Xuân Thịnh Lan quỳ gần ba canh giờ Hoàng Đế mới cho người triệu y vào, cũng may bình thường luyện võ nếu không y thật sự không biết bản thân có đứng dậy nỗi sau khi quỳ ba canh giờ hay là không
Vừa bước vào y liền hành lễ với Hoàng Đế, hắn cũng không gấp gáp gọi y đứng dậy
“Trẫm không ngờ có ngày ngươi lại đến đây quỳ chỉ xin được gặp trẫm”
“Hoàng Thượng xin người cho thần được gặp phụ thân một lần trước khi phụ thân phải ra chiến trường, chỉ cần được gặp phụ thân cho dù là bất cứ chuyện gì thần cũng đồng ý”
Hoàng Trọng Lâm đối với việc này đã sớm đoán được, hắn chính là muốn y phải cầu xin mình như vậy, cảm giác có thể khống chế người khác khiến hắn vô cùng thích thú
“Vậy nếu trẫm muốn sủng hạnh ngươi ngươi cũng chấp nhận không tìm cách trốn tránh như những lần trước sao”
Xuân Thịnh Lan im lặng, đúng vậy từ lúc vào cung mỗi lần được thị tẩm y đều cố ý làm cho Hoàng Trọng Lâm ghét bỏ mình vì y Hoàng Đế bên cạnh nhiều nữ nhân như vậy, hắn chỉ xem y là đồ chơi tiêu khiển khi chơi chán rồi sẽ bỏ đi nhưng y thì sợ rằng bản thân động tâm với hắn cho nên ngay từ đầu cứ để người chán ghét bản thân vẫn tốt hơn là khi bản thân động tâm với người rồi lại bị vứt bỏ
“Chỉ cần Hoàng Thượng chấp thuận cho thần được gặp phụ thân một lần thần nhất định sẽ theo ý người từ nay về sau”
Hoàng Trọng Lâm nở nụ cười hài lòng, hắn chính là thích người khác cầu xin mình như vậy.
Hắn quả thật đã giữ lời để Xuân Thịnh Lan được gặp Xuân Hầu gia một lần trước khi người đến biên cương đánh trận, lần này đi không biết khi nào mới có thể trở lại cho nên Xuân Hầu gia vô cùng lo lắng nếu như ông rời khỏi kinh thành liệu nhi tử có bị người khác ức hiếp hay không
“Lan nhi, lần này phụ thân đi không biết khi nào có thể trở về, chiến sự căng thẳng, ta lại lo con ở đây bị người khác ức hiếp”
Xuân Thịnh Lan lắc đầu
“Phụ thân người không cần lo, hai năm qua ta ở trong cung cũng không ai gây chuyện với ta, phụ thân người cứ yên tâm đi đánh trận, nhi tử chờ người bình an trở về”
Xuân Thịnh đau lòng nhìn nhi tử, lần này đi đánh trận ông còn cơ một mục đích khác đó chính là muốn dùng chiến công đổi lấy bình yên cho con trai, muốn xin Hoàng Đế phế bỏ phi vị cho y trở thành một người bình thường, ông cũng cáo lão hồi hương hai phụ tử họ từ nay lánh xa quan trường cùng kinh thành tuyệt nhiên không trở lại
Xuân Thịnh Lan đau lòng tiễn phụ thân ở cổng thành cùng đoàn quân đi xa, y cũng mong có thể rời khỏi kinh thành nhưng y biết Hoàng Trọng Lâm sẽ không cho y có được cơ hội đó. Nhiều ngày qua hắn đều đến chỗ y, đêm nào cũng hành hạ thân thể y không thương tiếc, cho dù thân thể luyện võ cũng không tránh được suy kiệt, trước mặt phụ thân phải giả vờ như không có chuyện gì xảy ra nhưng vừa tiễn phụ thân đi y liền mệt mỏi lên xe ngựa trở về cung
Trong suốt nhiều tháng sau Xuân Thịnh Lan luôn được Hoàng Trọng Lâm sủng ái, hắn đối xử với y không tệ, ngoài trừ lúc sủng hạnh y ra thì những lúc khác hắn đối xử với y rất tốt nhưng không phải vì vậy mà y từ bỏ ý định rời khỏi hoàng cung
Nhưng cùng với việc y được sủng ái là sự ghen ghét của những người trong cung nhất là Bảo quý phi sau khi nàng ta bị sảy thai nhưng Xuân Thịnh Lan lại được Hoàng Đế sủng ái khiến nàng ta càng chán ghét y hơn, nàng ta mất con, Hoàng Đế lại không quan tâm đến nàng ta khiến sự căm ghét của nàng ta ngày càng dân cao hơn
Xuân Thịnh Lan mặc dù được sủng ái nhưng y vẫn không để quá nhiều người ở cung mình để tránh rắc rối
Hoàng Trọng Lâm đối với Xuân Thịnh Lan suốt thời gian qua rất hài lòng, không chỉ thân thể mà còn tính cách của y nữa khiến hắn hứng thú không ít nên thường xuyên lật thẻ bài của y. Hắn cho rằng song nhu dù gì cũng là thân thể nam tử nên sẽ không lo lắng sẽ mang long thai nên không cho thái y mang thuốc đến sau khi sủng ái y, cũng chính vì vậy mà hắn cũng không ngờ rằng sau này bản thân cư nhiên hối hận vô cùng
Bảo quý phi đương nhiên sẽ không để bản thân mất đi sự sủng ái, nàng ta nhanh chóng kéo được Hoàng Trọng Lâm đến cung của nàng ta, đúng như ý nàng ta mong muốn, hai tháng sau nàng ta liền mang long thai, đối với lần mang long thai này Hoàng Đế hết mực yêu thương nàng ta vì đau lòng lần trước mất đi hoàng tử cho nên hắn cho người chăm sóc nàng vô cùng cẩn thận, sủng ái vô cùng
Ngược lại Xuân Thịnh Lan thời gian qua đều không khoẻ cho nên luôn khước từ hắn muốn sủng ái y khiến hắn không vui nên thời gian qua đều chỉ đến chỗ Bảo quý phi. Xuân Thịnh Lan không biết bản thân đã xảy ra chuyện gì y chỉ biết dạo gần đây thân thể không được tốt không muốn làm Hoàng Trọng Lâm tuột hứng nên đã từ chối, nhưng vì Hoàng Trọng Lâm đối với y đang có hứng thú nên cũng không trách phạt y. Tin tức Bảo quý phi được sủng hạnh trở lại y cũng biết, hơn hết còn biết nàng ta vậy mà lần nữa mang long thai, lần này Hoàng Đế vô cùng vui mừng vì vậy đã chuẩn bị tấn phong nàng ta thành Hoàng Hậu nếu như nàng ta sinh được Hoàng tử đầu tiên cho Hoàng Đế
Xuân Thịnh Lan thời gian qua cũng đã động tâm với Hoàng Trọng Lâm, người này mặc dù rất thích trêu đùa y nhưng cũng không để y thiệt thòi, hắn luôn ôn nhu với y trừ những lúc trên giường ra, y cũng nhận ra hắn là một minh quân nhưng hắn cũng là một người tiệt tình, chỉ cần ảnh hưởng đến Hoàng vị của hắn uy hiếp đến ngai vị của hắn hắn liền sẽ diệt trừ tất cả cho nên Xuân Thịnh Lan mặc dù động tâm nhưng cũng không dám nói ra, gần vua như gần hổ, y động tâm với hắn nhưng y biết hắn không thể nào chỉ có một mình y, hậu cung ba ngàn giai lệ hắn sẽ không thể nào dành tình cảm cho y được, y vẫn nên chấm dứt thì tốt hơn nếu không người âu này đau khổ chính là y
Chiến sự vô cùng căng thẳng diễn ra suốt nhiều tháng, bá quan văn võ cũng lời ra tiếng vào về việc Xuân Hầu gia nắm giữ binh quyền không ít, vì vậy điều này đã khiến Hoàng Trọng Lâm đối với Xuân gia lo ngại, nhưng hắn biết chỉ cần Xuân Thịnh Lan vẫn còn ở Hoàng cung vẫn còn là phi tử bên cạnh hắn thì Xuân gia, Xuân hầu nhất định sẽ không làm phản. Nhưng hắn cũng biết y vốn dĩ không muốn ở bên cạnh mình cho nên hắn muốn tìm cách trói buột y ở lại bên cạnh mình dù cho y có không muốn đu chăng nữa
Updated 169 Episodes
Comments
Mèo Ú
Ủa, đang chiến tranh thì phải có người nắm trọng binh chứ, còn lời ra tiếng vào gì nửa chời?
2024-10-02
1