Nếu Như Không Phải Gả Cho Ngươi
Tiểu hầu gia Xuân Thịnh Lan vừa tỉnh dậy cả người đau nhức nhìn xung quanh, bản thân y vậy mà bây giờ ở nơi xa lạ, nhớ đêm qua y đang ở yến tiệc trong cung, còn bây giờ ở nơi nào y cũng không rõ nữa
Xuân Thịnh Lan nhìn xung quanh sau đó liền thấy có gì đó không đúng nơi này sao lại lộng lẫy như vậy, hơn nữa..hơn nữa lại có gì đó không đúng lắm, nếu nói y lạc vào phòng vị công chúa nào chắc chắn không có khả năng, Hoàng đế đến bây giờ vẫn chưa có hài tử, nếu là vị phi tần nào càng không đúng vì nơi này làm gì giống cung của phi tần
Sau đó một loạt kí ức đêm qua mơ mơ tỉnh tỉnh mà ùa về trong đầu y, y thế mà cùng nam nhân khác lên giường, hơn nữa hơn nữa y y là song nhi, nếu chuyện này lan truyền ra bên ngoài chắc chắn sẽ làm danh tiếng của Hầu phủ hoàn toàn bị huỷ hoại mất
Xuân Thịnh Lan cố gắng lết thân thể đau đớn mà tìm kiếm y phục toang rời khỏi nhưng chưa kịp rời khỏi đã bắt thái giám đứng cách đó không xa, thấy người trên long sàn có động tĩnh thái giám liền nhanh chóng tiến đến
“Tiểu hầu gia, ngài cứ nằm nghỉ ngơi, Hoàng thượng đã căn dặn tiểu hầu gia cứ nghỉ ngơi, chuyện ở Hầu phủ không cần lo Hoàng Thượng đã cho người sắp xếp, Hầu gia sẽ không trách phạt ngày, Hoàng Thượng căn dặn nô tài sau khi tiểu hầu gia tỉnh liền giúp người chuẩn bị y phục và căn dặn tiểu hầu gia đợi Hoàng Thượng bãi triều sẽ đến cùng người nói chuyện”
Xuân Thịnh Lan đơ người không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng y biết một chuyện chính là y chết chắc rồi, thế mà đêm qua lại lăn giường cùng Hoàng Đế, lần này có mười cái đầu cũng không cứu được y
Trong khi Xuân Thịnh Lan vẫn còn đang chìm trong suy nghĩ thì ở trên triều bây giờ đang tranh luận vô cùng soi nổi, Hoàng Thượng muốn nạp nam sủng, hơn hết người đó còn là con trai duy nhất của Xuân Hầu gia Xuân Thịnh. Tất cả đều đang không rõ ý định của Hoàng Thượng là gì ngay cả Hầu gia vẫn còn đang ngơ ngác hơn hết Hầu gia tuyệt nhiên không muốn nhi tử nhập cung càng không muốn nhi tử mà mình yêu thương lại vào cung với danh phận là sủng nam của Hoàng Đế, tuyệt đối không thể
“Hoàng Thượng lão thần tuổi đã cao chỉ có một mình Lan nhi là con trai nói dỗi Xuân gia, nếu như Lan nhi được nạp vào cung Xuân gia lão thần chẳng khác nào tiệt hậu hơn hết Lan nhi vẫn còn nhỏ, trẻ người non dạ sợ sẽ làm phật lòng Hoàng Thượng, xin Hoàng Thượng suy xét, thần nguyện chỉ cần Hoàng Thượng không nạp Lan nhi vào cung tất cả binh quyền dưới tay thần đều nạp lên cho Hoàng Thượng, lão thần cũng sẽ cáo lão hồi hương từ đây về sau sẽ không lên triều nữa”
Xuân Thịnh biết Hoàng Đế trẻ tuổi nhưng lòng dạ khó lường nhưng năm qua luôn không tin tưởng ông nhiều lần muốn lấy lại binh quyền nhưng Xuân gia nhiều đời phò tá Hoàng Đế qua tam triều chưa từng phản bội cũng chính vì vậy đối với Hoàng Đế trẻ tuổi trước mặt ông biết Hoàng Đế là đang muốn lấy lại binh quyền của Xuân gia bọn họ, Xuân Thịnh cả đời này ngoài trừ phò tá Hoàng Đế bảo vệ Kha quốc ra thì chỉ có một mình tiểu nhi tử trân bảo của ông là Xuân Thịnh Lan, bất cứ điều gì cũng được nhưng Lan nhi thì không, ông sẵn sàng giao ra binh quyền sẵn sàng từ bỏ cáo lão hồi hương nhưng tuyệt đối sẽ không để Lan nhi của ông chịu uỷ khuất nào
Hoàng Trọng Lâm nhìn Xuân Hầu gia, hắn đúng là muốn lấy binh quyền trong tay Xuân gia nhưng hắn cũng lo lắng Xuân gia sẽ lật mặt cho nên vẫn nên giữ thứ quan trọng nhất của Xuân gia bên mình, hơn hết với một tiểu song nhi hắn cũng có hứng thú, nạp vào cung chơi đùa một chút cũng như khống chế Xuân gia cũng thú vị không kém
“Lời trẫm đã quyết tuyệt nhiên không rút lại. Xuân Hầu không cần lo lắng trẫm là vì vừa mắt Lan nhi, muốn cho Lan nhi cuộc sống tốt và bảo vệ y cho nên trẫm muốn Lan nhi gả cho trẫm đường đường chính chính là phi bên cạnh trẫm, Xuân gia cũng xem ngư an tâm, không cần nghĩ nhiều ta sẽ sai người mang sính lễ đến, mùng mười tháng sau cử hành lễ nạp phi, Lan nhi sẽ là nam phi của trẫm”
Một lời Hoàng Đế nói ra mọi người chỉ biết im bặt, Xuân Hầu gia ngơ ngác thất thần, lệnh vua cao hơn núi, Xuân gia nhiều đời trung thành chẳng dám kháng lệnh, Xuân Thịnh ngậm nguồi đau đớn mà đưa con trai bảo bối vào cung
Hoàng đế bãi triều liền trở về tìm Xuân Thịnh Lan, Xuân Thịnh Lan lúc này vẫn đang ngoan ngoãn mà ở trong phòng không dám gây ra động tĩnh, với tính cách vốn dĩ không phải yếu đuối nhưng Xuân Thịnh Lan biết nếu y dám làm chuyện gì mạo phạm cả Xuân gia e là sẽ bị xử tội
Hoàng Trọng Lâm bước vào bên trong Xuân Thịnh Lan thấy Hoàng Thượng liền nhanh chóng hành lễ.Hoàng Trọng Lâm cũng không bảo y đứng dậy, để y quỳ trên mặt đất, tay nâng cằm y
“Gương mặt này có phải quá đẹp rồi hay không, Hầu phủ quả thật chăm sóc cho nhi tử duy nhất của Xuân gia rất tốt, nhưng thế mà lại giấu giếm tiểu hầu gia vậy mà là một song nhi còn để cho song nhi đó kế thừa vị trí Hầu gia, chẳng khác nào xem thường trẫm, ngươi nói xem nên xử tội gì”
Xuân Thịnh Lan im bặt không dám trả lời, việc thân thể khác người của y nhiều năm che giấu chỉ vì đêm qua mà bại lộ, đáng lí ra y có thể kế nhiệm vị trí Hầu gia của phụ thân có thể ra trận giết địch, bây giờ chỉ vì một đêm say mà tất cả tiêu tán còn hại cả Hầu phủ bị liên luỵ nếu như Hoàng Đế trách tội
Hoàng Trọng Lâm nhìn bộ dạng của y sợ sệt liền xem thường, rốt cuộc tiểu hầu gia trong lời đồn của đám người bên ngoài chỉ là một tiểu song nhi yếu đuối, bộ dạng này còn muốn trở thành Hầu gia còn muốn cầm quân đánh trận, hắn xem thường vô cùng nhưng cũng hứng thú, có một tiểu sủng vật bên cạnh đương nhiên thích thú không thôi
Xuân Thịnh Lan bây giờ nửa tiếng cũng không dám mở miệng, y biết nếu bây giờ chọc giận Hoàng Đế thì cả Hầu phủ liền coi như xong mặc kệ chỉ cần phụ thân cùng Hầu phủ bình an vô sự là được
“Không cần lo lắng trẫm đương nhiên sẽ không trách tội Hầu gia cùng Hầu phủ nhưng sau này ngươi phải ngoan ngoãn một chút làm một sủng vật biết nghe lời bên cạnh trẫm như vậy thì Hầu phủ lẫn Hầu gia phụ thân ngươi mới bình an vô sự, bây giờ trẫm còn có việc xử lí cho nên ngươi trở về Hầu phủ đợi ngày vào cung làm phi đi, nên nhớ ngươi không nên làm ra hành động ngu xuẩn gì nếu không Hầu phủ sẽ không yên ổn đâu”
Bộ truyện đầu tay của mình, có thể mọi người đã biết đến Tiểu PunPun đó là acc của mình nhưng do hiện tại mình không thể đăng nhập được vì vậy đành chuyển sang 1 acc khác để viết truyện, khi nào mình lấy lại được acc sẽ tiếp tũ viết tiếp những truyện còn gian dở bên kia nha
Updated 169 Episodes
Comments
Mèo Ú
Truyện có vẻ thú vị, tuy nhiên người đọc phải tự đặt dấu câu, ngắt câu, chứ không là hết hơi. Tác giả thật là ác!/Sob/
2024-10-02
1
Mèo Ú
Sao không có dấu (.) vậy ạ?
2024-10-02
2
Thẩm Thanh Thu[Thẩm Cửu]
gòi xong, lạc trên long sàng nằm chơi cho zui nè
2024-06-02
4