Chương 3: Bắt đầu thay đổi cuộc sống

Môi trường học tập mới, bạn bè mới khiến Tâm Tâm dần thích nghi hơn, Thùy Lâm cũng chỉ có cô là bạn thân nhất trong lớp nên Tâm Tâm cũng quen dần, trong lớp biết được hoàn cảnh của Tâm Tâm nên các bạn cũng rất quý cô chỉ có một số người cao ngạo mắc bệnh tiểu thư nên chảnh chọe hay liếc mọi người trong lớp

Trong tổ Tâm Tâm hơi thấp hơn bạn bè nên có phần được nhường nhịn biết cô không có điện riêng nên bạn bè hay rủ cô ra ngoài đi chơi vào cuối tuần, cũng mười sáu tuổi nên ba cô cũng không khắc khe chuyện đi chơi vì biết con gái mình luôn về đúng giờ. Tâm Tâm được bạn bè dẫn đi đây đi đó những nơi mà cô chưa bao giờ được đi dù gần nhà hay xa nhà đến những địa điểm này Tâm Tâm có vẻ mới lạ còn bạn bè cô đều đi đi về về rất nhiều lần

Thùy Anh có xe riêng nên mỗi ngày đều đến nhà đón Tâm Tâm đi học thời gian dần trôi qua đến gần cuối năm lớp mười, gia đình Tâm Tâm có người làm ăn khá giả nên đã cho anh chị của ba cô mỗi người một ít lấy vốn làm ăn cha con Tâm Tâm cũng vì thế mà có cuộc sống ổn định hơn, ba cô biết con mình thua thiệt bạn bè rất nhiều nên đã sắm cho cô một chiếc điện thoại tuy không quá đắt tiền nhưng đây là chiếc điện thoại đầu tiên mà Tâm Tâm có cô rất vui

Chưa kịp thi cuối kì, đang học thì cô nghe ba mình gọi nên lo lắng xin phép giáo viên ra ngoài nghe điện thoại, tiếng nói của đầu dây bên kia khiến Tâm Tâm bất ngờ mà không nói được câu nào

- Tâm Tâm à còn bình tĩnh nghe ba nói nhé, bây giờ con thu xếp sách vở rồi xin giấy ra về ba đến đón con, ông ngoại con mất rồi

Cả tuổi thơ của Tâm Tâm đã cứ thế mà rời xa thế gian này, sau hơn nửa năm chống chọi vợi căn bệnh ung thư quái ác giờ đây Tâm Tâm mãi mãi sẽ không còn thấy bóng người ông thân thuộc đó nữa, Tâm Tâm tắt điện thoại nhưng giữ bình tĩnh để không khóc trước lớp, cô bước lại bàn giáo viên nói gì đó nhưng hơi nghẹn lấy lại bình tĩnh rồi nói với giáo viên

Tâm Tâm trở lại bàn học thu dọn sách vở trước sự ngỡ ngàng của bạn bè xung quanh, ai cũng nhìn cô khó hiểu đang học lại dọn đồ ra về chẳng lẽ bị đuổi học sao

- Tâm Tâm à cậu...có chuyện gì sao

- Nhà mình có chuyện quan trọng mình nghỉ hai ba bữa rồi sẽ quay lại học

- Có gì phải nói cho tụi mình biết nhá

Thùy Anh nhẹ giọng ân cần hỏi bàn mình nhưng Tâm Tâm lúc này kiềm chế cảm xúc rất tốt không rơi một giọt nước mắt nào chỉ nói nhà có chuyện chứ không nói ông mình mất cứ vậy cả lớp nhìn theo bước chân nặng nề của Tâm Tâm ra về

Suốt tang lễ diễn ra Tâm Tâm chỉ đứng một góc im lặng mà khóc cô khóc rất nhiều trong đầu lúc này hiện lại kỉ niệm của hai ông cháu từ khi cô còn nhỏ cho đến lớn, tuổi thơ cô cứ như vậy mà nằm vừa vặn trong chiếc hộp nhỏ rời xa cô, vì chỉ có ông mới cưng chiều cô hết mực người trong nhà thì thiên vị con cháu. Giờ này Tâm Tâm chỉ có thể thực hiện lời hứa mà cô đã hứa với ông mình là học thật giỏi, ba ngày không đến trường Thùy Anh và các bạn trong tổ lo lắng sợ Tâm Tâm sẽ không còn học ở đây nữa

Hôm nay, thấy Tâm Tâm bước vào lớp các bạn trong tổ và Thùy Anh liền vui mừng ân cần hỏi cô đã xảy ra chuyện gì mà nghỉ liền ba ngày liên tục

- Nhà cậu...ổn không Tâm Tâm

- Mọi thứ vẫn ổn nhưng tuổi thơ của mình đã khép lại trong chiếc hộp nhỏ rồi

- Ý cậu là gì chúng mình không hiểu

- Ông mình mất rồi

Nghe được câu trả lời tất cả điều im lặng, Thùy Anh xoa lưng an ủi Tâm Tâm nhưng cô gái nhỏ này rất mạnh mẽ không khóc dù chỉ là một giọt nước mắt nhỏ cứ thế mà giữ lời hứa cuối năm đứng nhất lớp lại đoạt giải nhất cuộc thi múa và giải ba cuộc thi tiếng Anh cấp tỉnh là học sinh xuất sắc nhất lớp 10A lúc này. Bạn bè rất tự hào về cô bạn bé nhỏ của mình

Hai năm tiếp theo thành tích cứ thế mà vượt bậc, giấy khen về các cuộc thi ngoại ngữ hay cuộc thi múa, thể thao Tâm Tâm đều đoạt được giải, vì lớp mười hai phải trải qua kì thi tốt nghiệp Tâm Tâm cũng không đi chơi với bạn bè vào cuối tuần cô chăm chỉ học ngày học đêm thấm thoát đã mười hai năm học giờ lại sắp bước vào giai đoạn mới nên cô cần cố gắng hơn nữa. Mười hai năm đèn sách chưa một lần cô yêu chàng trai nào trong trường

Ngày tốt nghiệp bạn bè ai cũng có ba mẹ đến chúc mừng, chỉ có mỗi Tâm Tâm là có ba và chị hai nhưng cô không tủi thân vì hai người họ đã cho cô được như hôm nay, từ một cô bé nhút nhát bị bạn bè xa lánh nay cô khoác trên mình bộ đồng phục tốt nghiệp với nhiều thành tích nổi bật nhất ba cô rất tự hào về đứa con gái nhỏ này của mình, chị cô cũng không hối hận khi quyết định nhường việc học lại cho em gái

Tâm Tâm được một trường đại học lớn ở thành phố cấp học bổng vì thành tích xuất sắc của năm lớp mười hai cô đạt rất nhiều thành tích học sinh xuất sắc toàn trường, giải nhất cuộc thi tiếng anh cấp thành phố, giải nhì cuộc thi đàn, giải nhì cuộc thi múa điều mà trường đại học quyết định cấp học bổng cho cô là thành tích tiếng anh xuất sắc

Cứ vậy mà tạm biệt quê hương một mình cô gái nhỏ bước lên thành phố rộng lớn và xa hoa, chưa đến kì nhập học chỗ ở cũng ổn định Tâm Tâm tìm cho mình một công việc làm thêm cô được nhận vào làm nhân viên phục vụ ở Startbuck một quán cafr nổi tiếng mà đất nước nào cũng biết

Đang làm việc bỗng nhiên có một giọng nói kêu rõ tên cô khiến cô đang cùi đầu tính tiền cho khách vội ngước lên nhìn, sau đó bất ngờ nhìn đối phương bất giác cười rất tươi

- Cậu...đúng là cậu rồi Tâm Tâm

- Nhật Hạ là mình

- Tớ nhớ cậu lắm đó cũng ba năm rồi chỉ liên lạc qua mạng xã hội, gần đây lại ít tương tác giờ cậu xinh quá còn giỏi nữa

- Cậu khen lố quá rồi

- Mình nói thật mà cậu còn đi học không sao lại làm ở đây

- Mình học trường đại học ngay trung tâm thành phố, chưa nhập học nên mình làm thêm

- Trường đó với cậu thì đắt tiền lắm, ba cậu trúng vé số sao

- Gì mà trúng số, mình được cấp học bổng

- Trời ơi bạn tôi xinh đẹp, chăm chỉ giờ thì học quá giỏi tuyệt vời bann tôi

- Cậu thì sao vẫn nhất lớp chứ

- Ở thành phố mình không chăm lo việc học nên cũng chỉ xếp thứ tư thứ năm

- Vậy cũng giỏi rồi, mà đây là ai vậy?

- À gặp cậu vui quá quên giới thiệu đây là Trần Kha bạn trai mình

- Chào anh

- Ừm, chào em nhé Tâm Tâm

- Mà cậu đừng nói suốt thời gian đi học đến bây giờ vẫn cô đơn nhé?

- Nói đúng rồi đó, cậu chọn bàn rồi chọn nước đi mình màn ra cho cậu

Tâm sự một hồi Tâm Tâm mới nhớ cô là nhân viên nên phải mời khách vì sợ chủ la, Nhật Hạ cũng hiểu ý mà chọn bạn rồi nhờ bann trạ mình xin cho Tâm Tâm nghỉ một chút để có thể ngồi lại nói chuyện với cô

Trần Kha bạn trai Nhật Hạ là một người có tên tuổi ở thành phố này, anh quản lí cả một tập đoàn lớn tài sải sài cả đời cũng không hết, lại thân thiết với thế giới ngầm nên anh chỉ cần lên tiếng thì anh nghe theo

Tâm Tâm mang nước ra cũng ngồi xuống mà nói chuyện hồn nhiên với cô bạn thân từ hồi mẫu giáo của mình, Tâm Tâm chỉ thoa nhen một lớp son ăn mặc giản dị nhưng nhìn cô lại rất xinh đẹp nét đẹp dịu dàng hồn nhiên

- Cậu hơi gầy đó Tâm Tâm à ăn uống nhiều vào, giờ cậu sống ở đâu có còn gặp khó khăn như lúc trước không, cần mình giúp gì cho cậu không, nhà ở, xe, đồ dùng đi học v.v

- Cậu hỏi từ từ thôi mình trả lời không kịp

- À mình xin lỗi, giờ cậu sống ở đâu

- Mình thuê một căn hộ nhỏ cách trường học mười lăm phút

- Thuê sao ở đó ngay trung tâm thành phố nếu thuê tiền sẽ cao đó

- Bà chủ cho thuê với giá rẻ khi nào mình đủ tiền mua lại sẽ bán cho mình bà ấy không có ý định bạn cho người khác nên mới để mình thuê

- Giữa thành phố rộng lớn này có người tốt như bà ấy thì may cho cậu đó

- Phương tiện đi lại thì mình đi làm bằng xe buýt, còn đi học chắc sẽ đi xe đạp vì nó gần nhà

- Mình thương cậu quá Tâm Tâm à

- Mình vẫn như lúc cậu gặp thôi ấy chứ

-Cũng đến giờ làm việc rồi mình đi trước nhé lần sạ sẽ ghé nhà cậu nhớ gửi địa chỉ cho mình đó

Nhật Hạ có suy nghĩ gì đó mượn cớ có việc nên kéo Trần Kha ra ngoài Tâm Tâm cũng chào bạn rồi quay lại tiếp tục công việc của mình cứ thế mà vui vẻ đến hết ngày rồi nhanh chân bắt xe về nhà...

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play