao? Sai rồi, là do tôi, tôi đã không trân trọng anh ấy, tôi không có tư cách yêu thương anh ấy.

“Vãn Hạ, sao cậu lại ở đây?” giọng của Án Ức Nhu từ phía sau truyền đến.

Cô quay đầu lại và nở một nụ cười với Án Ức Nhu trông còn xấu hơn khi đang khóc.

"Bây giờ vẫn còn sớm, chúng ta vào chơi một lát đi." Án Ức Nhu nghĩ rằng Tô Vãn Hạ sẽ bỏ về.

"Không, mình ra đây tiễn một người bạn"

"Vậy à, vậy chúng ta vào thôi"

"Được." Tô Vãn Hạ để Án Ức Nhu kéo cô đi vào.

Hai mươi phút sau ---

Án Ức Nhu không biết làm sao, giật lấy ly rượu từ tay Tô Vãn Hạ.

"Vãn Hạ, cậu không thể uống nữa, uống nhiều như vậy sẽ không chịu nổi đâu."

"Cho tôi, cho tôi rượu"

Án Ức Nhu lắc đầu, không chịu bỏ cuộc.

Tô Vãn Hạ không thể lấy được rượu từ Án Ức Nhu, vì vậy cô đã tự mình đứng dậy và loạng choạng đi về phía quầy bar.

Nhìn dáng vẻ cô như vậy, Án Ức Nhu vô cùng sợ hãi.

"Bà cô ơi, đừng uống nữa được không, cậu đã say rồi."

Tô Vãn Hạ hất tay Án Ức Nhu ra, tự mình cầm lấy một chai rượu trắng, đưa lên miệng uống cạn.

"Chết tiệt, Tô Vãn Hạ, cậu điên thật rồi."

"Đưa cho tôi, ai cho cô lấy rượu của tôi"

Án Ức Nhu bất lực, cô ấy biết rất rõ cái nết của Tô Vãn Hạ sau khi uống say, khi say cô sẽ lên cơn và quậy một trận tanh bành.

Tô Vãn Hạ đã đứng không vững, còn đi trên đôi giày cao gót, khi đang giằng co, cô vô tình giẫm phải gấu váy, cơ thể mất thăng bằng, lập tức ngã xuống đất.

Đôi mắt của Án Ức Nhu mở to, vóc dáng của cả hai ngang nhau, Tô Vãn Hạ đã say bét nhè, cô ấy không thể kéo cô lại.

Khi Tô Vãn Hạ sắp tiếp xúc thân mật với mặt đất, ngay lập tức, một đôi tay dài và mạnh mẽ đã đỡ lấy cô.

Án Ức Nhu thở phào nhẹ nhõm, thật may, không sao cả, khi ánh mắt cô ấy nhìn sang người đàn ông anh hùng cứu mỹ nhân thì đã sững người ngay tại chỗ, trời ơi, đang đóng phim truyền hình sao?

Mục Anh Thần nhìn Án Ức Nhu với khuôn mặt u ám, "Sao lại để cô ấy uống nhiều rượu như vậy?"

Án Ức Nhu lắc đầu vẻ vô tội, không phải tôi cho cô ấy uống, hơn nữa, tại sao anh lại nhìn tôi như một tội phạm vậy.

“Đưa rượu cho tôi.” Lúc này Tô Vãn Hạ đã được Mục Anh Thần ôm trong lòng, đôi tay mò mẫm quanh người anh, luôn miệng đòi rượu.

Nhóm người phía sau sửng sốt, Mục Phong, Quý Hoa và Mục Sơ Dương khi nhìn thấy cảnh này cũng sững sờ ngay tại chỗ, Vãn Hạ sao lại say như vậy.

"Ơ, vô tình uống ra thế này," Án Ức Nhu lẩm bẩm.

Mục Anh Thần nhìn người phụ nữ say rượu trong lòng mình, gân xanh trên trán giật giật, mới đây mà cô đã thành ra thế này.

"Anh đưa rượu cho tôi, ai bảo anh giật rượu của tôi..." Tô Vãn Hạ đột nhiên nắm lấy cà vạt của Mục Anh Thần, kéo anh đến trước mặt cô.

Bị Tô Vãn Hạ kéo như vậy, Mục Anh Thần mất cảnh giác, lập tức dán miệng vào mặt cô.

Tất cả mọi người xung quanh đều sửng sốt, người phụ nữ này là ai? Ở đây lên cơn say rượu đã đành, còn dám trêu ghẹo Mục thiếu gia cool ngầu và cao quý trước mặt mọi người như vậy, Mục thiếu gia có tiếng là không thích phụ nữ đụng vào người mình, nhất định là cô chết chắc rồi.

Chapter
1 Chương 1: Chuyện cũ
2 Chương 2: Gặp lại
3 Chương 3: Cô ấy đã về
4 Chương 4: Cảm giác về nhà thật tốt
5 Chương 5: Tập đoàn Mục Thị rất ảm đạm
6 Chương 6: Buổi tiệc tối 1
7 Chương 7: Buổi tiệc tối 2
8 Chương 8: Dạ tiệc (3)
9 Chương 9: Dạ tiệc (4)
10 Chương 10: Cô gái uống quá chén (1)
11 Chương 11: Cô gái uống quá chén (2)
12 Chương 12: Những kẻ đần sửng sốt
13 Chương 13: Cậu thật sự không có say tới phát điên
14 Chương 14: Cô Tô, Mục tổng có chuyện tìm cô
15 Chương 15: Những kỷ niệm tuyệt vời
16 Chương 16: Hiện thực thật tàn nhẫn
17 Chương 17: Thăm ban 1
18 Chương 18: Thăm ban 2
19 Chương 19: là anh lừa gạt hay cô nghĩ sai?
20 Chương 20: Mờ ám
21 Chương 21: Mục Anh Thần nổi giận 1
22 Chương 22: Mục Anh Thần nổi giận 2
23 Chương 23.1: Mục Anh Thần, em xong rồi!
24 Chương 23.2: Mục Anh Thần, em xong rồi!
25 Chương 24.1: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
26 Chương 24.2: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
27 Chương 25.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
28 Chương 25.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
29 Chương 26.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
30 Chương 26.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
31 Chương 27: Không giải quyết được nam thần nữ thần 3
Chapter

Updated 31 Episodes

1
Chương 1: Chuyện cũ
2
Chương 2: Gặp lại
3
Chương 3: Cô ấy đã về
4
Chương 4: Cảm giác về nhà thật tốt
5
Chương 5: Tập đoàn Mục Thị rất ảm đạm
6
Chương 6: Buổi tiệc tối 1
7
Chương 7: Buổi tiệc tối 2
8
Chương 8: Dạ tiệc (3)
9
Chương 9: Dạ tiệc (4)
10
Chương 10: Cô gái uống quá chén (1)
11
Chương 11: Cô gái uống quá chén (2)
12
Chương 12: Những kẻ đần sửng sốt
13
Chương 13: Cậu thật sự không có say tới phát điên
14
Chương 14: Cô Tô, Mục tổng có chuyện tìm cô
15
Chương 15: Những kỷ niệm tuyệt vời
16
Chương 16: Hiện thực thật tàn nhẫn
17
Chương 17: Thăm ban 1
18
Chương 18: Thăm ban 2
19
Chương 19: là anh lừa gạt hay cô nghĩ sai?
20
Chương 20: Mờ ám
21
Chương 21: Mục Anh Thần nổi giận 1
22
Chương 22: Mục Anh Thần nổi giận 2
23
Chương 23.1: Mục Anh Thần, em xong rồi!
24
Chương 23.2: Mục Anh Thần, em xong rồi!
25
Chương 24.1: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
26
Chương 24.2: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
27
Chương 25.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
28
Chương 25.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
29
Chương 26.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
30
Chương 26.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
31
Chương 27: Không giải quyết được nam thần nữ thần 3

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play