Chương 18: Thăm ban 2

Nghĩ đến đây, Mục Anh Thần đột nhiên sinh ra một cảm giác thất bại, cảm giác này anh chỉ mới trải qua từ trên người Tô Vãn Hạ.

Có lẽ mấy người bọn họ quá bắt mắt, Tô Vãn Hạ, Mạnh Xán cùng Ôn Linh Nhã đều quay đầu lại nhìn bọn họ.

Quý Hoa và Mục Sơ Dương ngay lập tức vẫy tay với Tô Vãn Hạ.

Bởi vì cách hai cửa kính, hơn nữa hiệu quả cách âm khá tốt, nên không thể nghe thấy tiếng nói chuyện.

Tô Vãn Hạ giơ năm ngón tay, sau đó làm động tác OK, lại tiếp tục trao đổi với Mạnh Xán và Ôn Linh Nhã.

Sau khoảng bốn hoặc năm phút, ba người họ cuối cùng cũng ngừng nói chuyện, chỉ chốc lát sau, Tô Vãn Hạ liền mỉm cười đi ra.

Nhìn khuôn mặt Mục Anh Thần có chút thối, Tô Vãn Hạ bĩu môi, không phải chỉ đợi có năm phút thôi sao, có cần phải thối mặt như vậy không? Trong lòng nghĩ vậy, nhưng không dám nói ra khỏi miệng.

“Thực xin lỗi, làm các vị lãnh đạo đợi lâu.”

“Không có việc gì, tôi nguyện ý mỗi ngày có mỹ nữ cho tôi chờ.” Cái miệng đê tiện của Quý Hoa lại ngứa ngáy, vừa mới nói xong, Mục Anh Thần lạnh lùng liếc anh ta một cái, anh ta lập tức trở nên thành thật.

Trong lúc nói chuyện, Mạnh Xán cùng Ôn Linh Nhã cũng từ bên trong đi ra.

Ôn Linh Nhã cung kính cúi đầu trước mấy người Mục Anh Thần và Mục Phong, cô ta sẽ không bao giờ gặp riêng bất kỳ ai trong số những người này, cho dù là trong công việc, cô ta cũng hiếm khi gặp họ, càng không nói đến người đứng đầu nhà họ Mục, Mục Anh Thần.

Vừa rồi ở trong phòng làm việc, cô ta còn tưởng rằng mình bị hoa mắt, không nghĩ tới thực sự lại là bọn họ, trong lòng cô ta có bao nhiêu kích động.

Mục Anh Thần gật đầu tượng trưng,

nhưng không nói gì.

Trong lòng của Ôn Linh Nhã nhất thời cảm thấy mất mát, cô ta muốn nhân cơ hội này để kéo gần quan hệ với ông chủ của mình hơn.

Mạnh Xán cũng không cảm thấy gì, vì dù sao ở nước ngoài thường xuyên tiếp xúc với một ít nhân vật quan trọng, đã thành thói quen rồi.

Anh ta chào hỏi Mục Anh Thần và những người khác bằng một nụ cười, rồi bước ra ngoài.

"Nhà thiết kế Mạnh, đến ăn tối với chúng tôi!" Tô Vãn Hạ gọi anh ta lại.

Mạnh Xán quay người lại: “Không được, tối nay trở về còn có việc, mọi người đi đi!

"Vậy thì được rồi!”

Nói xong Mạnh Xán dần biến mất trước mắt mọi người, nhưng Ôn Linh Nhã vẫn còn ở đó, cũng không đi, cũng không lên tiếng.

Tô Vãn Hạ vốn không quen biết cô ta lắm, hôm nay mới tiếp xúc, vì vậy cũng không muốn mời cô ta.

Nhưng giờ phút này cô ta vẫn đứng ở chỗ này, mấy đại nam nhân đều không mở miệng, cô là phụ nữ nếu không nhường một chút thì không thích hợp cho lắm, dù sao bọn họ cũng phải làm việc với nhau trong một thời gian dài trong tương lai.

"Cô Ôn, cô có muốn ăn tối với chúng tôi không?"

Trái tim của Ôn Linh Nhã nở hoa ngay lập tức khi nghe những lời này của Tô Vãn Hạ, vốn định mở miệng trả lời, nhưng vừa ngẩng đầu lên liền phát hiện mấy ông chủ lớn đều trầm mặt.

Trong lòng cô ta lộp bộp một chút, lập tức đổi lời: “Ha ha, không được, tối nay tôi có hẹn với bạn.”

Ngoài miệng cô ta nói như vậy, nhưng cũng không động đậy, còn đứng thẳng tại chỗ.

Nhìn thấy tình cảnh này, Mục Sơ Dương cau mày khó chịu, người phụ nữ này thật là ghê tởm.

"Ồ, ha ha, nếu đã như vậy, tôi cũng không gượng ép." Tô Vãn Hạ ngượng ngùng cười cười.

Ôn Linh Nhã vốn cho rằng tốt xấu gì cô ta cũng là nhân viên cực kỳ xuất sắc của Mục Thị, bây giờ cô ta đang tham gia vào dự án lớn của Bali, bốn người Mục Anh Thần sẽ có lời mời với cô ta, nhưng không ngờ, bốn người đó mặt không chút thay đổi ở một bên nhìn, tỏ vẻ không có ý định để cô ở cùng một chỗ với họ.

Nói đến đây, thật sự không đi cũng không được, cô ta cười tủm tỉm: "Vậy tôi đi trước."

Câu này thực ra là nói với mấy người Mục Anh Thần, nhưng họ hoàn toàn không có ý để ý đến cô ta, cô ta có chút xấu hổ.

Tô Vãn Hạ nhịn không được thở dài, sau đó cười nói: "Ừm, đi đường cẩn thận."

Sau khi bước xuống bậc thang, Ôn Linh Nhã nhẹ nhàng mỉm cười với mọi người, sau đó chậm rãi xoay người rời đi.

“Ai, rốt cục đi rồi.” Mục Sở Dương mở miệng phun ra một câu.

"Một đám soái ca mị lực quá lớn." Tô Vãn Hạ buồn cười lắc đầu.

“Tôi thích nghe những lời này.” Quý Hoa hài lòng gật đầu.

“Tôi cũng thích nghe.” Mục Sở Dương nói.

“Thực ra, tôi cũng rất thích.” Mục Phong cũng nói.

Mục Anh Thần liếc nhìn họ như nhìn một thằng ngốc, sau đó lạnh lùng bước ra ngoài.

Tô Vãn Hạ dang hai tay ra, tỏ vẻ bất lực.

"Đi thôi."

Họ đến bãi đậu xe VIP, Tô Vãn Hạ muốn đến khu bình thường để lái xe của mình, nhưng Mục Anh Thần bảo cô lên xe, rồi mở cửa xe ngồi vào.

“Em.” Cô muốn nói cô muốn lái xe của mình.

“Bảo em lên xe thì em cứ lên xe.” Giọng nói của Mục Anh Thần có chút lạnh lùng.

Tô Vãn Hạ vuốt trán, sau đó mở cửa xe, ngồi vào.

Mấy người Mục Phong nhìn cảnh này với vẻ mặt kinh ngạc, không ngờ rằng đại ca của họ lại cường thế như vậy đối với Vãn Hạ.

Sau khi Tô Vãn Hạ lên xe, liền đem ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bộ dạng của Mục Anh Thần khiến cô có chút không biết làm sao, làm cô không biết phải đối mặt với anh như thế nào, cô sợ anh đến gần, nhưng cũng không thể che giấu niềm vui trong lòng.

Cô dường như đang đứng ở ngã tư đường, loay hoay không biết phải đi đâu.

Nhưng cô biết rõ cho dù cô đi theo con đường nào, thì sẽ dẫn đến kết quả sai cho những người khác.

Mục Anh Thần liếc nhìn Tô Vãn Hạ từ khóe mắt, nhìn cô mê man nhìn ra ngoài cửa sổ, giống như một đứa trẻ lạc đường, nói anh bá đạo cũng tốt, nói anh ích kỷ cũng được, tóm lại, lúc này đây, anh sẽ không để cô trốn khỏi anh nữa.

Xe dừng lại ở nhà hàng mà Mục Anh Thần đưa cô đến lần trước, Mục Phong và những người khác đến ngay sau đó, Tô Vãn Hạ nhìn đồng hồ, sau đó gọi điện cho Yến Ức Nhu, nói cho cô biết địa chỉ.

Buổi chiều cô đã nói cho Yến Ức Nhu là buổi tối mời khách ăn cơm.

Người phục vụ đưa họ đến một căn phòng trang nhã khá sang trọng, Quý Hoa vừa lật thực đơn, vừa không ngừng lẩm bẩm nói: "Vãn Hạ, tôi sẽ không khách khí đâu, tôi sẽ gọi món nào đắt nhất."

Tô Vãn Hạ cắt ngang một tiếng:" Gọi món gì cũng được, đừng khách khí, tối nay cho anh ăn no đến mức không thể đi đường được."

Điện thoại đột nhiên vang lên, "Người đẹp, cậu ở đâu vậy?"

" Vãn Hạ, thật ngại quá, buổi tối mình đột nhiên có buổi biểu diễn nên không đi được, để hôm nào mình mời." Giọng nói không tự nhiên của Cung Diệc Ngưng truyền tới.

"A? Mạn Hủy cũng không đến được, cậu cũng không tới được sao?" Vẻ mặt Tô Vãn Hạ thất vọng.

"Ha ha, hôm nào mình mời mọi người."

"Vậy được rồi." Cúp máy với vẻ mặt mất hứng.

Nhìn thấy Tô Vãn Hạ như vậy, Quý Hoa không khỏi mở miệng hỏi: "Cô hẹn ai không tới à?"

"Cung Diệc Ngưng."

Quý Hoa lật thực đơn trong tay nháy mắt dừng lại, sau đó nhàn nhạt nga một tiếng lại tiếp tục lật xem.

Mục Phong ngồi rất gần Quý Hoa, sự khác thường vừa rồi, Tô Vãn Hạ không có chú ý tới, nhưng anh ta nhìn ra, bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó cũng nhìn thực đơn trong tay.

Chapter
1 Chương 1: Chuyện cũ
2 Chương 2: Gặp lại
3 Chương 3: Cô ấy đã về
4 Chương 4: Cảm giác về nhà thật tốt
5 Chương 5: Tập đoàn Mục Thị rất ảm đạm
6 Chương 6: Buổi tiệc tối 1
7 Chương 7: Buổi tiệc tối 2
8 Chương 8: Dạ tiệc (3)
9 Chương 9: Dạ tiệc (4)
10 Chương 10: Cô gái uống quá chén (1)
11 Chương 11: Cô gái uống quá chén (2)
12 Chương 12: Những kẻ đần sửng sốt
13 Chương 13: Cậu thật sự không có say tới phát điên
14 Chương 14: Cô Tô, Mục tổng có chuyện tìm cô
15 Chương 15: Những kỷ niệm tuyệt vời
16 Chương 16: Hiện thực thật tàn nhẫn
17 Chương 17: Thăm ban 1
18 Chương 18: Thăm ban 2
19 Chương 19: là anh lừa gạt hay cô nghĩ sai?
20 Chương 20: Mờ ám
21 Chương 21: Mục Anh Thần nổi giận 1
22 Chương 22: Mục Anh Thần nổi giận 2
23 Chương 23.1: Mục Anh Thần, em xong rồi!
24 Chương 23.2: Mục Anh Thần, em xong rồi!
25 Chương 24.1: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
26 Chương 24.2: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
27 Chương 25.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
28 Chương 25.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
29 Chương 26.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
30 Chương 26.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
31 Chương 27: Không giải quyết được nam thần nữ thần 3
Chapter

Updated 31 Episodes

1
Chương 1: Chuyện cũ
2
Chương 2: Gặp lại
3
Chương 3: Cô ấy đã về
4
Chương 4: Cảm giác về nhà thật tốt
5
Chương 5: Tập đoàn Mục Thị rất ảm đạm
6
Chương 6: Buổi tiệc tối 1
7
Chương 7: Buổi tiệc tối 2
8
Chương 8: Dạ tiệc (3)
9
Chương 9: Dạ tiệc (4)
10
Chương 10: Cô gái uống quá chén (1)
11
Chương 11: Cô gái uống quá chén (2)
12
Chương 12: Những kẻ đần sửng sốt
13
Chương 13: Cậu thật sự không có say tới phát điên
14
Chương 14: Cô Tô, Mục tổng có chuyện tìm cô
15
Chương 15: Những kỷ niệm tuyệt vời
16
Chương 16: Hiện thực thật tàn nhẫn
17
Chương 17: Thăm ban 1
18
Chương 18: Thăm ban 2
19
Chương 19: là anh lừa gạt hay cô nghĩ sai?
20
Chương 20: Mờ ám
21
Chương 21: Mục Anh Thần nổi giận 1
22
Chương 22: Mục Anh Thần nổi giận 2
23
Chương 23.1: Mục Anh Thần, em xong rồi!
24
Chương 23.2: Mục Anh Thần, em xong rồi!
25
Chương 24.1: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
26
Chương 24.2: Chồng của cô thật sự rất đẹp trai
27
Chương 25.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
28
Chương 25.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 1
29
Chương 26.1: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
30
Chương 26.2: Không giải quyết được nam thần nữ thần 2
31
Chương 27: Không giải quyết được nam thần nữ thần 3

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play